Biển rì rào "kể chuyện" quê hương…

(Baohatinh.vn) - Mãi đến 20, một cư dân phố núi ở Hà Tĩnh như tôi mới lần đầu gặp biển quê hương. Cũng từ phút ấy, tôi biết, trong sâu thẳm tâm hồn mình đã định sẵn một tình yêu với biển. Tình yêu ấy được thức dậy bao la hơn, sâu thẳm hơn, nồng nàn hơn khi tôi có thêm nhiều tháng ngày lặng yên bên biển - khi neo mình vào biển biếc xôn xao - để lắng nghe những thanh âm của sóng, để nghe biển rì rào "kể chuyện" quê hương…

Biển rì rào “kể chuyện” quê hương…

Biển rì rào “kể chuyện” quê hương…

Biển rì rào “kể chuyện” quê hương…

Trên bản đồ quê hương, 137 km bờ biển Hà Tĩnh chỉ là một nét vẽ khô cứng, thậm chí còn ít mềm mại hơn nét vẽ miền biên ải. Ấy thế mà, từ nơi đó, không biết bao nhiêu giá trị văn hóa, kinh tế đã được khai sinh, kiến tạo. Có lẽ, mỗi một doi cát cố nhoài ra biển, mỗi một con nước dùng dằng đi ở nơi cửa sông, mỗi một con sóng nhấp nhô gối đầu vào đất mẹ… đều đã lắng sâu vào trong đó những vỉa tầng văn hóa, lịch sử của quê hương; để hôm nay, dù ở nơi nào trên dằng dặc biển cả ấy, thế hệ trẻ chúng tôi cũng đều cảm nhận được những giá trị bất biến, trường tồn, đều cảm nhận được quê hương rộng lớn thật gần gũi, thật thân quen…

Biển rì rào “kể chuyện” quê hương…

Ảnh: Hương Thành

Suốt hàng trăm, hàng nghìn năm qua, trong những hành trình di cư của ông cha, biển vẫn là một trong những nơi được lựa chọn làm điểm neo mình, tụ cư đông đúc. Cũng giống như những vùng miền khác trên cả nước, những di chỉ khảo cổ phát hiện được ở Hà Tĩnh đều cho thấy, biển là nơi cung cấp nguồn sống chủ yếu cho các cộng đồng người tiền sử cư trú ven biển. Từ trong mối quan hệ cộng sinh ấy, ngoài đặc trưng chiếm hữu, khai thác, cư dân miền biển đã sáng tạo ra nhiều nghề phụ như làm muối, làm mắm…, góp phần tạo nên những nét đặc trưng trong ẩm thực của người Việt.

Biển rì rào “kể chuyện” quê hương…

Khu du lịch biển Thiên Cầm (Cẩm Xuyên). Ảnh: Nguyễn Thanh Hải

Biển Thạch Hải - Vẻ đẹp hoang sơ. Nguồn video: Sở TT&TT Hà Tĩnh

Ngày nay, hoà mình vào nhịp sống mới, cư dân các vùng biển Hà Tĩnh đã biết cởi bỏ chiếc áo truyền thống mà vươn tới những giá trị mới. Và, trên những bước đi chập chững ấy, ngư dân Hà Tĩnh đã xây dựng được những thương hiệu của quê hương, tìm cách đưa sản phẩm vươn ra thị trường rộng lớn.

Biển cả từ xa xưa vốn là nơi diễn ra nhiều cuộc chiến tranh nhưng cũng từ phía biển, khi neo mình vào biển, người Việt đã sớm biết tận dụng, phát triển giao thương buôn bán. Xa xưa, Hà Tĩnh có những thương cảng nổi tiếng như Đan Nhai, Hội Thống…, ngày nay là cảng nước sâu Vũng Áng, Sơn Dương, Xuân Hải với những hoạt động giao thương sôi nổi. Đây chính là cơ sở để Hà Tĩnh đẩy mạnh hợp tác phát triển kinh tế với các vùng khác và các quốc gia khác. Đặc biệt, khu liên hợp cảng Vũng Áng – Sơn Dương đã và đang là cửa ngõ phát triển kinh tế biển của vùng Bắc Trung Bộ, là lợi thế để Hà Tĩnh mở ra những cơ hội phát triển kinh tế mới.

