Dòng sông khúc lở khúc bồi!

(Baohatinh.vn) - Con sông nhỏ bắt nguồn từ các khe núi Nhật Lệ, Báu Đài đâu trên mạn Thạch Xuân xuôi về Thạch Vĩnh, Thạch Đài (Thạch Hà) quanh co vòng vèo rồi chảy xuống Thạch Linh (TP Hà Tĩnh), đến đây tự nhiên dềnh ra như một cái hồ rộng

Dòng sông khúc lở khúc bồi!

Mênh mang chiều tà nơi dòng sông quê hương. (ẢnhHuy Tùng).

Dòng sông khúc lở khúc bồi/ Chiều nhau trọn một kiếp người dễ chi (Lê Quốc Hán).

Có một lúc, trong khoảng không mơ hồ nào đó của một buổi chiều tà, tôi nhận ra một cảm giác thanh bình của làng quê yên ả trong tôi. Không thể nói rõ ràng cái cảm giác của mình lúc ấy. Cứ bùi ngùi, nửa ngỡ ngàng xa ngái, nửa ám ảnh thật gần. Có lẽ phải đến giữa lưng chừng cảm xúc, tôi mới nhận ra, tôi có nhiều cảm xúc với nơi mình đang sống đến thế!

Cả một buổi chiều chỉ ngồi nhìn nó. Con sông nhỏ bắt nguồn từ các khe núi Nhật Lệ, Báu Đài đâu trên mạn Thạch Xuân xuôi về Thạch Vĩnh, Thạch Đài (Thạch Hà) quanh co vòng vèo rồi chảy xuống Thạch Linh (TP Hà Tĩnh), đến đây tự nhiên dềnh ra như một cái hồ rộng. Người hay chữ vẫn bảo nó như một phết mực tàu phóng khoáng của ông đồ già khi dạy hậu sinh cách học chữ tâm. Lại dạy muôn sự muôn lẽ đều do tâm người tạo ra. Nhưng rút lại có hai thứ tâm trọng yếu nhất: vọng tâm và chân tâm. Vọng tâm là cái tâm nghĩ ngợi lan man sằng bậy, chân tâm là cái tâm nguyên lai vẫn sáng láng linh thông, đầy đủ mầu nhiệm không cần phải nghĩ mới biết. Nếu người ta biết rõ cái chân tâm mình như thế mà xếp bỏ sạch hết cái tâm nghĩ ngợi lan man sằng bậy thì cuộc sống sẽ tốt đẹp thêm lên...

Dòng sông khúc lở khúc bồi!

Tôi chiều nay ra với dòng sông lại chỉ thấy trong trời, trong mây, trong nước kia miên di một nỗi buồn không thể nào định giải... (Ảnh: Đậu Hà).

Đành là vậy nhưng cuộc đời ngược xuôi xuôi ngược. Thứ mới nắm được đó phút chốc mà thành hư hao... thứ tưởng như bàn thạch có khi lại tan nhanh hơn cả làn khói mỏng...

Mà niềm vui thì ngắn lắm, ngắn hơn cả tâm tư của một đời người... thế nên mới có chuyện ông đồ nhìn khúc sông mà mơ về chữ chân tâm. Còn người trần mắt thịt là tôi chiều nay ra với dòng sông lại chỉ thấy trong trời, trong mây, trong nước kia miên di một nỗi buồn không thể nào định giải...

Tôi nhớ quê! Nhớ tiếng diều sáo vi vút thoảng qua trên bầu trời cao xanh lồng lộng, giữa lưng chừng ngọn tre và những đàn trâu vần vũ trong vũng đầm giữa cái nắng mùa hè chao chát đỏ. Không thấy lấy một đám mục đồng, chỉ nghe lấp ló trong hốc đa cổ thụ trước sân đình, tiếng ríc rắc cười đùa, tiếng ê a hát hò mà thấy lòng bình yên đến lạ.

