“Và cơn gió mang mùa đông tới”…

(Baohatinh.vn) - Mùa đông - chỉ cần khẽ nhắc vậy thôi là trong tâm tư con người đã dậy lên bao nhiêu thương nhớ. Bởi vậy, trong cảm xúc bốn mùa, nỗi chờ đón mùa đông bao giờ cũng vừa đằm sâu vừa diệu vợi, vừa gói vừa mở, vừa ấm nồng vừa như cô đơn…

“Và cơn gió mang mùa đông tới”…

Khi lá bàng rũa sang sắc đỏ ấy là mùa đông đã về. Ảnh: Huy Tùng

Khi trong cơn gió đã mang hơi lạnh, lá bàng rũa sang sắc đỏ, ấy là mùa đông đã tới. Dẫu muộn hơn so với những mùa giá rét trong ký ức thì mùa đông vẫn trở về với đầy đủ hương sắc của đất trời.

Tôi vẫn thường hình dung, mùa đông là một chiếc tổ khổng lồ, ươm ủ bao nhiêu là mầm xanh, bao nhiêu là mật ngọt cho mùa xuân, ươm ủ bao nhiêu hạt giống tâm hồn cho đời sống con người. Cứ dõi theo sự sinh chuyển của cỏ cây, của những vườn đào, vườn mai… thì sẽ thấy được thiên nhiên cũng có đời sống riêng.

Phía sau lớp vỏ xù xì đương đầu với gió rét, dòng nhựa vẫn âm thầm chảy. Để mai kia, khi nàng xuân vừa chớm, nắng ấm xuất hiện thì từ đâu đó trên những thô ráp, xù xì ấy bỗng bật lên những nụ mầm xanh tươi.

Đời sống của con người cũng vậy. Mùa đông chính là mùa gói ghém, ươm ủ bao nhiêu điều, cất giữ bao nhiêu điều để khi năm mới tới, có thể mang tới cho đời những gì xuân nồng nhất, đẹp đẽ nhất. Bởi thế mà mặc cho giá rét, mặc cho mưa sa, người nông dân vẫn cần mẫn trên đồng, trên nương rẫy. Và khi mùa xuân tới, lòng người cũng trở nên phơi phới, đầy sắc xuân khi ruộng đồng lên xanh tươi tốt, khi cam quýt trĩu cành, chín mọng…

“Và cơn gió mang mùa đông tới”…

Mặc cho giá rét, người nông dân vẫn cần mẫn trên đồng...

Chú họ tôi, một người gắn bó cả đời với ruộng vườn, đã nếm trải bao khắc nghiệt của mùa đông nhưng như chú nói, những ngày giá rét là một phần không thể nào thiếu được. Có những mùa đông mang đến nỗi buồn thất bát nhưng cũng chính là mùa chú cảm nhận rõ nhất hơi ấm của tình thân, của láng giềng. Giản dị thôi, bên bếp lửa, bát nước chè xanh, nồi khoai mới chín, láng giềng chia sẻ cho nhau những hạt giống cất đặt từ mùa trước.

Ấm áp lắm, những mùa đông đói rét, người thân trong nhà nhường nhau từng thìa cơm, giành nhau ăn phần khoai độn… Những mùa đông như thế làm sao có thể quên đi được, làm sao có thể không mong ngóng nó trở về để tâm hồn lại thêm một lần được sưởi ấm. Để dẫu bây giờ, đời sống có khấm khá lên, có mua sắm bao nhiêu thiết bị tiện ích thì chú vẫn cứ muốn giữ lấy cái bếp lửa như giữ lại hơi ấm cho mùa đông giá rét…

Với những người làm nghề sáng tác văn học nghệ thuật, mùa đông cũng thật đặc biệt. Mùa đông chính là mùa ươm ủ những “nguyên liệu” mà họ đã “nhặt nhạnh” cất giữ suốt cả một năm trời. Có khi là cả một hành trình dài qua nhiều miền đất, qua nhiều cung bậc cảm xúc, cảnh huống của đời sống. Chỉ cần đợi một sắc trời, một hương vị tác động là có thể “bung nở” trong sự sáng tạo độc đáo.

