“Vạn kiếp tình yêu xin gửi lại”...

(Baohatinh.vn) - Hoàng Nhuận Cầm đã mãi mãi nằm lại giữa một chiều tháng tư dìu dặt nhưng những bài thơ của ông lại bắt đầu sống dậy một đời sống khác trong lòng người yêu thơ…

“Vạn kiếp tình yêu xin gửi lại”...

Nhà thơ Hoàng Nhuận Cầm sinh năm 1952 tại Hà Nội, là con trai của nhạc sỹ Hoàng Giác. Ảnh: internet

Tôi cứ nấn ná mãi việc viết điều gì về sự ra đi của Hoàng Nhuận Cầm bởi cái ý nghĩ, muốn viết về một người như thế, trong hoàn cảnh như thế thì phải có kỷ niệm nào thật sâu sắc, phải có một sự gắn bó nhất định. Nhưng không ngờ rằng, từ chiều qua đến nay, những câu thơ của ông cứ dội vào lòng tôi tha thiết, thúc giục ý nghĩ của tôi…

“Tôi có đủ nỗi buồn để sống/ Như chiều nay thảng thốt gọi một người” - câu thơ ấy đã dội vào lòng tôi đầu tiên khi hay tin ông mất. Những câu thơ tách bạch khỏi tác phẩm lại mang chứa thật nhiều nghĩa, để bất kỳ ai cũng có thể vận vào mình, vận vào hoàn cảnh mình gặp. Và trong phút giây ấy, tôi biết mình có đủ sự gần gũi với ông để có thể viết về ông không chút ngại ngần.

Tôi đã thấy, đã nghe sự “thảng thốt” ấy trong giới văn chương, trên những trang viết của những người gắn bó với chữ nghĩa và cả trong những con người từng có một thời đã sống, đã yêu cuộc đời, yêu thương con người, yêu thương bản thân bằng thơ ông. Nhất là những người cùng thế hệ ông và những thập niên cận kề như 7X, 8X…

Facebook của bạn bè tôi từ chiều qua đến hôm nay đều sáng rực những câu thơ của Hoàng Nhuận Cầm. Trong số họ, có người may mắn được gần gũi, được làm việc, được quen biết với ông nhưng đa phần đều là những người yêu mến thơ ông, yêu mến cái chất tài hoa, thi sỹ trong con người ông.

“Vạn kiếp tình yêu xin gửi lại”...

“Mây một chiều, chim kêu một giọng/ Anh một mình náo động một mình anh”. Ảnh: internet

Thơ Hoàng Nhuận Cầm ghim sâu vào lòng độc giả không chỉ bởi sự tương hợp về tâm tư, mà nó còn ở sự dẫn dắt. Khi gặp thơ ông, người ta có thể chưa sống như thế, chưa nghĩ như thế và những câu thơ trong trẻo đến lạ kỳ, những câu thơ đau đáu một cách da diết, rộn rã một cách trầm mặc… đã giúp họ tìm ra lối đi mới để đến với cuộc đời, tìm được nẻo về mới với chính tâm tư của mình.

Thơ Hoàng Nhuận Cầm chính là ký ức tuổi trẻ của bao người:

Em đã yêu anh, anh đã xa rồi/ Cây bàng hẹn hò chìa tay vẫy mãi/ Anh nhớ quá, mà chỉ lo ngoảnh lại/ Không thấy trên sân trường chiếc lá buổi đầu tiên (Chiếc lá đầu tiên)

Sẽ tan đi những thành phố bảy màu/ Đôi trái cấm trong vườn đời em, anh làm vỡ/ Nhưng giọt mực thứ ba em ơi không thể lỡ/ Xin trải lòng ta đón chấm xanh rơi (Viên xúc xắc mùa thu)

Hò hẹn mãi cuối cùng em đã tới/ Như cánh chim trong mắt của chân trời/ Ta đã chán lời vu vơ, giả dối/ Hót lên! dù đau xót một lần thôi (Hò hẹn mãi cuối cùng em cũng tới)

Những câu thơ của một thời tuổi trẻ đã dội về như thế trong tâm cảm bao người vì nỗi xót xa phải nói lời tiễn biệt chính tác giả của nó…

Bạn tôi nói rằng, thời tuổi trẻ, đã có những lúc rơi vào cảm giác tuyệt vọng, thì chính những câu thơ của Hoàng Nhuận Cầm đã cứu rỗi bạn, đưa bạn nhẹ nhàng đi qua những muộn phiền của đời. Và một trong những bài thơ bạn thích nhất chính là “Nỗi buồn để sống” với những câu thơ đau đáu: Tôi có đủ nỗi buồn để sống/ Như sáng mai lại thêm một nỗi buồn/ Một nỗi buồn lẽ ra không nên có/ Nhưng nếu không buồn/có lẽ/ lại buồn hơn...

Có biết bao nhiêu bài thơ được ông sáng tác trong những hoàn cảnh nhất định đã được sống những đời sống khác trong lăng kính đa chiều của độc giả. Hôm nay, những bài thơ ấy, có khi đã nằm lặng trong sự lãng quên của ai đó bỗng sống dậy thật náo động, náo động như mỗi lần Hoàng Nhuận Cầm đọc thơ của ông vậy.

Tôi biết rằng, có rất nhiều người, đêm qua đã lần tìm lại những cuốn sổ tay thời tuổi trẻ, lật giở, đọc lại những bài thơ của ông. Rất nhiều người, ở đâu đó, đã thảng thốt đọc to lên những câu thơ tha thiết của ông như cách để tiễn biệt đẹp đẽ nhất dành cho một ngôi sao.

