Nhà thơ Duy Thảo - thăm thẳm một tình yêu quê hương

(Baohatinh.vn) - Thuộc thơ ông, biết về ông đã lâu nhưng những ngày xuân này gặp lại người lính pháo binh năm nào - nhà thơ Duy Thảo (phường Tân Giang - TP Hà Tĩnh) hôm nay, tôi mới cảm nhận hết tình yêu của ông dành cho quê hương: vừa kỳ vĩ, lớn lao, vừa thẳm sâu, thâm trầm, tựa con sông La quê nhà chảy thao thiết, êm đềm dọc tháng năm, dâng hiến phù sa cho đời.

Quê hương - dâng trào những cung bậc cảm xúc

Ai đó nói, bài thơ hay có sức mạnh bằng cả một sư đoàn. Sức mạnh của “Mừng chiến thắng trời quê” (bản in đầu tiên là “Mừng chiến thắng”) không chỉ làm nức lòng người dân Hà Tĩnh lúc ấy mà mãi đến hôm nay vẫn lay thức lạ kỳ. Người lính trẻ Phan Duy Thảo đang ở chiến hào, nghe tin quê nhà đánh thắng giặc Mỹ, từ cung bậc náo nức, chuyển sang “niềm tự hào, nước mắt bỗng rưng rưng”.

Nhà thơ Duy Thảo - thăm thẳm một tình yêu quê hương

Chân dung nhà thơ Duy Thảo. Ảnh: Đình Nhất

Những dòng thơ về miền quê Hà Tĩnh cứ mở ra như một bức tranh đủ màu sắc tươi đẹp, mướt mát, như lòng nhà thơ đang hát: Cây cỏ Đèo Ngang, cánh buồm Cửa Hội/ Thiên Nhẫn trùng trùng soi bóng bến Tam Soa… Cho Ngàn Sâu, Ngàn Phố gỗ xuôi bè/ Chiếc bánh tày Voi nếp đồng nhà thơm dẻo… Tình yêu quê hương của tác giả cứ thế dẫn dắt cảm xúc bao người suốt gần 6 thập niên qua.

Đọc kỹ tập “Đi dọc lối xanh”, tôi như lạc vào miền xúc cảm của ông. Câu thơ nào về làng quê ông, miền quê Hà Tĩnh cũng đằm sâu, da diết, giản dị, chân thành mà gây xúc động. Ấy là vì dòng mạch quê hương đã thấm sâu vào tâm hồn ông, trở thành máu thịt, hiện lên trong mọi buồn vui, mọi cảnh huống, mọi thăng trầm của cuộc đời. Đó là khi: Trưa hè vọng một tiếng rao/ Nhớ canh hến Thượng, nôn nao muốn về(Vườn xưa). Đó là khi bị đau ốm, thao thức không ngủ được: Đêm đau/ nằm nhớ con đường/ Khe Giao, Đồng Lộc, Truông Bồn/ mình qua. Là sự biết ơn với những người dân một nắng hai sương: Có hôm nay cầm bát cơm gạo trắng/ Biết cội nguồn hạt đồng trũng, đồng xa(Đêm nghe tiếng cuốc). Là niềm hân hoan vui sướng dâng trào trong ngày hội đêm pháo hoa: Một trăm mười sáu năm, đất nước hợp một nhà/ Bao kỷ niệm vui dâng trào nước mắt… (Đêm hội pháo hoa này).

Nhà thơ Duy Thảo - thăm thẳm một tình yêu quê hương

Nhà thơ Duy Thảo trò chuyện cùng tác giả. Ảnh: Đình Nhất

Trong cuộc trò chuyện với tôi, ông nhắc nhiều đến nạn đói 1945 mà gia đình ông cũng như bao gia đình khác trải qua, những nhọc nhằn cơm áo, chuyện phải bỏ học dở chừng cấp 3… Chính vì vậy, trong niềm hạnh phúc vỡ òa của cả đất nước, quê hương ngày thống nhất, người đầu tiên ông nghĩ đến, nhớ đến là Bác Hồ. Những dòng thơ viết về Bác đến thật tự nhiên:

Ôi ước mơ, mơ ước thành sự thật

Hạnh phúc này nhớ Bác lắm, Bác ơi!

