Truyện ngắn 1.200: Cha tôi

Mỗi lần lên cơn đau, cha tôi lại nói: “Thiếu chút nữa tao đã chạm được vào cầu vồng”. Nhưng chúng tôi biết chẳng bao giờ ông có thể chạm được vào chiếc cầu vồng đa sắc ấy.

truyen ngan 1 200 cha toi

Minh họa: Lê minh Phong

Giờ đây, trên người cha tôi đã có quá nhiều vết chém, những vết chém với muôn hình dạng, đa sắc màu và có nhiều câu chuyện về chúng mãi mãi sẽ không bao giờ được kể ra. Những câu chuyện về những vết chém sẽ bị chôn vùi mãi mãi trong lòng đất, không bao giờ hồi sinh được.

Mẹ tôi thì đang nhặt những vết chém trên thân thể cha tôi rơi xuống vương vãi trên nền nhà, người đàn bà đi chân đất chưa bao giờ biết ngửa mặt lên trời để hỏi rằng thân phận là gì, đang nhẫn nại nhặt lên từng vết chém.

Bà để những vết chém vào trong một chiếc khay lớn bằng nhôm. Những vết chém trên thân thể cha tôi lại rơi xuống mỗi khi ông trở mình. Có nhiều vết chém rất dài nhưng cuộc đời của cha tôi dài hơn những vết chém.

Ngoài kia, biển lại oằn mình và tiếc nuối về những huyền thoại đã nát vụn. Hàng dương gầy trơ trọi dưới nắng tháng sáu không đủ bóng râm để che mát những con thuyền khát sóng khơi xa.

Dâng lên.

Trào lên.

Những nỗi đọa đày ẩn mình ở nơi không biên giới trong lồng ngực trào lên ứ nghẹn nơi cuống họng của mẹ tôi khiến bà ứa nước mắt. Bà không biết từ ngày biển chết tới nay, trên thân thể cha tôi đã có bao nhiêu vết chém.

Bây giờ, chiếc khay lớn đã đầy những vết chém của cha tôi. Chúng nằm trên khay trông như những con cá nhỏ.

Những vết chém của cha tôi ánh lên những màu sắc lạ kỳ. Có những vết chém có màu của bùn đất và từ chúng tỏa ra mùi mồ hôi chát mặn của cha tôi, mùi mồ hôi đó rất quen thuộc với chúng tôi. Có những vết chém đã chết, chúng mưng mủ và nằm bất động trên khay.

Có những vết chém thì có màu xanh da trời. Nhưng chúng tôi thích nhất là những vết chém có màu xanh nước biển của cha. Những vết chém có màu xanh nước biển ánh lên những tia sáng xanh chiếu vào khuôn mặt khắc khổ của mẹ tôi.

Có rất nhiều vết chém có màu xanh nước biển nằm gọn trên khay. “Bẻ lái đi, chúng đâm nát tàu bây giờ”. Cha tôi ú ớ trong cơn mê, có lẽ cha tôi đang tưởng tượng rằng mình đang ở ngoài khơi với những người anh em của ông. Tôi cầu khấn ông sẽ có được những giấc mơ đẹp.

Đúng là những vết chém ấy rất dài nhưng những giấc mơ của cha tôi còn dài hơn cả những vết chém ấy. Những giấc mơ của cha tôi còn dài hơn cả đêm tối, dài hơn cả bờ đại dương đang hấp hối, dài hơn cả cuộc đời của mẹ tôi. Có lần ông nói với chúng tôi ông đã từng thấy có nhiều đàn cá bay lên thoát khỏi những ngọn sóng đầy mùi tử khí.

“Lúc đó tao đang ở ngoài khơi. Trước lúc thuyền bọn tao nát vụn bởi cú đâm khốn nạn ấy”. Cha tôi nói. Chúng tôi không cãi lời một người đang hấp hối nhưng chúng tôi chẳng bao giờ tin vào sự hiện hữu của những loài cá đó.

Bây giờ trên bãi biển, mẹ tôi đang phơi những vết chém của cha. Bóng mẹ tôi in lên trên cát khiến tôi nghĩ tới một dấu hỏi lớn.