Biển rì rào “kể chuyện” quê hương…

Ảnh: Nguyễn Thanh Hải

Vượt lên những mối quan hệ cộng sinh truyền thống, ngày nay, Hà Tĩnh đã biết khai thác tiềm năng du lịch từ biển. Hiếm có nơi nào lại có nhiều đến thế những bãi biển thoải dài với biển xanh, cát trắng, nắng vàng như ở Hà Tĩnh. Hơn nữa, phong cảnh ấy lại gắn với một đời sống văn hoá tâm linh độc đáo nên càng hấp dẫn du khách. Hiện nay, với những chính sách ưu đãi, thu hút đầu tư của tỉnh, nhiều dự án du lịch biển đã được khởi động, xây dựng. Từ khai thác thô, Hà Tĩnh đang hướng đến khai thác sâu, xây dựng những khu du lịch hiện đại như: Xuân Thành (Nghi Xuân), Thiên Cầm (Cẩm Xuyên), Cửa Sót (Lộc Hà)… Và, trong hành trình khai thác tiềm năng du lịch ấy, các cư dân ven biển cũng biết tự chuyển mình, thích ứng hài hoà để tạo nên những giá trị mới trong mối quan hệ cộng sinh giữa con người và biển cả.

Biển rì rào “kể chuyện” quê hương…

Không nhớ đã bao lần, trong ban mai tinh khiết, khi những hàng dương còn say ngủ, tôi đã lặng lẽ chạy xe ra biển, lặng yên ngắm nhìn biển cả. Tôi cứ ngồi yên như thế cho đến khi những thanh âm cuộc sống của biển lay động mọi giác quan. Văn hoá biển cứ thế, từ từ thẩm thấu vào tôi. Tôi yêu biển. Chân thành. Mộc mạc. Bền chặt. Tình yêu ấy được nuôi dưỡng bởi rì rầm sóng biển, bởi mặn mòi mắm muối. Bởi tiếng lao xao mua bán lúc thuyền về. Bởi những gương mặt ngư dân vừa rắn rỏi vừa mênh mang… Tình yêu ấy cũng được nuôi dưỡng bởi những thấm nhận về những đặc trưng văn hoá biển cả từ những ngôi làng ven chân sóng.

Biển rì rào “kể chuyện” quê hương…

Lễ hội vùng biển. Ảnh: Công Việt - Hương Thành

Trên những vùng cửa biển cổ, trong nhịp sống đời thường, tôi vẫn như nghe thấy từ muôn lớp sóng không khí sầm uất của những thương cảng cổ Đan Nhai, Hội Thống. Vẫn còn đầy xúc cảm khi nghe những huyền tích về Chế thắng phu nhân Nguyễn Thị Bích Châu nơi Cửa Khẩu, về Chiêu Trưng Đại Vương Lê Khôi ở vùng Cửa Sót. Vẫn dâng lên trong lồng ngực cảm xúc thiêng liêng khi nhắc đến những vị thần biển cả như Cá Ông, Tam Lang… Và cũng đầy hân hoan khi chứng kiến những hội hè, đình đám đặc sắc của cư dân ven biển.

Những lễ hội truyền thống như lễ cầu ngư, lễ hội nghinh ông, hội chèo cạn, hội đua thuyền, lễ hội đóng đáy… Rõ hơn là lễ hội đền Chiêu Trưng (Lộc Hà – Thạch Hà), lễ hội đền Chế thắng phu nhân (TX Kỳ Anh), lễ hội đền thánh mẫu Liễu Hạnh (Nghi Xuân)… đều xuất phát từ nhu cầu tâm linh và cộng cảm của cư dân miền biển. Trong những dịp tế lễ tiền nhân, họ đều gác lại mái chèo, xếp cất lại lưới, neo tàu thuyền lên bờ, trang trọng sửa soạn để cúng tế tạ ơn...

Biển rì rào “kể chuyện” quê hương…

Di sản phi vật thể quốc gia - Lễ hội Chiêu Trưng Đại vương Lê Khôi. Ảnh: Huy Tùng

Lễ hội miền biển không màu mè, không khoa trương mà lại rất vui tươi và xúc động. Những ngư dân vạm vỡ, quen ăn sóng nói gió bỗng trở nên bé nhỏ trong những nghi lễ thiêng liêng. Những gương mặt rắn rỏi bỗng trở nên dịu hiền trong những trò chơi dân gian miền biển. Dù chẳng ai nói với tôi điều gì to tát về trách nhiệm, về tình yêu với biển, với văn hoá quê hương, nhưng cái cách họ lặng lẽ hoà mình vào lễ hội ấy đã cho tôi biết rằng, không ai khác ngoài những ngư dân là người gìn giữ bản sắc văn hoá vùng biển quê hương. Và họ cũng chính là những người đang âm thầm bảo vệ, gìn giữ lãnh hải của Tổ quốc một cách kiên cường nhất, mãnh liệt nhất.

