Vời vợi nỗi nhớ thương đồng đội

(Baohatinh.vn) - Những người lính Hà Tĩnh và trên cả nước nói chung trở về từ chiến trường ác liệt thường mang trong mình nỗi nhớ thương về những đồng đội đã mãi mãi nằm lại nơi chiến trường. Ký ức ấy thường có một “điểm chạm” để cồn lên tha thiết.

Vời vợi nỗi nhớ thương đồng đội

Trong những phút trong lòng cuộn trào nỗi nhớ, CCB Nguyễn Ngọc Ký lại lần giở những trang lưu bút của đồng đội để tìm lại những vui buồn của một thời đạn bom.

Đón tôi ven quốc lộ 1A (qua thôn Thắng Thạch, xã Cẩm Hưng, Cẩm Xuyên) là người đàn ông rắn rỏi - cựu lính đặc công Nguyễn Ngọc Ký. Tôi nhận ra ông bởi một cánh tay đã bị cụt cứ giơ lên vẫy vẫy những chiếc xe chạy qua và nói “tôi, Ký đây”. Tôi đã dừng lại khi ông vừa dứt câu nói ấy và có cảm giác như đó là âm vực vọng lên từ xa xôi trong lồng ngực ông, đó là lời nói giản đơn nhất, tha thiết nhất mà ông muốn cất lên khi có điều kiện trở lại chiến trường xưa.

Năm 1967, khi chàng thanh niên Nguyễn Ngọc Ký vừa tròn đôi mươi thì cũng là lúc cuộc chiến tranh chống Mỹ của dân tộc bước vào giai đoạn khốc liệt nhất. Nơi ông đến sau khi nhập ngũ là chiến trường Bình Trị Thiên.

Ông Ký chia sẻ: “Lúc đấy trong tôi, lý tưởng cách mạng sáng rực, chỉ muốn đến những nơi khốc liệt nhất, háo hức được hòa mình vào khí thế ra trận trùng trùng của dân tộc. Đạn bom không sợ, đói khổ không sợ, chỉ mong được hiến dâng tuổi xuân cho sự nghiệp giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước”.

Bây giờ, ký ức về những trận đánh vẫn còn nguyên vẹn trong ông. Ở đó có sự kiêu hùng, có tinh thần quyết tử. Ở đó cũng rưng rức nỗi nhớ thương những đồng đội, đồng chí đã mãi mãi gửi lại cuộc đời nơi sâu thẳm sông núi Trị Thiên.

Vời vợi nỗi nhớ thương đồng đội

Lúc rảnh rỗi, cựu lính đặc công lại kể với cháu con chuyện chiến trường năm nào...

Một phần trong ký ức hào hùng ấy đã được ông chia sẻ: “Mùa xuân năm Mậu Thân 1968, đất trời Trị Thiên không ngày nào bình yên, khắp nơi chỉ là những tọa độ chết. Ấy thế mà, đơn vị đặc công của tôi (Đại đội 1, Trung đoàn 812, Sư đoàn 324) ai cũng muốn quyết tử với kẻ thù. Ngay khi được lệnh vượt qua kho xăng La Văng (giáp giữa Quảng Trị và Thừa Thiên Huế) để tiến vào Quảng Điền, tỉnh Thừa Thiên Huế, tất cả đã hăm hở lên đường. Có những khi chúng tôi đi trong mịt mù khói lửa bởi địch đổ bộ số lượng quân rất lớn và đánh liên tục. Có khi tiểu đội lính đặc công của ta, 10 người phải đấu với cả tiểu đoàn địch. Hàng trăm chiến sĩ của ta đã hy sinh. Đồng đội của tôi, những người cùng quê hương, ra đi khi vừa cưới vợ, ra đi khi chưa kịp biết sự ấm mềm của bàn tay con gái đều đã nằm lại mãi mãi”.

Trong chiến dịch tiến công Đường 9 - Khe Sanh xuân hè 1968, đơn vị của ông Nguyễn Ngọc Ký tiếp tục tham gia đánh Sư đoàn thủy quân lục chiến và kỵ binh bay của Mỹ ở Đường 9 - Khe Sanh rồi sang mặt trận Nam Lào năm 1971. Cũng trong trận chiến này, ông mất đi cánh tay phải khi ném lựu đạn để đánh trả địch.

Vời vợi nỗi nhớ thương đồng đội

Cuộc sống bình dị, hạnh phúc của cựu lính đặc công bên người vợ hiền.

Sau khi bị thương, ông ngất lịm giữa chiến trường rồi bị địch bắt và trở thành tù binh nhà lao Phú Quốc. Rơi vào tay địch, chúng hỏi gì ông cũng không khai, hỏi tên thì ông khai là Quý ở đơn vị vận tải. Những ngày ấy, dưới sự tàn độc của những ngón đòn tra khảo, ông Ký đã kiên cường vượt qua. Năm 1973, ông Nguyễn Ngọc Ký được trao trả theo Hiệp định Paris. Ông trở về trong niềm vui tột cùng của gia đình khi họ đã 3 lần nhận được giấy báo tử.

