(Baohatinh.vn) - Giữa một vùng quê ven sông La - nơi được biết đến là xã nhỏ nhất của tỉnh Hà Tĩnh lại tồn tại một góc phố mang dáng dấp cổ kính, phảng phất hồn xưa như một “phố cổ Hà Nội” thu nhỏ.
Thôn Bến Hến (xã Đức Minh, Hà Tĩnh) có hơn 199 hộ dân sinh sống (850 nhân khẩu), nằm nép mình bên dòng sông La hiền hòa. Nhưng điều đặc biệt không nằm ở con số hay vị trí địa lý mà ở sự biến chuyển thần kỳ của một vùng quê nghèo – nơi từ những ngôi nhà tranh vách đất nay đã dần thay thế bằng những ngôi nhà mái ngói đỏ, cửa gỗ, tường vàng sầm uất như gợi nhớ đến hình ảnh đặc trưng của phố cổ Hà Nội. Trong những năm gần đây, Bến Hến đã thay da đổi thịt mạnh mẽ. Nhưng điều đặc biệt không nằm ở sự hiện đại, mà ở cách người dân giữ lại phần “cũ” một cách đầy trân trọng, không chỉ trong kiến trúc mà cả trong nếp sinh hoạt hàng ngày. Giữa những chuyển động hiện đại, Bến Hến không vội vàng thay đổi, mà chọn gìn giữ cái hồn xưa của làng Việt, thứ được hun đúc từ chính những khoảng cách gần gũi giữa người với người. Ngay từ cổng làng Bến Hến, du khách đã bắt gặp chợ Trôộc – một khu chợ quê có lịch sử từ xa xưa, là điểm tụ họp không chỉ để mua bán mà còn để giữ gìn nét sinh hoạt cộng đồng đặc trưng của làng. Chợ họp từ giữa buổi sáng đến hết ngày, bày bán đủ thứ: từ rau củ, hến - giắt, thức ăn sẵn cho đến đồ gia dụng thiết yếu. Trong cái nhịp sống yên bình ấy, chợ Trôộc vẫn giữ được tiếng rao, mùi hương và cảnh mua bán thân quen mà bao thế hệ người Bến Hến đã lớn lên cùng.
Với những người con xa quê, chợ Trôộc không chỉ là nơi ghé qua, mà còn là chốn để “check-in ký ức” để họ tìm lại hương vị món ăn tuổi thơ, ánh mắt người quen cũ và không khí đậm chất xưa mà thời công nghệ không thể có được. Giữa thời đại của siêu thị và chợ online, chợ Trôộc vẫn bền bỉ tồn tại như một lát cắt sống động của văn hóa cổ truyền.
Hiện nay, thôn Bến Hến có 3 trục đường chính gồm NX 43, 46 và 50, mỗi lối rộng chừng 3 mét, vừa đủ cho xe máy tránh nhau. Từ các lối chính ấy, hàng chục ngõ nhánh nhỏ tỏa ra chi chít, đan xen như mạng nhện, tạo nên một không gian sống đặc biệt, vừa chật hẹp, vừa ấm cúng như gợi nhớ rõ nét hình ảnh phố cổ Hà Nội với những ngõ sâu, hẻm nhỏ, tường nhà san sát nhau.
"Người ta hay nói sống gần nhau quá dễ va chạm nhưng ở Bến Hến, chính cái gần ấy lại là sợi dây ràng buộc thương yêu. Ở đây, chỉ cần nghe tiếng dao thớt là biết nhà bên đang nấu món gì, thấy ánh đèn chưa tắt là biết chắc có người đang thao thức. Ngõ nhỏ thôi, nhưng lòng người rộng, không ai thấy khó chịu, ngược lại, đó là cách để người ta quan tâm nhau tự nhiên như hơi thở", ông Nguyễn Kim Thường (bên trái) chia sẻ.
Chính kết cấu ấy đã góp phần tạo nên bản sắc riêng của Bến Hến – nơi con người không bị chia cắt bởi khoảng cách, mà gần nhau từng bước chân, từng lời hỏi thăm qua khe cửa sổ. Cũng từ đó, lối sống cộng đồng, sự gắn kết giữa các gia đình càng được bồi đắp sâu sắc hơn qua từng thế hệ.
