Chuyện về một người con Hà Tĩnh: “Ông Năm viện bỏng”

(Baohatinh.vn) - Trong một chuyến đi thực tế tại Hồng Lộc, xã miền núi duy nhất của huyện Lộc Hà (Hà Tĩnh), tôi vinh dự được gặp ông - người nổi tiếng với những tên gọi rất thân thiện, trìu mến: “Ông Năm viện bỏng”, "Vị tướng ngành bỏng”, “Vị tướng của bệnh nhân"…

Ông chính là Thiếu tướng, Thầy thuốc Nhân dân, Giáo sư, Tiến sĩ Lê Năm, nguyên Giám đốc Viện Bỏng quốc gia Lê Hữu Trác. Với tinh thần làm việc miệt mài, cống hiến hết mình vì sự nghiệp chăm sóc sức khỏe cho quân và dân, ông là một trong 100 giáo sư, tri thức tiêu biểu hàng đầu của Việt Nam, một người con ưu tú của quê hương Lộc Hà, Hà Tĩnh.

Chuyện về một người con Hà Tĩnh: “Ông Năm viện bỏng”

Giáo sư, Tiến sĩ Lê Năm tặng sách “100 giáo sư trọn đời cống hiến” cho tác giả Lê Trâm Anh

Vừa trở về từ Thủ đô, nhưng nghe nói có người tới chơi, vị tướng già Lê Năm niềm nở đón khách. Khuôn mặt hiền từ, mái tóc hơi hói đã lơ phơ điểm bạc, ở ông toát lên phong thái gần gũi và giản dị. Sinh năm 1952, dù có quá nửa đời gắn bó với mảnh đất Thủ đô nhưng trong giọng nói vẫn đậm chất Hà Tĩnh.

Ông Năm kể: Ngày xưa không chỉ gia đình ông mà cả làng quê Hồng Lộc này đều nghèo khổ lắm. Bữa ăn chỉ có khoai, sắn, nhưng cũng bữa đói, bữa no. Tuổi thơ ông lẫn trong vị mặn mòi của biển, trong cái hanh heo nứt nẻ, trong cái bỏng rát của gió lào. Bố yếu, mẹ mắt lòa, nhà có 4 chị em thì 3 chị lấy chồng sớm buộc ông phải tự lập từ nhỏ. Cũng từ đấy mà chàng trai Lê Năm đã ấp ủ trong mình ước mơ giản dị sẽ trở thành một thầy thuốc để về quê chữa bệnh cho mọi người. Năm 1970, ông đăng ký hồ sơ ban đầu vào Trường Đại học Quân y (nay là Học viện Quân y), nhưng không hiểu sao, ông lại bị chuyển sang học ở Trường Đại học Thương nghiệp (Đại học Thương mại ngày nay). Do chưa đạt được ước nguyện, năm 1972, khi cuộc chiến tranh chống Mỹ bước vào giai đoạn ác liệt, chàng sinh viên Lê Năm đã tình nguyện “xếp bút nghiên” lên đường làm nhiệm vụ. Và ông cũng không thể ngờ rằng, chính môi trường quân ngũ đã giúp ông “tìm lại” được ước mơ lớn nhất cuộc đời khi được Trường Đại học Quân y tuyển chọn để đào tạo trở thành bác sỹ phục vụ lâu dài trong quân đội.

Sau 6 năm theo học tại Trường Đại học Quân y (1973-1979), ông được điều về công tác tại Bệnh viện Quân khu 4 (thuộc Bệnh viện dã chiến TP Vinh). Cũng bắt đầu từ đó, ông Năm “bén duyên” với chuyên ngành bỏng. Với tư chất người lính, sẵn sàng đối mặt với khó khăn, không ngại gian khổ, ông ngày đêm lao vào công việc vừa khám chữa bệnh và nghiên cứu y học. Năm 1987, sau khi được cử đi thực tập sinh ở Liên Xô (cũ), ông đã trở thành người đầu tiên bảo vệ thành công luận án tiến sĩ về lĩnh vực bỏng của Việt Nam. Năm 1990, ông trở về nước, tiếp tục cùng các đồng nghiệp lăn lộn, phát triển chuyên ngành bỏng. Sau 10 năm, Khoa Bỏng của Học viện Quân y có quyết định mở rộng quy mô, trở thành Viện Bỏng quốc gia với cơ ngơi khang trang và đội ngũ y, bác sỹ chuyên ngành bỏng hàng đầu đất nước. GS.TS Lê Năm đã được bổ nhiệm làm Giám đốc. Năm 2008, ông được phong quân hàm Thiếu tướng.