“Và cơn gió mang mùa đông tới”…

Một đám lá vàng rơi gợi về bao nhiêu nhung nhớ, cảm xúc để người nghệ sỹ sáng tạo... Ảnh Ánh Dương

Hoạ sỹ Lê Việt Anh - chủ Gallery Mỹ thuật Việt (TP Hà Tĩnh) chia sẻ: “Như sự mặc định của đất trời, mỗi ngày lễ, tết trong năm đều gắn liền với thời tiết đặc trưng. Cảm xúc của con người Xứ Nghệ hay miền Bắc sẽ không trọn vẹn nếu đón lễ Noel hoặc tết cổ truyền trong khí hậu nắng nóng. Công việc của tôi cũng vậy, phụ thuộc rất nhiều vào cảm xúc. Có những tác phẩm tôi chỉ có thể vẽ thật trọn vẹn khi cơn nắng đã dịu xuống, khi những cơn mưa phùn đặc trưng của miền Trung bắt đầu xuất hiện, khi những mùa hoa đã trở về… Cái lạnh đầu mùa đã xuất hiện, tôi cũng bắt đầu dọn lòng, sửa soạn để vẽ tranh tết”.

Người bạn viết của tôi thường ví mùa đông với chiếc lá khổng lồ, gói ghém tất cả hương sắc của ba mùa trước nó để mở ra những hương sắc mới cho một vòng tuần hoàn mới. Bởi vậy, mùa đông thường gắn với những ký ức đằm sâu. Những kỷ niệm với người thân, những phong tục tập quán của cha ông. Bởi vậy, ngoài chuyện viết lách, khi mùa đông đến, bạn tôi vẫn thường làm những việc mà trong ký ức xưa xa của mình ông bà, cha mẹ bạn thường làm.

“Và cơn gió mang mùa đông tới”…

Mùa đông như “ngủ yên” trên vai thiếu nữ... Ảnh Ánh Dương

Có thể là gieo một luống cúc nhỏ, ươm một củ lay ơn, thược dược, đan một chiếc khăn để tặng ai đó, nấu một món ăn rồi đem tặng người này người nọ… Bạn nói, cảm giác được gieo lên sự sống trong mùa đông khắc nghiệt rất kỳ diệu, cảm giác được truyền đi sự ấm áp giữa người với người cũng khiến tâm hồn bạn giàu có lên rất nhiều.

Tiết trời giá rét cũng níu lòng người chùng lại. Khi gió lạnh về trên phố, ký ức mùi hương của tôi lại dậy lên những món ăn dân dã mà mẹ tôi thường làm mỗi độ đông về. Đó có thể là nồi tro om xổi, vại mắm cua đồng thơm lừng hương đồng nội, lọ hành tăm muối kỹ…

Tôi nhớ những sáng mùa đông, mâm cơm của gia đình tôi lúc nào cũng thơm mùi khói bếp. Ấm ấp vô chừng. Đâu chỉ riêng tôi, chắc hẳn là cả bạn nữa, những người cùng thế hệ với tôi đâu dễ quên đi cái mùi khói đậm đặc vị quê đã mọc rễ thật sâu trong tâm thức ấy. Đó là mùi của những tháng năm nhọc nhằn, của những ngày tháng trong trẻo, yên bình…

“Và cơn gió mang mùa đông tới”…

Mùa đông cũng như bừng thức trên đôi tay người nông dân.

Năm nay, mùa đông đến muộn và kéo dài, tần suất các đợt rét dày hơn. Thêm vào đó, các loại dịch bệnh ở người và cây trồng, vật nuôi vẫn đang tiếp tục hoành hành. Mùa đông vì thế cũng là một phép thử đối với ý chí, khát vọng vươn lên của con người.