Giữa sự chuyển mình của nông thôn mới, Bến Hến vẫn giữ được hồn quê. Những đường làng bê tông hóa nhưng không thẳng tắp khô cứng mà mềm mại uốn quanh theo thế đất. Hoa giấy, cau cảnh, những mái hiên cổ, tường đầy rêu phong tạo nên bức tranh vừa xưa, vừa sống động.
Dù là một làng quê nhỏ ven sông, nhịp sống ở Bến Hến không hề chậm rãi như những miền quê khác. Với hàng trăm hộ dân sinh sống sát nhau, từng con ngõ nhỏ luôn rộn rã tiếng người qua lại, tiếng rao hàng từ chợ Trôộc và những cuộc trò chuyện thân tình của bà con. Không khí tấp nập, vội vã đôi lúc nhộn nhịp chẳng khác gì một góc phố Hà Nội thu nhỏ. Mỗi người một việc, tất bật trong những con ngõ nhỏ chật hẹp, tạo nên bức tranh sống động và đầy nhịp sống giữa lòng miền quê bình dị.
"Nơi đây mang dáng dấp một phố nhỏ nhưng vẫn giữ được cái chân chất của miền sông nước. Người dân sống sát nhau không chỉ vì đất hẹp mà bởi truyền thống làm nghề sông nước, lúc hoạn nạn có nhau, kề vai lúc bão lũ, khó khăn. Chính sự gần gũi ấy đã gắn kết cộng đồng và giữ cho Bến Hến luôn ấm áp, bền chặt suốt bao đời", ông Thái Kim Đồng - Bí thư Chi bộ thôn Bến Hến cho biết.
Những phong tục truyền thống như lễ cúng tổ nghề, lễ Đền Hoàng Làng vẫn được duy trì trang trọng, thu hút cả con cháu xa quê trở về.
Trong cách sống và ứng xử, người Bến Hến vẫn giữ vẹn nguyên những giá trị xưa: nghĩa tình, thủy chung, trọng đạo hơn trọng của như chính dòng sông La lặng lẽ mà bền bỉ chảy qua bao thế hệ.
Bến Hến là địa bàn có mật độ dân cư cao, quỹ đất hạn chế do phần lớn người dân sống dựa vào nghề sông nước nên chủ yếu dùng đất để làm nhà ở. Đường sá trước đây nhỏ hẹp, việc đi lại gặp không ít khó khăn. Tuy nhiên, trong quá trình triển khai dự án kè tả ngạn sông La, xã đã tận dụng quỹ đất mở rộng, phân bổ lại lưu lượng giao thông hợp lý hơn.
Đối với Bến Hến, chúng tôi đã chỉ đạo thảm nhựa các tuyến đường để cải thiện hạ tầng. Trong thời gian qua, địa phương đã hoàn thành thảm nhựa nguội đoạn đường trục thôn dài 160m và đang tiếp tục mở rộng ra các ngõ xóm. Đồng thời, xã cũng đã quy hoạch vùng đất phía Bắc để từng bước giãn dân, giảm áp lực về không gian sống.
Mặc dù đất chật người đông, nhưng người dân nơi đây luôn giữ được nếp sống văn minh, sạch sẽ, trật tự – đó cũng là nét đặc trưng riêng của Bến Hến mà chúng tôi rất tự hào.
Gần đây, nhiều du khách trong và ngoài nước đến Hội An (TP Đà Nẵng) bày tỏ thích thú khi được khám phá, tìm hiểu về di sản Truyện Kiều của Đại thi hào Nguyễn Du tại CSO Gallery của ông Trần Hữu Tài - một doanh nhân đam mê nghiên cứu, sưu tầm di sản văn hóa.
Từ một vùng đất hoang phế với dấu tích mờ nhạt, trải qua 60 năm phục hồi và tôn tạo, Di tích Nguyễn Du (xã Tiên Điền) đã được Hà Tĩnh xây dựng trở thành một quần thể quy mô, xứng tầm vị thế của một Đại thi hào dân tộc - danh nhân văn hóa thế giới.
Vượt qua hơn 300 hồ sơ đăng ký, 2 đại diện đến từ Hà Tĩnh là Trần Thị Kiều Anh và Phạm Thị Huyền Trang đã chính thức ghi tên mình vào top 50 thí sinh tham gia vòng chung khảo toàn quốc Miss World Vietnam 2025.
Việc triển khai Dự án 6 “Bảo tồn, phát huy giá trị văn hóa truyền thống tốt đẹp của các dân tộc thiểu số gắn với phát triển du lịch” thuộc chương trình mục tiêu quốc gia phát triển KT-XH vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi, giai đoạn 2021-2025 đã tạo động lực quan trọng cho đời sống của đồng bào dân tộc thiểu số ở Hà Tĩnh.
