Nghe đồng chí M. trao đổi, tôi thấy phân vân, chưa biết nên vui hay buồn. Tôi biết, họp và ban hành nghị quyết là một trong những nội dung quan trọng trong phương thức lãnh đạo của các cấp ủy địa phương. Để có được nghị quyết, phải họp một hoặc nhiều cuộc họp về các vấn đề liên quan để thống nhất và thông qua nghị quyết. Nhưng nghị quyết càng nhiều, càng dễ trùng lặp, có khi chồng chéo, cái sau không bằng cái trước.
Trung ương cũng đã từng chỉ rõ: cấp ủy và tổ chức đảng ra nghị quyết khi thấy thật cần thiết và lựa chọn đúng vấn đề. Nói cách khác, khi không thật cần thiết thì không ra nghị quyết, chỉ thị. Các cấp, trên cơ sở nghị quyết của trung ương, xây dựng nghị quyết của cấp mình bằng chương trình hành động cụ thể, phù hợp.
Khắc phục ngay việc ra các nghị quyết chung chung, mô phỏng nghị quyết của trung ương. Đối với những vấn đề đã từng bàn và thống nhất, khi muốn “hâm nóng”, muốn thúc đẩy thực hiện, chỉ nên ra thông báo, phổ biến kỹ để thực hiện.