“Tôi vẫn nghe tiếng em thầm gọi”: Nhẹ nhàng như cánh hoa rơi

Tiểu thuyết của Ichikawa Takuji giờ đây không còn chỗ cho sự kỳ diệu hay phép màu, chỉ còn lại những kỷ niệm trong không gian và thời gian.

Có nỗi đau không mang tên, êm dịu nhưng sắc lẹm cứa vào lòng người. Tình đầu vụ vỡ của những tâm hồn méo mó nhưng đã từng ngập tràn yêu thương. Con người ta suốt cuộc đời vẫn luôn mơ về mối tình đầu, dù bất kể là nam hay nữ. Bóng dáng ấy mạnh mẽ tới nỗi đôi lúc lại trở thành một nỗi niềm ám ảnh.

Hoa anh đào rơi năm centimet trên một giây. Con số ấy không chỉ là vận tốc của những cánh hoa đang thả mình mà còn là là vận tốc khi chúng ta lặng lẽ bước qua đời nhau, đánh mất bao cảm xúc thiết tha nhất của tình yêu. Vậy mới nói tình yêu là điều lạ lùng nhất thế gian, tưởng chừng nhanh lẹ mà chậm dãi, tưởng chừng vững bền trường cửu nhưng lại hóa mỏng manh.

Tôi vẫn nghe tiếng em thầm gọi là tác phẩm đầu tay của nhà văn Ichikawa Takuji khi ông mới bắt đầu tham gia văn đàn. Cuốn tiểu thuyết đặt những viên gạch đầu tiên cho sự thành công của Takuji, người luôn lồng ghép tình tiết kỳ bí, thần ảo để tạo ra những câu chuyện tình đau đớn, đẹp đẽ tới lặng người.

Khác với các tác phẩm trước đây từng xuất bản ở Việt Nam như Em sẽ đến cùng cơn mưa, Gặp người ấy cho tôi gửi lời chào, Nơi em quay về có tôi đứng đợi… luôn phảng phất đôi phần dự cảm về tương lai hy vọng, ngọt ngào một chút bởi các chi tiết dễ thương. Người đọc lần này nên chuẩn bị cho mình một tinh thần thật mạnh mẽ để có thể đối diện và hòa mình với “nỗi buồn tuyệt đối” trong Tôi vẫn nghe tiếng em thầm gọi.

Cuốn tiểu thuyết bắt đầu xung quanh mối quan hệ của Satoru Inoue và Yuko Igarashi. Hai kẻ u ám, chất đầy những suy nghĩ tiêu cực về cuộc sống. Họ tình cờ gặp nhau như sự trùng hợp bất ngờ của định mệnh. Satoru thuộc kiểu người nội tâm, cậu thích chạy bộ xuyên qua những khu rừng xanh mướt để hứng lấy chút không khí dễ chịu cuối ngày. Yuko cũng vậy, cô luôn ám thị mình bởi cái chết lạnh lẽo đang phả hơi phía sau, giống như sự ra đi của người mẹ trong cơn bạo bệnh.

Cuộc hội ngộ như tay phải gặp tai trái tưởng chừng sẽ chấm dứt nỗi cô quạnh, lạc lõng của hai tâm hồn đang phiêu du vô định trong cõi đời. Duyên số có thể là người ban phúc nhưng cũng rất có thể sẽ là một kẻ tấu hài giỏi trêu ngươi. Satoru mắc bệnh lao phải dính chặt với thị trấn buồn tẻ trong khi ấy Yuko rời xa anh lên Tokyo để học đại học. Cuộc chia tay sẽ mở ra một dấu chấm hết hay sẽ tiếp tục là một thử thách của thần tình yêu? Satoru sẽ phải bước ra khỏi cái kén mình tự xây và tìm câu trả lời cho mọi điều đang hồ nghi bủa vây phía trước.

toi van nghe tieng em tham goi nhe nhang nhu canh hoa roi

Tác phẩm đầu tay của nhà văn Ichikawa Takuji.

