Nỗi nhớ biển khôn nguôi

(Baohatinh.vn) - Tôi sinh ra ở một làng quê ven biển. Tôi lớn lên trên cát, cát bủa vây lấy làng tôi. Gió bốn bề quất cát vào làng tôi ràn rạt...

Nỗi nhớ biển khôn nguôi

Ven biển xã Cương Gián (Nghi Xuân).

Những trảng cát dài đùn lên ven biển, cát bám lấy mặt mũi, quấn vào tóc tôi cả lúc đến trường. Những cây phi lao oằn mình xập xòa trên cát. Gió từ biển thốc vào, phi lao rạp mình cam chịu. Ấy vậy mà nó vẫn can trường bám víu lấy cát, vẫn nẩy những chồi xanh thật diệu kỳ và mãnh liệt. Phải chăng cây phi lao cũng hệt như người làng tôi, như ông bà tôi đã bám vào cát, vào biển mà trường tồn, mà truyền nối nhau dệt nên tình yêu thiết tha về biển!

Nhà tôi thuở ấy cách biển không xa, khi mùa hè đến, sáng sớm nào bọn trẻ cũng băng qua mấy trảng cát chạy ra biển. Khi mặt trời nhô lên ở chân trời, biển hồng lên ánh hào quang rực rỡ. Cát mát lịm dưới bàn chân, gió vi vu phả lên từng khuôn mặt trẻ thơ hơi ấm nồng của biển cả. Chúng tôi hít thở hương vị mặn mòi của biển mà lớn dần lên. Biển cho tôi biết về những giấc mơ đầu đời, giấc mơ của tuổi thơ về một con tàu vượt đại dương xa vợi.

Nỗi nhớ biển khôn nguôi

Trảng cát Truông vùn thuộc xã Thịnh Lộc (Lộc Hà). Ảnh: Thiên Vỹ

Ông nội tôi một đời lênh đênh trên biển. Khi tôi chưa kịp lớn, ông đã từ giã biển, đơn giản vì ông không còn sức lực nữa. Đàn ông miền biển vốn là những người có sức khỏe và sự dẻo dai. Ông cũng vậy, gần bảy mươi tuổi nhưng vẫn ra khơi, bởi biển là cơm áo của cả gia đình. Các cô chú trong nhà, người đi biển, người chạy chợ. Ông tôi bám mình trên biển bằng chiếc thuyền nan bé tẹo vài năm lại hỏng. Hỏng lại làm, cứ thế, một đời ông đã không nhớ đã từng lênh đênh trên bao chiếc thuyền như thế.

Không phải lúc nào mặt biển cũng bao dung. Những lúc biển hiền hòa là làng tôi lao xao, dập dìu tôm cá. Khi biển động, sóng vỗ uỳnh oàng, làng tôi lại thắc thỏm không yên. Ngày ấy, ông nội tôi đi biển theo kinh nghiệm trăng trời và khí tiết nên giông lốc, bão gió bất ngờ không ai lường trước được. Bởi thế mà mỗi lần ra khơi là một lần ông và các ngư phủ đánh cược với số phận của mình. Thương sao những người vợ, người mẹ biển... Những trảng cát sau làng tôi từng thấm nước mắt khi có ai đó lỡ chuyến không về... Nhưng người làng tôi vẫn bám lấy biển, vượt qua số phận và cả sự cuồng điên của biển cả để sống kiên gan như những ngọn phi lao sau trảng cát làng.

Nỗi nhớ biển khôn nguôi

Ngư dân Hà Tĩnh trở về sau chuyến đánh bắt gần bờ.

Ông nội tôi từ giã biển vào một ngày tháng ba, gió nồm rười rượi. Ông nằm gối đầu lên cát, mặt hướng về biển khơi. Cát vỗ về, ôm ấp lấy ông, đón ông trở về yên lặng sau cả một cuộc hành trình mải miết, bấp bênh. Hôm tiễn ông đi, một chiều nắng vàng đầu hạ. Nắng trải hắt lên những cồn cát im lìm, xa xa đôi chấm thuyền ngoài khơi ẩn hiện sau từng ngọn sóng. Những bụi phi lao lòa xòa trên cát, gió biển thốc vào mặn chát trên khóe mắt tôi.

Lên cấp ba, tôi đi học xa làng, xa biển. Suốt những tuần trọ học, tôi nhớ nhà, nhớ biển đến quắt quay. Cuối tuần được nghỉ, tôi về làng, chạy ào ra biển, lao mình xuống nước thể như lâu lắm không được trở về. Ngồi trước biển, ngắm từng hang dã tràng bị sóng xóa mà nghĩ về một điều gì đó cũng thật vô cùng ý vị.

Làng tôi bây giờ đổi thay chóng mặt. Những chiếc thuyền máy công suất lớn đánh bắt xa bờ được trang bị hiện đại cả về ngư cụ đến phương tiện dự báo, cứu hộ... Sản vật đánh bắt được mua bán với giá khá cao.

Tôi thả mình xuống cát, biển quê hương vẫn rì rào. Những cây phi lao vẫn nhoài ra phía biển như góc làng đang lấn dần ra trảng cát phía sau. Bạn bè thơ ấu của tôi mỗi đứa một phương, bỏ lại quê nhà bốn phía cát bủa vây, nhưng còn nguyên sơ một nỗi niềm về biển. Một nỗi nhớ biển đến cồn lên trong mỗi giấc mơ.

