Làng chài đã “an cư” nhưng chưa thể “lạc nghiệp” bên dòng sông Ngàn Phố

(Baohatinh.vn) - Dù đã lên bờ nhiều năm trước, nhưng nhiều hộ vạn chài ở thôn 4, xã Sơn Giang (Hương Sơn, Hà Tĩnh) vẫn chưa thể “lạc nghiệp” bởi thiếu kế sinh nhai mới, nên vẫn phải bám vào dòng Ngàn Phố đang khan kiệt dần cá tôm...

Làng chài đã “an cư” nhưng chưa thể “lạc nghiệp” bên dòng sông Ngàn Phố

Bao đời nay, những cư dân làng vạn chài ở huyện Hương Sơn đã làm nghề đánh bắt cá trên dòng sông Ngàn Phố.

Ngược thời gian, hàng chục năm trước, người dân làng chài thôn 4, xã Sơn Giang đã bắt đầu lên bờ để dựng nhà, xây dựng cuộc sống mới. Con em được đến trường, nhà cửa dần được xây dựng bên bờ sông Ngàn Phố.

Tuy nhiên, đến nay, dù an cư đã lâu nhưng cuộc sống của nhiều hộ dân vạn chài ở đây vẫn “trên bến, dưới thuyền”, thu nhập của họ chủ yếu dựa vào đánh bắt cá, bấp bênh theo từng con nước.

Làng chài đã “an cư” nhưng chưa thể “lạc nghiệp” bên dòng sông Ngàn Phố

Dù lên bờ đã lâu, cuộc sống của người dân vạn chài thôn 4 (Sơn Giang) vẫn bấp bênh theo từng con nước.

Ông Cao Văn Nghiêm - Thôn trưởng thôn 4 cho biết: “Toàn thôn có 244 hộ thì bây giờ còn khoảng 50 hộ chỉ làm mỗi nghề chài lưới. Cuộc sống của 50 hộ dân này phụ thuộc vào nguồn lợi thuỷ sản trên sông Ngàn Phố, nhưng giờ cá tôm ít dần, phần lớn thanh niên phải đi làm thuê, ở nhà chủ yếu người già và trẻ nhỏ. Những người còn ở lại theo nghề thì cuộc sống bếp bênh, lại thêm việc nơi đây thường xảy ra lũ lụt, đời sống vì thế lại càng khó khăn hơn...”.

Làng chài đã “an cư” nhưng chưa thể “lạc nghiệp” bên dòng sông Ngàn Phố

Tận dụng bãi bồi bên sông, ông Nguyễn Văn Đường tranh thủ dọn dẹp đất để vài ngày tới trồng thêm rau màu, cải thiện cuộc sống.

Nay đã 61 tuổi, gắn bó với nghề đánh bắt cá trên sông từ năm lên 13 - ông Nguyễn Văn Đường (thôn 4 xã Sơn Giang) cho biết, dù sức khỏe hiện đã giảm sút nhưng 2 ngày 1 lần, ông vẫn phải lênh đênh trên sông để kiếm bữa ăn hằng ngày.

Ông Đường tâm sự: “Cả cuộc đời tôi sống nhờ nghề chài lưới. “Gạo chợ nước sông” nhưng nay, sức khỏe của 2 vợ chồng yếu đi nhiều, không thể ngày nào cũng đi thuyền được nên bữa no bữa đói. Ở đây không có đất sản xuất và cũng không thể bám trụ với nghề sông nước, nên các con tôi đã vào miền Nam làm ăn hết. 2 năm nay, dịch COVID-19 đã khiến cho cuộc sống của các con lao đao nên cũng không thể đỡ đần được cho bố mẹ.”

Làng chài đã “an cư” nhưng chưa thể “lạc nghiệp” bên dòng sông Ngàn Phố

Chiếc thuyền nhỏ là phương tiện giúp anh Trần Văn Điệp “kiếm cá, đổi gạo” nuôi gia đình 8 người.

Đối diện nhà ông Đường là gia đình của ông Trần Văn Luận (SN 1963). Cả gia đình 8 người của ông Luận trông chờ vào những ngày đi sông đánh cá của cậu con trai là anh Trần Văn Điệp (SN 1987).

Lên bờ dựng nhà từ năm 2003, thế nhưng, cuộc sống của gia đình ông Luận vẫn quanh quẩn ở dưới con thuyền nhỏ. Khi sức khỏe cho phép, ông Luận và vợ vẫn tranh thủ sắp xếp lưới để anh Điệp chuẩn bị cho chuyến đi đánh cá tiếp theo.

Làng chài đã “an cư” nhưng chưa thể “lạc nghiệp” bên dòng sông Ngàn Phố

Ông Luận và vợ vẫn tranh thủ sắp xếp lưới để anh Điệp chuẩn bị cho chuyến đi đánh cá tiếp theo.

