Tổ quốc gọi tên

(Baohatinh.vn) - Những năm qua, khi vấn đề chủ quyền biển đảo “nóng” lên, những trang thơ Việt Nam đương đại cũng sục sôi tinh thần yêu nước. Vượt lên những suy tư thường nhật vẫn thể hiện trên trang viết, tất cả những trái tim nghệ sĩ đều hướng về Tổ quốc...

Bên cạnh thơ của những nhà thơ lớp trước, trong đó có những người từng khoác lên mình màu áo lính, từng lăn lộn trên các chiến trường, vào sinh ra tử, có không ít sáng tác của thế hệ trẻ lớn lên sau chiến tranh. Với cảm hứng yêu nước sâu sắc, Tổ quốc gọi tên của Nguyễn Phan Quế Mai đang trở thành một trong số những bài thơ có sức lan tỏa mạnh mẽ nhất trong cộng đồng người Việt.

Ảnh minh họa từ internet
Ảnh minh họa từ internet

Luôn mang trong mình niềm tự hào là một người Việt, hòa nhập và hấp thu hơi thở thời đại, Nguyễn Phan Quế Mai ngày đêm suy tư về Tổ quốc. Nỗi trăn trở ấy bộc lộ ngay từ dòng thơ đầu: Đêm qua tôi nghe Tổ quốc gọi tên mình. Lúc khởi tứ, tác giả viết Tôi đang nghe…, nhưng khi hoàn thiện, chị sửa thành Đêm qua tôi nghe… - từ hiện tại tiếp diễn đẩy về quá khứ tiếp diễn – để thể hiện chiều sâu và sức mạnh mà tiếng gọi của Tổ quốc “dội” vào tâm hồn.

Tác giả nghe "Tổ quốc gọi tên" Bằng tiếng sóng Trường Sa, Hoàng Sa dội vào ghềnh đá/ Tiếng Tổ quốc vọng về từ biển cả/ Nơi bão tố dập dồn, chăng lưới, bủa vây. Sóng dội, bão tố bủa vây... là những hình ảnh giàu tính biểu tượng, nói về việc chủ quyền biển đảo thiêng liêng đang bị đe dọa. Cảm xúc bừng bừng, dồn dập, khắc khoải ấy của Nguyễn Phan Quế Mai cũng là cảm xúc của toàn dân tộc trong những tháng ngày mà nhịp đập của mỗi trái tim đều hướng về phía biển, hướng về Hoàng Sa, Trường Sa máu thịt.

Nghe Tổ quốc gọi, trái tim nhà thơ đồng vọng thiết tha: Tổ quốc của tôi, Tổ quốc của tôi!/ Bốn nghìn năm chưa bao giờ ngơi nghỉ. Lịch sử dựng nước và giữ nước không có trang nào không gian lao vất vả. Dân tộc Việt Nam vốn yêu chuộng hòa bình và bao thế hệ xưa nay đã không tiếc máu xương sẵn sàng trả giá cho tình yêu, lẽ sống ấy: Thắp lên ngọn đuốc Hòa bình, bao người đã ngã/ Máu của người nhuộm mặn sóng biển Đông. Câu thơ Máu của người nhuộm mặn sóng biển Đông là một liên tưởng có hiệu quả thẩm mỹ sâu sắc, giúp nhà thơ thể hiện sự thấu hiểu của mình về những hy sinh của cha ông. Biển Đông là máu thịt của dân tộc Việt. Dân tộc Việt đã đổ máu để giữ vững chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ. Mỗi người Việt xưa nay đều chung niềm thổn thức: Ôi Tổ quốc ta, ta yêu như máu thịt/ Như mẹ cha ta, như vợ như chồng/ Ôi Tổ quốc, nếu cần, ta chết/ Cho mỗi ngôi nhà, ngọn núi, con sông (Chế Lan Viên).

Nhìn lại lịch sử, hiểu cái giá phải trả cho nền hòa bình, nhân vật trữ tình càng đau đớn, căm giận trước thực tại: Ngày hôm nay kẻ lạ mặt rập rình/ Chúng ngang nhiên chia cắt tôi và Tổ quốc/ Chúng giẫm đạp lên dáng hình đất nước/ Một tấc biển cắt rời, vạn tấc đất đớn đau. Tác giả mượn hình ảnh sóng để nói lên nỗi đau đớn ấy: Sóng chẳng bình yên dẫn lối những con tàu/ Sóng quặn đỏ máu những người đã mất. Cũng hình ảnh sóng, giúp tác giả diễn tả tiếng gọi của Tổ quốc, thể hiện hào khí dân tộc: Sóng cuồn cuộn từ Nam chí Bắc/ Chín mươi triệu môi người thao thức tiếng “Việt Nam”.

