Và mùa xoài đã chín

Thế là cũng bắt đầu sang tháng sáu ta rồi. Ấy vậy mà thời tiết vẫn còn báo vài đợt gió mùa đông bắc. Hồi đêm mưa rích rích kéo dài đến tận sáng. Mình mở cửa phòng ngủ, tầng hai, bên lan can lao xao gió, chợt nhận ra một mùi thơm rất đỗi dịu dàng. Nhìn quanh. Trong đám lá xanh rì ấy, những trái xoài đầu tiên đã chín...

Cảm xúc vỡ òa như gặp lại người bạn cũ. Mình mừng rơn, hai tay rung rung nâng quả chín trên tay mà hít thật căng lồng ngực cái mùi thơm ngọt ngào. Ở thành phố, đất chật, người đông, trồng được cây là quý lắm rồi, giờ có quả, chẳng thể nào mơ hơn được nữa.

Mình đem quả chín đầu tiên đặt lên bàn thờ ông ngoại. Thấm thoắt mà cũng đã mấy năm ông đi xa rồi. Có lần mình nằm mơ thấy ông về leo tít lên ngọn xoài, mình hỏi, ông lên đó làm gì, ông cười, ông cột lại mấy cái nhánh xoài khẻo bão đến, gãy mất. Thế mà năm đó, bão thật. Bao cây khác trong phố đều ngả nghiêng đổ rạp, chỉ mỗi cây xoài là đứng yên. Ai cũng ngạc nhiên, chỉ mình và cây xoài biết cái điều tưởng chừng như ảo ảnh kia là thật.

Lại nhớ ngày còn sinh viên, có lần theo người yêu (là chồng mình bây giờ) về quê gã. Nghĩa Đàn năm đó được mùa xoài, mình đi trong tiếng gió reo reo thơm nồng hương quả chín. Hồi đó dại lắm, về nhà người yêu mà ăn vặt suốt ngày. Sáng mở mắt thấy ngoài cửa sổ lúc lỉu xoài chín với tay qua cửa sổ bứt ăn. Trưa cùng cô em gái nhảy dây không biết chán rồi lại ăn. Chiều theo em ra khe giặt áo, khi cô em lúi húi giặt áo thì mình ngồi trên bờ vừa thò hai chân xuống nước vừa ăn xoài, nghe nước chảy tràn qua kẽ chân rồi ước, giá có máy ảnh, mình sẽ chụp ảnh con suối này về cho hội bạn cùng ngắm.

Mình có biết đâu, những hình ảnh ấy đã bị rada theo dõi. Khi mình ngồi ăn xoài một mình, khi mình nhảy dây, khi mình ngồi chơi bên suối thì mẹ và bà cô người yêu đang "nhui" vào trán gã, vừa "nhui" vừa nạt: răng lại đi yêu một đứa... con nít (đấy là sau này mình nghe chính mẹ chồng mình kể lại như thế) và nhất là khi mẹ gã hỏi "đêm qua, con ngủ ngon không" và mình đã trả lời thành thật "cháu nỏ ngủ được vì... đầy bụng và đau lưng quá" thì mình xem như mất điểm.

Ba ngày ở cùng nhau lần ấy, mình đã gieo vào lòng họ những ấn tượng kiểu gì mình cũng không biết nữa. Ấy vậy mà cứ đến mùa xoài là cô em gái lại gọi điện mời về. Bà mẹ và bà cô vẫn gửi xoài đều đều theo xe ô tô xuống trường làm mình thích thú. Mình đáp lễ gửi về những hộp dầu bóp mỗi khi bà đau lưng hay ốm vặt với lời nhắn: "bác đừng ốm bây giờ, cháu không lên thăm được, phải nghỉ hè cháu mới lên được, đúng mùa xoài bác ạ".

Thế đấy, sau này mình lấy gã rồi. Mỗi lần đến mùa xoài là bà kể mãi. Mình đánh liều hỏi: răng mẹ cho anh ấy lấy con. Bà chỉ cười: vì con chân thành. Tất nhiên, đến bây giờ thì mình hiểu giá trị của lòng chân thành đã mang đến cho mình những món quà vô giá: sự cảm thông, chia sẻ và tình yêu.

Bây giờ, Nghĩa Đàn đã xa rồi, kỉ niệm cũng đã nằm trong kí ức. Cuộc sống "bắt chẹt" người ta đủ thứ, kể cả đức hi sinh. Mẹ đã bỏ lại sau lưng mảnh vườn, ngôi nhà và những cây xoài - cái thứ cây một mùa đơm hoa trĩu quả trên vùng miền tây sơn cước có bóng dáng công lao của người cha đã mất để theo con về lại Hà Tĩnh đầy nắng gió và khó khăn trước mắt.

