Qua cầu Tùng Cốc nhớ người anh hùng…

(Baohatinh.vn) - Những ngày tháng 7 lịch sử, cầu Tùng Cốc (thị trấn Đồng Lộc, Can Lộc, Hà Tĩnh) là địa chỉ đỏ trong niềm tưởng nhớ của Nhân dân. Ở đây, câu chuyện về Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân Võ Triều Chung vẫn nguyên vẹn trong hồn cây, mạch nước...

Chuyện lịch sử bên cây cầu Tùng Cốc

“Vắt” qua con suối nhỏ giữa miền đất lửa Đồng Lộc, cầu Tùng Cốc đã đi vào những câu thơ hào hùng của nhà thơ Phạm Tiến Duật: “Tùng Cốc, Tùng Cốc, Tùng Cốc, Tùng Cốc/ Qua cây cầu này rồi ta lên dốc/ Phía trước mặt là Ngã ba Đồng Lộc/ Đêm bom rơi pháo sáng đầy trời/ Mà vẫn không ngăn đoàn xe ta cứ ra vào”.

Địa danh “Tùng Cốc” trong những câu thơ ấy chính là cầu Tùng Cốc (hay còn gọi là cầu Tùng Cóc) nằm trên quốc lộ 15A. Cầu tuy chỉ dài 14m nhưng đã là huyết mạch giao thông quan trọng. Không ai biết, cầu đã cõng bao nhiêu xe chở lực lượng bộ đội, vũ khí, lương thực ra tiền tuyến, phục vụ cho chiến tranh chống Mỹ.

Qua cầu Tùng Cốc nhớ người anh hùng…

Cầu Tùng Cốc ngày nay.

Thời điểm năm 1968, cuộc chiến tranh chống Mỹ bước vào giai đoạn ác liệt. Khi mảnh đất Đồng Lộc trở thành “chảo lửa túi bom” thì cầu Tùng Cốc cũng trở thành điểm đánh phá ác liệt. Để cắt đứt giao thông giữa 2 miền Nam - Bắc, giặc Mỹ liên tục huy động đủ các loại máy bay và xả xuống cống ngầm cầu Tùng Cốc hàng trăm quả bom.

Đại đội 557 - N55 - P18 làm nhiệm vụ san lấp hố bom, cứu xe hàng, rà phá bom từ trường và các loại bom chưa nổ ở các đoạn đường từ Ngã ba Đồng Lộc đến cầu Bạng. Đoạn đường này dài khoảng 5km nhưng có nhiều cây cầu như cầu Tối, cầu Đôi, cầu Tùng Cốc, cầu Máng, cống Khiêm Ích…

Qua cầu Tùng Cốc nhớ người anh hùng…

Đồng chí Võ Triều Chung (ngoài cùng bên phải hàng thứ nhất) cùng đồng đội vào năm 1968.

Người Đại đội trưởng, Bí thư chi bộ Đại đội 557 - N55 - P18 lúc ấy là đồng chí Võ Triều Chung (SN 1935 tại thôn Trường Tiến, xã Thuần Thiện, huyện Can Lộc). Sinh ra trong hoàn cảnh khổ cực, ông sớm giác ngộ cách mạng, luôn có chí khí chiến đấu. Khi trưởng thành, ông tích cực tham gia vào hoạt động đoàn đội và được kết nạp vào Đoàn.

Đến năm 1963, ông vinh dự được kết nạp vào Đảng. Năm 1965, ông tham gia TNXP và trải qua chiến trường Quảng Trị rồi trở về Hà Tĩnh vào năm 1967, phục vụ chiến đấu tại trạm bơm Linh Cảm. Năm 1968, ông được giao nhiệm vụ làm Đại đội trưởng và là Bí thư chi bộ Đại đội 557 - N55 - P18, có nhiệm vụ bảo đảm tuyến đường huyết mạch từ Ngã ba Đồng Lộc đến cầu Bạng. Ngày 24/8/1968, trong một lần làm nhiệm vụ rà phá bom tại cầu Tùng Cốc, đồng chí Võ Triều Chung đã anh dũng hy sinh.

Qua cầu Tùng Cốc nhớ người anh hùng…

Ngầm nước nơi đồng chí Võ Triều Chung hy sinh.

Nỗi nhớ người ở lại

Chiến tranh đã lùi xa nhưng những ký ức về Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân Võ Triều Chung vẫn còn nguyên vẹn trong ký ức người thân, đồng đội.

Một ngày đầu tháng 7 lịch sử, tìm về ngôi nhà của của Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân Võ Triều Chung tại thôn Trường Tiến, xã Thuần Thiện, chúng tôi gặp được người con trai cả của liệt sĩ là ông Võ Văn Chung (SN 1959). Thắp nén hương thơm lên bàn thờ cha, ông Chung ngậm ngùi kể lại những đoạn ký ức ngắn ngủi về người cha anh hùng.

Qua cầu Tùng Cốc nhớ người anh hùng…

Ông Võ Văn Chung - con trai cả của Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân Võ Triều Chung.

