Nỗi nhớ biển khôn nguôi

(Baohatinh.vn) - Tôi sinh ra ở một làng quê ven biển. Tôi lớn lên trên cát, cát bủa vây lấy làng tôi. Gió bốn bề quất cát vào làng tôi ràn rạt...

Nỗi nhớ biển khôn nguôi

Ven biển xã Cương Gián (Nghi Xuân).

Những trảng cát dài đùn lên ven biển, cát bám lấy mặt mũi, quấn vào tóc tôi cả lúc đến trường. Những cây phi lao oằn mình xập xòa trên cát. Gió từ biển thốc vào, phi lao rạp mình cam chịu. Ấy vậy mà nó vẫn can trường bám víu lấy cát, vẫn nẩy những chồi xanh thật diệu kỳ và mãnh liệt. Phải chăng cây phi lao cũng hệt như người làng tôi, như ông bà tôi đã bám vào cát, vào biển mà trường tồn, mà truyền nối nhau dệt nên tình yêu thiết tha về biển!

Nhà tôi thuở ấy cách biển không xa, khi mùa hè đến, sáng sớm nào bọn trẻ cũng băng qua mấy trảng cát chạy ra biển. Khi mặt trời nhô lên ở chân trời, biển hồng lên ánh hào quang rực rỡ. Cát mát lịm dưới bàn chân, gió vi vu phả lên từng khuôn mặt trẻ thơ hơi ấm nồng của biển cả. Chúng tôi hít thở hương vị mặn mòi của biển mà lớn dần lên. Biển cho tôi biết về những giấc mơ đầu đời, giấc mơ của tuổi thơ về một con tàu vượt đại dương xa vợi.

Nỗi nhớ biển khôn nguôi

Trảng cát Truông vùn thuộc xã Thịnh Lộc (Lộc Hà). Ảnh: Thiên Vỹ

Ông nội tôi một đời lênh đênh trên biển. Khi tôi chưa kịp lớn, ông đã từ giã biển, đơn giản vì ông không còn sức lực nữa. Đàn ông miền biển vốn là những người có sức khỏe và sự dẻo dai. Ông cũng vậy, gần bảy mươi tuổi nhưng vẫn ra khơi, bởi biển là cơm áo của cả gia đình. Các cô chú trong nhà, người đi biển, người chạy chợ. Ông tôi bám mình trên biển bằng chiếc thuyền nan bé tẹo vài năm lại hỏng. Hỏng lại làm, cứ thế, một đời ông đã không nhớ đã từng lênh đênh trên bao chiếc thuyền như thế.

Không phải lúc nào mặt biển cũng bao dung. Những lúc biển hiền hòa là làng tôi lao xao, dập dìu tôm cá. Khi biển động, sóng vỗ uỳnh oàng, làng tôi lại thắc thỏm không yên. Ngày ấy, ông nội tôi đi biển theo kinh nghiệm trăng trời và khí tiết nên giông lốc, bão gió bất ngờ không ai lường trước được. Bởi thế mà mỗi lần ra khơi là một lần ông và các ngư phủ đánh cược với số phận của mình. Thương sao những người vợ, người mẹ biển... Những trảng cát sau làng tôi từng thấm nước mắt khi có ai đó lỡ chuyến không về... Nhưng người làng tôi vẫn bám lấy biển, vượt qua số phận và cả sự cuồng điên của biển cả để sống kiên gan như những ngọn phi lao sau trảng cát làng.

Nỗi nhớ biển khôn nguôi

Ngư dân Hà Tĩnh trở về sau chuyến đánh bắt gần bờ.

Ông nội tôi từ giã biển vào một ngày tháng ba, gió nồm rười rượi. Ông nằm gối đầu lên cát, mặt hướng về biển khơi. Cát vỗ về, ôm ấp lấy ông, đón ông trở về yên lặng sau cả một cuộc hành trình mải miết, bấp bênh. Hôm tiễn ông đi, một chiều nắng vàng đầu hạ. Nắng trải hắt lên những cồn cát im lìm, xa xa đôi chấm thuyền ngoài khơi ẩn hiện sau từng ngọn sóng. Những bụi phi lao lòa xòa trên cát, gió biển thốc vào mặn chát trên khóe mắt tôi.

Lên cấp ba, tôi đi học xa làng, xa biển. Suốt những tuần trọ học, tôi nhớ nhà, nhớ biển đến quắt quay. Cuối tuần được nghỉ, tôi về làng, chạy ào ra biển, lao mình xuống nước thể như lâu lắm không được trở về. Ngồi trước biển, ngắm từng hang dã tràng bị sóng xóa mà nghĩ về một điều gì đó cũng thật vô cùng ý vị.

Làng tôi bây giờ đổi thay chóng mặt. Những chiếc thuyền máy công suất lớn đánh bắt xa bờ được trang bị hiện đại cả về ngư cụ đến phương tiện dự báo, cứu hộ... Sản vật đánh bắt được mua bán với giá khá cao.

Tôi thả mình xuống cát, biển quê hương vẫn rì rào. Những cây phi lao vẫn nhoài ra phía biển như góc làng đang lấn dần ra trảng cát phía sau. Bạn bè thơ ấu của tôi mỗi đứa một phương, bỏ lại quê nhà bốn phía cát bủa vây, nhưng còn nguyên sơ một nỗi niềm về biển. Một nỗi nhớ biển đến cồn lên trong mỗi giấc mơ.

Nỗi nhớ biển khôn nguôi

Biển Kỳ Xuân (huyện Kỳ Anh).