Trên phố xá, trên những cánh đồng, nương rẫy, ngoài khơi xa, vạn vật và con người đang hối hả gói buộc lại hành trình của năm cũ để chuẩn bị đón chào xuân mới. Và trong mỗi sinh chuyển, mỗi hành động, ta đều cảm nhận được dòng nhựa nóng căng tràn trong lặng lẽ, như dòng mạch ấm áp ẩn sâu trong buốt lạnh mùa đông… Để khi xuân ngời lên trong nắng mới, mùa đông đã hoàn tất sứ mệnh ươm ủ của mình, dâng tặng cho đời những giá trị đẹp đẽ nhất.

Chủ đề Đời sống văn hóa

Đọc thêm

Danh nhân Phan Kính - Lưỡng quốc Đình nguyên Thám hoa

Danh nhân Phan Kính - Lưỡng quốc Đình nguyên Thám hoa

Trong lịch sử các triều đại phong kiến Việt Nam có một danh nhân người Hà Tĩnh tài năng, phẩm hạnh lỗi lạc, không chỉ được trong nước ghi nhận mà còn được triều đình nhà Thanh (Trung Quốc) khâm phục, đó là Thám hoa Phan Kính quê xã Trường Lưu.
Nhà nghiên cứu văn hóa Lê Văn Tùng: Viết để trả nợ quê hương, nối quá khứ với tương lai

Nhà nghiên cứu văn hóa Lê Văn Tùng: Viết để trả nợ quê hương, nối quá khứ với tương lai

Một ngày đầu đông, tôi và nhà nghiên cứu văn hóa (NCVH) Lê Văn Tùng thả bộ từng bước chân trên lối xưa Thành Sen với bao hoài niệm về mảnh đất yêu dấu. Dường như 3 con người đang hòa vào một trong vóc dáng ông: một nhà giáo mẫu mực, một nhà hoạt động chính trị sắc sảo và một nhà NCVH uyên thâm.
Sức mạnh đoàn kết ở Vĩnh Phong

Sức mạnh đoàn kết ở Vĩnh Phong

Những ngày này, dù mưa rét nhưng không khí vui tươi vẫn tràn ngập khắp TDP Vĩnh Phong (phường Trần Phú, Hà Tĩnh). Niềm hân hoan ấy được tạo nên nhờ tinh thần đoàn kết được xây đắp qua nhiều năm tháng.
Bảo tồn và phát huy di sản văn hóa Trường Lưu

Bảo tồn và phát huy di sản văn hóa Trường Lưu

Trường Lưu không chỉ mang vẻ đẹp của một miền quê thanh bình mà còn lưu giữ những giá trị văn hóa đặc sắc được thế giới vinh danh. Các di sản ấy được gìn giữ và phát huy, trở thành niềm tự hào của quê hương.
Chuyện chưa kể về anh nông dân chèo đò cứu trợ giữa tâm lũ

Chuyện chưa kể về anh nông dân chèo đò cứu trợ giữa tâm lũ

Khi xã Cẩm Duệ (Hà Tĩnh) chìm sâu trong dòng nước xiết do mưa lớn và xả tràn Kẻ Gỗ, người nông dân Nguyễn Văn Hương (SN 1980) đã biến chiếc thuyền độc mộc thành cây cầu nối sự sống tại "túi lũ" thôn Na Trung. Bất chấp hiểm nguy, anh đã tiếp sức kịp thời và trấn an tinh thần cho hơn 270 hộ dân bị cô lập nơi đây.
Đại thi hào Nguyễn Du - người của miền dân dã

Đại thi hào Nguyễn Du - người của miền dân dã

Dù sinh ra trong gia đình quý tộc nhưng Nguyễn Du chọn hòa mình với các tầng lớp nhân dân, nhất là quãng thời gian ở quê nội Tiên Điền (Hà Tĩnh). Điều đó đã giúp Đại thi hào hiểu rõ hơn cuộc sống người dân, yêu thương mọi kiếp người, hun đúc trái tim nhân đạo rộng lớn.
NSƯT Tạ Hồng Dương: “Con đò” ngược xuôi giữa đôi bờ ví, giặm