Biển rì rào “kể chuyện” quê hương…

Bình minh trên biển. Ảnh: Nguyễn Thanh Hải

Thật khó có thể quên những buổi sáng tinh sương, khi mặt trời chưa lên, chen mình giữa xấp xoi mua bán bên những làng biển để lắng nghe từ trong lao xao ấy những lắng sâu, bền bỉ. Thật khó có thể quên những hoàng hôn ngắm mặt trời rơi trên mêng mang biển cả và lắng vào hồn mình những giá trị văn hoá mà cha ông bao đời đã kiến tạo, giữ gìn. Biển cả dẫu lắm phong ba, bão táp nhưng bao đời nay, ai đã lựa chọn đều neo mình vào biển không rời…

Ảnh: PV - CTV

Thiết kế: Huy Tùng

Chủ đề NGƯỜI HÀ TĨNH

Chủ đề Biển Hà Tĩnh

Đọc thêm

Hà Tĩnh - Bắc Ninh “Chiếc nôi nuôi dưỡng trang Kiều”

Hà Tĩnh - Bắc Ninh “Chiếc nôi nuôi dưỡng trang Kiều”

Từ mối duyên của Tể tướng Nguyễn Nghiễm và bà Trần Thị Tần, một cuộc kết hợp tưởng như chỉ là chuyện nhân duyên của 2 dòng họ Nguyễn - Trần đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lịch sử dân tộc khi sinh ra Đại thi hào Nguyễn Du. Đó cũng là sợi dây bền chặt nối nghĩa tình quê hương Hà Tĩnh - Bắc Ninh từ quá khứ đến hôm nay.
Khi doanh nhân đam mê sưu tầm di sản Truyện Kiều

Khi doanh nhân đam mê sưu tầm di sản Truyện Kiều

Gần đây, nhiều du khách trong và ngoài nước đến Hội An (TP Đà Nẵng) bày tỏ thích thú khi được khám phá, tìm hiểu về di sản Truyện Kiều của Đại thi hào Nguyễn Du tại CSO Gallery của ông Trần Hữu Tài - một doanh nhân đam mê nghiên cứu, sưu tầm di sản văn hóa.
Nỗ lực nâng cao đời sống văn hóa cho đồng bào dân tộc thiểu số

Nỗ lực nâng cao đời sống văn hóa cho đồng bào dân tộc thiểu số

Việc triển khai Dự án 6 “Bảo tồn, phát huy giá trị văn hóa truyền thống tốt đẹp của các dân tộc thiểu số gắn với phát triển du lịch” thuộc chương trình mục tiêu quốc gia phát triển KT-XH vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi, giai đoạn 2021-2025 đã tạo động lực quan trọng cho đời sống của đồng bào dân tộc thiểu số ở Hà Tĩnh.
"Chắp cánh" cho di sản Nguyễn Du và Truyện Kiều lan tỏa

"Chắp cánh" cho di sản Nguyễn Du và Truyện Kiều lan tỏa

Với nhiều hoạt động thiết thực, Quỹ Bảo tồn và phát huy giá trị di sản Nguyễn Du và Truyện Kiều ở Hà Tĩnh ngày càng khẳng định vai trò quan trọng trong việc lan tỏa di sản của Đại thi hào dân tộc đến bạn bè trong nước và quốc tế.
Nghệ nhân dân gian Văn Sang – “Cánh cò” chở câu ví, giặm bay xa

Nghệ nhân dân gian Văn Sang – “Cánh cò” chở câu ví, giặm bay xa

Có những tiếng hát như chất chứa cả tình quê. Ở Nghệ nhân dân gian Trần Văn Sang, điều ấy hiện lên qua dáng dấp một cánh cò: lặng lẽ, bền bỉ và đầy khát vọng. Anh không chỉ hát, anh còn chở câu ví, giặm quê nhà đi qua nhiều hành trình mà ở mỗi chặng đường đều được đánh dấu bằng tình yêu, niềm đam mê và cả những nỗ lực, sáng tạo không ngừng. Có lẽ, chỉ những ai thực sự thuộc về dân ca mới có thể khiến nó bay xa một cách tự nhiên và bền bỉ như anh.
Nghệ nhân chật vật "giữ lửa" di sản dân ca ví, giặm

Nghệ nhân chật vật "giữ lửa" di sản dân ca ví, giặm

Nhiều năm qua, Hà Tĩnh đã nỗ lực ban hành chính sách hỗ trợ nghệ nhân và các CLB thực hành dân ca ví, giặm. Tuy vậy, ở các địa phương, với kinh phí khiêm tốn, việc duy trì đam mê ví, giặm lại không hề dễ dàng.
Trang trọng Lễ kỷ niệm 310 năm Ngày sinh Thám hoa Phan Kính

