Hoa xoan đâu thoang thoảng

(Baohatinh.vn) - Không nói về quá khứ, về những năm tháng chiến tranh đã đi qua, họ nói về con cháu, về xây dựng gia đình, làm kinh tế, về thói quen đời sống hằng ngày, những dự định, kế hoạch phía trước của tuổi già...

Ông Viên đứng tần ngần dưới bóng cây xoan đâu(*). Giữa nắng hạ oi nồng, tán lá xanh ngăn ngắt bất chấp cái thời tiết khắc nghiệt của miền Trung. Làng Trù giờ gọi là thôn 3. Không những tên khác mà cảnh cũng khác, chả trách hơn 50 năm ông mới tìm về được với chốn này.

111111111.jpg
Mùa hoa xoan đã qua vài tháng, thế mà lạ thay, ông Viên vẫn như ngửi thấy hương hoa thoảng trong không khí. (Ảnh minh họa).

Trong trí nhớ của ông, qua mấy bụi tre đầu làng, từ đường lớn rẽ vào một đường đất nhỏ hơn là quãng đường rợp bóng xoan đâu. Giờ đường đã đổ bê tông, nhà nhà có hàng rào, cổng tường kiên cố, dãy xoan đâu chỉ còn lại một cây duy nhất. Là cây có hai thân xoắn ở gốc rồi mới phân hai nhánh lớn phía trên. Nó vốn là hai cây mọc sát nhau mà hợp thành một. Cái cây còn được giữ lại, chắc hẳn có lý do riêng của nó...

Mùa hoa xoan đã qua vài tháng, thế mà lạ thay, ông Viên vẫn như ngửi thấy hương hoa thoảng trong không khí. Bất giác, ông đưa tay phủi nhẹ vai áo, như thể cánh hoa vừa rơi xuống.

- “Này anh bộ đội! Đứng một mình mần chi rứa? Anh không định đào ngũ đó chứ?” - giọng con gái vang lên, ra chiều tinh nghịch hơn là xét hỏi. Cô gái có nước da nâu, tóc tết đuôi sam, tay còn quắp thúng khoai, đầu hơi nghiêng nghiêng khi hướng về phía anh lính trẻ.

- “Báo cáo đồng chí! Không phải vậy... Thú thực là... tôi đang tính vào làng xin ít lá xoan đâu, nấu nước trị ghẻ cho bộ đội. Chúng tôi hành quân lội nước nhiều nên là...”

- “Anh bộ đội nói năng chuẩn chỉ, nghiêm túc quá hấy. Nhưng em chưa phải đồng chí mô. Mà cũng sắp rồi, em được giới thiệu đi học lớp đối tượng rồi đó” - cô gái cố nói với giọng rắn rỏi, tỏ ra tự hào và cũng có ý khoe mình đã trưởng thành.

Đoán chừng cô cũng chỉ tầm 18, 19 tuổi, Viên định hỏi thêm cô mấy câu thì bất chợt nghe tiếng rít mạnh. Rồi: “Ầm”!!! Âm thanh vang lên chát chúa. Bom nổ hướng bờ sông.

- “Thôi chết, đơn vị đang nghỉ chân gần đó!”. Viên hốt hoảng chạy. Sau lưng hình như có tiếng vọng theo: - “Này anh... Đừng chạy về hướng có bom”. Nhưng quá muộn rồi, loạt bom thứ 2 thả xuống. Sức ép làm Viên văng ra.

Trong trận bom ấy, đơn vị của Viên may sao vừa di chuyển xuống nhà dân uống nước. Nhưng bom đánh sập cây cầu bắc qua sông và một người lính mất tích: Hạ sĩ Lê Trọng Viên. Đơn vị tìm anh một ngày một đêm, rồi lệnh hành quân gấp rút, không thể chậm trễ. Đồng đội thắp cho anh một nén hương cắm bên bờ sông, vái vọng. Đồng chí chính trị viên gửi gắm xã đội trưởng ở địa phương, nhắn đôi dòng về tên tuổi, phiên hiệu đơn vị, hy vọng tìm được Viên, dẫu là rất mong manh.