(Đêm hội pháo hoa này)

Trong 12 tập thơ của nhà thơ Duy Thảo, phải có đến gần chục bài thơ ông viết về sông La - con sông quê hương thân thương đã tắm mát cuộc đời, đã nuôi dưỡng tâm hồn ông, cho ông tình yêu, sức mạnh để ra chiến trường thời trai trẻ, cho ông được “ngược nguồn thương nhớ” khi về già. “Bến Tam Soa, sông La”, “Ngược nguồn con nước”, “Bến quê”, “Dọc bãi sông La”, “Thơ xuân tặng quê”… mỗi bài thơ là một cung bậc cảm xúc khác nhau nhưng đều là những ngôn từ long lanh, ẩn chứa nhạc điệu reo vui, tươi sáng như sóng nước sông La rì rào kể chuyện dưới trời xanh mây trắng. Tôi đặc biệt yêu thích bài “Thu sớm” vì nó phảng phất chất cổ thi của Đỗ Phủ, Thôi Hộ, lại có chút man mác, thâm trầm của Hàn Mặc Tử, Huy Cận khi viết về sông nước:

Lãng đãng mây trời quê

Bóng đổ dài bờ đê

Miên man tìm bến cũ

Lành lạnh chút thu se

Sông chảy qua bao thác

Oằn lưng như mỏi nhừ?

Núi đứng nhìn mấy đỉnh

Mỏi mắt chừng tương tư?

Quê hương, lối về

“Lòng yêu nhà, yêu làng xóm, yêu miền quê trở nên lòng yêu Tổ quốc” (I-li-a Ê-ren-bua). Duy Thảo dù ở thành phố mấy chục năm trời, song vẫn gắn bó, ràng rịt với với ngôi nhà cũ, họ mạc ở làng quê Đông Thái, xã Tùng Ảnh (Đức Thọ). Trong thơ ông có gương mặt của rất nhiều người mà ông yêu mến nhưng rõ nét và sâu đằm nhất vẫn là hình ảnh người mẹ tảo tần, người vợ thủy chung. Tập “Lối về” (NXB Văn học - 2020) được ông đề trang trọng ở trang đầu: Kính dâng mẹ, dành tặng em. Những câu thơ rút ruột của ông khiến người đọc không khỏi rưng rưng: Tìm về năm giáp hạt/ Đồng làng trụi lá khoai/ Đại hàn đêm gió rú/ Xen tiếng mẹ thở dài(Tìm về). Mỗi câu thơ là một dòng ký ức trong trường ký ức miên man về người mẹ yêu dấu đã ấp iu che chở, nuôi nấng, dạy dỗ, hy sinh, chịu đựng bao nỗi cô đơn, nhọc nhằn vì ông. Thi thoảng mẹ mua cá trích/ Sắp vào nồi đất kho lên/ Chia phần cho con, cho chị/ Ôi mùi cá trích khó quên… Bây giờ chị thì đã mất/ Mẹ vào thiên cổ từ lâu/ Con ngồi gắp con cá trích/ Bỗng nhiên nước mắt tuôn trào!(Cá trích).