Sự thao thức ấy ở mỗi người kết thành những làn sóng mạnh mẽ, sẵn sàng xả thân bảo vệ hòa bình của toàn dân tộc: Chín mươi triệu người lấy thân mình chở che Tổ quốc linh thiêng/ Để giấc ngủ trẻ thơ bình yên trong bão tố. Hai câu thơ trên là sự hòa quyện cảm hứng sử thi với chất trữ tình. Có người cho rằng, với chữ linh thiêng, Nguyễn Phan Quế Mai đã “dùng từ sai trong ngữ cảnh cụ thể của bài thơ” mà không thấy rằng, trong mạch cảm xúc của toàn bài, Tổ quốc chính là từng tấc đất, tấc biển, chính bao người đã ngã/ Máu của người nhuộm mặn sóng biển Đông, khi chủ quyền bị đe dọa thì Sóng quặn đỏ máu những người đã mất.

Biết bao người đã khuất hóa thân thành Tổ quốc, biển trở thành nơi hồn cha ông nương náu, phù hộ cho con cháu ngàn đời; và lớp lớp con cháu lấy thân mình chở che Tổ quốc cũng chính là chở che, gìn giữ từng tấc đất, tấc biển hương hỏa của ông cha. Dùng chữ linh thiêng là với ý nghĩa ấy. Trong trường hợp này, rõ ràng chữ linh thiêng được dùng chính xác và cụ thể, sinh động hơn nếu dùng chữ thiêng liêng! Gìn giữ, chở che không chỉ là trách nhiệm với quá khứ mà còn là sứ mệnh với hiện tại và tương lai: Để giấc ngủ trẻ thơ bình yên trong bão tố. Đây là hình ảnh rất thơ, thể hiện lẽ sống yêu chuộng hòa bình cao cả của dân tộc.

Bài thơ Tổ quốc gọi tên ngợi ca và thể hiện khao khát tiếp nối lẽ sống cao cả của dân tộc nên chữ Hòa bình được nhà thơ sử dụng kiểu viết hoa tu từ. Hình ảnh ngọn đuốc Hòa bình thắp lên niềm tin về hòa bình của tác giả. Nhịp điệu của khổ thơ cuối đưa niềm tin ấy lan tỏa và đọng lại trong tâm hồn người đọc, người nghe: Ngọn đuốc Hòa bình trên tay rực lửa/ Tôi lắng nghe/ Tổ quốc/ gọi tên mình! Tạo nên sức cộng hưởng, ấy là hạnh phúc của người làm thơ Nguyễn Phan Quế Mai!

Tổ quốc gọi tên

Đêm qua tôi nghe Tổ quốc gọi tên mình

Bằng tiếng sóng Trường Sa, Hoàng Sa dội vào ghềnh đá

Tiếng Tổ quốc vọng về từ biển cả

Nơi bão tố dập dồn, chăng lưới, bủa vây

Tổ quốc của tôi, Tổ quốc của tôi!

Bốn nghìn năm chưa bao giờ ngơi nghỉ

Thắp lên ngọn đuốc Hòa bình, bao người đã ngã

Máu của người nhuộm mặn sóng biển Đông

Ngày hôm nay kẻ lạ mặt rập rình

Chúng ngang nhiên chia cắt tôi và Tổ quốc

Chúng giẫm đạp lên dáng hình đất nước

Một tấc biển cắt rời, vạn tấc đất đớn đau

Sóng chẳng bình yên dẫn lối những con tàu

Sóng quặn đỏ máu những người đã mất

Sóng cuồn cuộn từ Nam chí Bắc

Chín mươi triệu môi người thao thức tiếng “Việt Nam”

Chín mươi triệu người lấy thân mình chở che Tổ quốc linh thiêng

Để giấc ngủ trẻ thơ bình yên trong bão tố

Ngọn đuốc Hòa bình trên tay rực lửa

Tôi lắng nghe

Tổ quốc

gọi tên mình!