Ấy vậy mà sự thần kỳ vẫn đến với anh! Như sự sắp đặt của số phận, vẫn là cô gái có nước da nâu, tóc tết đuôi sam tìm thấy anh.

“Sự sống! Mình sống rồi”, đó là suy nghĩ đầu tiên của Viên khi nhìn thấy khuôn mặt cô gái ghé xuống nhìn mình sau 2 ngày anh bất tỉnh mê man giữa đám lau sậy lấp xấp nước bên mé sông. Nếu Xuân Hương - cô gái ấy, không đi tìm anh theo thông tin của xã đội trưởng, không nhạy cảm với sự lay động rất khẽ của đám sậy lúc trời đứng gió, thì chắc hẳn, sự sống đã vuột khỏi anh.

“Mình lại suy nghĩ nữa rồi. Chúng ta đã đi gần cuối cuộc đời, cái gì còn trăn trở thì phải làm ngay, thời gian có đợi được nữa đâu. Hơn 5 chục năm rồi...” - giọng bà Diệp nhẹ nhàng, không hề có ý trách giận chồng. Thấy ông Viên có vẻ chưa xuôi. Bà tiếp lời: “Đợt này đang nắng ấm, cái bệnh ho hen của ông đỡ hơn nhiều rồi. Tranh thủ đi vào một chuyến, cũng coi như vợ chồng mình đi du lịch”.

Ông cảm mến bà cũng vì sự thấu đáo quan tâm ấy. Còn bà mến ông bởi dáng hình một anh bộ đội kiên cường, bởi những câu chuyện ông mang về từ chiến trường. Đó là những ngày ông bà gặp nhau tại Đoàn An điều dưỡng 296, ông là anh lính trở về với đầy di chứng chiến tranh và bà là cô y tá trẻ gốc Hà Nội, trong veo. Ngày đó, ông bị thương trước ngày giải phóng, một viên đạn xuyên qua đùi, ảnh hưởng đến vận động và một mảnh đạn còn cắm trong đầu chưa thể lấy ra khiến ông nhiều khi mê mê tỉnh tỉnh, hoảng loạn, đau đớn. Ngắt quảng giữa những cơn đau, ông thường kể cho cô y tá những kỷ niệm về Trường Sơn, về cái đói, sốt rét rừng, về những sáng kiến “trong cái khó ló cái khôn” của đời lính, về lần lạc đường trúng ổ phục kích... Và về cả làng Trù...

Câu chuyện về làng Trù, ông kể trong giọng buồn vui lẫn lộn. Sau ngày đất nước hoàn toàn giải phóng, thống nhất Bắc Nam, ông nhận được bức thư từ làng Trù. Thư đến tay ông muộn cả tháng vì gửi vào đơn vị cũ, sau mới được đồng đội chuyển về Đoàn An điều dưỡng. Người con gái làng Trù năm xưa báo tin vui đã lập gia đình, mời ông nếu có dịp ghé về làng chơi... Thư không dài nhưng giúp ông gỡ một nút thắt trong lòng. Ông thở ra nhẹ nhõm. Y tá Diệp nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay ông!

z5538967867787_82d359a793609e6403015843936e4b3a.jpg
Ông Viên cũng cười với lòng mình, nắm lấy tay bà Diệp bước tiếp dẫu đoạn đường phía trước... (Ảnh minh họa).

Rồi hôm nay, ông và bà đang đứng trước ngôi nhà có cây xoan xoắn gốc.

Từ khi rẽ vào con đường này, bà đã bước chậm hơn ông một chút. Dành cho ông khoảng không gian riêng tư với nhiều suy nghĩ. Thấy ông đưa tay phẩy chiếc lá trên vai, bà Diệp tiến tới, nhặt thêm mấy chiếc lá còn vương trên tóc. Rồi bà nắm lấy tay ông, làm điểm tựa cho ông bước lên bậc tam cấp, như cách bà vẫn làm bao lâu nay để phụ cho cái chân yếu của ông.

