Đôi bàn tay mẹ

(Baohatinh.vn) - Đôi bàn tay mẹ chẳng cần phô trương mà lặng thầm chứa đựng cả biển trời yêu thương chất chứa. Để giờ đây, dù đã trưởng thành, nhưng kỷ niệm về đôi bàn tay mẹ vẫn luôn hiện hữu trong tâm trí tôi...

Nếu bắt gặp một ai đó hỏi rằng, nhớ về mẹ, tôi sẽ nhớ điều gì nhất, hẳn tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời rằng: Mẹ là cả bến bờ yêu thương của đời tôi. Và hình ảnh đầu tiên xuất hiện trong tâm trí tôi chính là đôi bàn tay của mẹ - đôi tay lưu dấu bao yêu thương xen lẫn những nhọc nhằn, hy sinh.

Đôi bàn tay của mẹ - đôi tay lưu dấu bao yêu thương xen lẫn những nhọc nhằn, hy sinh. (Ảnh minh họa).

Đôi bàn tay của mẹ - đôi tay lưu dấu bao yêu thương xen lẫn những nhọc nhằn, hy sinh. (Ảnh minh họa).

Đôi bàn tay ấy đã chăm sóc chị em tôi từ những ngày đầu tiên mới chào đời, chập chững bước đi cho đến lúc trưởng thành. Mỗi khi đi xa trở về, tôi thường nắm đôi bàn tay mẹ áp vào mặt mình, để nghe những chai sần trên đôi tay gầy guộc ấy cọ xát vào má mà nghe lòng thổn thức những yêu thương.

Thuở mẹ sinh ra anh em tôi, cha đang là quân nhân xa nhà. Một tay mẹ lo toan nội ngoại, lo vun vén gia đình, chăm sóc đàn con thơ dại. Ông bà nội ngoại đã già, hay đau ốm nên mẹ phải thường xuyên chạy tới chạy lui lo từng bát cháo, viên thuốc. Con cái nheo nhóc, công việc đồng áng vất vả nhưng mẹ chẳng bao giờ kêu than mà chỉ lo quán xuyến mọi việc sao cho tốt. Đôi tay mềm yếu của mẹ đã lo toan cả những phần việc trụ cột của người đàn ông trong gia đình, để cha tôi yên lòng lo việc nước.

Đôi bàn tay mẹ luôn hiện diện bên tôi suốt những năm tháng bé thơ... (Ảnh minh họa).

Đôi bàn tay mẹ luôn hiện diện bên tôi suốt những năm tháng bé thơ... (Ảnh minh họa).

Đôi bàn tay mẹ luôn hiện diện bên tôi suốt những năm tháng bé thơ, lo từng miếng ăn, giấc ngủ. Bàn tay mẹ quạt mát, đưa nôi, ru tôi vào giấc ngủ bằng những giai điệu thân thương, êm đềm. Cũng đôi tay ấy đã dịu dàng dìu tôi đi những bước chân chập chững đầu đời, cổ vũ cho tôi tiến bước về phía trước. Mẹ dạy tôi cách cầm bút viết những chữ đầu tiên. Những lần tôi bị ốm sốt, mẹ phải thức suốt đêm thâu chăm sóc. Đôi tay gầy của mẹ hết chườm mát lại sắc thuốc, bón từng thìa cháo cho tôi với nét mặt đầy âu lo thấp thỏm. Mãi cho đến khi tôi khỏe hẳn, mẹ mới buông tiếng thở phào nhẹ nhõm, lại quay qua với guồng quay của những lo toan tất bật đời thường.

Đôi tay mẹ chẳng bao giờ ngơi nghỉ, hết ra đồng cấy dắm, đổ phân, nhổ cỏ cho lúa, gặt hái, phơi phong đến về nhà cuốc đất trồng rau, gieo hạt, rồi chăm sóc cha mẹ, con cái, việc nhà cửa. Một ngày của mẹ bắt đầu từ lúc trời chưa sáng rõ mặt người đến khi đêm đã về khuya, bà cháu đã yên giấc thì mẹ vẫn cặm cụi. Mẹ đã đánh đổi tuổi xuân thì với bàn tay con gái thon gầy, trắng trẻo bằng đôi tay chai sần thô ráp của người phụ nữ hai sương một nắng để nhận về gạo trắng nước trong của ruộng đồng, hoa thơm trái ngọt của vườn tược, an vui của cha mẹ già và những hồn nhiên ấm êm của con trẻ. Người làng tôi hết lòng khen mẹ đảm đang, nhưng tôi hiểu rằng để có được những thành quả đó, mẹ đã hy sinh nhiều đến nhường nào.