Cầm cốc trà trên tay xoay xoay như lần hồi về miền ký ức, ông Năm chậm rãi kể: “Là một người con của quê hương Hà Tĩnh, khi Khoa Bỏng được phát triển thành Viện Bỏng mang tên danh y Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác, tôi thấy mình thật vinh dự, hạnh phúc vô cùng. Ngay khi được giao đảm nhận nhiệm vụ làm giám đốc, trong đầu tôi lúc đó nung nấu khát vọng đổi mới, phải cải cách để sao cho xứng tâm, xứng tầm với tên tuổi, tài năng của Hải Thượng Lãn Ông. Bởi sinh thời, Đại danh y đã từng dạy: “Đạo làm thuốc là một nhân thuật chuyên lo tính mạng con người; phải lo cái lo của con người, vui cái vui của con người; chỉ lấy việc chữa bệnh cứu người làm nhiệm vụ của mình, không được mưu lợi, kể công”. Cho nên mình càng phải ghi nhớ và thực hành thật xuất sắc”.

Sau nhiều trăn trở, tìm tòi, cuối cùng từ một lần được tham dự hội thảo bỏng quốc tế tại Pháp năm 2001, GS.TS Lê Năm đã tìm ra hướng phát triển mới: Muốn thành công, phải biết kết hợp giữa truyền thống và hiện đại, kỹ thuật cao. Như một “tình báo y tế”, mỗi lần đi công tác nước ngoài, ông thường chú trọng quay phim, chụp ảnh những viện, trung tâm điều trị về bỏng hiện đại của thế giới, hay những tài liệu về kỹ thuật điều trị bỏng mới thế giới đang phát triển để về nước nghiên cứu và chia sẻ với đồng nghiệp. Bởi với ông, mỗi nước, mỗi trung tâm đều có một thế mạnh và điểm yếu riêng, biết cái mạnh mà học, biết cái yếu, cái hạn chế mà tránh thì sẽ giúp mình tiến nhanh và không lãng phí tiền của…

Nhờ sự tâm huyết và mạnh dạn của ông, tại Viện Bỏng quốc gia ngày càng có nhiều kỹ thuật mới được triển khai như: siêu lọc máu, oxy cao áp, ghép da kiểu mảnh siêu nhỏ, giãn vạt da, vi phẫu thuật… Kết quả đến thật kỳ diệu, nhiều bệnh nhân bỏng sâu đến 78% và diện bỏng nặng đến 90% đã được chữa khỏi hoàn toàn bằng công nghệ mới, sử dụng trung bì da lợn. Để rồi, Viện Bỏng quốc gia trở thành “con chim đầu đàn của ngành bỏng Việt Nam”, được bạn bè quốc tế nhắc đến như một địa chỉ tin cậy.

Chuyện về một người con Hà Tĩnh: “Ông Năm viện bỏng”

Không chỉ chữa bệnh giỏi, Thầy thuốc Nhân dân Lê Năm luôn dành tặng nhiều tình cảm, động viên tinh thần cho người bệnh. (Ảnh tư liệu)

- “Vậy trong số những danh hiệu mà mọi người quý tặng cho mình, bác thích nhất cách gọi nào nhất ạ?” - Tôi mạnh dạn cắt lời hỏi. Trầm ngâm một lúc, Thiếu tướng, GS.TS Lê Năm thư thái nói một câu khiến tôi đi từ bất ngờ đến cảm phục con người ông: “Tôi không thích những tên gọi được gắn với những chức danh dài dòng. Trong nhiều cách mọi người gọi mình, tôi thích nhất vẫn là cái biệt danh “Ông Năm viện bỏng”. “Ông Năm viện Bỏng” chính là tên mà tôi được người nhà và bệnh nhân Viện Bỏng quốc gia tặng cho từ năm 1999 sau khi tiếp nhận một ca bỏng nặng. Bệnh nhân tên là N.V.D., 15 tuổi, quê ở Nghệ An. Trong khi leo cây bắt chim, trượt tay rơi xuống đường dây điện cao thế, bị cháy sém đến 3 xương sườn và cả cơ thể. Tưởng như không còn hy vọng, gia đình đã chủ động xin bệnh viện được đưa em về. Nhưng với quyết tâm cao, tôi đã thuyết phục được sự vào cuộc một cách hết mình của các y, bác sỹ. Thành công của ca bệnh đã trở thành dấu mốc cho cả tôi và cả tập thể Viện Bỏng”. Bệnh nhân lần lượt trải qua tới 14 lần mổ, trong đó, ông Năm trực tiếp cầm dao 6 lần đầu vô cùng khó khăn; còn 8 lần sau, ông trực tiếp chỉ đạo, điều hành. Một ngày nọ, khi đang ngồi làm việc trong phòng, bệnh nhân tưởng như đã hết hy vọng sống ấy đã đến tận phòng chào ông ra viện với cuốn sách tặng mang dòng chữ yếu ướt: “Mạng con có được như hôm nay là nhờ ơn ông Năm viện bỏng ban cho. Đời này, kiếp này gia đình con xin ghi lòng tạc dạ”.