Hướng mắt nhìn về phía dòng sông Ngàn Phố, nơi gắn bó hơn nửa đời người, ông Luận kể: “Lúc trước chưa lên bờ, tôi không có điều kiện cho con cái học hành, nên con trai tôi mới học hết cấp 1 đã nghỉ học và theo gia đình đi đánh cá. Giờ lên bờ rồi nhưng do không được ăn học đầy đủ, con tôi vẫn phải lênh đênh trên thuyền để nuôi bố mẹ già yếu, người chị trầm cảm và 3 đứa con nhỏ. Con dâu tôi sức khỏe cũng không tốt nên chỉ đi làm thuê qua ngày, nguồn thu nhập chẳng đáng là bao”.

Làng chài đã “an cư” nhưng chưa thể “lạc nghiệp” bên dòng sông Ngàn Phố

Vừa đi thuyền về nhà vào buổi sáng, đến chiều anh Trần Văn Điệp còn tranh thủ thả lưới gần bờ để lo thức ăn cho bữa tối nhưng “thành quả” chằng được bao nhiêu.

Nguồn lợi thủy sản đang vơi dần khiến đời sống của gia đình anh Điệp đã khó lại càng khó hơn. “Nghề sông nước mà, ráo mái chèo là “ráo” ăn nên tôi phải cố gắng đi đánh cá hằng ngày, nhưng cũng ăn bữa nay, lo bữa mai.

Mỗi ngày, tôi đều đi thả lưới từ 5h chiều cho đến 4h sáng hôm sau. Tôi thường chèo thuyền ngược lên tận vùng Đại Kim (xã Sơn Kim 1) để đánh cá. Nhưng giờ đây, cá tôm đã ít đi, nếu hôm nào thời tiết không thuận lợi, tôi trắng tay đi về” – anh Điệp tâm sự.

Làng chài đã “an cư” nhưng chưa thể “lạc nghiệp” bên dòng sông Ngàn Phố

Trong căn nhà “trống hơ, trống hoác”, anh Cao Văn Điệp vẫn tranh thủ sửa lại những tấm lưới để chuẩn bị cho chuyến đi đánh cá ngày mai.

Bên dòng Ngàn Phố yên ả vẫn còn nhiều phận đời “ba chìm, bảy nổi” theo từng con nước. Trong căn nhà “trống hơ, trống hoác” của vợ chồng anh Cao Văn Điệp (SN 1978) và chị Nguyễn Thị Luận (SN 1981) gần như chẳng có gì đáng giá. Vợ chồng anh Điệp vừa mới chuyển lên bờ dựng nhà được 5 năm nay. Nhưng lên bờ, anh chị vẫn chưa thể lập nghiệp với nghề mới, bởi đất sản xuất không có; tiền vốn tích góp cũng được anh chị dồn để dựng nên ngôi nhà chỉ đủ che mưa, che nắng.

Dù gặp tai nạn, sức khỏe giảm sút nhưng mỗi tuần 3 lần, anh Điệp và chị Luận vẫn chạy xe máy sang đập Ngàn Trươi (Vũ Quang) để đánh bắt cá. Theo lời chị Luận, bởi nguồn lợi thủy sản ở sông Ngàn Phố đã cạn dần nên vợ chồng anh phải tìm đến nơi mới, mong có thêm thu nhập. Nhưng, trừ tiền xăng dầu, mỗi lần đi về, vợ chồng anh chỉ còn khoảng 150.000 đồng tiền lãi.

“Con trai đầu bị bệnh động kinh từ nhỏ, vợ chồng tôi lại đều có bệnh nên chi phí thuốc men, tiền học cho 3 đứa con là cả một gánh nặng” – chị Luận chia sẻ.

Còn anh Điệp thì chia sẻ: “Ước mơ của vợ chồng tôi là có cơ hội chuyển đổi nghề nghiệp, cải thiện thu nhập và không còn phải bấp bênh theo những con cá, con tôm nữa”.

Làng chài đã “an cư” nhưng chưa thể “lạc nghiệp” bên dòng sông Ngàn Phố

Nhiều lần ra sông thả lưới, ông Trần Quốc Việt (SN 1960) - người đã có hơn 50 năm làm nghề chài lưới phải mang lưới không về, do lượng cá, tôm ngày càng cạn kiệt.

Ông Nguyễn Đức Thắng – Chủ tịch UBND xã Sơn Giang cho biết: "Ở thôn 4 có hơn 1/5 số hộ dân (khoảng 50 hộ - PV) làm nghề chài lưới. Không ít hộ dân có đời sống bấp bênh bởi nguồn thu nhập của họ phụ thuộc hoàn toàn vào sông nước.

Để tạo sinh kế lâu dài cho bà con, địa phương đang từng bước hỗ trợ người dân vạn chài chuyển đổi nghề nghiệp. Trước mắt, tận dụng những bãi bồi bên sông để chăn thả bò, dê, trồng rau màu. Khuyến khích bà con đầu tư xây chuồng trại tránh lũ để nuôi hươu, cải thiện thu nhập. Với những người trở về từ các địa phương khác do dịch COVID-19, địa phương đã vận động đến làm việc ở các khu công nghiệp trên địa bàn...".

