“Gió ơi, cứ thổi” - trải nghiệm để thay đổi

Tác phẩm của nhà văn Kim Hye Jung sẽ giúp bạn đọc đặc biệt là người trẻ lấy lại cân bằng cảm xúc khi đứng trước những thay đổi cuộc sống mới.

Dù là tác phẩm của một nhà văn Hàn Quốc nhưng Gió ơi, cứ thổi lấy bối cảnh ở Trung Quốc. Câu chuyện viết về chuyến bộ hành của những cô gái khám phá Con đường tơ lụa của đất nước Trung Hoa.

Đó là Lee Eun Sung - một đứa trẻ ưa bạo lực, thích dùng nắm đấm để giải quyết mọi việc, từ lâu đã trở thành nỗi ám ảnh của bạn bè trong lớp. Là cô bé Bo Ra bị bọn trẻ cô lập, mỗi khi bị ức hiếp, bắt nạt, cô bé lại phải ăn cắp một món đồ nào đó của bọn bạn thì mới cảm thấy lòng nhẹ nhõm. Là Mi Ju, người chị dẫn đầu cho cuộc hành trình mang nét chín chắn vì đã từng trải qua một tuổi trẻ đầy nông nổi, cũng từng in dấu trên con đường đầy gian khổ này.

Những đứa trẻ đó, thay vì phải vào Trung tâm giáo dục trẻ vị thành niên, chúng đã chọn chuyến bộ hành dài dằng dặc trên Con đường tơ lụa dài 1.200 cây số. Hình dung ban đầu của đám trẻ này là một con đường tơ lụa đẹp và mềm mại, một địa danh du lịch đáng để đến một lần trong đời. Cô bé Eun Sung đã bị thất vọng tràn trề bởi đến cả trong mơ cô bé ấy cũng chưa từng nghĩ mình phải cuốc bộ mỗi ngày trên con đường hun hút đầy cát và gió bụi trong thời tiết nóng nực và khô hạn của vùng sa mạc và sự lạ lẫm với những món ăn không hợp khẩu vị. Đã có những lúc nản định bỏ cuộc, đã có những giây phút muốn quay trở lại, thà đối mặt với sự mất tự do, sự giáo dục nghiêm khắc, nhưng mỗi bước đi lại là một bước trưởng thành, một sự mở mang tầm nhìn về cuộc sống và những suy nghĩ, tình cảm đã thay đổi như một “người lớn” thực thụ.

gio oi cu thoi trai nghiem de thay doi

Tác phẩm Gió ơi, cứ thổi của nhà văn Hàn Quốc Kim Hye Jung.

Gió ơi, cứ thổi là sự đan xen, hòa quyện tuyệt vời giữa quá khứ và hiện tại, mạch truyện đi về tự nhiên giữa một bên là ký ức tuổi thơ, một bên là những suy nghĩ và trải nghiệm ở cuộc sống hiện tại. Sau chuyến hành trình đầy gian khổ ấy, cô bé Eun Sung đã thấu hiểu và có ý đón nhận tình cảm của người mẹ mà bấy lâu nay mình từng căm ghét, xa lánh, đã thấy được sai lầm của bản thân khi trước đây luôn dùng cú đấm để giải quyết tất cả mọi việc như một kẻ côn đồ. Còn Bo Ra, một người đã từng trốn chạy, không muốn quay về mảnh đất mà mình bị cô lập ấy cuối cùng cũng đã đi hết cuộc hành trình và trở về.

Dõi theo từng bước chân nhân vật, người đọc như thấy được sự nông nổi, bồng bột tuổi trẻ của mình ở trong đó, thấy chuyến đi như một phép nhiệm màu đã làm thay đổi hoàn toàn những suy nghĩ và nhận thức của những đứa trẻ đã từng mắc lỗi. Xét cho cùng, tác phẩm đã xây dựng nên một phương pháp giáo dục trẻ vị thành niên hoàn toàn mới và hiệu quả trong xã hội hiện đại.

Với văn phong nhẹ nhàng, trong sáng và đậm chất tự nhiên của hội thoại đời thường, tác giả Kim Hye Jeong đã khiến cho độc giả tò mò ngay từ đầu câu chuyện. Hơn thế, mỗi bước đi của mạch truyện dường như men theo Con đường tơ lụa để đến với từng vùng miền khác nhau, và rồi từng nét văn hóa độc đáo của nhiều tộc người Trung Quốc được hiện ra vô cùng rõ nét và đầy cuốn hút.