Tôi thường hay nằm mơ. Những giấc mơ thơ bé cứ trở đi trở lại trong tôi như một lập trình đã sẵn. Giấc mơ đó bắt đầu từ những buổi chiều nghỉ học ngóng mẹ, từ hàng cau cao xanh dọc vào lối ngõ, từ búi hoa dứa thơm thơm mọc sát chân móng nhà, đến cái bình thủy của ông bên bậu cửa có vài con cá lia thia ngũ sắc. Nơi đó, có vườn hoa cúc. Loài hoa hăng nồng “bị rẻ rúng” đúng nghĩa trong bạt ngàn những loài hoa hương sắc. Tôi yêu nó không phải bắt đầu từ sự quê kiểng bờ dậu hàng rào của nó mà tôi yêu sự kiêu hãnh bất tử được bắt đầu từ cái màu vàng kỳ diệu đó. Cứ rực sáng, cứ miên man cháy hết mình. Hoa cúc sau này gợi tôi một ý nghĩa nghiệm sinh rằng: tôi có thể không trở thành một nhà văn hay một nhà báo giỏi bên cạnh những anh tài khác, thì ít ra, tôi cũng là tôi, khi đã tận hiến, đã cần mẫn đi hết con đường mình đã chọn bằng tất cả những gì mình đam mê nhất.

Dòng sông khúc lở khúc bồi!

Vẻ trù phú của Tùng Ảnh bên dòng sông La ngày nay.

Tôi nhớ quê! Nhớ ông tôi mỗi khi chập choạng tối mới từ đồng làng trở về, người đượm mùi khói đốt rạ, âm ẩm hơi nước nông giang và mùi bùn chưa kịp bay đi, trên vai còn nặng gánh rau, gánh lúa đã lần trong túi áo cho tôi dăm ba que trứng muỗng được nướng thơm lừng. Thơm đến nỗi, dẫu sau này, khi được ăn trứng cà cuống ngon lành trong một nhà hàng xa xỉ, tôi vẫn không quên được những que trứng muỗng mà ông tôi lần trong túi áo năm nào trong một chiều đốt rạ đồng xa xăm ngày cũ.

Tại sao cứ thương những chiều nắng tắt không rõ nguồn cơn? Tôi cũng không biết nữa... chỉ biết lòng đã thật lặng thinh khi nhìn chiều buông rồi thở dài nói với H.: Những khắc chiều thật chiều như thế rất dễ khiến người ta mủi lòng: lúc chim bay về tổ, lúc người ta tìm về nhà sau những lo toan... Chỉ chúng ta, trong khoảnh khắc này, biết đâu đấy lại tìm thấy chính mình (kẻ đã thất lạc mình đâu đó trong những lao xao ngoài kia) về ngồi lại bên dòng sông, nhìn những mái nhà lấp ló sau rặng cây mà mơ về một chốn yên bình…

Chủ đề Đời sống văn hóa

Đọc thêm

Podcast tản văn: Cảm xúc mùa tựu trường

Podcast tản văn: Cảm xúc mùa tựu trường

Thu về, lòng lại rộn ràng một cảm xúc thân quen. Đó là mùa tựu trường, mùa của những bước chân rụt rè, của những nụ cười trong veo, và những ước mơ được ươm mầm.
Podcast Tản văn: Trời thu nắng ấm Ba Đình

Podcast Tản văn: Trời thu nắng ấm Ba Đình

Ngày Quốc khánh 2/9 - bản hùng ca bất diệt được viết bằng máu và hoa. 80 năm đã trôi qua, hình ảnh Bác Hồ đọc Tuyên ngôn Độc lập và những vần thơ của nhà thơ Tố Hữu vẫn vang vọng mãi.
Tìm lại câu nói nổi tiếng của vua Bảo Đại 80 năm trước

Tìm lại câu nói nổi tiếng của vua Bảo Đại 80 năm trước

'Trẫm ưng làm dân của một nước độc lập hơn làm vua một nước nô lệ'. Câu phát ngôn để đời của vua Bảo Đại có phải trong bản chiếu thoái vị mà vua đã đọc vào buổi lễ thoái vị chiều 30-8-1945 như nhiều sách báo lâu nay vẫn viết hay không?
Thăm Đền thờ Đông các đại học sỹ Trương Quốc Dụng

