Nhớ trường xưa, lớp cũ...

(Baohatinh.vn) - Hồi tôi học, trước trường là một dòng sông nhỏ, nước ngọt từ Kẻ Gỗ về, luôn xanh mát.

Học sinh cấp I Cẩm Thành (Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh) chúng tôi học buổi chiều nên mùa nắng thường rủ nhau đi rất sớm, có khi 10h trưa đã gọi nhau đi học để lên tắm sông. Trên bờ vực phía tả ngạn là một cây đa cổ thụ xanh tươi, rợp bóng mát.

nho truong xua lop cu

Trường THCS Đại Thành (Cẩm Thành - Cẩm Xuyên)

Đã lâu lắm rồi, dễ đến hơn phần tư thế kỷ, tôi không có dịp tắm lại trên dòng sông ấy! Dòng sông xưa còn đó nhưng nước sông luôn chảy mãi và nước sông xưa tôi tắm cùng tuổi thơ tôi đã xuôi về nơi biển cả mênh mông…

Thầy cô dạy tôi hồi đó, nhớ nhất là thầy Toàn, thầy giáo trẻ mới ra trường, rất đẹp trai. Thầy giảng bài thật say sưa, không biết mệt. Chữ thầy rất đẹp, khi nào lên lớp, thầy cũng trình bày trên bảng như một niềm say mê, yêu thích.

Tôi còn nhớ, cô Hạnh dạy Văn, chủ nhiệm lớp 5, cô Viện dạy Sử và chủ nhiệm lớp 6, cô Đào dạy lớp 3, cô Cảnh dạy lớp 4, rồi cô Lục dạy thay lớp 4. Trước đó, ở cấp I, tôi nhớ cô Hoan dạy cả lớp 1 và lớp 2 ở lán xóm Làng Cần.

Các thầy cô đều rất hiền, thương học trò nghèo khổ và chính các thầy cô cũng đều vất vả như bao giáo viên ngày ấy. Ngoài đi dạy, các thầy cô đều phải xin ruộng hợp tác xã để làm thêm, kiếm gạo cho gia đình. Cuộc sống khó khăn, đồng lương ít ỏi nhưng thầy cô nào cũng rất yêu nghề, yêu trò và tận tâm dạy dỗ.

Tôi nhớ thầy Hợi dạy Toán, người thấp, rất hiền. Thầy gạch lên bảng những phần thầy giảng đi, giảng lại và dặn: “Khi kiểm tra, các con nhớ cố gắng cho được 5 điểm. Đói thế này, rét thế này thì 5 điểm là giỏi rồi, được nữa thì càng giỏi, các con nhé!…”.

Chúng tôi rất xúc động nghe lời căn dặn của thầy. Sau này, đọc cuốn “Người thầy đầu tiên” của nhà văn Ai-ma-tốp, tôi mới hiểu sâu sắc: Làm người thầy giáo, cô giáo, điều đầu tiên là tấm lòng vì học sinh. Học sinh sau bao năm vẫn nhớ thầy cô là nhớ tấm lòng, nhớ tình cảm thầy cô dành cho mình.

Lên cấp II - THCS Đại Thành, do đã lớn, đỡ đần được công việc gia đình, tham gia sản xuất nên chúng tôi bận rộn hơn. Học xong là lo về đi cấy, đi gặt… Kỷ niệm tuổi thơ, kỷ niệm thời học sinh cũng ít dần. Hơn nữa, chúng tôi còn phấn đấu học để thi lên cấp 3 và tôi đã thi đậu cấp 3 phổ thông Cẩm Bình với điểm số cao. Nhiều thầy cô biết chuyện cứ khen mãi. Các thầy cô coi đó như một thành tích trong công tác giảng dạy của mình…

Sau này, nhớ lời thầy cô dặn, tôi luôn cố gắng học hành và thi đậu vào Đại học Sư phạm Vinh, trở thành thầy giáo, dìu đưa các em học sinh đi “xây dựng ngày mai” như tôi hằng mơ ước thuở còn cắp sách đến trường.

Các thầy cô trường Đại Thành là niềm tin, động lực lớn nhất giúp tôi phấn đấu biến ước mơ thành hiện thực và tôi coi thành tích đó như một món quà tri ân đến các thầy cô đã yêu mến, tận tâm dạy dỗ mình.