Nhắc về cha, ông Chung nghẹn ngào nhìn lên bàn thờ rồi tâm sự: “Cha hy sinh khi tôi vừa lên 9 tuổi nên những câu chuyện về cha đều do mẹ kể lại. Năm ngoái, mẹ tôi cũng đã rời xa trần thế nên tôi trở thành người giữ ký ức ấy.

Tôi chỉ nhớ rằng, cha thường về thăm nhà vào buổi tối nhưng lúc ấy chẳng có đèn như bây giờ nên tôi không thấy rõ mặt cha. Sáng ngủ dậy thì cha đã rời đi. Quãng thời gian đó cũng không diễn ra lâu bởi một thời gian sau cha đã hy sinh. Tôi vẫn may mắn hơn khi được gặp cha, thương nhất đứa em út vì khi cha hy sinh, em còn nằm trong bụng mẹ. Một mình mẹ thờ chồng, nuôi 3 anh em tôi khôn lớn”.

Qua cầu Tùng Cốc nhớ người anh hùng…

Ông Võ Văn Chung cùng ông Nguyễn Viết Biện ôn lại những kỷ niệm về Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân Võ Triều Chung.

Vẫn vẹn nguyên ký ức về người bạn thuở thiếu thời, ông Nguyễn Viết Biện (SN 1943, thôn Trường Tiến, xã Thuần Thiện) đã viết nhiều vần thơ tâm huyết để nhớ tới sự hy sinh anh dũng của liệt sĩ Võ Triều Chung.

Ông Biện hồi tưởng: “Anh Chung người đen gầy nhưng tác phong nhanh nhẹn, hoạt bát, chăm chỉ và rất ham học. Hồi ấy, vì được học hành, có chút chữ nghĩa nên tôi dạy bổ túc cho anh Chung. Trong các hoạt động đoàn, anh là người rất năng nổ, ai có việc gì anh đều giúp tận tình. Cũng vì thế, anh đã được kết nạp vào Đảng. Khi nhận quyết định vào Đảng, anh đã chạy đến để khoe với mẹ tôi, bởi bà cũng là một đảng viên”.

Qua cầu Tùng Cốc nhớ người anh hùng…

Mỗi khi nhắc về đồng đội, về Đại đội trưởng Võ Triều Chung, bà Hòe không khỏi xúc động.

Đồng cam cộng khổ trên chiến trường cùng liệt sĩ Võ Triều Chung, bà Nguyễn Thị Hòe (SN 1948, trú tại tổ dân phố Thuận Hồng, phường Đức Thuận, thị xã Hồng Lĩnh) - Tiểu đội trưởng Tiểu đội 5, Đại đội 557 - N55 - P18 rưng rưng nhớ về những ký ức với người anh, người đồng đội thân thiết.

Bà Hòe nhớ lại: “Đó là ngày 20/8/1968, chúng tôi nhận được lệnh cấp trên thông báo có đoàn xe quân sự đặc biệt đi qua Ngã ba Đồng Lộc nên đơn vị phải khẩn trương làm tốt việc thông xe cầu Tùng Cốc bằng mọi giá. Đến rạng sáng ngày 24/8/1968, máy bay Mỹ điên cuồng ném bom xuống cầu Tùng Cốc khiến cho việc thông đường càng trở nên nguy hiểm, khó khăn.

Để giải quyết vấn đề trên, đồng chí Võ Triều Chung đã tổ chức cuộc họp chi bộ Đảng bất thường. Tại cuộc họp, trái tim của nhiều đảng viên đều hừng hực cháy, ai nấy cũng tha thiết được đi rà phá bom dù biết sẽ phải đánh đổi tính mạng. Lúc này, anh Chung đứng lên và nói: “Các đồng chí ạ, tôi đã có 3 con, tôi đi rà phá bom, nếu có mệnh hệ gì, tôi đã có đứa “chống gậy”, còn các đồng chí: Bổn, Tuấn, Bảo chưa có vợ thì thiệt thòi lắm. Do vậy, việc này các đồng chí cứ để tôi đi”.

Cùng đi với đồng chí Võ Triều Chung còn có đồng chí Phan Văn Bổn. Đó là lần cuối mà bà Hòe được nhìn thấy những người đồng đội của mình bởi sau 30 phút quả bom phát nổ, hai người làm nhiệm đã hy sinh anh dũng, thân thể Đại đội trưởng Võ Triều Chung đã hòa vào cát bụi quê hương.

Qua cầu Tùng Cốc nhớ người anh hùng…

Năm 2015, Đảng và Nhà nước đã truy tặng danh hiệu Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân cho liệt sĩ Võ Triều Chung.

Ghi nhớ công ơn của liệt sĩ Võ Triều Chung, năm 2015, Đảng và Nhà nước đã truy tặng danh hiệu Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân cho ông trong niềm xúc động, tự hào của người thân, đồng đội và dân làng.

Ngày nay, cây cầu Tùng Cốc đã được xây mới nhưng vẫn giữ nét giản dị. Đôi bờ cây cầu đã san sát nhà cửa, nhịp sống mới đã hiện hữu. Để ghi nhớ sự hy sinh của Anh hùng Võ Triều Chung, năm 2021, UBND tỉnh đã đặt tên đường “Võ Triều Chung” tại thị trấn Đồng Lộc.