Ở thành phố, đất chật, người đông, hối hả ngược xuôi, xuôi ngược. Trồng được cây xoài kỉ niệm là quý lắm rồi, giờ có quả, chẳng thể nào mơ hơn được nữa.

Nó - kỉ niệm. Nó - chứng nhân cho những gì đã qua mà có lúc nào đó lòng người quên lãng nhìn thấy để mà thương mà nhớ. Và mình đang nghe, trong mùa xoài đã chín, ngoài kia, hương thơm theo gió đã bay về!

Tản văn

Đọc thêm

Podcast truyện ngắn: Chuột Bún bán bánh

Podcast truyện ngắn: Chuột Bún bán bánh

Những mùa Trung thu, tôi luôn nhận được quà của bà Chuột Bún là những chiếc bánh Trung thu thơm phức. Cũng từ đó, cái tên Chuột Bánh luôn đi liền với tình bạn thời tiểu học của tôi.
Xúc động những vần thơ viết về cơn bão số 3

Xúc động những vần thơ viết về cơn bão số 3

Trong đau thương, mất mát của người dân nhiều tỉnh thành phía Bắc sau bão số 3, nhiều tứ thơ đã được gieo vần. Báo Hà Tĩnh trân trọng giới thiệu một số bài thơ đầy cảm xúc trong cơn hoạn nạn.
Chuyện cây Hà Nội sau bão

Chuyện cây Hà Nội sau bão

Ngay sau cái đêm kinh hoàng bão YAGI đổ bộ vào Hà Nội, tôi lái xe ra đường. Khắp cả thành phố, cây nằm la liệt, nhiều cây bật gốc, gãy đổ tan hoang.
Đền Phúc Hải - chốn tâm linh yên bình

Đền Phúc Hải - chốn tâm linh yên bình

Đền Phúc Hải, xã Thuận Lộc (TX Hồng Lĩnh – Hà Tĩnh) là một trong những di tích đặc trưng cho sinh hoạt tín ngưỡng, chốn trao gửi tâm linh của người dân và du khách thập phương.
Bộ tranh Việt Nam tử tế trong cơn bão Yagi

Bộ tranh Việt Nam tử tế trong cơn bão Yagi

Hình ảnh cảm động các chiến sĩ đưa dân ra ngoài, các xe đi chậm lại để dìu mọi người trên cầu trong lúc gió to… được cô gái TP. Hồ Chí Minh khắc họa lại trong bộ tranh nói về Việt Nam tử tế trong cơn bão Yagi.
Vinh danh 'Sứ giả tiếng Việt' năm 2024

Vinh danh 'Sứ giả tiếng Việt' năm 2024

Tối 8/9, tại Nhà hát Lớn Hà Nội, Lễ tổng kết Ngày Tôn vinh tiếng Việt năm 2024 và Chương trình Gala tiếng Việt thân thương đã diễn ra với sự tham dự của hơn 600 đại biểu. Những “Sứ giả tiếng Việt” năm 2024 đã được vinh danh và trao tặng bằng khen.
Podcast truyện ngắn: Cây nhãn kỷ niệm

Podcast truyện ngắn: Cây nhãn kỷ niệm

Cây nhãn già thách thức mưa nắng, bão bùng, nhìn vào đó, bà luôn tưởng tượng bóng hình Hiếu, vẫn hiển hiện đâu đây trong khu vườn, căn nhà thân thuộc, như chưa từng có cuộc chia ly...
Podcast tản văn: Ơi mùa thu, mùa thu

Podcast tản văn: Ơi mùa thu, mùa thu

Có vẻ như mọi hân hoan, quyến luyến, mọi mỹ cảm, nồng say đều dồn tụ hết vào một chữ thu. Thu xao xuyến, thu bồi hồi, thu bâng khuâng, thu đa cảm...
Khám phá Công viên địa chất toàn cầu Non Nước Cao Bằng

Khám phá Công viên địa chất toàn cầu Non Nước Cao Bằng

Non nước Cao Bằng chính thức được UNESCO công nhận là Công viên Địa chất Toàn cầu vào ngày 12/4/2018, trở thành công viên địa chất toàn cầu thứ hai tại Việt Nam sau Công viên Địa chất Cao nguyên đá Đồng Văn tại Hà Giang.