Đọc thêm

Thành Sen bình yên ngày mùng 1 Tết

Thành Sen bình yên ngày mùng 1 Tết

Đường phố trung tâm tỉnh lỵ Hà Tĩnh sáng mùng 1 Tết tĩnh lặng, bình yên tạo một bầu không khí khoan khoái, tin tưởng vào những điều tốt đẹp trong năm mới.
Mãn nhãn màn pháo hoa đêm Giao thừa ở Hà Tĩnh

Mãn nhãn màn pháo hoa đêm Giao thừa ở Hà Tĩnh

Trong thời khắc thiêng liêng chuyển giao năm cũ với năm mới, màn pháo hoa rực sáng trên bầu trời Hà Tĩnh thể hiện niềm tin, khát vọng về một năm mới thịnh vượng và phát triển.
Năm Tỵ nói chuyện rắn

Năm Tỵ nói chuyện rắn

Trong các nền văn hóa trên thế giới, hình tượng con rắn thể hiện những hình ảnh khác nhau: thần hiền, thần ác, điều tốt, điều xấu, sự hủy diệt, tái sinh... Nhân dịp xuân Ất Tỵ, Báo Hà Tĩnh giới thiệu đến độc giả một số mẩu chuyện đặc sắc về con vật này.
Podcast truyện ngắn: Những trái cau non

Podcast truyện ngắn: Những trái cau non

Bà Mùi lén lau mắt, nhìn ra đường, người người đang hối hả về nhà. Trong nhà, ông Thời đã châm lên cây hương trầm cỡ đại, mùi thơm dâng lên ấm cả khoảnh sân rộng mênh mông, ấm lan cả ba trái cau non nhà bà...
Bài chòi Trung Bộ: Câu hò xứ Quảng

Bài chòi Trung Bộ: Câu hò xứ Quảng

Tiết mục "Câu hò xứ Quảng" là loại hình hò khoan đối đáp, dân ca Quảng Nam do Thu Mây biên tập và sáng tác lời mới, dựa trên làn điệu dân ca cổ. Biên đạo: Như Hà. Đoàn ca kịch Quảng Nam biểu diễn tại Liên hoan Di sản văn hóa phi vật thể được UNESCO ghi danh tại Hà Tĩnh.
Đặc sắc mâm cỗ tết của các dân tộc

Đặc sắc mâm cỗ tết của các dân tộc

Mỗi dịp Tết đến, xuân về, đồng bào các dân tộc ở Việt Nam lại rộn ràng chuẩn bị mâm cỗ Tết. Báo Hà Tĩnh giới thiệu đến độc giả một số mâm cỗ đặc sắc của các dân tộc trên cả nước.
Podcast truyện ngắn: Cánh đồng mùa xuân

Podcast truyện ngắn: Cánh đồng mùa xuân

Anh thấy lòng rộng mở. Mọi ngại ngần đột nhiên biến mất. Trên cánh đồng làng mùa xuân, bó hoa trên tay Tín báo hiệu cho anh một cơ hội mới đã lại bắt đầu…!
Hát xoan Phú Thọ: Bỏ bộ

Hát xoan Phú Thọ: Bỏ bộ

Tiết mục hát xoan Phú Thọ "Bỏ bộ" do các nghệ nhân dân gian phường Xoan An Khái, Kim Đức, Phú Thọ biểu diễn tại Liên hoan Di sản văn hóa phi vật thể được UNESCO ghi danh tại Hà Tĩnh.
Podcas tản văn: Xuân quê hương

Podcas tản văn: Xuân quê hương

Đã bao mùa xuân trôi qua nơi đất khách, nay trở về quê nhà, tôi như thấy mình lạc bước vào một thước phim cũ, nơi mà từng khung hình đều nhuốm màu ký ức...
Hát xoan Phú Thọ: Trống quân đón đào

Hát xoan Phú Thọ: Trống quân đón đào

Tiết mục hát xoan Phú Thọ "Trống quân đón đào" do các nghệ nhân dân gian phường Xoan An Khái, Kim Đức, Phú Thọ biểu diễn tại Liên hoan Di sản văn hóa phi vật thể được UNESCO ghi danh tại Hà Tĩnh.
"Anh hùng xạ điêu: Hiệp chi đại giả" lập kỷ lục

"Anh hùng xạ điêu: Hiệp chi đại giả" lập kỷ lục

Mặc dù bị chê lạm dụng kỹ xảo và diễn viên chính không hợp vai, "Anh hùng xạ điêu: Hiệp chi đại giả" vẫn lập kỷ lục là tác phẩm nội địa có doanh thu đặt trước cao nhất điện ảnh Trung Quốc.
Mùa vui nay đã về

Mùa vui nay đã về

Còn gì đẹp hơn trong khung cảnh mùa xuân ấm áp, thanh bình, lứa đôi hò hẹn. Còn gì hạnh phúc hơn khi xuân về, nhà nhà đoàn viên trong một đất nước hòa bình, ấm no. Mùa vui nay đã về...
Podcast truyện ngắn: Chiều đông

Podcast truyện ngắn: Chiều đông

Trái tim bà Tuyết bỗng rộn ràng, cái giá lạnh của mùa đông dường như tan biến. Bà cứ thế ôm lấy đứa trẻ, chạy thật nhanh qua con đường, băng qua bóng tối và giá lạnh. Bà Tuyết tin rằng, trước mắt mình chắc chắn là ánh sáng.