Nhà thơ Duy Thảo - thăm thẳm một tình yêu quê hương

Các tác phẩm đã xuất bản của nhà thơ Duy Thảo. Ảnh Đình Nhất

32 bài thơ trong “Lối về” của Duy Thảo, mỗi bài một cách nói, khi thủ thỉ tâm tình, khi tha thiết sôi nổi, lại có khi hài hước, dí dỏm… nhưng đều có điểm chung là trân quý tình yêu người bạn đời dành cho ông trong hơn 50 năm nhẫn nại hy sinh, chia ngọt sẻ bùi, cùng ông nuôi đàn con khôn lớn. Sự đồng cảm sẻ chia, trân quý ấy là sợi dây gắn kết họ với nhau cho đến tận bây giờ: Em về bên tôi/ Quả là tất cả/ Vừa quen vừa lạ/ Cay, đắng, ngọt, chua/ Năm nắng mười mưa/ Tình ta nếm trải… Xa nhau khắc khoải/ Thư viết bao lời/ Gần nhau lặng lẽ/ Mát dịu cây đời(Quả là thế).

Nhà thơ Hữu Thỉnh từng nhận xét về thơ Duy Thảo: “Thơ chân cảm tránh được sự nhất thời. Đó là thứ thơ coi đời sống nội tâm là nguồn mạch… Tôi yêu và trân trọng những tâm sự này của anh”.

Nguồn mạch nội tâm về quê hương, gia đình luôn thăm thẳm, ăm ắp trong ông đã chuyển hóa, thăng hoa thành những vần thơ thấm đẫm hồn người, neo vào năm tháng, thanh lọc tâm hồn… Với một đời thơ như Duy Thảo, những gì người đọc 60 năm qua còn nhớ, còn cảm, còn yêu thích, thế đã là niềm hạnh phúc lớn lao. Mong chờ những vần thơ phía mùa xuân của ông. Xuân Quý Mão 2023, chúc ông luôn dồi dào sức khỏe và bút lực, có lẽ, đó là lời chúc không của riêng tôi mà của tất cả bạn đọc yêu thơ Duy Thảo gửi tới ông!

Nhà thơ Duy Thảo - thăm thẳm một tình yêu quê hương

Nhà thơ Duy Thảo trò chuyện với Chủ tịch Hội VHNT tỉnh Trần Nam Phong. Ảnh: Đình Nhất.

Rất kiệm lời khi nói về bản thân, nhà thơ Duy Thảo gửi tới bạn đọc những dòng tâm sự đầu xuân, cũng chính là phương thức sáng tạo thi ca của ông:

Thấy ngàn việc, mong nhìn ra một việc

Nghe trăm lời muốn chọn được một câu

Viết mươi dòng cố tìm ra một chữ

Chút nghề riêng làm bao kẻ bạc đầu

Nhà thơ Phan Duy Thảo sinh ngày 3/6/1938 tại làng Đông Thái, xã Tùng Ảnh, huyện Đức Thọ; hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Hội Nhà báo Việt Nam. Ông tham gia quân đội 10 năm, thuộc Binh chủng Phòng không - Không quân, là chiến sỹ - nhà báo Báo Phòng không.

Trở về quê hương, ông làm Tuyên huấn Tỉnh đoàn, Thư ký Tòa soạn Báo Nghệ Tĩnh, Báo Hà Tĩnh, Phó Tổng Biên tập Tập san “Hà Tĩnh - Người làm báo”, Trưởng Văn phòng đại diện Báo Dân trí khu vực Bắc miền Trung.

60 năm làm thơ, với 12 tập đã xuất bản, ông nhận được nhiều giải thưởng của Hội Liên hiệp Văn học nghệ thuật Việt Nam và Giải thưởng Văn học Nguyễn Du tỉnh Hà Tĩnh.