Trước cái chết đau xót của người em trai mình, Satoru luôn ân hận và dằn vặt bản thân bởi mình đã không tới kịp lúc. Từ đó, chàng trai luôn nghe được những tiếng gọi vang vọng từ quá khứ, thậm chí là cảm xúc thầm kín nhất trong lòng Yuko anh cũng dễ dàng cảm nhận được ngay cả khi cô nàng không nói ra. Bản thân anh cũng không thể chắc rằng đó là một món quà từ trên thiên đàng hay nó sẽ thành hình phạt đeo đuổi suốt quãng đời còn lại.

Những kẻ yêu nhau thường chung suy nghĩ đến kỳ lạ, họ có thể lắng nghe tiếng thì thầm từ trái tim trong vô thức. Mặc dù không ai nói ra nhưng tất cả đều ngầm hiểu. Các dự cảm nghiễm nhiên giao nhau dần dà trở thành tất yếu, một đặc quyền đầy sức mạnh của riêng các cặp đôi.

Nhà văn Ichikawa Takuji đã xây dựng một hình ảnh Satoru “méo mó” cả tâm hồn lẫn thể xác. Một người cực đoan, ích kỷ giống gần với bản thể đời thực của ông. Trong khi anh còn đang vùi thanh xuân của mình nơi thị trấn tẻ nhạt thì Yuko đã đi trước vài bước. Giống như nghịch lý Achilles và con rùa, anh chàng cứ cố mãi rốt cuộc cũng chỉ nhìn theo được bóng lưng cô gái mà anh thương.

Nhiều người hẳn sẽ hờn trách sự ích kỷ đáng khinh của Satoru khi anh cố ý dằn vặt Yuko bằng những lời lẽ cay đắng. Suy cho cùng đây cũng chỉ là một kẻ tội nghiệp đáng thương. Anh không muốn bước ra vùng an toàn để thấy những lời cười nhạo hay thương hại kẻ khác dành bản thân. Thị trấn tẻ nhạt kia là nơi anh thuộc về. Quyết định được đưa ra âu cũng hợp lẽ cho một sự giải thoát với cả hai, bấp chấp tiếng gọi trong âm thầm của Yuko từ Tokyo đang khắc khoải mong mỏi từng ngày.

Mối tình của hai người là một minh chứng rõ ràng cho sự thật chúng ta vô thức lãng quên hoặc cố tình không muốn đối mặt, bởi lẽ, dẫu có hợp tới tới mức tri kỷ, tâm ý tương thông cũng chưa chắc có thể cùng nắm tay nhau đi đến cuối con đường. Satoru tin chắc nếu yêu ai đó thật lòng thì hãy giúp cô ấy có cuộc sống tốt hơn nên anh buông bỏ.

Tác giả đi sâu vào lối dẫn dắt chi tiết với những câu thoại tràn ngập cảm xúc đôi bên, có thể nặng nề nhưng không bi lụy. Một phương pháp giải phóng cảm xúc bậc cao khi giam nén vô vàn điều tiêu cực rồi bung tỏa ra theo cách tự nhiên nhất khó ai đoán định. Ai ngỡ được rằng Yuko lại thay đổi nhanh như thế. Mâu thuẫn trong nội tâm cô luôn là một màn sương khiến Saturo nhầm tưởng và lạc lối. Để rồi kết thúc cuốn sách người đọc không phải ngậm ngùi hai chữ “giá như”.

Yuko là kiểu người rõ ràng và không để lẫn lộn giữa các thế giới. Cô có dễ dàng thích nghi nhưng trái tim chỉ hướng về một chốn bình yên duy nhất. Đau đớn, đắng cay thay những lời bộc bạch chân tình từ trái tim ấy lại không được đáp lại. Nó đến và đi như một phương thức truyền âm yếu ớt giữa không trung. Độc giả có thể đồng cảm với Yuko và thương cô nhưng vẫn sẽ có người than phiền về cách cô bỏ cuộc.