- “Có ai ở nhà không ạ?”

Một người đàn ông cũng tầm ngoài 70 nhưng dáng vẫn đầy nhanh nhẹn, bước ra khỏi cửa. Ông ta hơi khựng vì có khách bất ngờ. Rồi ào đến, nắm chặt hai vai ông Viên lắc lắc:

- “Đồng chí Viên! Đồng chí Viên của Trung đoàn 141 phải không”?

- “Vâng! Anh là....”

- “Tôi, Hải - Xã đội trưởng đây! Đây chắc là bà nhà của đồng chí Viên phải không? Mời anh chị vào nhà!”

Người đàn ông chủ nhà vẫn chưa dứt được cảm xúc hồ hởi, vừa khoác lấy vai ông Viên vừa nhắc về chuyện cũ:

- “Lúc đầu nhìn thấy ông, tôi còn ngờ ngợ. Nhưng vết sẹo trên trán vẫn còn thì đúng chính xác rồi. Cái hôm cô Xuân..., à Xuân Hương cõng ông từ bãi sậy về, máu trên trán đã khô lại, người thì sĩnh nước, hơi thở yếu quá... chúng tôi cứ nghĩ đi đứt rồi... Thế mà lại sống, sống đến bây giờ, hà hà...”. Rồi ông cất giọng gọi to:

- “Bà Hương ơi, nhà có khách quý!”

Từ dưới bếp, người phụ nữ tất tả chạy ra, luống cuống: - “Chào anh!... Chào chị!...”.

- “Bà này, là vợ chồng ông Viên. Ông Viên, người Phú Thọ, lính 141 đó!”

Người phụ nữ càng ra chừng bối rối hơn. Bà rót nước mời khách với bàn tay run run... Ông Hải đỡ lấy cốc nước chè đang sóng sánh trên tay vợ:

- “Bà nhà tôi sức khỏe không được tốt lắm”. Đưa cốc nước cho khách, đoạn, ông nắm lấy tay bà vỗ vỗ ra chiều an ủi.

“Cái nắm tay của hạnh phúc tuổi già mới ấm áp làm sao!” - ông Viên nghĩ thầm rồi bất giác nhìn về bàn tay vợ. Bàn tay nhỏ xinh, mềm mại của cô y tá ngày nào giờ đã lốm đốm vết đồi mồi, nhưng vẫn luôn là bàn tay đẹp trong mắt ông.

Trưa hôm ấy, không khí trong ngôi nhà nhỏ của làng Trù, nay là thôn 3 trở nên thật chộn rộn. Sau những ngỡ ngàng của cuộc gặp gỡ bất ngờ, họ bên nhau trò chuyện, không có khoảng cách về mặt thời gian, địa lý. Cứ như những người bạn vốn đã rất thân quen. Cứ như có sợi dây vô hình gắn kết mối duyên kỳ lạ. Không nói về quá khứ, về những năm tháng chiến tranh đã đi qua, họ nói về con cháu, về xây dựng gia đình, làm kinh tế, về thói quen đời sống hằng ngày, về những dự định, kế hoạch phía trước của tuổi già. Ông Hải, bà Hương mong ước sau khi xuất chuồng lứa lợn này sẽ dành tiền đi du lịch Phú Quốc. Ông Viên, bà Diệp đang tính về thăm lại hết những địa điểm xưa từng gắn với cuộc đời quân ngũ của ông.

Sau bữa cơm, vợ chồng ông Hải ngỏ ý muốn khách lưu lại chơi vài ngày. Nhưng ông Viên lựa lời khước từ, cáo hẹn lần sau, vì còn bận thăm một số người quen trong tỉnh.