NSƯT Tạ Hồng Dương: “Con đò” ngược xuôi giữa đôi bờ ví, giặm

Không biết từ bao giờ, tôi đã ghi nhớ về NSƯT Tạ Hồng Dương - hiện là Phó Giám đốc Trung tâm Nghệ thuật truyền thống Nghệ An – trong hình ảnh một con đò. Có lẽ là khi dòng chữ tên anh vang lên trong lời giới thiệu về đạo diễn của vở kịch hát dân ca nào đó, có thể là khi tên anh lặng lẽ hiện lên ở phần giới thiệu thành phần sáng tạo một chương trình nghệ thuật được phát trên truyền hình, cũng có thể là khi anh lặng lẽ ngồi làm giám khảo một cuộc liên hoan dân ca ví, giặm ở Hà Tĩnh… Dù ở đâu, trong vai trò nào, anh cũng hiện lên giản dị, như con đò cần mẫn ngược xuôi giữa đôi bờ ví, giặm.
Tiên Điền hôm nay...

Tiên Điền hôm nay...

Tựa vào núi Hồng, soi bóng dòng Lam, Tiên Điền (Hà Tĩnh) hôm nay mang dáng hình rộng mở, năng động.
Hoàng giáp Vũ Diệm - Người con núi Hồng làm rạng danh quê hương

Hoàng giáp Vũ Diệm - Người con núi Hồng làm rạng danh quê hương

Ít ai biết rằng, câu thành ngữ nổi tiếng một thời ở kinh đô Thăng Long “Bút Cấm Chỉ, sĩ Thiên Lộc” nói về vùng đất hiếu học ở Hà Tĩnh là xuất phát từ người học trò có tên Vũ Diệm, quê ở làng Thổ Vượng, sau này thi đỗ Hoàng giáp, giúp nước, giúp dân.
Không ngừng “làm dày” di sản Nguyễn Du và Truyện Kiều

Không ngừng “làm dày” di sản Nguyễn Du và Truyện Kiều

Cùng với công tác bảo tồn, BQL Khu di tích Nguyễn Du (xã Tiên Điền, Hà Tĩnh) đã nỗ lực sưu tầm nhiều tư liệu, hiện vật, khảo cứu và xuất bản nhiều ấn phẩm liên quan về Đại thi hào Nguyễn Du, dòng họ Nguyễn Tiên Điền, Truyện Kiều..., qua đó, làm dày thêm và lan tỏa di sản Nguyễn Du.
Người thợ cốp pha lan tỏa lối sống đẹp

Người thợ cốp pha lan tỏa lối sống đẹp

Không danh lợi, không ồn ào, chỉ lặng lẽ cứu người, giúp đời bằng cả tấm lòng - đó là cách anh Đậu Văn Mân (Đội trưởng đội cứu hộ, cứu nạn 0 đồng SOS Mân Côi Hà Tĩnh) đang sống và hành động suốt những năm qua.
"Vì người nghèo" - Hành trình của yêu thương!

"Vì người nghèo" - Hành trình của yêu thương!

Những ngôi nhà được dựng lại sau bão, những mô hình sinh kế được trao cho người dân đã tạo nên dòng chảy yêu thương lan tỏa, thể hiện trách nhiệm, tinh thần đoàn kết trong mục tiêu phát triển bền vững ở Hà Tĩnh, không để ai bị bỏ lại phía sau.
"Cây sáng kiến" ở Vườn quốc gia Vũ Quang

"Cây sáng kiến" ở Vườn quốc gia Vũ Quang

Hơn 12 năm công tác tại Vườn Quốc gia Vũ Quang (Hà Tĩnh), anh Lê Thanh Toán đã trở thành tấm gương tiêu biểu về tinh thần trách nhiệm, lòng tận tụy và sự sáng tạo trong công tác quản lý, bảo vệ rừng và bảo tồn đa dạng sinh học.