Theo Zing.vn

Đọc thêm

Nét đẹp lễ giỗ Thành hoàng làng Nhượng Bạn

Nét đẹp lễ giỗ Thành hoàng làng Nhượng Bạn

Lễ giỗ Thành hoàng làng Nhượng Bạn để tưởng nhớ công lao của Quang Tĩnh Hoàng Thái hậu và nhắc nhở người dân cùng xây dựng xã Cẩm Nhượng (Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh) ngày càng giàu mạnh.
Podcast truyện ngắn: Nhà mới

Podcast truyện ngắn: Nhà mới

Mọi tưởng tượng của tôi về Ngư sau hai chục năm chưa gặp hóa ra đều không đúng. Ngư không tàn tạ u buồn như tôi tưởng. Ngư cũng không gầy guộc như thanh đóm biết đi mà tôi từng gặp hai chục năm trước...
Podcast tản văn: Bến Lội trong nỗi nhớ

Podcast tản văn: Bến Lội trong nỗi nhớ

Trong cuộc đời mình tôi đã đi qua bao bến nước, gặp nhiều dòng sông chảy dài trong lòng đất Việt, lòng vẫn không nguôi nhớ tới Bến Lội và con sông Ngàn Phố quê mình...
Podcast truyện ngắn: Hội

Podcast truyện ngắn: Hội

Gã cứ thấy lòng mình trống tênh. Thời gian như nén sâu trong tiếng thở dài khi chốc chốc gã lại đưa mắt tìm kiếm một điều gì đó mà ánh mắt cứ thẫn thờ, buồn bã...
Người trẻ góp sức bảo tồn và phát huy giá trị lễ hội

Người trẻ góp sức bảo tồn và phát huy giá trị lễ hội

Ngày nay, nhiều lễ hội được khôi phục, phát triển mạnh mẽ. Hòa cùng không gian văn hóa đó, thế hệ trẻ Hà Tĩnh đã có những hành động tích cực, thiết thực, góp phần giữ gìn, bảo tồn và phát huy nét đẹp văn hóa truyền thống.
Podcast tản văn: Thăm chùa

Podcast tản văn: Thăm chùa

Bỗng thấy lòng mình an đến lạ. Cánh đồng trong tôi đã bớt đi hoang vắng và bắt đầu gieo những mầm mới đầu tiên...
“Cày” phim - từ thú vui đến hệ lụy

“Cày” phim - từ thú vui đến hệ lụy

Việc “cày” phim xuyên đêm đã trở thành thói quen của nhiều người, đặc biệt là giới trẻ. Tuy nhiên, đằng sau thú vui ấy là những hệ lụy khôn lường cho sức khỏe thể chất và tinh thần.
'Đội trưởng Mỹ' gây phấn khích

'Đội trưởng Mỹ' gây phấn khích

“Captain America: Brave New World” nhận nhiều phản hồi tích cực sau buổi chiếu sớm. Phim được kỳ vọng làm bùng nổ phòng vé toàn cầu sau những tuần đầu năm ảm đạm.
"Tuyết trắng màu hoa mận" trên cao nguyên Mộc Châu

"Tuyết trắng màu hoa mận" trên cao nguyên Mộc Châu

Những ngày đầu xuân mới, cao nguyên Mộc Châu khoác lên mình màu trắng tinh khôi của bạt ngàn hoa mận, báo hiệu mùa xuân về. Với hơn 3.200 ha mận trải rộng khắp các triền đồi, Mộc Châu trở thành vùng trồng mận hậu lớn nhất của cả nước. Trong dịp này, du khách từ khắp mọi miền tìm về để chiêm ngưỡng, ngắm nhìn và lưu lại những hình ảnh với hoa mận trắng muốt, tinh khôi.
Dân ca Quan họ Bắc Ninh lời cổ: Dọn quán bán hàng

Dân ca Quan họ Bắc Ninh lời cổ: Dọn quán bán hàng

Dân ca Quan họ Bắc Ninh lời cổ: Dọn quán bán hàng. Phối khí: NSƯT Mạnh Thắng. Đoàn nghệ thuật tỉnh Bắc Ninh biểu diễn tại Liên hoan di sản văn hóa phi vật thể được UNESCO vinh danh tại Hà Tĩnh.
Podcast truyện ngắn: Mùa xanh

Podcast truyện ngắn: Mùa xanh

Cầm chiếc bánh buộc lạt vuông vức do chính tay Thàn gói, đôi mắt mẹ bỗng chùng xuống, cảm giác nghẹn ngào cứ thế dâng lên. Bao lâu rồi nhà mới gói bánh chưng, hình như khoảnh khắc này mùa xuân mới về thật rồi đấy...