Tiễn khách một đoạn đường rồi quay về, bà Hương giật giật tay áo chồng:

- Ông ơi! Liệu, ông ấy có nhận ra không?

- Bà với dì Xuân có khác gì nhau đâu, người làng mình trước đây còn nhầm suốt.

- Nhưng tôi áy náy quá ông ạ. Giá mình nói rõ, cho ông ấy vào thắp cho dì Xuân nén hương.

- Thôi, đã thống nhất làm theo di nguyện dì Xuân rồi. Cho dì ấy an lòng, ông Viên cũng vui vẻ mà sống tiếp cuộc đời của ông ấy.

- Ừ thì vậy... trước khi nhắm mắt, em Xuân còn cố dặn dò tôi biên thư cho ông ấy... Bà Thu Hương chớm chớm nước mắt, cầm vạt áo lên chấm nhẹ. Bà nhớ người em gái đã ra đi trên tay mình, không kịp đón ngày đất nước thống nhất, không đợi được anh bộ đội trở về.

Ra đến khúc cua trước khi vào đường lớn, ông Viên ngoái lại lần nữa nhìn ngôi nhà có cây xoan đâu. Vậy là tâm nguyện về lại làng Trù đã thành hiện thực, dẫu người xưa không còn. Trước khi về lại nơi đây, ông có dò hỏi một số thông tin, mới biết, năm đó làng Trù còn trúng một đợt bom làm 13 người thiệt mạng, trong đó có cô gái trẻ Lê Thị Xuân Hương... Ông ngạc nhiên vì bức thư gửi ông viết sau ngày Xuân Hương mất. Khúc mắc ấy giờ về làng đã có câu trả lời: Xuân Hương còn có một người chị em sinh đôi là Thu Hương...

Có những câu trả lời cũng chỉ cần nằm lại trong lòng, không cần biết quá tỏ tường, cặn kẽ. Nhưng đủ để người trở về không còn ray rứt, người ra đi có thể mỉm cười - nụ cười trên khuôn mặt tròn bầu bĩnh, tóc tết đuôi sam tinh nghịch.

Ông Viên cũng cười với lòng mình, nắm lấy tay bà Diệp bước tiếp dẫu đoạn đường phía trước không dốc, không gồ ghề. Đôi vợ chồng già bình yên đi bên nhau. Lạ kỳ, giữa tháng Sáu mùa hè lại thoang thoảng mùi hoa xoan đâu...

(*) Cách gọi cây hoa xoan của một số vùng quê miền Trung.

Chủ đề Sáng tác Văn học Nghệ thuật

Đọc thêm

Podcast tản văn: Bến nước sông quê

Podcast tản văn: Bến nước sông quê

Có những dòng sông không chỉ chảy qua đất đai mà còn chảy dọc theo miền ký ức. Có những bến nước không chỉ là nơi neo đậu của những chuyến đò ngang, mà còn là nơi neo đậu của hồn quê, của tình người, và những kỷ niệm lắng sâu.
Podcast tản văn: Nhớ bóng tre làng

Podcast tản văn: Nhớ bóng tre làng

Tôi sinh ra và lớn lên từ làng, nơi có lũy tre xanh rì rào khăng khít, nơi ôm ấp tôi từ thuở ấu thơ đầu trần chân đất, nơi thật thà chất phác ruộng đồng vàng hươm, dòng kênh miệt mài tưới tắm đi qua bao vật đổi sao dời…
Podcast mỗi tuần một câu chuyện: Mùa lúa trổ bông

Podcast mỗi tuần một câu chuyện: Mùa lúa trổ bông

Chiều quê yên ả, những cánh đồng mướt xanh như tấm thảm trải dài vô tận. Màu xanh ngút ngàn căng tràn sức sống của lúa đương thì con gái khiến người xem như được tiếp thêm nguồn sinh lực sống mạnh mẽ...
Thái Lan lo du lịch Việt Nam vượt mặt