Từ bấy đến nay, điều ám ảnh lớn nhất trong ông không phải đòn roi tra khảo mà chính là những khoảnh khắc chứng kiến đồng đội ngã xuống, là khoảnh khắc bới đất để chôn vội đồng đội rồi tiếp tục cầm súng chiến đấu.

Bây giờ, mỗi ngày, người thương binh 2/4 ấy vẫn thường kể chuyện chiến trường cho con cháu nghe. Ông kể để át đi nỗi nhớ thương đồng đội và hoài niệm về những năm tháng “nếm mật, nằm gai”, chia sẻ với nhau niềm mong ước tương lai…

Chủ đề NGƯỜI HÀ TĨNH

Chủ đề 80 NĂM NGÀY THÀNH LẬP QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN VIỆT NAM

Đọc thêm

Náo nức xuân sang

Náo nức xuân sang

Khi những cành đào bật nụ hồng tươi, mai vàng bung hoa rực rỡ và trên phố phường, đường quê tấp nập người đi lại, ấy là khi ngày tết Nguyên đán cận kề.
Hân hoan “chào” Tết

Hân hoan “chào” Tết

Khi những cây mai, cành đào “đua nhau” xuống phố, cũng là lúc người dân Hà Tĩnh trên mọi miền quê chung niềm háo hức chờ đón xuân mới ấm áp, an lành, hạnh phúc cùng niềm tin thắng lợi mới.
Thành Sen rực rỡ đón xuân

Thành Sen rực rỡ đón xuân

Thành Sen (Hà Tĩnh) hân hoan chào đón năm mới với cờ đỏ sao vàng tung bay, muôn hoa khoe sắc thắm, sắc xuân hiện lên trong từng ánh mắt, nụ cười rạng ngời của người dân.
Gìn giữ phong vị Tết

Gìn giữ phong vị Tết

Với người Việt, phong tục Tết cổ truyền không chỉ là “di sản” văn hóa vô giá mà còn là sợi dây kết nối giữa quá khứ, hiện tại, tương lai, giúp mỗi người hiểu hơn về cội nguồn dân tộc.
Rộn ràng câu hát mùa xuân

Rộn ràng câu hát mùa xuân

Cuối năm âm lịch, khi đào, mai bắt đầu bung nụ cũng là lúc các địa phương Hà Tĩnh dành nhiều tâm sức thực hiện các chương trình văn nghệ để biểu diễn phục vụ Nhân dân trong dịp Tết cổ truyền.
Thú chơi hoa ngày Tết

Thú chơi hoa ngày Tết

Chơi hoa, cây cảnh ngày Tết đối với người Việt, trong đó có người Hà Tĩnh không chỉ là nét văn hóa tao nhã mà còn mang ước muốn hướng tới những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống.
Diễn xướng “Duyên tình biển mặn”

Diễn xướng “Duyên tình biển mặn”

Tiết mục: Diễn xướng “Duyên tình biển mặn” (soạn lời và chỉnh lý: Văn Mạnh, Sỹ Chinh) do Đoàn nghệ thuật Trung tâm Văn hóa - Điện ảnh Hà Tĩnh biểu diễn tại Liên hoan Di sản văn hóa phi vật thể được UNESCO vinh danh tại Hà Tĩnh.
Chợ phiên - nét văn hóa truyền thống

Chợ phiên - nét văn hóa truyền thống

Tháng Chạp về, khi đào, mai bắt đầu ươm nụ trên những làng quê Hà Tĩnh, lòng tôi lại háo hức chờ đợi những buổi chợ phiên truyền thống, để được hòa mình trong không gian văn hóa quê hương.
Tỏa sáng di sản y học cổ truyền Hải Thượng Lãn Ông

Tỏa sáng di sản y học cổ truyền Hải Thượng Lãn Ông

Kế thừa, phát huy giá trị di sản y học cổ truyền của Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác, các bệnh viện, Hội Đông y Hà Tĩnh và cả nước ngày càng nâng cao hiệu quả hoạt động, khẳng định vai trò trong công tác chữa bệnh cứu người.
“Tấm căn cước” quý giá

“Tấm căn cước” quý giá

Nơi ấy, trên bản đồ hình chữ S của nước Việt ngàn năm là dải đất nhỏ hẹp, “đòn gánh gánh hai đầu đất nước”. Nơi ấy, bên dòng sông Lam trong xanh và núi Hồng sừng sững, những cư dân nhiều đời đã làm nên bao huyền thoại, tạo dựng một vùng văn hóa giàu bản sắc: văn hóa Hồng Lam. Đó là “tấm căn cước” quý giá, riêng có của Hà Tĩnh.
Dấu ấn cố hương trong “Thượng Kinh ký sự”

Dấu ấn cố hương trong “Thượng Kinh ký sự”

Tác phẩm “Thượng kinh ký sự” của Đại danh y Lê Hữu Trác bên cạnh trường đoạn nói về nỗi nhớ nơi ẩn cư ở quê mