Xã mình

Tin thị xã chính thức lên thành phố không tác động mấy đến lớp người lớn.

xa minh

Họ không háo hức, cũng chẳng đợi chờ. Đời họ đã thấy nhiều chuyện, nên việc thị xã lên thành phố cũng giống như mấy năm trước, người ta bắt đầu lắp mấy cổng chào mang tên “ấp văn hóa” dù trong ấp ấy tối nào cũng có những kẻ say xỉn chửi bới um sùm, chồng vẫn đánh vợ như cơm bữa, có dựng thêm cái cổng cũng không khiến ấp thay đổi, giống như thị xã lên thành phố thì mọi chuyện vẫn y xì.

Chỉ có đám thanh niên là chộn rộn, chúng ghi cảm nhận lên Facebook, nhắn tin chúc mừng nhau đã là “người thành phố”, bạn bè lâu ngày gặp lại, tụ hợp ăn uống cũng vì lý do “mừng được làm người thành phố”.

Anh đang ở Sài Gòn cũng nhận được tin nhắn của bạn bè khoe “gặp gỡ đồng hương, mừng xã lên thành”, anh bảo anh bận, không đi được, xét về tuổi, anh cũng thuộc lớp thanh niên, vậy mà anh cảm thấy chả có gì vui cả.

Anh nghĩ, thị xã anh lên thành phố mới nực cười làm sao, thành phố gì mà con đường vào trung tâm có bảy ki-lô-mét vậy mà năm nào cũng sửa, năm nào cũng sụt lún; thành phố gì mà cái nhà sách đàng hoàng cũng không có, chỉ được có mỗi cái cửa hàng bán “đủ cả”, nhưng văn chương thì toàn sách dạy viết văn mẫu, còn sách khoa học nhất mà nó có thì dạy giải bài tập toán trong sách giáo khoa; thành phố gì mà đến cái rạp chiếu phim cũng không có, chỉ có mỗi cái nhà hát nhưng cũng bị đập lâu rồi, bây giờ nó biến thành sân phơi quần áo cho các bà.

Anh không hiểu vì sao xã anh lại lên thành phố, tại sao người ta lại thích “thành phố hóa” thế. Giáo dục có tốt hơn hay không? Dân thành phố bớt nghèo đi chăng? Người thành phố văn minh lịch sự hơn, hay vẫn chửi thề, đánh nhau đầy đường? Anh hỏi Duyên những câu ấy. Duyên chỉ cười, bảo anh hoài cổ. Anh trầm ngâm, có lẽ vậy.

Từ ngày xã lên thành, người ta tháo hai chữ “thị xã” gắn trước trụ sở ủy ban thay bằng hai chữ “thành phố”, có đứa bạn chụp hình, đăng lên Facebook, anh xem xong, tắt máy, bỏ đi ngủ. Mới chín giờ.

Ngày trước anh vẫn tự hào với đám bạn toàn dân thành phố rằng anh là người thị xã, anh kể những chuyện ở quê mình và kiêu hãnh nhìn cặp mắt ghen tị, pha lẫn chút hào hứng của chúng bạn khi nghe về một chốn kỳ thú xa xăm. Nhưng giờ anh cũng là người thành phố, giống bạn anh, anh chẳng còn gì đặc biệt để mà khoe, anh đâm ra lầm lũi, chả thiết trò chuyện.

Duyên nhắn tin cho anh, bảo lễ này có về không, người ta bắn pháo bông mừng thị xã lên thành phố. Anh bảo không về, thành phố nào mà chả như thành phố nào, ở đây cho đỡ tốn tiền xe.

Duyên không hiểu vì sao anh cứ vác khuôn mặt rầu rầu chỉ vì cái chuyện mà ai cũng mừng ấy, cô nghĩ anh đa đoan quá, cô nhớ lại hình ảnh chú bé hàng xóm ngồi xổm trước hiên nhà, chống cằm nhìn hết người này đến người nọ đi qua trước cửa, trong đôi mắt ánh lên chút gì đó háo hức rồi chợt vụt tắt.

Chú bé chờ người mẹ đi “bán hàng, chiều sẽ về” như ba chú vẫn nói, nhưng nhiều buổi chiều trôi đi mà mẹ chú vẫn chưa về. Duyên thấy đứa trẻ đó trong dáng hình anh đang ngồi ủ rũ trước mặt mình, mười mấy năm rồi đứa trẻ đó vẫn chờ, nó sợ thị xã lên thành phố rồi, mẹ thấy lạ, về rồi nhưng lại đi...

Duyên cũng nghĩ đến Hoài, cô gái có nước da trắng như bông bưởi, cô vẫn nhớ như in buổi trưa nắng cháy lưng, anh đạp xe chở Hoài ra bến xe. Duyên thấy Hoài ôm anh rất chặt, còn anh một tay ghì lái, tay kia nắm lấy tay Hoài, cô thấy rất rõ vì lúc đó cô đạp xe theo hai người, nhìn áo anh ướt mồ hồi, mặt rám nắng mà cứ cười miết, cô ứa nước mắt.

