Có ai mà không đi qua mùa đông

(Baohatinh.vn) - Tôi vẫn hằng mong chờ một mùa đông như thế! Một mùa đông se se rét và trời không mưa dầm, gió bấc...

Chắc lẽ tại năm nay mùa nắng đến rất sớm. Nắng gắt gao, nắng nghiệt ngã đằng đẵng 5 tháng trời đổ lửa, để rồi một sáng bất chợt mùa đông ùa về. Nhẹ nhõm bằng những se sắt mà mới cảm nhận thôi đã thấy đầy ưu tư, đầy nỗi niềm.

Có ai mà không đi qua mùa đông

Một sáng bất chợt mùa đông ùa về... Ảnh internet

Mùa đông năm nay như người thất tình. Buồn mà không khóc. Nước mắt cứ ở đâu đó, lưng chừng rồi hóa gió. Trời phây phẩy rét. Gió chạy dọc những triền cỏ may vàng óng ả. Kỳ lạ cỏ may, trong những phút cuối cùng của đời cỏ dại, lại bung mình những bông tím rực rỡ và đáng yêu đến thế.

Những buổi chiều như thế này, ánh nắng vừa đủ hừng lên quyện lẫn với cái se se lạnh của những ngày đầu đông làm cho lòng người trở nên lắng dịu. Tôi ngồi nhìn bầu trời qua ô cửa sổ ngỡ như mình đang ở những ngày đông cũ. Cũng bên ô cửa nhỏ xinh này, cạnh chiếc máy khâu cũ của ông nội là chiếc bình thủy có những dây vạn niên thanh xanh mướt nơi tôi đã thả những con cá lia thia vào đó.

Tôi nằm co tròn trong chiếc chăn con công cũ, chỉ thò cái đầu lấp ló dưới vành chăn đủ nghe được tiếng xành xạch của tiếng đạp máy khâu của ông nội, tiếng hát từ chiếc máy phát nhạc từ đĩa than đặt phía góc nhà và nhìn con cá quẫy chiếc đuôi dài lượn lờ quanh những gốc rễ lún phún trắng… Đó là lúc trí tưởng tượng của tôi tha hồ bay bổng. Tôi tưởng tượng về những thế giới đẹp đẽ và thích thú vô cùng.

Có ai mà không đi qua mùa đông

Tôi nằm co tròn trong chiếc chăn con công cũ, chỉ thò cái đầu lấp ló dưới vành chăn đủ nghe được tiếng xành xạch của tiếng đạp máy khâu của ông nội. Ảnh internet

Tôi đã sống những năm tháng tuổi thơ đầy tưởng tượng và mơ mộng. Tôi mơ về một thế giới đẹp đẽ và trong veo khi được ông dắt đi khắp các con phố nhỏ, ông dạy cho tôi về các loài cây, mỗi bông hoa đều mang những vẻ đẹp riêng, những mùi hương riêng không thể nào trộn lẫn.

Ông bảo: Cây cỏ thường vô thường, mặc nhiên cứ hết mình xanh rồi hết mình rực rỡ và hết mình tàn úa chẳng cần biết yêu ghét hay giận hờn. Nắng nghiệt ngã cháy vàng hay mưa xói trời lở đất vẫn kiên nhẫn bấm sâu vào lòng đất để sống sót và tồn tại.

Thế mới biết bốn mùa tự khắc sinh ra trong đời đều do quy luật của nó. Phải có cái nóng rẫy của mùa nắng mới biết được cái dịu dàng của mùa thu, phải có cái nghiệt ngã của mùa đông mới thấy mùa xuân rực rỡ đến nhường nào… bởi thế, những cánh đồng, những bụi cỏ luôn sống động và có linh hồn trong tôi từ độ ấy. Tôi học được ở ông cả niềm tin yêu cuộc đời và cả sự chấp nhận thất bại, khổ đau.

Có ai mà không đi qua mùa đông

Tôi học được ở ông cả niềm tin yêu cuộc đời... Ảnh internet

Với con người, mùa thường gợi chút khác biệt không thể nào phân định nổi. Âu cũng bởi lẽ tâm người nặng hơn tâm cỏ cây mà sinh ra. Người còn tay trong tay thì tim mang đầy một mùa nắng ấm, người thương rời đi ắt để lại một trời giông bão.