Thăm Đền thờ Đông các đại học sỹ Trương Quốc Dụng

Về với Đền thờ Đông các đại học sỹ Trương Quốc Dụng (xã Thạch Khê, tỉnh Hà Tĩnh), chúng ta không chỉ cảm nhận được dấu ấn thời gian mà còn thấy rõ tầm vóc của một người đã dành trọn đời mình cho quê hương, dân tộc.
Podcast Truyện ngắn: Bạn mới

Podcast Truyện ngắn: Bạn mới

Trời thu trong xanh vời vợi. Một năm học mới đang bắt đầu, một tình bạn mới cũng chỉ vừa bắt đầu. Phía trước, còn bao nhiêu khó khăn và thử thách, nhưng chắc chắn chúng tôi sẽ luôn cố gắng để vượt qua...
Kế tục truyền thống, tập trung xây dựng, phát triển văn hóa và con người Hà Tĩnh trong thời kỳ mới

Kế tục truyền thống, tập trung xây dựng, phát triển văn hóa và con người Hà Tĩnh trong thời kỳ mới

Cách đây 80 năm, ngày 28/8/1945, trong Tuyên cáo của Chính phủ lâm thời nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, Bộ Thông tin - Tuyên truyền (tiền thân của Bộ VH-TT&DL ngày nay) được thành lập. Tròn 8 thập kỷ hình thành và phát triển, đội ngũ những người làm công tác văn hóa Việt Nam nói chung, Hà Tĩnh nói riêng đã không ngừng lớn mạnh, trưởng thành về mọi mặt, đóng góp xứng đáng vào công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
Sơ đồ tham quan Triển lãm thành tựu đất nước 80 năm

Sơ đồ tham quan Triển lãm thành tựu đất nước 80 năm

Không gian triển lãm của Hà Tĩnh tại khu vực sảnh 5-7, được thiết kế thành 3 phân khu nổi bật, gồm: Hành trình 80 năm chiến đấu - xây dựng - hội nhập; những thành tựu KT-XH thời kỳ đổi mới; Hà Tĩnh vươn ra thế giới - Khát vọng phát triển bền vững. Triển lãm khai mạc tại Trung tâm Hội chợ Triển lãm Quốc gia hôm nay, mở cửa đến hết ngày 5/9.
Quốc kì Việt Nam tung bay trong đại nhạc hội âm nhạc 8Wonder đẳng cấp nhất tháng 8

Quốc kì Việt Nam tung bay trong đại nhạc hội âm nhạc 8Wonder đẳng cấp nhất tháng 8

Hơn 5 tiếng đồng hồ sống trong lễ hội âm nhạc, hơn 30 bài hát được trình diễn bởi các ngôi sao hàng đầu J Balvin, DJ Snake, The Kid LAROI, DPR Ian, Soobin, Hoà Minzy, tlinh, Trọng Hiếu, cùng khoảnh khắc kết show mãn nhãn với màn pháo hoa ngợp trời… tất cả khiến hơn 50.000 khán giả có mặt tại siêu nhạc hội 8Wonder vỡ oà cảm xúc.
Podcast truyện ngắn: Giếng xưa vẫn đợi

Podcast truyện ngắn: Giếng xưa vẫn đợi

Câu chuyện về tình yêu, sự đợi chờ của người con gái nơi quê nhà, không chỉ là nỗi nhớ thương, mất mát, mà còn là sức mạnh của lòng chung thủy, niềm tin và sự hy sinh âm thầm...
“Mưa đỏ” - Bi tráng, hào hùng và mãn nhãn

“Mưa đỏ” - Bi tráng, hào hùng và mãn nhãn

Hàng trăm khán giả Hà Tĩnh có mặt trong buổi chiếu đầu tiên bộ phim “Mưa đỏ” đã không khỏi xúc động và trào dâng niềm tự hào về công cuộc chiến đấu bảo vệ Tổ quốc non sông.