(Baohatinh.vn) - Khi còn công tác, tôi chỉ biết đọc báo, chưa viết báo bao giờ. Ấy thế mà, khi nghỉ hưu, tôi lại nẩy ra ý tưởng học cách viết báo.
Bác Hồ với các nhà báo Việt Nam năm 1960. Ảnh tư liệu
Nhớ lời Bác dạy “Không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền”, tôi hạ quyết tâm tập viết báo và làm thơ. Quyết tâm đã rõ, song để biến nó thành hiện thực thì quả thật không dễ. Tôi tập trung suy ngẫm cách viết một bài báo, sáng tác một bài thơ bắt đầu từ đâu. Tôi lại giở báo ra đọc, đem thơ của các nhà thơ nổi tiếng ra xem để học tập. Làm theo cách đó, tôi thấy có lắm điều bổ ích.
Từ đó, tôi quyết định bắt tay thực hiện. Trước hết là tìm chủ đề về người tốt, việc tốt xung quanh mà mình cảm nhận có sức thuyết phục người đọc. Tiếp đó là thu thập, sàng lọc tư liệu và sắp đặt bố cục bài viết... Cứ nắn nót từng câu, từng lời sao cho dễ nghe, dễ hiểu và bám sát được chủ đề. Viết thành bài rồi thì đọc đi đọc lại, thậm chí đọc cho những người thân, bạn bè cùng nghe.
Khi được nhiều người góp ý và đồng tình, tôi mạnh dạn gửi bài cho đài, báo. Lúc bài được đăng, được đọc trên sóng phát thanh, thậm chí có bài được cả đài và báo sử dụng, tôi vui vô cùng.
Ông Dương Xuân Thâu, năm nay đã ngoài 90 tuổi nhưng vẫn đam mê viết báo...
Tôi lại đem những bài báo đó đọc cho những người xung quanh, được họ tán thưởng là cảm hứng lại tăng lên gấp bội. Từ đó, tôi xem viết báo, làm thơ là sân chơi bổ ích của tuổi xế chiều nên càng hăng say quan sát, phản ánh cuộc sống xung quanh nhiều hơn.
Hoạt động trí não giúp tôi quên đi tuổi tác. Có thơ, có báo thì có bạn bè giao lưu thêm vui vẻ. Nhờ đó, không làm cho tuổi già trôi đi một cách vô vị. Ngược lại, làm cho cuộc sống luôn có niềm vui mới, nhận được sự khích lệ, động viên của bạn bè.
Bác Hồ với các phóng viên ảnh. Ảnh tư liệu
Hơn thế nữa, những bài thơ, bài báo của mình ít nhiều góp phần phục vụ nhiệm vụ chính trị của quê hương, đất nước, phục vụ vui chơi giải trí của cộng đồng, nhất là sinh hoạt văn hóa, văn nghệ người cao tuổi.
Những bài thơ, bài báo được đăng tải đã để lại những kỷ niệm sâu sắc ở tuổi xế chiều. Cũng chính vì thế mà tôi càng say mê đọc báo, nghe đài thường xuyên. Những kiến thức của đời sống xã hội được cập nhật liên tục giúp tôi tuy già nhưng không lạc hậu, không buồn tẻ mà lạc quan, yêu đời, nhiều cảm hứng với đời sống.
Ông Dương Xuân Thâu ở tổ 15, thị trấn Cẩm Xuyên, năm nay đã 93 tuổi, từng làm cán bộ tuyên giáo và giữ chức Chủ tịch UBND huyện Cẩm Xuyên. Ông vinh dự có 2 lần được gặp Bác Hồ vào năm 1952 và năm 1953. Về nghỉ chế độ, ông đóng góp tích cực cho các phong trào ở địa phương. Dù ở cương vị nào, ông cũng luôn là một cán bộ mẫn cán, tận tâm, trách nhiệm, sống giản dị, gắn bó với Nhân dân. Những thông điệp trong 2 lần được gặp Bác Hồ đã theo ông trong suốt cuộc đời phấn đấu, cống hiến của mình.
Đồng chí Bí thư Tỉnh ủy lâm thời đầu tiên của Hà Tĩnh là người cộng sản kiên trung, có nhiều đóng góp to lớn cho sự nghiệp đấu tranh cách mạng. Cuộc đời và sự nghiệp của đồng chí là tấm gương sáng ngời, để lại nhiều bài học quý báu cho đội ngũ cán bộ, đảng viên hôm nay và các thế hệ mai sau.