Qua cầu Tùng Cốc nhớ người anh hùng…

Con đường mang tên Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân Võ Triều Chung tại thị trấn Đồng Lộc.

Chiến tranh đã lùi xa và những người ở lại như bà Hòe, ông Biện hay lớp hậu thế như chúng tôi sẽ mãi nhớ về sự hy sinh anh dũng của Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân Võ Triều Chung. Và mỗi tháng 7 về, muôn triệu trái tim lại hướng về Đồng Lộc để tưởng nhớ và tri ân những anh hùng liệt sỹ đã ngã xuống cho độc lập, tự do của Tổ quốc.

Chủ đề 55 năm chiến thắng Đồng Lộc

Đọc thêm

Vốn cổ quê hương trong tình yêu của các ca sĩ trẻ

Vốn cổ quê hương trong tình yêu của các ca sĩ trẻ

Không phải ngẫu nhiên mà Hà Tĩnh là quê hương của nhiều ca sĩ thành danh trong dòng nhạc dân gian. Nhiều giọng ca người Hà Tĩnh chia sẻ, từ nhỏ họ đã được nuôi dưỡng tình yêu với nghệ thuật truyền thống thông qua những câu hò, điệu ví. Chất dân ca cứ thế ngấm dần vào giọng nói, tiếng hát một cách tự nhiên như hơi thở.
Dân ca ví, giặm Nghệ Tĩnh - “ngọc quý” của muôn đời

Dân ca ví, giặm Nghệ Tĩnh - “ngọc quý” của muôn đời

Trong kho tàng di sản văn hóa quý giá của miền quê xứ Nghệ, dân ca ví, giặm là những “hạt ngọc’’ lấp lánh. Bằng tâm hồn đẹp đẽ, phong phú, bằng tình yêu sâu sắc và mãnh liệt với di sản của cha ông, những thế hệ cư dân Nghệ An, Hà Tĩnh đã làm lung linh, tỏa sáng những viên ngọc quý ấy.
Xem nghệ nhân trình diễn di sản văn hóa được UNESCO ghi danh

Xem nghệ nhân trình diễn di sản văn hóa được UNESCO ghi danh

Tại các gian hàng trưng bày và trình diễn di sản văn hóa được UNESCO ghi danh trong khuôn khổ Festival “Về miền ví, giặm – Kết nối tinh hoa di sản” được tổ chức tại Hà Tĩnh, du khách sẽ có cơ hội khám phá những dấu ấn văn hóa của các vùng miền trong nước.
Cuốn biên niên sử của cộng đồng người Xứ Nghệ

Cuốn biên niên sử của cộng đồng người Xứ Nghệ

Dân ca ví, giặm là một bộ phận chủ đạo trong kho tàng thơ ca trữ tình dân gian do cộng đồng người Việt ở 2 tỉnh Nghệ An và Hà Tĩnh sáng tạo nên trong quá trình lao động sản xuất và sinh hoạt cộng đồng.
Nơi tỏa sáng các di sản văn hóa phi vật thể Việt Nam

Nơi tỏa sáng các di sản văn hóa phi vật thể Việt Nam

Festival “Về miền ví, giặm - Kết nối tinh hoa di sản” năm 2024, tại Hà Tĩnh không chỉ là nơi trình diễn di sản xứ Nghệ mà còn là không gian để các di sản văn hóa phi vật thể từ mọi miền đất nước hội tụ tỏa sáng.
Tiếng búa ghi danh nâng tầm ví, giặm

Tiếng búa ghi danh nâng tầm ví, giặm

Giây phút tiếng búa của Chủ tịch Ủy ban Liên chính phủ Công ước UNESCO về bảo vệ di sản phi vật thể vang lên, ghi danh dân ca ví, giặm Nghệ Tĩnh là di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại 10 năm trước, vẫn còn đọng mãi trong tôi những cảm xúc dâng trào.
Yêu câu ví, giặm quê mình

Yêu câu ví, giặm quê mình

Trước ngày “khai hội” kỷ niệm 10 năm dân ca ví, giặm Nghệ Tĩnh được UNESCO ghi danh là “Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại” (2014-2024), những người con quê hương Nghệ An - Hà Tĩnh đã mang câu ví, giặm ngọt ngào đến với muôn phương không khỏi bồi hồi, xao xuyến…
“Quả ngọt” mùa giá rét

“Quả ngọt” mùa giá rét

Khi không khí lạnh tràn về, những vườn quả đã ủ hương lên mật, ruộng nương, hạt tí tách nẩy mầm, cũng là lúc người nông dân Hà Tĩnh chộn rộn chờ đón những mùa đông ấm áp, đủ đầy.
Cô giáo say mê dân ca ví, giặm

Cô giáo say mê dân ca ví, giặm

Nhiều năm qua, cô Phan Thị Thùy Diễm (Tổng phụ trách Đội Trường THCS Thành Mỹ, huyện Nghi Xuân, Hà Tĩnh) đã không ngừng truyền dạy làn điệu dân ca cho các thế hệ học sinh.