Chiếc bóng của mẹ tôi có hình dấu hỏi đang di động trên cát tháng sáu. Mẹ tôi vẫn miệt mài rải từng vết chém của cha tôi xuống cát. Những vết chém của cha tôi nhảy tung tóe trên cát trưa hè.

Có nhiều vết chém trườn mình xuống biển rồi biến mất sau khi tung lên trên đầu những lớp sóng bạc, có những vết chém thì cố trườn ra biển nhưng dường như chúng không đủ sức, chúng nằm lại với cát và chết đi trong câm lặng. Đó là những cái chết vô ngôn, những cái chết lặng lẽ và là những cái chết oan khuất.

Bất kỳ một câu chuyện nào về cái chết của những vết chém cũng cần phải được kể ra nhưng bây giờ tôi sẽ không kể. Tôi sẽ để cho những câu chuyện ấy xâm chiếm hết lồng ngực của tôi, ăn hết tim gan của tôi rồi tôi mới kể. Đó là những câu chuyện không hề vui.

Rồi những vết chém của cha tôi sẽ khô đi. Mẹ sẽ cất chúng vào trong những chiếc túi nilông và treo lên trên bếp để chờ đợi mùa đông tới.

Mùa đông.

Trong khi cha tôi vẫn nằm trên giường rít lên từng hồi bởi thiếu chút nữa ông đã chạm được vào chiếc cầu vồng trên biển trời quê hương thì chúng tôi hoan hỉ khôn cùng bởi những vết chém vương đầy bồ hóng của cha.

Bây giờ những vết chém của cha tôi có màu đen, chúng khô lại, nhỏ hơn, trông chúng giống như những con cá khô mà chúng tôi đã thấy chúng vào nhiều năm trước.

Chúng tôi không còn bị đói. Mùa đông năm nay lạnh hơn. Ngoài bờ biển, những hàng dương gầy vẫn trơ trọi trong gió rét, thỉnh thoảng có vài người đang dò tìm gì đó trên bờ biển vắng nhưng chẳng có gì được tìm thấy ngoài cát trắng và gió đông. Mặc kệ mưa gió ngoài kia, mặc kệ những cơn gió đông lao vào từ phía biển rồi táp lên mái lá.

Chúng tôi quây quần bên bếp lửa với những vết chém vương đầy bồ hóng của cha trên tay. Chúng tôi vùi chúng xuống dưới than hồng. Than hồng sáng rực lên. Mùi thịt nướng từ những vết chém thơm lừng vây lấy chúng tôi, vây lấy những đôi mắt đói mòn chờ đợi.

Truyện 1.044 chữ của LÊ MINH PHONG

Theo Tuổi trẻ

Đọc thêm

Podcast: Nhớ mùi thơm nếp rồng

Podcast: Nhớ mùi thơm nếp rồng

Cứ mỗi độ tháng năm về, lòng ta lại bất chợt bâng khuâng. Dường như, đâu đó có mùi hương rất quen của lúa chín, của rơm rạ mới phơi, của đất trời quê hương đang vào mùa gặt....
Ngai vua triều Nguyễn - bảo vật quốc gia bị phá hỏng: Lỗ hổng công tác bảo vệ di tích?

Ngai vua triều Nguyễn - bảo vật quốc gia bị phá hỏng: Lỗ hổng công tác bảo vệ di tích?

Vụ một người đàn ông xâm nhập thành công vào khu vực đặt ngai vua - một bảo vật quốc gia mang tính biểu tượng tại điện Thái Hòa (Đại Nội Huế), rồi xâm hại hiện vật, đang gây bức xúc, phẫn nộ trong dư luận và dấy lên quan ngại về lỗ hổng bảo vệ di sản ở nơi cần có cơ chế giám sát nghiêm ngặt bậc nhất thuộc quần thể di tích Cố đô Huế.
Tặng tiền cho người kết hôn