Nguyễn Phan Quế Mai

(THCS Hoàng Xuân Hãn – Đức Thọ)

Đọc thêm

Podcast truyện ngắn: Sau cơn mưa

Podcast truyện ngắn: Sau cơn mưa

“Sau cơn mưa” – truyện ngắn giàu nhân văn, khắc họa số phận yếu thế giữa nghèo đói; khơi gợi lòng trắc ẩn, tha thứ và niềm tin vào điều tốt đẹp.
Podcast bút ký: Đau đáu thương yêu trong mùa mưa bão

Podcast bút ký: Đau đáu thương yêu trong mùa mưa bão

Khi mưa bão, lũ lụt dồn dập, bao tấm lòng yêu thương lại hướng về quê hương, thắp lên ngọn lửa sẻ chia, tiếp thêm nguồn sức mạnh và niềm tin để người dân đứng dậy sau những ngày gian khó..
Podcast câu chuyện truyền thanh: Số điện thoại lạ

Podcast câu chuyện truyền thanh: Số điện thoại lạ

Không gian mạng ngày càng tiện lợi nhưng cũng là mảnh đất màu mỡ cho những chiêu trò lừa đảo tinh vi nhất. Chúng ta hãy là người dùng mạng xã hội tỉnh táo trong mọi hoàn cảnh, chung sức xây dựng không gian số lành mạnh.
Podcast câu chuyện truyền thanh: Chuyện làng Thiện Nộ

Podcast câu chuyện truyền thanh: Chuyện làng Thiện Nộ

Mạng internet ngày càng phát triển, lan về tận khắp mọi nẻo làng quê, mang lại nhiều cái lợi, nhưng cũng lắm hiểm nguy rình rập. Hiện nay, kẻ gian lợi dụng mạng xã hội giăng bẫy lừa đảo, làm nhiều gia đình mất cả tiền bạc lẫn niềm tin. Nhiều câu chuyện dở khóc dở cười cũng từ đây mà ra.
Podcast truyện ngắn: Phóng viên tập sự

Podcast truyện ngắn: Phóng viên tập sự

Linh – cô phóng viên trẻ đã lao mình vào dòng lũ để cứu lấy một sinh mạng bé nhỏ. Câu chuyện giản dị mà lay động, gửi đến niềm tin về những trái tim luôn biết sống vì mọi người.
Podcast tản văn: Ngọn lửa trong sương

Podcast tản văn: Ngọn lửa trong sương

“Ngọn lửa trong sương” là khúc hoài niệm đẹp – nơi ngọn lửa không chỉ soi sáng một mái nhà xưa, mà còn thắp lên hơi ấm yêu thương, tin cậy giữa mùa đông cuộc đời...
Trồng cái cây cũng theo kiểu “ăn nhanh”

Trồng cái cây cũng theo kiểu “ăn nhanh”

Thời buổi công nghiệp, ít thời gian, người ta đã chuộng ăn nhanh vì tiện lợi, chẳng cần quá trình, thấy ngay hiệu quả. Trồng một cái cây, bấy lâu nay, cũng bị chi phối tâm lý “ăn nhanh” ấy!
Du lịch Hà Tĩnh chuyển động trước mùa đông

Du lịch Hà Tĩnh chuyển động trước mùa đông

Trước đây, mùa đông được xem là thời điểm du lịch Hà Tĩnh trầm lắng. Thế nhưng, vượt qua khó khăn, nhiều cơ sở, doanh nghiệp đã chủ động tìm hướng đi mới, thích ứng và sáng tạo.
Podcast Tản văn: Lặng nghe tiếng gió trở mùa

Podcast Tản văn: Lặng nghe tiếng gió trở mùa

Giữa nhịp sống bộn bề, đôi khi chỉ một làn gió trở mùa cũng khiến lòng người chùng xuống, khơi dậy bao kỷ niệm xưa cũ, ấm áp mà cũng thật bâng khuâng, neo đậu trong tim mỗi người.
Podcast tản văn: Căn bếp tuổi thơ

Podcast tản văn: Căn bếp tuổi thơ

Với nhiều người, căn bếp không chỉ là nơi nấu nướng mà còn gắn bó với hình ảnh của gia đình. Để sau này, dù đi đâu về đâu, hình ảnh của căn bếp tuổi thơ vẫn luôn rõ nét trong ký ức.
Podcast truyện ngắn: Anh bầu, em bí

Podcast truyện ngắn: Anh bầu, em bí

Truyện ngắn “Anh bầu, em bí” bằng hình ảnh cây bầu và cây bí tác giả đã khéo léo truyền tải thông điệp về tình đoàn kết, sự khiêm tốn và lòng yêu thương trong cuộc sống.
Podcast truyện ngắn: Mùa hoa cải bên sông

Podcast truyện ngắn: Mùa hoa cải bên sông

Miền Bắc những ngày này, sắc vàng hoa cải đã trải dài trên bến sông, với mùi hương dịu nhẹ. Mùi hương ấy khiến cô giáo trẻ tên An nhớ đến lời hẹn ước của mùa hoa năm trước...