Trong đợt khảo sát kiểm kê di tích ở xã Hương Phố (Hà Tĩnh) vừa đây, nhóm chuyên gia Bảo tàng Hà Tĩnh đã phát hiện và ghi nhận nhiều cổ vật quý hiếm đang được lưu giữ tại đền Hà Đông.
Làng nghề sản xuất mật mía ở xã Vũ Quang (Hà Tĩnh) tồn tại hơn 50 năm nay và được người dân ở đây bền bỉ giữ nghề, nâng cao thu nhập và lưu giữ những giá trị văn hóa truyền thống
Triển lãm “Văn Miếu - Quốc Tử Giám và Truyền thống giáo dục khoa cử tỉnh Hà Tĩnh” không chỉ giúp khám phá lịch sử mà còn khơi lên niềm tự hào về miền đất học quê hương Hồng La.
Không chỉ góp phần làm dịu mát đô thị, những không gian xanh ở Thành Sen (Hà Tĩnh) còn là nơi những người yêu vận động tìm thấy sự trong trẻo, cân bằng, hòa mình vào thiên nhiên.
Với nhiều hoạt động thiết thực, Quỹ Bảo tồn và phát huy giá trị di sản Nguyễn Du và Truyện Kiều ở Hà Tĩnh ngày càng khẳng định vai trò quan trọng trong việc lan tỏa di sản của Đại thi hào dân tộc đến bạn bè trong nước và quốc tế.
Triển lãm được tổ chức nhằm giới thiệu, quảng bá những giá trị đặc sắc của Văn Miếu - Quốc Tử Giám và tôn vinh truyền thống hiếu học, hiếu nghĩa của vùng đất Hà Tĩnh.
Có những tiếng hát như chất chứa cả tình quê. Ở Nghệ nhân dân gian Trần Văn Sang, điều ấy hiện lên qua dáng dấp một cánh cò: lặng lẽ, bền bỉ và đầy khát vọng. Anh không chỉ hát, anh còn chở câu ví, giặm quê nhà đi qua nhiều hành trình mà ở mỗi chặng đường đều được đánh dấu bằng tình yêu, niềm đam mê và cả những nỗ lực, sáng tạo không ngừng. Có lẽ, chỉ những ai thực sự thuộc về dân ca mới có thể khiến nó bay xa một cách tự nhiên và bền bỉ như anh.
Nhiều năm qua, Hà Tĩnh đã nỗ lực ban hành chính sách hỗ trợ nghệ nhân và các CLB thực hành dân ca ví, giặm. Tuy vậy, ở các địa phương, với kinh phí khiêm tốn, việc duy trì đam mê ví, giặm lại không hề dễ dàng.
Ông quê ở xã Sơn Tiến, tỉnh Hà Tĩnh ngày nay. Ông được xem là một trong những kỹ sư quân giới đầu tiên của nước ta, đồng thời là một trong những thủ lĩnh của cuộc khởi nghĩa Hương Khê do cụ Phan Đình Phùng lãnh đạo.
Kỷ niệm 310 năm Ngày sinh Thám hoa Phan Kính là dịp để thế hệ đi sau bày tỏ lòng tri ân sâu sắc công lao to lớn của cụ đối với đất nước, quê hương Hà Tĩnh, từ đó hành động thiết thực hơn trong việc bảo tồn, phát huy những giá trị mà cụ để lại cho hậu thế.
Trong lịch sử các triều đại phong kiến Việt Nam có một danh nhân người Hà Tĩnh tài năng, phẩm hạnh lỗi lạc, không chỉ được trong nước ghi nhận mà còn được triều đình nhà Thanh (Trung Quốc) khâm phục, đó là Thám hoa Phan Kính quê xã Trường Lưu.
Ông Trần Văn Mạnh - Tổ trưởng Tổ đồng quản lý nghề cá số 2 (Tiên Điền, Hà Tĩnh) là hạt nhân trong việc tuyên truyền chống khai thác IUU, cùng ngư dân bảo vệ nguồn lợi thủy sản ven bờ.
Lễ kỷ niệm 310 năm Ngày sinh Thám hoa Phan Kính (1715-2025) là dịp để Hà Tĩnh tôn vinh một bậc danh nhân kiệt xuất, đồng thời khơi dậy, lan tỏa những giá trị văn hóa truyền thống tốt đẹp của quê hương.