Chỉ mong ước mẹ đừng già như “chuối chín cây”, để chúng con mãi mãi có thể nắm lấy đôi bàn tay mẹ đi suốt cuộc đời này... (Ảnh minh họa).

Chỉ mong ước mẹ đừng già như “chuối chín cây”, để chúng con mãi mãi có thể nắm lấy đôi bàn tay mẹ đi suốt cuộc đời này... (Ảnh minh họa).

Đôi bàn tay mẹ chẳng cần phô trương mà lặng thầm chứa đựng cả biển trời yêu thương chất chứa. Để giờ đây, dù đã trưởng thành, nhưng kỷ niệm về đôi bàn tay mẹ vẫn luôn hiện hữu trong tâm trí tôi. Tôi nhớ ai đó đã từng nói rằng: “Tương lai của con là công trình của mẹ” quả thật chẳng hề sai. Hình hài do mẹ ban cho, nhân cách hình thành từ công dưỡng dục của mẹ và thành tựu con cái đạt được hôm nay chính là nhờ ơn vun trồng của mẹ cha.

Chiều nay, tôi trở về bên mẹ. Hai mẹ con cùng ngồi xuống bên bậu cửa, lật giở những tấm hình chụp chung của cả gia đình những năm về trước. Chợt thấy lòng chùng xuống khi nhận ra cô gái trẻ trong hình năm xưa giờ đã già đi rất nhiều. Tôi vòng tay ôm lấy đôi vai gầy của mẹ, hôn lên đôi tay đầy sương gió nhọc nhằn, khẽ thì thầm vào tai mẹ lời yêu thương “Con yêu mẹ rất nhiều”. Chỉ mong ước mẹ đừng già như “chuối chín cây”, để chúng con mãi mãi có thể nắm lấy đôi bàn tay mẹ đi suốt cuộc đời này.

Đọc thêm

Podcast tản văn: Có những sớm mai

Podcast tản văn: Có những sớm mai

"Có những sớm mai" của tác giả Thanh Tuân là tản văn nhẹ nhàng, đưa người đọc về với cảm giác bình yên vào buổi sáng với những âm thanh, hình ảnh giản dị, quen thuộc...
Vui hè ở quê - trải nghiệm thú vị

Vui hè ở quê - trải nghiệm thú vị

Cho trẻ vui hè ở quê là cơ hội để trẻ em có những trải nghiệm ngày hè lý thú ở các vùng nông thôn, được khám phá thiên nhiên gần gũi mà ở các đô thị lớn các em không dễ gì có được.
Tiếc cho phim hoạt hình Việt

Tiếc cho phim hoạt hình Việt

Doanh thu hạn chế của các phim hoạt hình Việt ra rạp dịp hè không hoàn toàn phản ánh chất lượng phim. Chuyên gia đánh giá "Trạng Quỳnh nhí: Truyền thuyết Kim Ngưu", "Dế Mèn: Cuộc phiêu lưu tới xóm Lầy Lội" và "Wolfoo: Cuộc đua Tam Giới" hấp dẫn không kém hoạt hình nước ngoài, nhưng khâu quảng bá phát hành còn yếu.
Podcast tản văn: Khi mùa hạ trở mình

Podcast tản văn: Khi mùa hạ trở mình

Tháng Bảy trở mình trong những cơn mưa mềm như dải lụa. Tháng của hoa trái vào mùa, của những tờ giấy báo điểm run run tay học trò, của tiếng ve như thầm tạm biệt...
Niềm tin du lịch Thái Lan dần 'chạm đáy'

Niềm tin du lịch Thái Lan dần 'chạm đáy'