Họ đứng ở bến xe, nói gì đó với nhau, Duyên muốn nghe xem họ nói điều gì, nhưng chỉ dám nấp sau hàng rào. Duyên thấy Hoài sụt sùi, còn anh thì vẫn nói, mắt anh đỏ lựng, rồi anh ôm Hoài, Duyên thấy môi mình đau lắm, hóa ra cô đã cắn môi mình nãy giờ.

Hoài lên xe, vẫy tay chào anh. Anh vẫy tay, nói với theo. Xe lăn bánh, khói phả thẳng vào người anh, anh chạy xe đuổi theo sau, nhưng xe chạy nhanh quá mà anh đã thấm mệt, cuối cùng anh chỉ biết đứng nhìn chiếc xe màu xanh khuất dần.

Thị xã của hai người, Hoài và anh, không có Duyên ở đấy, cô ngậm ngùi nhận ra mình vừa bắt hụt một điều gì. Cô biết anh vẫn chờ Hoài, cô gái nghèo bỏ học năm lớp mười một để lên Sài Gòn tìm việc.

Cô gái vẫn hay dùng từ “xã mình” để nói với anh, “xã mình” cảnh đẹp nhiều hơn mấy nơi khác, con gái “xã mình” ngoan hiền hơn con gái nơi khác, “xã mình” cái gì cũng rẻ hơn nơi khác... Bây giờ lên thành phố rồi, anh không biết tìm cái “xã mình” đó ở đâu, không biết cô gái anh yêu có tìm thấy “xã mình” nữa không? Anh đã hứa với Hoài sẽ học thật giỏi, sẽ về xây dựng “xã mình” thật giàu đẹp, sẽ đón Hoài về “xã mình” lấy Hoài làm vợ, hai người sẽ sống hạnh phúc mãi bên nhau.

Nhưng Hoài không trở lại nữa. Thì ít nhất anh cũng còn “xã mình”, ít nhất vẫn còn một chốn nào đó để anh tiếp tục hi vọng. Giờ “xã mình” không còn là “xã mình” nữa, không biết anh phải chờ ở đâu đây?

Duyên nhìn anh, nói: “Dù có tên gì thì xã mình vẫn là xã mình, miễn trong tim anh còn nghĩ như vậy, tên gì cũng thế thôi, chẳng có gì thay đổi cả”. Duyên nói câu “chẳng có gì thay đổi cả” mà thấy mắt mình ươn ướt. Đúng là không có gì thay đổi cả, Duyên vẫn vậy và thị xã vẫn chỉ hai người, Hoài và anh, không có Duyên.

Nguồn: Tuổi trẻ

Truyện 1.149 chữ của HUỲNH TRỌNG KHANG

Đọc thêm

Podcast tản văn: Về Hà Tĩnh nghe biển hát

Podcast tản văn: Về Hà Tĩnh nghe biển hát

Hà Tĩnh được thiên nhiên ban tặng cảnh quan sơn thủy hữu tình với những bãi biển cát mịn, nước trong, nhiều làng chài cổ có tuổi đời hàng ngàn năm. Về Hà Tĩnh, du khách không chỉ được đắm mình trong làn nước biển xanh trong, ngắm cảnh sắc thiên nhiên hùng vĩ mà còn được nghe những huyền tích thú vị.
Podcast giai thoại danh nhân: Bóng dáng người vợ

Podcast giai thoại danh nhân: Bóng dáng người vợ

Danh họa Nguyễn Phan Chánh có mối tình lớn với người vợ đầu tiên, người đã sinh cho ông 6 người con và dâng hiến cả cuộc đời cho gia đình. Dù là vợ của một danh họa nổi tiếng, nhưng bà có một cuộc đời vất vả, lo toan và nhiều hy sinh.
Nhớ về kẻ sĩ Ngàn Hống Võ Hồng Huy

Nhớ về kẻ sĩ Ngàn Hống Võ Hồng Huy

Nhà nghiên cứu văn hoá dân gian Võ Hồng Huy là người có nhiều đóng góp cho kho tàng văn hoá dân gian xứ Nghệ với danh xưng: “kẻ sĩ Ngàn Hống”.
Trương Ngọc Ánh duyên nợ với thơ lục bát

Trương Ngọc Ánh duyên nợ với thơ lục bát

Duyên nợ với thi ca đã giúp thầy giáo dạy Sử sinh ra từ miền quê mặn mòi ven biển Đỉnh Bàn (TP Hà Tĩnh) đến với những vần thơ thấm đẫm phù sa quê hương. Trương Ngọc Ánh làm nhiều thơ, đủ các thể loại nhưng nhiều nhất, đặc sắc nhất vẫn là những bài thơ lục bát.
Dấu ấn 50 năm nền văn học nghệ thuật Hà Tĩnh