Thái Lan lo du lịch Việt Nam vượt mặt

Lượng khách quốc tế đến Việt Nam trong tháng 3 tăng gần 50% so với trước đại dịch, trong khi Thái Lan tăng trưởng chậm khiến các doanh nghiệp lữ hành lo lắng.
Podcast truyện ngắn: Mùa cau trở lại

Podcast truyện ngắn: Mùa cau trở lại

"Mùa cau trở lại" của tác giả Sơn Trần. Với giọng kể chân thành, mộc mạc, câu chuyện không chỉ nói về mùa cau – mùa vụ gắn bó với đời sống người dân quê – mà còn thấm đẫm những tình cảm gia đình, nỗi nhớ quê hương, và tình yêu âm thầm mà sâu sắc.
Podcast tản văn: Nhớ nhung mít ta ở làng

Podcast tản văn: Nhớ nhung mít ta ở làng

Có những hương vị tuổi thơ chỉ cần nhắc tới thôi đã khiến lòng ta thổn thức. Trong ký ức của nhiều người, trái mít quê – mộc mạc, thơm nồng – không chỉ là món quà ngọt ngào của đất trời mà còn là biểu tượng của tình làng nghĩa xóm, đầy ắp yêu thương.
Khai mạc Đại lễ Phật đản Liên hợp quốc - Vesak 2025

Khai mạc Đại lễ Phật đản Liên hợp quốc - Vesak 2025

Sáng 6/5, Đại lễ Phật đản Liên hợp quốc - Vesak 2025 đã khai mạc trọng thể tại Học viện Phật giáo Việt Nam ở TP Hồ Chí Minh với chủ đề “Đoàn kết và bao dung vì nhân phẩm con người: Tuệ giác Phật giáo vì Hòa bình thế giới và Phát triển bền vững".
Phong cảnh hữu tình dọc tuyến cao tốc Bắc - Nam qua Hà Tĩnh

Phong cảnh hữu tình dọc tuyến cao tốc Bắc - Nam qua Hà Tĩnh

Trên tuyến cao tốc Bắc - Nam qua Hà Tĩnh có nhiều đoạn tuyến băng qua đồng ruộng, đồi núi, sông suối tạo nên những cảnh đẹp hữu tình. Tuyến cao tốc được kỳ vọng tạo động lực quan trọng trong việc mở ra không gian phát triển mới về kinh tế - xã hội, thu hút đầu tư cho Hà Tĩnh.
Du lịch Hà Tĩnh - bước tiến mới về khách lưu trú

Du lịch Hà Tĩnh - bước tiến mới về khách lưu trú

Thời tiết khá tốt, nhiều sản phẩm mới hấp dẫn, giao thông thuận tiện... là những yếu tố quan trọng giúp các khu, điểm du lịch Hà Tĩnh thu hút hơn 734 nghìn lượt khách trong kỳ nghỉ lễ 30/4 và 1/5.
Podcast tản văn: Về Hà Tĩnh nghe biển hát

Podcast tản văn: Về Hà Tĩnh nghe biển hát

Hà Tĩnh được thiên nhiên ban tặng cảnh quan sơn thủy hữu tình với những bãi biển cát mịn, nước trong, nhiều làng chài cổ có tuổi đời hàng ngàn năm. Về Hà Tĩnh, du khách không chỉ được đắm mình trong làn nước biển xanh trong, ngắm cảnh sắc thiên nhiên hùng vĩ mà còn được nghe những huyền tích thú vị.
Podcast giai thoại danh nhân: Bóng dáng người vợ

Podcast giai thoại danh nhân: Bóng dáng người vợ

Danh họa Nguyễn Phan Chánh có mối tình lớn với người vợ đầu tiên, người đã sinh cho ông 6 người con và dâng hiến cả cuộc đời cho gia đình. Dù là vợ của một danh họa nổi tiếng, nhưng bà có một cuộc đời vất vả, lo toan và nhiều hy sinh.
Nhớ về kẻ sĩ Ngàn Hống Võ Hồng Huy

