Nhà thơ Quốc Anh |
Bạn bè chắc đau lắm vì mới Nho Liêm đi đó, nay lại Quốc Anh, nên chẳng ai điện cho tôi cả, chỉ xem blog Nguyễn Trọng Tạo và website: trannhuong.com tôi mới hay.
Văn nghệ Hà Tĩnh thời chống Mỹ ra đi nhiều rồi, bao nhiêu kỷ niệm trào lên. Những ngày xưa đẹp lắm, đẹp lắm bây giờ mơ cũng không có. Mình lại giở lại cuốn thơ chân dung nhà văn, mình viết cho Quốc Anh: "Biết là chua ngọt thường ngày/Bóng dài đường vắng gió đầy nắng mưa/Gập ghềnh lối cỏ xa xưa/Anh ngày ấy đến bây giờ vẫn anh".
Hà Tĩnh hồi đó có 2 Quốc Anh, Quốc Anh người Bắc vào dạy học ở Đức Thọ cũng làm thơ: "Thằng con trai Thạch Linh thương mẹ/Ra tận xã Đoài chiết một cành cam/Mới vun gốc đã mong ngày hái quả/Bổ trái cam vàng thơm ngọt mẹ ăn". Anh đã hi sinh ở trận địa pháo với biết bao thương tiếc của bạn bè văn nghệ lúc bấy giờ.
Nay, Quốc Anh lại đi khi mới 68 tuổi. Thương tiếc lắm một con người hiền hậu, lạc quan, chân tình. Cho vợ chồng tôi gửi đến chị Minh và các cháu lời chia buồn sâu sắc.