Trận thua 0-1 trước Aston Villa tối 25/9 (giờ Hà Nội) không chỉ khiến Man United mất đi 3 điểm tại Ngoại hạng Anh. Cuộc đua chỉ mới bắt đầu và không ai có thể gạch hoàn toàn cái tên Manchester United ra khỏi danh sách ứng viên vô địch.
Nhưng trong một mùa giải mà Liverpool, Chelsea hay Man City đều tỏ ra ổn định với các chiến lược gia đẳng cấp trên băng ghế huấn luyện, ít người dám lạc quan về khả năng Man United cạnh tranh sòng phẳng cho ngôi vô địch.
Hơn cả một thất bại
Gần một thập niên kể từ ngày Sir Alex Ferguson giải nghệ, Ole Gunnar Solskjaer là HLV nhận được nhiều kiên nhẫn nhất từ ban lãnh đạo Manchester United sau David Moyes, Louis van Gaal hay Jose Mourinho. Chiến lược gia người Na Uy đã có mùa giải thứ 4 dẫn dắt “Quỷ đỏ” và ông không còn nhiều lý do để bào chữa khi đội bóng chơi kém.
Man United thua 3 trong 4 trận gần nhất. Và vấn đề lớn đối với đội bóng này không chỉ nằm ở kết quả. Solskjaer tỏ ra cứng nhắc trong cách bố trí nhân sự, vá bất thành những lỗ hổng ở hàng tiền vệ và chưa thể phát huy tốt nhất năng lực từ các ngôi sao tấn công.
Manchester United thua 3 trong 4 trận gần nhất trên mọi đấu trường. Ảnh: Reuters
Truyền thông và người hâm mộ đã ra rả về nhược điểm ở khu trung tuyến của Man United trong nhiều tháng qua. Ole biết nhưng chưa thể giải quyết vấn đề. Sự có mặt của Cristiano Ronaldo không thể khỏa lấp những hạn chế đã tồn tại ở Old Trafford vài mùa qua.
Trước Aston Villa, Scott McTominay và Fred tiếp tục có một trận đấu không hay ở khu trung tuyến Manchester United. Paul Pogba tiếp tục được chơi tự do ở vị trí lệch trái nhưng trong một ngày mà cả hệ thống chơi kém, tiền vệ người Pháp không thể tạo khác biệt.
Tương tự Pogba, Ronaldo không để lại dấu ấn khi bị cô lập trên hàng công. Siêu sao người Bồ Đào Nha hẳn đang cảm thấy những ngày tháng thất vọng của mình tại Juventus ùa về khi phải thi đấu với một hàng tiền vệ kém cỏi.
Vấn đề với Man United là Ole tỏ ra hài lòng với cách sắp xếp nhân sự ở trung tuyến trong một tháng qua dù các tín hiệu trả về không mấy lạc quan. Cặp tiền vệ Fred và McTominay khiến lối chơi của Man United trở nên cứng nhắc và thiếu sáng tạo.
Đúng là McTominay và Fred đã chơi hay khi gặp Leeds United hồi đầu mùa nhưng đó là trận đấu mà Man United dễ dàng khiến đối thủ sập bẫy khi chấp nhận lùi sâu và đá phản công.
Aston Villa không ngây thơ như Leeds. Họ chỉ áp dụng đúng cách mà Southampton, Wolves hay West Ham đã làm từ đầu mùa. Đội bóng đến từ vùng Birmingham chấp nhận lùi sâu, hạn chế để lộ khoảng trống và chờ đợi sơ hở của đối thủ để phản công nhanh.
Nhược điểm lớn của Man United kể từ khi Ole lên nắm quyền HLV nằm ở việc giải quyết các đối thủ chơi lùi sâu. Trong mùa giải trọn vẹn thứ 3 của Ole tại Old Trafford, vấn đề này chưa được giải quyết. Hàng công Man United vẫn chơi khá tự phát, dựa nhiều vào sự tỏa sáng của các cá nhân. Trong một ngày xấu trời, khi các chân sút sa sút, “Quỷ đỏ” ngay lập tức phải trả giá.
Cả trận, Ronaldo không có nổi một cú sút trúng đích về phía khung thành Aston Villa (tổng cộng 4 cú sút). Các đồng đội của anh đã thực hiện tới 24 pha dứt điểm về phía đối thủ. Chỉ 4 trong 28 cú sút của Man United đi trúng khung thành.