Dấu ấn 50 năm nền văn học nghệ thuật Hà Tĩnh

50 năm sau ngày thống nhất đất nước, các thế hệ văn nghệ sỹ Hà Tĩnh đã góp phần xây dựng được một nền VHNT dày dặn. Với hàng ngàn tác phẩm trên các lĩnh vực,  phản ảnh sinh động về sự phát triển kinh tế, văn hoá xã hội của Hà Tĩnh qua các giai đoạn lịch sử.
Ca khúc cách mạng - sức mạnh chiến thắng

Ca khúc cách mạng - sức mạnh chiến thắng

Cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước kết thúc đã 50 năm nhưng âm hưởng hào hùng của những ngày tháng khói lửa vẫn vẹn nguyên bởi những ca khúc đi cùng năm tháng. Lời ca tiếng hát đã tạo nên sức mạnh tinh thần to lớn, hun đúc tâm thế của cả dân tộc cùng ra trận và làm nên chiến thắng 30/4/1975.
Podcast truyện ngắn: Chuyến tàu Thống Nhất

Podcast truyện ngắn: Chuyến tàu Thống Nhất

Hai người bạn già ngồi bên nhau, nhấp từng ngụm trà cảm nhận vị đắng chát tan ra trong khoang miệng. Rồi chỉ còn lại vị ngọt cứ mênh mang nơi cuống họng. Ánh mắt họ hướng về phía lá cờ đỏ sao vàng treo trước cổng nhà đang tung bay trong gió…
Đêm không ngủ tại Thành phố Hồ Chí Minh

Đêm không ngủ tại Thành phố Hồ Chí Minh

Tối 29/4 - rạng sáng 30/4, hàng nghìn người dân tập trung trên các tuyến đường trung tâm TP.HCM để chờ xem Lễ kỷ niệm 50 năm Ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.
Màn trình diễn 7 phút của 10.500 drone

Màn trình diễn 7 phút của 10.500 drone

Tối 28/4, 10.500 drone lần lượt thắp sáng bầu trời TP.HCM trong khoảng 7 phút, chào mừng 50 năm thống nhất đất nước với hàng loạt hình ảnh biểu tượng như Bác Hồ, Dinh Độc Lập...
Khai trương mùa du lịch biển Thạch Hải

Khai trương mùa du lịch biển Thạch Hải

Đây là sự kiện khởi động cho mùa du lịch biển sôi động năm 2025, góp phần quảng bá vẻ đẹp nguyên sơ, hấp dẫn của vùng biển Thạch Hải (TP Hà Tĩnh) đến với du khách gần xa.
Podcast truyện ngắn: Trái tim hòa bình

Podcast truyện ngắn: Trái tim hòa bình

Bước đi trong lòng địa đạo, cô thấy tim mình rung lên trong lồng ngực. Còn người cựu chiến binh già, có biết bao hồi ức đẹp ùa về, hồi ức về một thời binh lửa...
Podcast tản văn" Về đâu tháng Tư

Podcast tản văn: Về đâu tháng Tư?

Rồi mùa hạ sẽ bước những bước chân dập dồn mạnh mẽ, cái nắng non nớt run rẩy tháng Tư sẽ thay bằng những trận nắng trập trùng tháng Năm, tháng Sáu...
Những bài ca bất tử…

Những bài ca bất tử…

Chiến tranh đã lùi xa, mảnh đất bom cày đạn xới năm xưa nay đã trở thành những địa chỉ đỏ. Bài ca bất tử về những người đã sống, chiến đấu trên quê hương Hà Tĩnh vẫn còn vang vọng mãi...
Việt Nam ghi dấu ấn mạnh mẽ trên bản đồ du lịch toàn cầu

Việt Nam ghi dấu ấn mạnh mẽ trên bản đồ du lịch toàn cầu

Nền tảng dịch vụ du lịch trực tuyến toàn cầu Trip.com vừa chính thức công bố Bảng xếp hạng Trip.Best toàn cầu năm 2025, vinh danh những điểm lưu trú, nhà hàng và điểm tham quan được yêu thích nhất trên thế giới. Trong đó, Việt Nam gây ấn tượng mạnh với 38 đại diện đến từ 11 tỉnh, thành phố trải dài khắp ba miền, góp mặt ở cả ba hạng mục chính.
Vì sao phải đọc sách cùng con?

Vì sao phải đọc sách cùng con?

Ở thời hiện đại, rất nhiều người trẻ đắm chìm trong thế giới mạng, không hiểu được giá trị của sách truyền thống. Vậy, muốn con yêu sách thì người lớn cần phải truyền cảm hứng và làm tấm gương trước.