Là một vùng đất không rộng lớn, song đến nay, Hà Tĩnh đã có 5 di sản và 2 danh nhân được UNESCO vinh danh. Thành quả ấy là niềm tự hào của mỗi người dân và phản ánh hành trình bền bỉ, đầy tâm huyết của những người làm văn hóa.
Sắp bước vào tuổi 100, cụ bà Ngô Thị Thu ở thị trấn Nghèn cũ (nay là xã Can Lộc, Hà Tĩnh) vẫn nhớ như in khoảnh khắc lịch sử tháng Tám năm 1945 – khi bà đọc lời hiệu triệu khởi nghĩa, giành chính quyền về tay Nhân dân.
Ngày nay nhiều nghề truyền thống đang dần mai một. Thế nhưng giữa lòng Thành Sen, tỉnh Hà Tĩnh vẫn có những con người bền bỉ giữ gìn nghề may áo dài truyền thống.
Hình ảnh về huyền thoại "Đặc công rừng Sác" - Anh hùng LLVT, liệt sỹ Trần Văn Dần, người con quê xã Đan Hải, tỉnh Hà Tĩnh đã được phục dựng nhờ các tài liệu lưu trữ tại Đại học Texas Tech - Hoa Kỳ.
Tại chương trình “Cùng Việt Nam tiến bước”, hàng nghìn cán bộ, chiến sỹ lực lượng vũ trang cùng người dân Hà Tĩnh đồng loạt sải bước với mục tiêu lan tỏa thông điệp “1 tỷ bước chân tiến vào kỷ nguyên mới”.
80 năm qua, kể từ khi đất nước giành độc lập, văn hóa luôn là mạch nguồn nuôi dưỡng tinh thần, bản sắc và sức mạnh đoàn kết của người Hà Tĩnh. Đặc biệt, từ sau công cuộc đổi mới, ngành Văn hóa Hà Tĩnh đã có bước tiến dài trong nỗ lực bảo tồn và làm tỏa sáng di sản cha ông.
Mộ và đền thờ Nguyễn Hoành Từ (phường Hà Huy Tập, tỉnh Hà Tĩnh) không chỉ là điểm đến văn hóa tâm linh mà còn là trường học lịch sử sống động cho mọi thế hệ.
Trong Cách mạng Tháng 8/1945, quân và dân Hà Tĩnh cùng cả nước vùng lên đập tan xiềng xích nô lệ, thực dân phong kiến, lập nên nước Việt Nam Dân chủ cộng hòa, đưa cách mạng nước ta bước sang một kỷ nguyên mới.
Những ngôi đình làng ở Hà Tĩnh không chỉ là nơi sinh hoạt văn hóa, mà còn lưu giữ những ký ức, đặc biệt trong phong trào Xô viết Nghệ Tĩnh và Cách mạng tháng Tám.
Thời gian qua, nhiều di tích lịch sử - văn hóa ở Hà Tĩnh được xếp hạng các cấp đã góp phần “đánh thức” ký ức dòng tộc, làng xã, thắp lên niềm tự hào cội nguồn trong mỗi người dân.
Anh Nguyễn Văn Mạnh (SN 1985, ở phường Thành Sen, tỉnh Hà Tĩnh) khuyết một bàn tay nhưng lại có biệt tài vẽ và đắp tranh nổi. Dù mất đi đôi bàn tay nhưng việc được sống với niềm đam mê, thỏa sức tạo nên những bức tranh tường sống động, anh Mạnh cảm thấy cuộc đời mình vẫn vẹn nguyên ý nghĩa.
Hoàng Xuân Hãn là Giáo sư Toán học, kỹ sư, nhà sử học, nhà ngôn ngữ học, nhà nghiên cứu văn hóa, giáo dục nổi tiếng. Suốt cuộc đời, ông không ngừng cống hiến miệt mài cho nhiều lĩnh vực khác nhau.
Trong nhịp sống hiện đại gấp gáp, câu chuyện 6 hộ dân ở xã Đồng Lộc (Hà Tĩnh) hiến đất, mở lối đi cho người hàng xóm nghèo như một nét đẹp dung dị, ấm áp giữa đời thường.