Tình yêu là thế, giống như một bức rèm che đi mắt người, che đi tim người khiến người ta dễ nhầm tưởng rằng mùa xuân yêu thương đó là mãi mãi, là bất biến, để rồi một lúc nào đó giật mình nhận ra mình mới chỉ đi qua một mùa trong cuộc đời nhau… mà không nhận ra rằng hãy còn đó ngoài kia những mùa gió giông khác nữa… Lòng lại tự nhủ mình: Phận người, có ai mà không đi qua mùa đông?

Tôi cứ thế, mặc nhiên đi qua bao mùa đông. Hồn nhiên, trong trẻo tin vào những điều tốt đẹp của cuộc đời dẫu đã nhận về đôi ba lần thất vọng. Nhưng rồi, thất vọng để càng thêm hy vọng. Như trong những buổi chiều một mình ngược nắng, ngược gió, khi mình thực sự trống trải và cô đơn với thế giới con người, tôi lại nhận ra mọi vật xung quanh mình đều trở nên sinh động một cách khác biệt… khác biệt để làm nên một thế giới rực rỡ sắc màu…

Chủ đề Sáng tác Văn học Nghệ thuật

Đọc thêm

'Săn' mai anh đào nở sớm

'Săn' mai anh đào nở sớm

Thời điểm này, trên khắp các diễn đàn mạng xã hội, người dân và du khách đã bày tỏ sự vui mừng khi hoa mai anh đào đã bắt đầu nở rộ tại khắp các vùng ngoại ô TP Đà Lạt.
Kịch bản 'Táo quân 2025' bị lộ?

Kịch bản 'Táo quân 2025' bị lộ?

Theo bảng phân vai "Táo quân 2025" được NSƯT Chí Trung đăng tải, buổi chầu năm nay của các Táo sẽ thay bằng hình thức cuộc thi.
Podcast truyện ngắn: Hơi ấm đêm xuân

Podcast truyện ngắn: Hơi ấm đêm xuân

Tim tôi như đứng lặng trong lồng ngực. Cớ gì mọi thứ lại trùng hợp đến vậy. Tôi khẽ nhìn khuôn mặt anh Ba qua kính chiếu hậu, thấy anh hiền, chân chất, lương thiện, nhân hậu như má, như ba...
VTV tung những hình ảnh đầu tiên về 'Táo quân 2025'

VTV tung những hình ảnh đầu tiên về 'Táo quân 2025'

Mới đây, chương trình "VTV Kết nối" đã thực hiện phóng sự đột nhập phòng tập "Táo quân" lúc nửa đêm. Các nghệ sĩ Chí Trung, Quang Thắng, Vân Dung... cũng có những chia sẻ đầu tiên về chương trình.
Podcast tản văn: Mùi của tết

Podcast tản văn: Mùi của tết

Những ngày cuối đông, tiết trời hao hao rét. Giữa khung cảnh ngược xuôi tấp nập của phố phường, ta thoảng nghe trong gió lạnh một mùi vị rất quen thuộc...
Dân ca Quan họ Bắc Ninh lời cổ: Vui bốn mùa

Dân ca Quan họ Bắc Ninh lời cổ: Vui bốn mùa

Tiết mục Vui bốn mùa (dân ca quan họ Bắc Ninh lời cổ), phối khí: NSƯT Quang Hưng, biên đạo: NSƯT Khánh Toàn, do Đoàn nghệ thuật tỉnh Bắc Ninh biểu diễn tại Liên hoan Di sản văn hóa phi vật thể được UNESCO vinh danh tại Hà Tĩnh.
Podcast truyện ngắn: Hoa muộn

Podcast truyện ngắn: Hoa muộn

Bên trong vẫn ồn ào náo nhiệt, ngoài này tĩnh lặng bất thường. Chú nắm tay Thụy, ấm áp và yêu thương. Đêm bỗng nở hoa. Muộn mằn nhưng nồng nàn...
Podcast: Bức họa tháng Chạp

Podcast: Bức họa tháng Chạp

Thế là tháng Chạp đã trở về trong sự dùng dằng của đất trời buổi cuối đông. Lòng người vào Chạp cũng trở nên khác lạ với những hối hả để gói ghém lại một năm dài, với những chậm rãi, níu kéo trong sự ươm ủ đón chờ năm mới…
Podcast truyện ngắn: Chiếc khăn xanh

Podcast truyện ngắn: Chiếc khăn xanh

Tôi không biết điều kỳ diệu nào đã giữ bà tôi gắng gượng ở lại đón cái Tết cuối cùng với gia đình năm đó. Nhưng mãi về sau này, trên những hành trình xuôi ngược, tôi luôn giữ bên mình chiếc khăn len màu xanh bà trao cho tôi ngày ấy...