Tôi cũng biết rằng, sẽ có thêm thật nhiều người vừa chạm ngõ miền thơ của ông, sẽ yêu thơ ông theo cách riêng của họ…

Và biết đâu đấy, trong chập chờn tiễn biệt, Hoàng Nhuận Cầm cũng đang bình thản đọc thơ mình: Một mai ngủ lá phủ đầy/ Miền tâm tư vỡ tháng ngày thật xa/ Một mai nằm xuống bao la/ Buồn ơi, chào nhé! Khóc òa vầng trăng/ Một mai chết hết ăn năn/Tôi nằm xuống đất không cần thở than! (Một mai).

Chủ đề Sáng tác Văn học Nghệ thuật

Đọc thêm

Podcast tản văn: Dịu ngọt nắng đông

Podcast tản văn: Dịu ngọt nắng đông

Tản văn “Dịu ngọt nắng đông” của tác giả Anh Đức là những cảm xúc nhẹ nhàng, ấm áp ca ngợi ca vẻ đẹp bình dị và giá trị đặc biệt của ánh nắng mùa đông.
Truyện Kiều làm giàu thêm di sản văn hóa phi vật thể 3 miền

Truyện Kiều làm giàu thêm di sản văn hóa phi vật thể 3 miền

Bên cạnh giá trị nhân đạo sâu sắc, Truyện Kiều của Đại thi hào Nguyễn Du còn là áng thơ tuyệt bút kết tinh vẻ đẹp ngôn ngữ và chiều sâu tâm hồn Việt. Vì thế, thơ Kiều dễ dàng đi vào đời sống dân tộc, trở thành chất liệu văn nghệ dân gian ở cả 3 miền Bắc - Trung - Nam.
Đi tìm hương vị xưa từ những quả cọ

Đi tìm hương vị xưa từ những quả cọ

Ở nhiều vùng quê Hà Tĩnh, có những món ăn bình dị nhưng lại chứa đựng cả hương vị mùa và ký ức của bao thế hệ. Một trong số đó chính là quả cọ, được nâng niu như một “hương vị mùa đông”.
Podcast truyện ngắn: Niềm vui tuổi già

Podcast truyện ngắn: Niềm vui tuổi già

Ở tuổi xế chiều, cuộc sống có thể đổi thay, nhưng những niềm vui giản dị, những thói quen tích cực vẫn luôn là liều thuốc tinh thần, giúp ta sống vui, khỏe và có ích mỗi ngày.
Vườn cam 'như phim' ở Mộc Châu

Vườn cam 'như phim' ở Mộc Châu

Cao nguyên Mộc Châu bước vào mùa cam chín vàng rực rỡ, hương thơm đặc trưng cuốn hút. Những vườn cam vào vụ thu hoạch, trở thành điểm đến đầy sức hút đối với du khách.
Podcast truyện ngắn: Bánh ngào mật gừng

Podcast truyện ngắn: Bánh ngào mật gừng

Đông về, gió lạnh nhưng bếp lửa yêu thương luôn ấm. Câu chuyện “Bánh ngào mật gừng” là câu chuyện về tình mẹ con, về sự trưởng thành và biết nói lời cảm ơn...
Podcast tản văn: Ngọn khói chiều đông

Podcast tản văn: Ngọn khói chiều đông

Ngọn khói chiều đông không chỉ là hình ảnh của hiện tại mà còn là sợi dây nối liền quá khứ. Dù cuộc sống đã có nhiều đổi thay, nhưng ký ức về làn khói lam vẫn còn vẹn nguyên trong tâm tưởng.
Podcast Bút ký "Người hóa thành sóng"

Podcast Bút ký "Người hóa thành sóng"

Bút ký “Người hóa thành sóng”ta được nghe tiếng thì thầm của lịch sử và cảm nhận hòa bình được viết bằng nhịp sóng không bao giờ nghỉ của những người đã nằm lại nơi rừng nước mặn.
Có Vịnh Tiên, vì sao phải bay đến Dubai, Monaco, Maldives?

Có Vịnh Tiên, vì sao phải bay đến Dubai, Monaco, Maldives?

Những “kinh đô du lịch, nghỉ dưỡng” như Dubai, Monaco hay Maldives - nơi giới thượng lưu Việt mỗi năm phải chi bộn tiền để ghé thăm - sẽ trở thành lựa chọn thứ yếu khi Vịnh Tiên (Vinhomes Green Paradise) xuất hiện.
Podcast truyện ngắn: Đôi mắt thiên thần

Podcast truyện ngắn: Đôi mắt thiên thần

Khi mùa đông phủ lên vạn vật một sắc lạnh mỏng manh, đó cũng là lúc con người dễ nhận ra hơi ấm đến từ những điều nhỏ bé nhất. Đó là câu chuyện về em bé Nhi – một thiên thần nhỏ đang chống chọi với bệnh tật, nhưng lại mang trong mình một nguồn sáng kỳ diệu...
Trang nghiêm Lễ giỗ Đức thánh Hoàng Mười

Trang nghiêm Lễ giỗ Đức thánh Hoàng Mười

Lễ giỗ Đức thánh Hoàng Mười tại đền Chợ Củi (xã Nghi Xuân, Hà Tĩnh) được tổ chức trang nghiêm, góp phần gìn giữ và phát huy giá trị văn hoá đặc sắc của dân tộc.