Trang trọng Lễ kỷ niệm 310 năm Ngày sinh Thám hoa Phan Kính

Kỷ niệm 310 năm Ngày sinh Thám hoa Phan Kính là dịp để thế hệ đi sau bày tỏ lòng tri ân sâu sắc công lao to lớn của cụ đối với đất nước, quê hương Hà Tĩnh, từ đó hành động thiết thực hơn trong việc bảo tồn, phát huy những giá trị mà cụ để lại cho hậu thế.
Danh nhân Phan Kính - Lưỡng quốc Đình nguyên Thám hoa

Danh nhân Phan Kính - Lưỡng quốc Đình nguyên Thám hoa

Trong lịch sử các triều đại phong kiến Việt Nam có một danh nhân người Hà Tĩnh tài năng, phẩm hạnh lỗi lạc, không chỉ được trong nước ghi nhận mà còn được triều đình nhà Thanh (Trung Quốc) khâm phục, đó là Thám hoa Phan Kính quê xã Trường Lưu.
Nhà nghiên cứu văn hóa Lê Văn Tùng: Viết để trả nợ quê hương, nối quá khứ với tương lai

Nhà nghiên cứu văn hóa Lê Văn Tùng: Viết để trả nợ quê hương, nối quá khứ với tương lai

Một ngày đầu đông, tôi và nhà nghiên cứu văn hóa (NCVH) Lê Văn Tùng thả bộ từng bước chân trên lối xưa Thành Sen với bao hoài niệm về mảnh đất yêu dấu. Dường như 3 con người đang hòa vào một trong vóc dáng ông: một nhà giáo mẫu mực, một nhà hoạt động chính trị sắc sảo và một nhà NCVH uyên thâm.
Sức mạnh đoàn kết ở Vĩnh Phong

Sức mạnh đoàn kết ở Vĩnh Phong

Những ngày này, dù mưa rét nhưng không khí vui tươi vẫn tràn ngập khắp TDP Vĩnh Phong (phường Trần Phú, Hà Tĩnh). Niềm hân hoan ấy được tạo nên nhờ tinh thần đoàn kết được xây đắp qua nhiều năm tháng.
Bảo tồn và phát huy di sản văn hóa Trường Lưu

Bảo tồn và phát huy di sản văn hóa Trường Lưu

Trường Lưu không chỉ mang vẻ đẹp của một miền quê thanh bình mà còn lưu giữ những giá trị văn hóa đặc sắc được thế giới vinh danh. Các di sản ấy được gìn giữ và phát huy, trở thành niềm tự hào của quê hương.
Chuyện chưa kể về anh nông dân chèo đò cứu trợ giữa tâm lũ

Chuyện chưa kể về anh nông dân chèo đò cứu trợ giữa tâm lũ

Khi xã Cẩm Duệ (Hà Tĩnh) chìm sâu trong dòng nước xiết do mưa lớn và xả tràn Kẻ Gỗ, người nông dân Nguyễn Văn Hương (SN 1980) đã biến chiếc thuyền độc mộc thành cây cầu nối sự sống tại "túi lũ" thôn Na Trung. Bất chấp hiểm nguy, anh đã tiếp sức kịp thời và trấn an tinh thần cho hơn 270 hộ dân bị cô lập nơi đây.
Đại thi hào Nguyễn Du - người của miền dân dã

Đại thi hào Nguyễn Du - người của miền dân dã

Dù sinh ra trong gia đình quý tộc nhưng Nguyễn Du chọn hòa mình với các tầng lớp nhân dân, nhất là quãng thời gian ở quê nội Tiên Điền (Hà Tĩnh). Điều đó đã giúp Đại thi hào hiểu rõ hơn cuộc sống người dân, yêu thương mọi kiếp người, hun đúc trái tim nhân đạo rộng lớn.
NSƯT Tạ Hồng Dương: “Con đò” ngược xuôi giữa đôi bờ ví, giặm

NSƯT Tạ Hồng Dương: “Con đò” ngược xuôi giữa đôi bờ ví, giặm

Không biết từ bao giờ, tôi đã ghi nhớ về NSƯT Tạ Hồng Dương - hiện là Phó Giám đốc Trung tâm Nghệ thuật truyền thống Nghệ An – trong hình ảnh một con đò. Có lẽ là khi dòng chữ tên anh vang lên trong lời giới thiệu về đạo diễn của vở kịch hát dân ca nào đó, có thể là khi tên anh lặng lẽ hiện lên ở phần giới thiệu thành phần sáng tạo một chương trình nghệ thuật được phát trên truyền hình, cũng có thể là khi anh lặng lẽ ngồi làm giám khảo một cuộc liên hoan dân ca ví, giặm ở Hà Tĩnh… Dù ở đâu, trong vai trò nào, anh cũng hiện lên giản dị, như con đò cần mẫn ngược xuôi giữa đôi bờ ví, giặm.