Chủ đề Đánh bắt - Nuôi trồng thủy hải sản

Đọc thêm

Noel ấm áp, an lành

Noel ấm áp, an lành

Những ngày này, nhiều làng quê Hà Tĩnh lại rộn ràng không khí chờ đón lễ Noel. Dẫu không phải người xứ đạo nhưng tôi đã thấy mùa Giáng sinh ấm áp đang lan tỏa trong mình.
“Hành giả” Stêphannô Nguyễn Khắc Dương

“Hành giả” Stêphannô Nguyễn Khắc Dương

Trong cộng đồng Thiên Chúa giáo Việt Nam hiện nay, Stêphannô Nguyễn Khắc Dương, quê ở xã An Hòa Thịnh (Hương Sơn, Hà Tĩnh) là một tu sĩ được rất nhiều giám mục, linh mục, chức sắc tôn giáo, đồng bào có đạo biết đến và rất kính trọng.
Đoàn kết lương giáo - tô điểm quê hương

Đoàn kết lương giáo - tô điểm quê hương

Với tinh thần “Sống tốt đời, đẹp đạo”, đồng bào công giáo Hà Tĩnh đã tích cực gắn kết lương giáo, chung sức xây dựng, điểm tô cho bức tranh quê hương ngày càng giàu đẹp, văn minh.
Thành Sen - thành phố bên bờ biển

Thành Sen - thành phố bên bờ biển

Một chiều như mọi chiều, tôi lại chạy xe chầm chậm trên những con phố cổ xưa của Thành Sen để ngắm nhìn những sắc màu mới đan xen màu ký ức. Xuôi về phía biển, một cảm giác vừa lạ lẫm, vừa hân hoan dào lên trong tôi - thành phố Hà Tĩnh đã mở rộng về bốn phía, làm dậy lên bao xúc cảm.
Vốn cổ quê hương trong tình yêu của các ca sĩ trẻ

Vốn cổ quê hương trong tình yêu của các ca sĩ trẻ

Không phải ngẫu nhiên mà Hà Tĩnh là quê hương của nhiều ca sĩ thành danh trong dòng nhạc dân gian. Nhiều giọng ca người Hà Tĩnh chia sẻ, từ nhỏ họ đã được nuôi dưỡng tình yêu với nghệ thuật truyền thống thông qua những câu hò, điệu ví. Chất dân ca cứ thế ngấm dần vào giọng nói, tiếng hát một cách tự nhiên như hơi thở.
Dân ca ví, giặm Nghệ Tĩnh - “ngọc quý” của muôn đời

Dân ca ví, giặm Nghệ Tĩnh - “ngọc quý” của muôn đời

Trong kho tàng di sản văn hóa quý giá của miền quê xứ Nghệ, dân ca ví, giặm là những “hạt ngọc’’ lấp lánh. Bằng tâm hồn đẹp đẽ, phong phú, bằng tình yêu sâu sắc và mãnh liệt với di sản của cha ông, những thế hệ cư dân Nghệ An, Hà Tĩnh đã làm lung linh, tỏa sáng những viên ngọc quý ấy.
Xem nghệ nhân trình diễn di sản văn hóa được UNESCO ghi danh

Xem nghệ nhân trình diễn di sản văn hóa được UNESCO ghi danh

Tại các gian hàng trưng bày và trình diễn di sản văn hóa được UNESCO ghi danh trong khuôn khổ Festival “Về miền ví, giặm – Kết nối tinh hoa di sản” được tổ chức tại Hà Tĩnh, du khách sẽ có cơ hội khám phá những dấu ấn văn hóa của các vùng miền trong nước.
Cuốn biên niên sử của cộng đồng người Xứ Nghệ

Cuốn biên niên sử của cộng đồng người Xứ Nghệ

Dân ca ví, giặm là một bộ phận chủ đạo trong kho tàng thơ ca trữ tình dân gian do cộng đồng người Việt ở 2 tỉnh Nghệ An và Hà Tĩnh sáng tạo nên trong quá trình lao động sản xuất và sinh hoạt cộng đồng.
Nơi tỏa sáng các di sản văn hóa phi vật thể Việt Nam

Nơi tỏa sáng các di sản văn hóa phi vật thể Việt Nam

Festival “Về miền ví, giặm - Kết nối tinh hoa di sản” năm 2024, tại Hà Tĩnh không chỉ là nơi trình diễn di sản xứ Nghệ mà còn là không gian để các di sản văn hóa phi vật thể từ mọi miền đất nước hội tụ tỏa sáng.
Tiếng búa ghi danh nâng tầm ví, giặm

Tiếng búa ghi danh nâng tầm ví, giặm

Giây phút tiếng búa của Chủ tịch Ủy ban Liên chính phủ Công ước UNESCO về bảo vệ di sản phi vật thể vang lên, ghi danh dân ca ví, giặm Nghệ Tĩnh là di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại 10 năm trước, vẫn còn đọng mãi trong tôi những cảm xúc dâng trào.