Nhiều yếu tố bất lợi đang kéo ngành du lịch Thái Lan vào giai đoạn khó khăn, khi niềm tin thị trường giảm sâu, dự báo lượng khách quốc tế thấp hơn năm ngoái.
Podcast truyện ngắn: Một vòm trời rất xanh

Podcast truyện ngắn: Một vòm trời rất xanh

Câu chuyện nhẹ nhàng về tình yêu, sự gắn bó và những khởi đầu mới. Trong vòm trời xanh cao ấy, có ánh mắt lặng thầm, có nhịp tim xao động và một lời khẽ chạm trái tim người ở lại.
Ra mắt công chúng vở kịch "Mẹ đợi"

Ra mắt công chúng vở kịch "Mẹ đợi"

"Mẹ đợi" khắc họa sâu sắc sự hy sinh và nghị lực phi thường của người phụ nữ Việt Nam. Đây là tác phẩm mở đầu cho chương trình "Sân khấu truyền hình" của Báo Hà Tĩnh trong năm 2025.
Cảnh Hà Giang hiếm thấy nhìn từ trên cao

Cảnh Hà Giang hiếm thấy nhìn từ trên cao

Dành vài ngày đến Tuyên Quang (địa phận tỉnh Hà Giang trước sáp nhập) mỗi tháng, Trần Trung kể lại những gì mình thấy qua những tấm ảnh chụp từ trên cao.
Podcast Truyện ngắn: Chiếc áo cũ của Ba

Podcast Truyện ngắn: Chiếc áo cũ của Ba

Kỷ vật luôn gợi nhớ thật nhiều ký ức. Với nhiều người, đó là động lực, niềm tin để ghi nhớ và phấn đấu nhiều hơn trong cuộc sống, học tập...
Tác giả Yến Thanh và ký ức Đồng Lộc

Tác giả Yến Thanh và ký ức Đồng Lộc

Từ trái tim người trong cuộc, tác giả Yến Thanh đã viết nên "Cúc ơi" - bài thơ lay động lòng người, khắc họa chân thực sự khốc liệt của cuộc chiến tranh và tinh thần quả cảm của những con người tại Ngã ba Đồng Lộc.
Podcast tản văn: Tháng Bảy lắng đọng lòng tri ân

Podcast tản văn: Tháng Bảy lắng đọng lòng tri ân

Năm nay, thời tiết với nhiều thay đổi, giăng mắc vào hồn người những nỗi niềm xa vọng, ưu tư. Sự đan xen của đất trời làm cho nhịp sống bớt vội vàng, lòng người lắng lại, hoài niệm về những dấu ấn tháng Bảy xưa, cùng tri ân các anh hùng liệt sỹ đã hy sinh vì Tổ quốc...
Cơn địa chấn chưa từng có của 'Conan'

Cơn địa chấn chưa từng có của 'Conan'

Càn quét phòng vé Nhật rồi tiếp tục làm dậy sóng rạp Việt chỉ với 2 ngày chiếu đặc biệt, "Dư ảnh của độc nhãn" đang chứng minh sức hút chưa từng thấy với một tác phẩm hoạt hình.
Rực rỡ sắc hoa nơi miền quê xứ đạo

Rực rỡ sắc hoa nơi miền quê xứ đạo

Xứ đạo Cự Lâm (xã Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh) - vùng quê nghèo đang chuyển mình từng ngày với hệ thống cơ sở hạ tầng được đầu tư đồng bộ, những tuyến đường, khu vườn rực rỡ sắc hoa.
Khám phá 7 thư viện cổ nhất thế giới

Khám phá 7 thư viện cổ nhất thế giới

Không chỉ lưu giữ kho tàng trí thức nhân loại, 7 thư viện lâu đời nhất thế giới dưới đây còn là những kiệt tác kiến trúc, nghệ thuật độc đáo, tráng lệ cho các tín đồ sách khám phá.
Podcast tản văn: Nội tôi thơm ngát hương dầu

Podcast tản văn: Nội tôi thơm ngát hương dầu

Nhỏ bé, giản dị, những lọ dầu gió đã trở nên quen thuộc ở đâu đó trong ngăn tủ đầu giường hay góc bàn nhỏ. Còn với tác giả Hồ Điệp, mùi hương ấy còn là dư âm của một thời đã xa...