Mason Greenwood có một ngày thi đấu kém duyên và thể hiện rõ sự bế tắc. Áp lực tâm lý đè nặng lên Bruno Fernandes ở quả penalty cuối cùng và thay vì một tình huống nhảy chân sáo thường lệ, cầu thủ người Bồ Đào Nha quyết định dứt điểm thật mạnh lên trời.
Bên ngoài sân, Solskjaer chậm chạp trong việc thay đổi nhân sự và lối chơi. Fred đá cả trận trong khi McTominay chỉ rời sân ở phút 82 để nhường chỗ cho Edinson Cavani.
Cặp tiền vệ trung tâm của Man United chơi kém trận này và không thể tạo ra đột biến cho đội chủ nhà. “Về cơ bản, Man United đã chuyển trạng thái nhanh, gây áp lực tốt lên đối thủ”, Solsa phân trần sau trận đấu. “Tuy nhiên, những cú dứt điểm và phối hợp ở các tình huống cuối cùng không đủ tốt”.
HLV người Na Uy không phải không có lý. Tuy nhiên, với một đội bóng nuôi tham vọng vô địch và sở hữu nhiều cầu thủ tấn công chất lượng, những lời bào chữa của Ole chỉ khiến CĐV Man United thêm thất vọng.
Fernandes là tội đồ trong trận thua Aston Villa, nhưng cả hệ thống của Man United cũng chơi tệ. Ảnh: Reuters
Tương lai nào cho Solskjaer?
“Tôi nghĩ cả đội không thể đổ lỗi cho bất cứ điều gì”, David de Gea nói sau trận. “Chúng tôi được chơi trên sân nhà, tràn đầy tự tin và nếu bạn muốn vô địch Premier League, bạn phải thắng những trận đấu kiểu như thế này”.
Về lý thuyết, mọi thứ chưa phải quá tệ với Man United và Solskjaer. Họ mới chơi 6 trận ở Ngoại hạng Anh và bằng điểm với Manchester City lẫn Chelsea. Tuy nhiên, “Quỷ đỏ” chưa gặp đối thủ lớn nào kể từ đầu mùa và chuỗi trận sắp tới của họ là cực kỳ khắc nghiệt.
Man United sẽ gặp Villarreal ở Champions League vào giữa tuần tới, sau đó là các trận đấu với Everton, Leicester City, Liverpool, Tottenham, Man City tại Ngoại hạng Anh. Xen giữa chuỗi “tourmalet” kể trên là hai trận đấu với Atalanta tại Champions League.
Việc Man United thua 3 trong 4 trận gần nhất cho thấy phong độ của đội bóng này đang đi xuống. Ole cần phải nhanh chóng đưa nửa đỏ thành Manchester trở lại quỹ đạo nếu còn nuôi tham vọng vô địch.
Với việc cả McTominay và Fred đều đang chơi không tốt trong một tháng qua, Ole cần tính đến giải pháp kết hợp Matic, Donny van de Beek hay thậm chí Jesse Lingard ở hàng tiền vệ.
Cavani cần được sử dụng nhiều hơn trong bối cảnh Greenwood hay Fernandes gặp vấn đề tâm lý. Khả năng quản trị phòng thay đồ United của Ole cũng bị đặt dấu hỏi khi ông dường như không can thiệp vào quyết định đá phạt đền trong trận gặp Aston Villa.
Cựu HLV Tottenham và Aston Villa, Tim Sherwood, cho rằng Ole đã không xử lý khéo léo khi quyết định người đá phạt đền cho United.
“Fernandes chịu áp lực lớn hơn bình thường khi có sự xuất hiện của Ronaldo trên sân”, Sherwood bình luận. “Fernandes biết rằng cậu ấy chỉ có một cơ hội đá phạt đền này thôi, và áp lực lớn khiến cậu ấy đá hỏng. HLV lẽ ra nên giải quyết vấn đề đó từ trước”.
Một thất bại trước Villarreal vào giữa tuần có thể khiến chiếc ghế của Ole thêm lung lay. Manchester United không phải đội bóng có thói quen thay HLV trong giai đoạn đầu mùa giải. Tuy nhiên, nếu ban lãnh đạo Man United nhìn vào tổng thể màn trình diễn của CLB trong một tháng qua, họ có lý do để lo lắng.