Tặng tiền cho người kết hôn

Nhiều chính quyền địa phương Hàn Quốc đưa ra các chương trình tặng tiền để khuyến khích kết hôn, như là trợ cấp phí hẹn hò, tuần trăng mật.
Podcast truyện ngắn "Đường tới Lũng Mây"

Podcast truyện ngắn "Đường tới Lũng Mây"

...Đã lâu lắm rồi không có mưa, hơi nóng ủ chín những bông xuyên mộc nở muộn làm muôn vàn cánh hoa rực lên như lửa. Cái màu đỏ lạ lùng ấy khiến trái tim Duyên bất chợt bồn chồn.
Podcast tản văn: Giai điệu tháng Năm

Podcast tản văn: Giai điệu tháng Năm

Tháng Năm ngân lên bản nhạc mùa hạ, như gọi dậy mọi sắc màu đang say ngủ... Trong giai điệu ấy, ai cũng thấy một phần tuổi trẻ của mình – ngây ngô, sôi nổi, và đầy mộng mơ…
Chùa Thiên Tượng - Hoan Châu đệ nhị danh thắng

Chùa Thiên Tượng - Hoan Châu đệ nhị danh thắng

Toạ lạc trên sườn núi Thiên Tượng của dãy Hồng Lĩnh, chùa Thiên Tượng thuộc phường Trung Lương (TX Hồng Lĩnh, Hà Tĩnh) được xem là Hoan Châu đệ nhị danh thắng với nhiều cảnh đẹp.
Podcast tản văn: Lối cũ ta về

Podcast tản văn: Lối cũ ta về

Lối cũ không chỉ là một con đường, mà là nơi chất chứa yêu thương, là mảnh đất chôn rau cắt rốn, là chiếc nôi của những giấc mơ giữa trưa hè...
Podcast: Chuyện những người phụ nữ Hà Tĩnh được gặp Bác Hồ

Podcast: Chuyện những người phụ nữ Hà Tĩnh được gặp Bác Hồ

Trong ngôi nhà đơn sơ, những bức ảnh kỷ niệm thiêng liêng được treo ngay ngắn như những kỷ vật quý báu. Dù thời gian có qua đi hơn 55 năm thì nhũng ký ức được gặp Bác Hồ vẫn vẹn nguyên trong trái tim bà Tưởng Thị Diên - người Tiểu đội trưởng Tiểu đội dân quân gái Kỳ Phương năm nào....
Podcast: Hà Tĩnh in dấu chân Người

Podcast: Hà Tĩnh in dấu chân Người

Gần bảy thập kỷ đã đi qua, giọng nói trìu mến, thân thương của Bác vẫn còn vang vọng, thấm vào mỗi con tim. Khắc ghi lời Bác kính yêu, Đảng bộ và nhân dân Hà Tĩnh đoàn kết một lòng, ra sức xây dựng quê hương giàu đẹp như sinh thời Người căn dặn và mong muốn...
Đại sứ Nhật Bản ITO Naoki dự sự kiện giao lưu văn hóa tại Hà Tĩnh

Đại sứ Nhật Bản ITO Naoki dự sự kiện giao lưu văn hóa tại Hà Tĩnh

Tối 15/5, tại TP Hà Tĩnh đã diễn ra chương trình giao lưu văn hóa Việt - Nhật với chủ đề “Kết nối thế giới qua Truyện dân gian và Âm nhạc”. Tham dự có ngài ITO Naoki - Đại sứ Đặc mệnh toàn quyền Nhật Bản tại Việt Nam, Bí thư Tỉnh ủy Nguyễn Duy Lâm, Chủ tịch UBND tỉnh Võ Trọng Hải, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Dương Tất Thắng.
Podcast mỗi tuần một câu chuyện: Đôi guốc của tam thể

Podcast mỗi tuần một câu chuyện: Đôi guốc của tam thể

Chú mèo tam thể soi mặt vào vại nước ở gốc cau, vuốt đi vuốt lại mấy sợi ria mép trắng như cước cho thật óng ả rồi thong thả bước ra sân tắm nắng. Gió hây hẩy, nắng nhè nhẹ vàng như mật, tam Thể khoan khoái nằm duỗi dài trên sân...