Chủ đề Đất và người Hà Tĩnh

Đọc thêm

Náo nức xuân sang

Náo nức xuân sang

Khi những cành đào bật nụ hồng tươi, mai vàng bung hoa rực rỡ và trên phố phường, đường quê tấp nập người đi lại, ấy là khi ngày tết Nguyên đán cận kề.
Hân hoan “chào” Tết

Hân hoan “chào” Tết

Khi những cây mai, cành đào “đua nhau” xuống phố, cũng là lúc người dân Hà Tĩnh trên mọi miền quê chung niềm háo hức chờ đón xuân mới ấm áp, an lành, hạnh phúc cùng niềm tin thắng lợi mới.
Thành Sen rực rỡ đón xuân

Thành Sen rực rỡ đón xuân

Thành Sen (Hà Tĩnh) hân hoan chào đón năm mới với cờ đỏ sao vàng tung bay, muôn hoa khoe sắc thắm, sắc xuân hiện lên trong từng ánh mắt, nụ cười rạng ngời của người dân.
Gìn giữ phong vị Tết

Gìn giữ phong vị Tết

Với người Việt, phong tục Tết cổ truyền không chỉ là “di sản” văn hóa vô giá mà còn là sợi dây kết nối giữa quá khứ, hiện tại, tương lai, giúp mỗi người hiểu hơn về cội nguồn dân tộc.
Rộn ràng câu hát mùa xuân

Rộn ràng câu hát mùa xuân

Cuối năm âm lịch, khi đào, mai bắt đầu bung nụ cũng là lúc các địa phương Hà Tĩnh dành nhiều tâm sức thực hiện các chương trình văn nghệ để biểu diễn phục vụ Nhân dân trong dịp Tết cổ truyền.
Thú chơi hoa ngày Tết

Thú chơi hoa ngày Tết

Chơi hoa, cây cảnh ngày Tết đối với người Việt, trong đó có người Hà Tĩnh không chỉ là nét văn hóa tao nhã mà còn mang ước muốn hướng tới những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống.
Diễn xướng “Duyên tình biển mặn”

Diễn xướng “Duyên tình biển mặn”

Tiết mục: Diễn xướng “Duyên tình biển mặn” (soạn lời và chỉnh lý: Văn Mạnh, Sỹ Chinh) do Đoàn nghệ thuật Trung tâm Văn hóa - Điện ảnh Hà Tĩnh biểu diễn tại Liên hoan Di sản văn hóa phi vật thể được UNESCO vinh danh tại Hà Tĩnh.
Chợ phiên - nét văn hóa truyền thống

Chợ phiên - nét văn hóa truyền thống

Tháng Chạp về, khi đào, mai bắt đầu ươm nụ trên những làng quê Hà Tĩnh, lòng tôi lại háo hức chờ đợi những buổi chợ phiên truyền thống, để được hòa mình trong không gian văn hóa quê hương.
Tỏa sáng di sản y học cổ truyền Hải Thượng Lãn Ông

Tỏa sáng di sản y học cổ truyền Hải Thượng Lãn Ông

Kế thừa, phát huy giá trị di sản y học cổ truyền của Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác, các bệnh viện, Hội Đông y Hà Tĩnh và cả nước ngày càng nâng cao hiệu quả hoạt động, khẳng định vai trò trong công tác chữa bệnh cứu người.
“Tấm căn cước” quý giá

“Tấm căn cước” quý giá

Nơi ấy, trên bản đồ hình chữ S của nước Việt ngàn năm là dải đất nhỏ hẹp, “đòn gánh gánh hai đầu đất nước”. Nơi ấy, bên dòng sông Lam trong xanh và núi Hồng sừng sững, những cư dân nhiều đời đã làm nên bao huyền thoại, tạo dựng một vùng văn hóa giàu bản sắc: văn hóa Hồng Lam. Đó là “tấm căn cước” quý giá, riêng có của Hà Tĩnh.
Dấu ấn cố hương trong “Thượng Kinh ký sự”

Dấu ấn cố hương trong “Thượng Kinh ký sự”

Tác phẩm “Thượng kinh ký sự” của Đại danh y Lê Hữu Trác bên cạnh trường đoạn nói về nỗi nhớ nơi ẩn cư ở quê mẹ ở Hương Sơn (Hà Tĩnh) là trường đoạn nói về nỗi nhớ cố hương da diết với rất nhiều hoài niệm.