Dù hiện nay, Đảng và Nhà nước đã cho nghỉ hưu theo chế độ, nhưng bằng tài năng và tâm huyết của mình, Thiếu tướng, Thầy thuốc Nhân dân, GS.TS Lê Năm vẫn tiếp tục có nhiều đóng góp tích cực cho ngành y học nước nhà trên cương vị là Phó Chủ tịch Hội Bỏng Việt Nam. Nhiều công trình nghiên cứu khoa học hiện do ông trực tiếp làm chủ nhiệm đề tài, trong đó, có 1 đề tài cấp Nhà nước, 5 đề tài cấp bộ; Dự án “Phòng chống bỏng trẻ em” của UNICEF; nhiều công trình nghiên cứu khoa học tiêu biểu, có ý nghĩa đặc biệt cho nền y học nước nhà như: Nghiên cứu ứng dụng ghép da điều trị bỏng sâu do luồng điện; Đề tài dùng da của người thân để phủ tạm thời bệnh nhân bị bỏng sâu, diện rộng; nghiên cứu ứng dụng trung bì da lợn bảo quản lạnh sâu điều trị vết thương bỏng vẫn tiếp tục được phát huy tính hiệu quả khi đưa vào sử dụng trong khám chữa bệnh, điều trị và chăm sóc bệnh nhân bị bỏng.

Riêng Viện Bỏng quốc gia đã 2 lần vinh dự được Chủ tịch nước phong tặng danh hiệu cao quý “Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân” trong thời kỳ đổi mới, nhiều năm là bệnh viện xuất sắc của Bộ Y tế... Những thành công đó, có một phần đóng không nhỏ từ trái tim yêu thương, tâm, tầm, tài, đức của “Ông Năm viện bỏng” - vị tướng của bệnh nhân.

Chủ đề NGƯỜI HÀ TĨNH

Đọc thêm

Di sản văn hóa Hà Tĩnh - 80 năm hành trình tỏa sáng

Di sản văn hóa Hà Tĩnh - 80 năm hành trình tỏa sáng

80 năm qua, kể từ khi đất nước giành độc lập, văn hóa luôn là mạch nguồn nuôi dưỡng tinh thần, bản sắc và sức mạnh đoàn kết của người Hà Tĩnh. Đặc biệt, từ sau công cuộc đổi mới, ngành Văn hóa Hà Tĩnh đã có bước tiến dài trong nỗ lực bảo tồn và làm tỏa sáng di sản cha ông.
Người đàn ông khuyết bàn tay có biệt tài vẽ, đắp tranh nổi

Người đàn ông khuyết bàn tay có biệt tài vẽ, đắp tranh nổi

Anh Nguyễn Văn Mạnh (SN 1985, ở phường Thành Sen, tỉnh Hà Tĩnh) khuyết một bàn tay nhưng lại có biệt tài vẽ và đắp tranh nổi. Dù mất đi đôi bàn tay nhưng việc được sống với niềm đam mê, thỏa sức tạo nên những bức tranh tường sống động, anh Mạnh cảm thấy cuộc đời mình vẫn vẹn nguyên ý nghĩa.
Giữ lửa hạnh phúc từ giá trị văn hóa truyền thống

Giữ lửa hạnh phúc từ giá trị văn hóa truyền thống

Từ điểm tựa là các giá trị truyền thống, gia đình ông Kiều Minh Khánh và bà Nguyễn Thị Dung ở phường Bắc Hồng Lĩnh (Hà Tĩnh) đã viết nên câu chuyện đẹp về một mái ấm gần nửa thế kỷ đong đầy yêu thương, lan tỏa giá trị sống tích cực trong cộng đồng.
Cựu lính Trường Sa hồi sinh vùng "đất chết"