Quá trình sắp xếp đơn vị hành chính, tên các xã, phường mới ở Hà Tĩnh được lựa chọn kỹ lưỡng, mang nhiều ý nghĩa, gắn với lịch sử, văn hóa, lợi thế địa phương và phù hợp với xu thế hội nhập, nhận được sự đồng thuận từ Nhân dân.
Từ điểm tựa là các giá trị truyền thống, gia đình ông Kiều Minh Khánh và bà Nguyễn Thị Dung ở phường Bắc Hồng Lĩnh (Hà Tĩnh) đã viết nên câu chuyện đẹp về một mái ấm gần nửa thế kỷ đong đầy yêu thương, lan tỏa giá trị sống tích cực trong cộng đồng.
Sau hơn 54 năm kể từ ngày Anh hùng LLVTND, liệt sỹ Trần Văn Dần (xã Đan Hải, Hà Tĩnh) hy sinh, mùa hè này, những kỷ vật đơn sơ, những nét bút mang khí chất của người lính đặc công rừng Sác ấy đã trở về với gia đình bằng một cách đầy bất ngờ và rất cảm động.
Từ vùng “đất chết” oằn mình trong lửa đạn chiến tranh, cựu binh Trường Sa Nguyễn Hải Đường ở thôn Hồng Sơn (xã Trường Lưu, Hà Tĩnh) đã hồi sinh, trở thành mô hình kinh tế trù phú, cho thu nhập 2 tỷ đồng/năm.
Cầu Nhe (Hà Tĩnh), kể từ 15/4/1968, không đơn thuần chỉ là một địa danh mà đã trở thành một vùng đất thiêng. Tháng Bảy, dưới chân cầu, sông vẫn thì thầm câu chuyện bi hùng một thuở cha ông...
Trong lịch sử, Hà Tĩnh từng có nhiều bậc danh nho, hiền tài và đại thần được giao trọng trách giữ chức Tế tửu (Hiệu trưởng) của Văn Miếu – Quốc Tử Giám.
Trong vô vàn câu chuyện về Ngã ba Đồng Lộc huyền thoại đã trở nên quen thuộc, ít ai biết rằng, những con ngõ, ngôi nhà ở thôn Mai Long (xã Xuân Lộc, Hà Tĩnh) là nơi từng lưu dấu bước chân, tiếng cười nói của 10 nữ liệt sỹ TNXP Tiểu đội 4, Đại đội 552 trước lúc họ đi vào bất tử.
Hơn 50 năm gắn bó cùng tranh cổ động, họa sĩ Hoàng Hữu Trí (trú xã Gia Hanh, tỉnh Hà Tĩnh) không chỉ lưu giữ ký ức một thời, mà còn tiếp tục truyền đi niềm tin, lý tưởng và giá trị nghệ thuật qua từng nét vẽ.
Làng Trường Lưu xưa - xã Trường Lưu nay tự hào với 3 di sản được UNESCO vinh danh. Không dừng lại ở một danh xưng hành chính ở Hà Tĩnh, Trường Lưu còn ẩn chứa trong đó nhiều giá trị văn hóa đặc sắc, riêng có, được lưu truyền qua nhiều thế hệ.
Từ một câu chuyện trong sử sách, tên gọi Thành Sen (Hà Tĩnh) đã ra đời và theo suốt dặm dài lịch sử của vùng đất này. Tên gọi ấy đã ăn sâu vào ký ức, trở thành niềm tự hào của nhiều thế hệ.
Không chỉ dũng cảm thời kháng chiến chống Mỹ, ông Hoàng Văn Bé - cựu TNXP ở xã Đan Hải (Hà Tĩnh) còn là tấm gương sáng về nghị lực vượt khó, tinh thần cống hiến cho quê hương trong thời bình.
Tháng 7 này trở nên đặc biệt hơn với nhiều gia đình liệt sỹ ở Hà Tĩnh khi phần mộ người thân được đưa về yên nghỉ nơi đất mẹ, khi tấm bằng “Tổ quốc ghi công” được trao tặng trang nghiêm, trọng thể.
Những ngày tháng Bảy, đất nước lại lặng mình trong những ký ức thiêng liêng về những năm tháng khói lửa. Trong dòng chảy lịch sử ấy, lực lượng TNXP Hà Tĩnh để lại nhiều dấu ấn hào hùng, góp phần viết nên bản hùng ca bất tử bằng sức trẻ và lòng yêu nước cháy bỏng.