Liệu một chàng trai đợi cô gái được trong bao lâu và sẽ ra sao nếu câu ấy được hỏi ngược lại? Và phụ nữ thì đâu thể yêu hết tuổi trẻ được. Cái họ cần hơn cả là một gia đình, trong đó có người đàn ông họ yêu. Phật dạy: “Thế gian này quý giá nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi mà là hạnh phúc đang nắm giữ”. Tác giả Ichikawa Takuji cũng có chút tương đồng quan điểm bởi sau tất cả Satoru cũng nhận ra cuộc đời ngắn ngủi và ý nghĩa thực sự của việc yêu một ai đó, và anh đã rất hạnh phúc trong khoảng thời gian ấy.

Tình yêu như sợi dây, hai người kéo hai đầu, chỉ cần một người quá bất an lo lắng mà kéo căng hoặc buông lơi thì tình yêu ấy sẽ đội nhiên mà mệt mỏi căng thẳng hoặc chùng xuống. Bất kể thế nào khi sợ dây đó đứt, Yuko cũng không quá đau khổ khi mất đi một người vì lỡ bước mà chậm trễ nhưng với Satoru thì chắc chắn đã mất đi một người con gái đã rất rất yêu anh.

Tôi vẫn nghe tiếng em thầm gọi tiếp tục đề cập tới cái chết, một yếu tố đã thành thương hiệu của Takuji. Chúng ta luôn sẵn sàng để đối mặt với cái chết bủa vây nhưng khi nó diễn ra chúng ta mới bàng hoàng nhận thấy cảm giác mất mát ấy lớn hơn ta tưởng rất nhiều.

Thông điệp truyền tải ngắn gọn nhưng soi sáng thức tỉnh đến lạ lùng, là người phải biết yếu đuối đúng lúc và mạnh mẽ nhất khi cần, cái chết không đáng sợ như ta tưởng. Không ai muốn thanh xuân và tình yêu của mình sẽ ảm đạm sắc buồn như Satoru và Yuko.

Sự biệt ly và đau khổ trở thành cặp trạng thái đối lập và tác phẩm này đều thấm đẫm cả hai. Một tiểu thuyết hay dành cho tất cả, đặc biệt là những kẻ muốn chạm vào nỗi đau để vươn tới điều đẹp đẽ dung dị ẩn kín bấy lâu.

Theo Zing

Đọc thêm

Tặng tiền cho người kết hôn

Tặng tiền cho người kết hôn

Nhiều chính quyền địa phương Hàn Quốc đưa ra các chương trình tặng tiền để khuyến khích kết hôn, như là trợ cấp phí hẹn hò, tuần trăng mật.
Podcast truyện ngắn "Đường tới Lũng Mây"

Podcast truyện ngắn "Đường tới Lũng Mây"

...Đã lâu lắm rồi không có mưa, hơi nóng ủ chín những bông xuyên mộc nở muộn làm muôn vàn cánh hoa rực lên như lửa. Cái màu đỏ lạ lùng ấy khiến trái tim Duyên bất chợt bồn chồn.
Podcast tản văn: Giai điệu tháng Năm

Podcast tản văn: Giai điệu tháng Năm

Tháng Năm ngân lên bản nhạc mùa hạ, như gọi dậy mọi sắc màu đang say ngủ... Trong giai điệu ấy, ai cũng thấy một phần tuổi trẻ của mình – ngây ngô, sôi nổi, và đầy mộng mơ…
Chùa Thiên Tượng - Hoan Châu đệ nhị danh thắng

Chùa Thiên Tượng - Hoan Châu đệ nhị danh thắng

Toạ lạc trên sườn núi Thiên Tượng của dãy Hồng Lĩnh, chùa Thiên Tượng thuộc phường Trung Lương (TX Hồng Lĩnh, Hà Tĩnh) được xem là Hoan Châu đệ nhị danh thắng với nhiều cảnh đẹp.
Podcast tản văn: Lối cũ ta về