Cựu lính Trường Sa hồi sinh vùng "đất chết"

Từ vùng “đất chết” oằn mình trong lửa đạn chiến tranh, cựu binh Trường Sa Nguyễn Hải Đường ở thôn Hồng Sơn (xã Trường Lưu, Hà Tĩnh) đã hồi sinh, trở thành mô hình kinh tế trù phú, cho thu nhập 2 tỷ đồng/năm.
Tiếng thì thầm dưới chân cầu Nhe

Tiếng thì thầm dưới chân cầu Nhe

Cầu Nhe (Hà Tĩnh), kể từ 15/4/1968, không đơn thuần chỉ là một địa danh mà đã trở thành một vùng đất thiêng. Tháng Bảy, dưới chân cầu, sông vẫn thì thầm câu chuyện bi hùng một thuở cha ông...
Những chuyện chưa kể về Ngã ba Đồng Lộc

Những chuyện chưa kể về Ngã ba Đồng Lộc

Trong vô vàn câu chuyện về Ngã ba Đồng Lộc huyền thoại đã trở nên quen thuộc, ít ai biết rằng, những con ngõ, ngôi nhà ở thôn Mai Long (xã Xuân Lộc, Hà Tĩnh) là nơi từng lưu dấu bước chân, tiếng cười nói của 10 nữ liệt sỹ TNXP Tiểu đội 4, Đại đội 552 trước lúc họ đi vào bất tử.
Về làng có 3 di sản được UNESCO vinh danh

Về làng có 3 di sản được UNESCO vinh danh

Làng Trường Lưu xưa - xã Trường Lưu nay tự hào với 3 di sản được UNESCO vinh danh. Không dừng lại ở một danh xưng hành chính ở Hà Tĩnh, Trường Lưu còn ẩn chứa trong đó nhiều giá trị văn hóa đặc sắc, riêng có, được lưu truyền qua nhiều thế hệ.
Thành Sen - "dấu son" trong lòng người Hà Tĩnh

Thành Sen - "dấu son" trong lòng người Hà Tĩnh

Từ một câu chuyện trong sử sách, tên gọi Thành Sen (Hà Tĩnh) đã ra đời và theo suốt dặm dài lịch sử của vùng đất này. Tên gọi ấy đã ăn sâu vào ký ức, trở thành niềm tự hào của nhiều thế hệ.
 Niềm vui tháng Bảy của nhiều gia đình liệt sỹ

Niềm vui tháng Bảy của nhiều gia đình liệt sỹ

Tháng 7 này trở nên đặc biệt hơn với nhiều gia đình liệt sỹ ở Hà Tĩnh khi phần mộ người thân được đưa về yên nghỉ nơi đất mẹ, khi tấm bằng “Tổ quốc ghi công” được trao tặng trang nghiêm, trọng thể.
Sáng mãi tinh thần thanh niên xung phong

Sáng mãi tinh thần thanh niên xung phong

Những ngày tháng Bảy, đất nước lại lặng mình trong những ký ức thiêng liêng về những năm tháng khói lửa. Trong dòng chảy lịch sử ấy, lực lượng TNXP Hà Tĩnh để lại nhiều dấu ấn hào hùng, góp phần viết nên bản hùng ca bất tử bằng sức trẻ và lòng yêu nước cháy bỏng.
Cụ bà U100 say mê Truyện Kiều

Cụ bà U100 say mê Truyện Kiều

Truyện Kiều có sức sống mãnh liệt trong văn học Việt Nam, phổ biến trong các tầng lớp nhân dân. Dù gần 100 tuổi, cụ Trần Thị Tám ở xã Hồng Lộc (Hà Tĩnh) vẫn thuộc và say sưa luận giải Kiều.
Có một "phố cổ" giữa lòng xã nhỏ nhất Hà Tĩnh

Có một "phố cổ" giữa lòng xã nhỏ nhất Hà Tĩnh

Giữa một vùng quê ven sông La - nơi được biết đến là xã nhỏ nhất của tỉnh Hà Tĩnh lại tồn tại một góc phố mang dáng dấp cổ kính, phảng phất hồn xưa như một “phố cổ Hà Nội” thu nhỏ.