Với Hà Tĩnh, di sản Đại thi hào Nguyễn Du và kiệt tác Truyện Kiều là một “mỏ vàng” văn hóa tinh thần. Thế nhưng, dù đã có nhiều nỗ lực, đến nay, tiềm năng ấy vẫn chưa thực sự chuyển hóa thành sản phẩm du lịch xứng tầm.
Giữa vùng đồi Thượng Đức (Hà Tĩnh), thầy giáo Lê Hoài Nam đã có hơn 20 năm bền bỉ hiến máu tình nguyện, nấu cơm trong mùa dịch, tham gia cứu trợ đồng bào vùng thiên tai - bão lũ.
Một ngày đầu đông, tôi và nhà nghiên cứu văn hóa (NCVH) Lê Văn Tùng thả bộ từng bước chân trên lối xưa Thành Sen với bao hoài niệm về mảnh đất yêu dấu. Dường như 3 con người đang hòa vào một trong vóc dáng ông: một nhà giáo mẫu mực, một nhà hoạt động chính trị sắc sảo và một nhà NCVH uyên thâm.
Những ngày này, dù mưa rét nhưng không khí vui tươi vẫn tràn ngập khắp TDP Vĩnh Phong (phường Trần Phú, Hà Tĩnh). Niềm hân hoan ấy được tạo nên nhờ tinh thần đoàn kết được xây đắp qua nhiều năm tháng.
Trường Lưu không chỉ mang vẻ đẹp của một miền quê thanh bình mà còn lưu giữ những giá trị văn hóa đặc sắc được thế giới vinh danh. Các di sản ấy được gìn giữ và phát huy, trở thành niềm tự hào của quê hương.
Khi xã Cẩm Duệ (Hà Tĩnh) chìm sâu trong dòng nước xiết do mưa lớn và xả tràn Kẻ Gỗ, người nông dân Nguyễn Văn Hương (SN 1980) đã biến chiếc thuyền độc mộc thành cây cầu nối sự sống tại "túi lũ" thôn Na Trung. Bất chấp hiểm nguy, anh đã tiếp sức kịp thời và trấn an tinh thần cho hơn 270 hộ dân bị cô lập nơi đây.
Câu chuyện cảm động về cô bé Nguyễn Anh Thư (xã Hương Sơn, tỉnh Hà Tĩnh) chiến thắng bệnh tật, nghị lực vươn lên học giỏi đã truyền cảm hứng sống tích cực cho mọi người.
Lễ kỷ niệm 310 năm năm sinh Thám hoa Phan Kính (1715 - 2025) là dịp để Hà Tĩnh tôn vinh di sản của danh nhân, đồng thời khơi dậy và phát huy truyền thống yêu nước, ý chí vượt khó vươn lên trong các tầng lớp nhân dân.
Ông được xem là một trong những thí sinh đặc biệt nhất trong lịch sử khoa cử Việt Nam. Suốt cuộc đời đèn sách, ông dự thi đến 21 lần, nhưng chỉ 2 lần đỗ tú tài, mãi đến năm 82 tuổi mới đỗ cử nhân.
Dù sinh ra trong gia đình quý tộc nhưng Nguyễn Du chọn hòa mình với các tầng lớp nhân dân, nhất là quãng thời gian ở quê nội Tiên Điền (Hà Tĩnh). Điều đó đã giúp Đại thi hào hiểu rõ hơn cuộc sống người dân, yêu thương mọi kiếp người, hun đúc trái tim nhân đạo rộng lớn.
Không biết từ bao giờ, tôi đã ghi nhớ về NSƯT Tạ Hồng Dương - hiện là Phó Giám đốc Trung tâm Nghệ thuật truyền thống Nghệ An – trong hình ảnh một con đò. Có lẽ là khi dòng chữ tên anh vang lên trong lời giới thiệu về đạo diễn của vở kịch hát dân ca nào đó, có thể là khi tên anh lặng lẽ hiện lên ở phần giới thiệu thành phần sáng tạo một chương trình nghệ thuật được phát trên truyền hình, cũng có thể là khi anh lặng lẽ ngồi làm giám khảo một cuộc liên hoan dân ca ví, giặm ở Hà Tĩnh… Dù ở đâu, trong vai trò nào, anh cũng hiện lên giản dị, như con đò cần mẫn ngược xuôi giữa đôi bờ ví, giặm.