Nỗi nhớ biển khôn nguôi

Biển Kỳ Xuân (huyện Kỳ Anh).

Tôi bước trên cát, nắng tháng tư trở mình đón gió biển, gió nồm nhè nhẹ báo hiệu những mẻ lưới nặng tay. Tôi nhớ ông, nhớ những con thuyền bằng tre mong manh trên biển. Xa xa, bọn trẻ vẫn hùa nhau theo trái bóng. Cát lại nuôi lớn những lứa trẻ làng tôi…

Tôi cắm lên mộ ông một nén hương. Ngoài kia gió biển vẫn cứ rì rầm lời từ muôn thuở. Những cây phi lao choài ra trên mộ ông như khát vọng sống kiên cường của người làng tôi trước biển cả bao la.

Chủ đề NGƯỜI HÀ TĨNH

Đọc thêm

 Podcast tản văn “Gặt lúa mùa thu”

Podcast tản văn “Gặt lúa mùa thu”

Những ngày này, bà con nông dân đang khẩn trương thu hoạch vụ lúa hè thu. Từng hạt vàng ấy chất chứa bao nhọc nhằn nhưng trên gương mặt những người dân quê vẫn ngời niềm vui...
Podcast Tản văn: Câu cá rô đồng

Podcast Tản văn: Câu cá rô đồng

Câu cá rô đồng là một hoạt động dân dã, gắn liền với tuổi thơ của nhiều bạn nhỏ ở vùng nông thôn Việt Nam. Tản văn “Câu cá rô đồng” của tác giả Trần Văn Lan vẽ nên một bức tranh chân thực ở làng quê những ngày tháng Chín.
Podcast: Mùa chanh

Podcast: Mùa chanh

Mùa thua hoạch chanh gắn với kỷ niệm tuổi thơ, là một phần ký ức quê hương rất đỗi thân thương, để ai đi xa vẫn còn nguyên vẹn một miền thương nhớ.
“Mưa đỏ”- Dòng ký ức bi tráng và lời nhắc nhở hôm nay

“Mưa đỏ”- Dòng ký ức bi tráng và lời nhắc nhở hôm nay

Có những bộ phim không chỉ để xem, mà còn để suy ngẫm. Có những thước phim không chỉ để khóc, mà còn để sống có trách nhiệm hơn. Bộ phim Mưa đỏ ra mắt đúng dịp kỷ niệm Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 2/9 chính là một tác phẩm như thế.
Podcast: Mùa thu cuộn tròn trong ký ức

Podcast: Mùa thu cuộn tròn trong ký ức

Mùa thu còn là mùa của những cảm xúc dịu dàng, của sự bình yên lặng lẽ và những chiêm nghiệm sâu sắc về dòng chảy của thời gian, về ký ức xưa cũ với bao luyến tiếc, nhớ nhung.
Đường về nhà

Podcast: Đường về nhà

Câu chuyện kể về Tuấn sau những biến cố đầu đời, trở về trong vòng tay gia đình. Tuấn nhận ra tác hại của việc nghiện game và đã có những hành động thức tỉnh giới trẻ sống tốt hơn..
Podcast Truyện ngắn: Ánh sáng cuối đường hầm

Podcast Truyện ngắn: Ánh sáng cuối đường hầm

Trong cuộc đời mỗi người, có những lúc ta tưởng chừng như đang đi trong đường hầm vô vọng. Thế nhưng, chỉ cần tia sáng nhỏ, một tình yêu thương chân thành, ta có thể tìm thấy lối ra.
Hiện tượng chưa từng có nhờ 'Mưa đỏ'

Hiện tượng chưa từng có nhờ 'Mưa đỏ'

Sau thành công của bộ phim “Mưa đỏ”, không chỉ cuốn tiểu thuyết cùng tên được bạn đọc săn đón mà nhiều cuốn sách liên quan tới Thành cổ Quảng Trị cũng có nhu cầu tăng đột biến.
"Ì ạch" số hóa tài liệu thư viện

"Ì ạch" số hóa tài liệu thư viện

Số hóa thư viện là yêu cầu quan trọng trong việc hình thành văn hóa đọc, cũng là bước đi cần thiết thực hiện chuyển đổi số của ngành Thư viện Hà Tĩnh theo tinh thần Nghị quyết 57-NQ/TW của Bộ Chính trị.
Podcast Truyện ngắn: Tiếng gọi bên sông

Podcast Truyện ngắn: Tiếng gọi bên sông

"Tiếng gọi bên sông" của tác giả Vũ Ngọc Giao là một câu chuyện cảm động về cuộc gặp gỡ tình cờ trên bến sông đã gắn kết một cậu bé đầy tổn thương với một ông lão cô đơn.
Podcast Tản văn: Cây đa làng

Podcast Tản văn: Cây đa làng

Với nhiều người, cây đa cổ thụ là một hình ảnh biểu tượng của làng quê. Không chỉ là nơi che mát, cây đa còn là chứng nhân của bao thăng trầm, là nơi lưu giữ những ký ức của làng.