Tôi bước trên cát, nắng tháng tư trở mình đón gió biển, gió nồm nhè nhẹ báo hiệu những mẻ lưới nặng tay. Tôi nhớ ông, nhớ những con thuyền bằng tre mong manh trên biển. Xa xa, bọn trẻ vẫn hùa nhau theo trái bóng. Cát lại nuôi lớn những lứa trẻ làng tôi…

Tôi cắm lên mộ ông một nén hương. Ngoài kia gió biển vẫn cứ rì rầm lời từ muôn thuở. Những cây phi lao choài ra trên mộ ông như khát vọng sống kiên cường của người làng tôi trước biển cả bao la.

Chủ đề NGƯỜI HÀ TĨNH

Đọc thêm

Giao lưu văn nghệ chào mừng Quốc khánh nước bạn Lào

Giao lưu văn nghệ chào mừng Quốc khánh nước bạn Lào

Chương trình giao lưu nghệ thuật “Tình Việt - Lào” do Công ty CP Cảng Quốc tế Lào – Việt phối hợp với Trường Đại học Hà Tĩnh tổ chức nhằm tôn vinh tình hữu nghị và hợp tác chiến lược giữa 2 đất nước nhân dịp Quốc khánh CHDCND Lào.
Phan Kính - ngôi sao Bắc đẩu trời Nam

Phan Kính - ngôi sao Bắc đẩu trời Nam

Thám hoa Phan Kính, tự Dĩ Trực, hiệu Tĩnh Trai, sinh ngày 11/11 năm Ất Mùi (tức ngày 6/12/1715), tại thôn Vĩnh Gia, xã Lai Thạch, huyện La Giang (nay là xã Trường Lưu, tỉnh Hà Tĩnh).
Podcast truyện ngắn: Sự sống diệu kỳ

Podcast truyện ngắn: Sự sống diệu kỳ

Trong cuộc sống hàng ngày, đôi khi ta sẽ phải đối mặt với những khó khăn, vất vả, những mất mát hi sinh. Dù vậy, chúng ta hãy luôn giữ vững niềm tin, hy vọng vào cuộc sống.
Podcast Tản văn: Gió lạnh đầu đông

Podcast Tản văn: Gió lạnh đầu đông

Đông về luôn mang theo những rung cảm rất riêng, khiến ta muốn tìm về những khoảng không gian ấm áp của tình thân, gợi nhắc trong ta về những kỷ niệm xưa cũ với bao nỗi nhớ.
VEC: Từ những lần “thử lửa” đến cuộc cách mạng cho ngành triển lãm Việt Nam

VEC: Từ những lần “thử lửa” đến cuộc cách mạng cho ngành triển lãm Việt Nam

Ba tháng kể từ khi chính thức đi vào hoạt động, Trung tâm Triển lãm Việt Nam (VEC) đã chứng minh năng lực kết nối, tổ chức và vận hành chuẩn quốc tế bằng loạt “phép thử” quy mô lớn. Không chỉ là “kỳ quan” quy mô Top 10 thế giới, VEC đang trở thành điểm hẹn quốc gia và quốc tế, nơi khởi động kỷ nguyên kinh tế Expo của Việt Nam.
Podcast câu chuyện truyền thanh: Cô giáo Hương

Podcast câu chuyện truyền thanh: Cô giáo Hương

Trong hành trình gieo chữ trồng người, những người thầy, người cô không chỉ là người lái đò tri thức mà còn là người cha, người mẹ thứ hai chở che cho nhiều mảnh đời khó khăn, chắp cánh ước mơ cho những học trò nghèo.
Podcast tản văn: Dịu dàng Tháng Mười một

Podcast tản văn: Dịu dàng Tháng Mười một

Tháng Mười một đứng giữa ranh giới của cuối thu và chớm đông. Trong khoảnh khắc giao mùa tĩnh lặng ấy, ta như cảm nhận rõ hơn vẻ đẹp của không gian và lòng biết ơn đang lan tỏa.
Khi di sản "gõ cửa" trường học

Khi di sản "gõ cửa" trường học

Không còn là những bài học khô khan trong sách vở, di sản hôm nay đầy sống động trong từng giờ học ngoại khóa, nơi thầy cô, phụ huynh và học sinh Hà Tĩnh cùng hòa mạch nguồn văn hóa quê hương.
Podcast truyện ngắn: Thầy giáo biệt phái

Podcast truyện ngắn: Thầy giáo biệt phái

Truyện ngắn “Thầy giáo biệt phái” của tác giả Nguyễn Thị Hà kể về giáo viên trẻ được biệt phái lên bản Đồi Sim – nơi mà chỉ nhìn đường đất đỏ quanh co, lầy lội đã muốn chùng chân.
Podcast: Tản văn "Người thầy đầu tiên"

Podcast: Tản văn "Người thầy đầu tiên"

Dù cuộc sống có bao thay đổi, thì tình cảm thầy trò và lòng biết ơn đối với những người đã gieo biết bao hạt giống tâm hồn vẫn là điều thiêng liêng nhất, không bao giờ thay đổi.
Ra mắt Truyện Kiều bản Tiên Điền

Ra mắt Truyện Kiều bản Tiên Điền

Hội đồng gia tộc họ Nguyễn Tiên Điền giới thiệu ấn phẩm đặc biệt Truyện Kiều bản Tiên Điền, kế thừa hơn 200 năm nghiên cứu về tác phẩm của Đại thi hào Nguyễn Du.
Phát miễn phí phim "mưa đỏ" trên nền tảng số TV360

Phát miễn phí phim "mưa đỏ" trên nền tảng số TV360

Sau dấu mốc lịch sử với doanh thu 714 tỷ đồng, bộ phim “Mưa đỏ” tiếp tục bước sang một hành trình ý nghĩa hơn khi từ ngày 17/11/2025, TV360 chính thức phát miễn phí tác phẩm tới mọi người dân Việt Nam.