Nhớ về kẻ sĩ Ngàn Hống Võ Hồng Huy

Nhà nghiên cứu văn hoá dân gian Võ Hồng Huy là người có nhiều đóng góp cho kho tàng văn hoá dân gian xứ Nghệ với danh xưng: “kẻ sĩ Ngàn Hống”.
Trương Ngọc Ánh duyên nợ với thơ lục bát

Trương Ngọc Ánh duyên nợ với thơ lục bát

Duyên nợ với thi ca đã giúp thầy giáo dạy Sử sinh ra từ miền quê mặn mòi ven biển Đỉnh Bàn (TP Hà Tĩnh) đến với những vần thơ thấm đẫm phù sa quê hương. Trương Ngọc Ánh làm nhiều thơ, đủ các thể loại nhưng nhiều nhất, đặc sắc nhất vẫn là những bài thơ lục bát.
Dấu ấn 50 năm nền văn học nghệ thuật Hà Tĩnh

Dấu ấn 50 năm nền văn học nghệ thuật Hà Tĩnh

50 năm sau ngày thống nhất đất nước, các thế hệ văn nghệ sỹ Hà Tĩnh đã góp phần xây dựng được một nền VHNT dày dặn. Với hàng ngàn tác phẩm trên các lĩnh vực,  phản ảnh sinh động về sự phát triển kinh tế, văn hoá xã hội của Hà Tĩnh qua các giai đoạn lịch sử.
Ca khúc cách mạng - sức mạnh chiến thắng

Ca khúc cách mạng - sức mạnh chiến thắng

Cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước kết thúc đã 50 năm nhưng âm hưởng hào hùng của những ngày tháng khói lửa vẫn vẹn nguyên bởi những ca khúc đi cùng năm tháng. Lời ca tiếng hát đã tạo nên sức mạnh tinh thần to lớn, hun đúc tâm thế của cả dân tộc cùng ra trận và làm nên chiến thắng 30/4/1975.
Podcast truyện ngắn: Chuyến tàu Thống Nhất

Podcast truyện ngắn: Chuyến tàu Thống Nhất

Hai người bạn già ngồi bên nhau, nhấp từng ngụm trà cảm nhận vị đắng chát tan ra trong khoang miệng. Rồi chỉ còn lại vị ngọt cứ mênh mang nơi cuống họng. Ánh mắt họ hướng về phía lá cờ đỏ sao vàng treo trước cổng nhà đang tung bay trong gió…
Đêm không ngủ tại Thành phố Hồ Chí Minh

Đêm không ngủ tại Thành phố Hồ Chí Minh

Tối 29/4 - rạng sáng 30/4, hàng nghìn người dân tập trung trên các tuyến đường trung tâm TP.HCM để chờ xem Lễ kỷ niệm 50 năm Ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.
Màn trình diễn 7 phút của 10.500 drone

Màn trình diễn 7 phút của 10.500 drone

Tối 28/4, 10.500 drone lần lượt thắp sáng bầu trời TP.HCM trong khoảng 7 phút, chào mừng 50 năm thống nhất đất nước với hàng loạt hình ảnh biểu tượng như Bác Hồ, Dinh Độc Lập...
Khai trương mùa du lịch biển Thạch Hải

Khai trương mùa du lịch biển Thạch Hải

Đây là sự kiện khởi động cho mùa du lịch biển sôi động năm 2025, góp phần quảng bá vẻ đẹp nguyên sơ, hấp dẫn của vùng biển Thạch Hải (TP Hà Tĩnh) đến với du khách gần xa.
Podcast truyện ngắn: Trái tim hòa bình

Podcast truyện ngắn: Trái tim hòa bình

Bước đi trong lòng địa đạo, cô thấy tim mình rung lên trong lồng ngực. Còn người cựu chiến binh già, có biết bao hồi ức đẹp ùa về, hồi ức về một thời binh lửa...