Podcast tản văn: Lối cũ ta về

Lối cũ không chỉ là một con đường, mà là nơi chất chứa yêu thương, là mảnh đất chôn rau cắt rốn, là chiếc nôi của những giấc mơ giữa trưa hè...
Podcast: Chuyện những người phụ nữ Hà Tĩnh được gặp Bác Hồ

Podcast: Chuyện những người phụ nữ Hà Tĩnh được gặp Bác Hồ

Trong ngôi nhà đơn sơ, những bức ảnh kỷ niệm thiêng liêng được treo ngay ngắn như những kỷ vật quý báu. Dù thời gian có qua đi hơn 55 năm thì nhũng ký ức được gặp Bác Hồ vẫn vẹn nguyên trong trái tim bà Tưởng Thị Diên - người Tiểu đội trưởng Tiểu đội dân quân gái Kỳ Phương năm nào....
Podcast: Hà Tĩnh in dấu chân Người

Podcast: Hà Tĩnh in dấu chân Người

Gần bảy thập kỷ đã đi qua, giọng nói trìu mến, thân thương của Bác vẫn còn vang vọng, thấm vào mỗi con tim. Khắc ghi lời Bác kính yêu, Đảng bộ và nhân dân Hà Tĩnh đoàn kết một lòng, ra sức xây dựng quê hương giàu đẹp như sinh thời Người căn dặn và mong muốn...
Đại sứ Nhật Bản ITO Naoki dự sự kiện giao lưu văn hóa tại Hà Tĩnh

Đại sứ Nhật Bản ITO Naoki dự sự kiện giao lưu văn hóa tại Hà Tĩnh

Tối 15/5, tại TP Hà Tĩnh đã diễn ra chương trình giao lưu văn hóa Việt - Nhật với chủ đề “Kết nối thế giới qua Truyện dân gian và Âm nhạc”. Tham dự có ngài ITO Naoki - Đại sứ Đặc mệnh toàn quyền Nhật Bản tại Việt Nam, Bí thư Tỉnh ủy Nguyễn Duy Lâm, Chủ tịch UBND tỉnh Võ Trọng Hải, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Dương Tất Thắng.
Podcast mỗi tuần một câu chuyện: Đôi guốc của tam thể

Podcast mỗi tuần một câu chuyện: Đôi guốc của tam thể

Chú mèo tam thể soi mặt vào vại nước ở gốc cau, vuốt đi vuốt lại mấy sợi ria mép trắng như cước cho thật óng ả rồi thong thả bước ra sân tắm nắng. Gió hây hẩy, nắng nhè nhẹ vàng như mật, tam Thể khoan khoái nằm duỗi dài trên sân...
ABC News: Vì sao bánh mì Việt Nam khiến người Australia 'phát cuồng'?

ABC News: Vì sao bánh mì Việt Nam khiến người Australia 'phát cuồng'?

Trang tin tức ABC News vừa đăng tải bài viết với tiêu đề “Why are Australians obsessed with bánh mì, the Vietnamese roll with the complex history?” (Tạm dịch: Vì sao người Australia “mê” bánh mì Việt Nam, món ăn giản dị chứa đựng câu chuyện lịch sử đặc biệt), phản ánh sức hút ngày càng lớn của bánh mì Việt trên đất Australia.
Podcast truyện ngắn: Kỷ vật cuối cùng

Podcast truyện ngắn: Kỷ vật cuối cùng

Chiếc đồng hồ cũ kỹ nằm im lìm trong hộp gỗ, phủ đầy bụi thời gian. Đó là kỷ vật giản dị, chứa đựng cả một kho tàng ký ức về người bà đã khuất với biết bao câu chuyện, những hồi ức đẹp đẽ về một thời đã qua...
Ly sữa chua... “chát”!?

Ly sữa chua... “chát”!?

Vị thanh mát của ly sữa chua đánh đá post lên mạng hôm ấy giờ chỉ còn trong mường tượng, nhưng dư vị chua ít, chát nhiều còn đọng lại và phảng phất gần xa ở Hà Tĩnh.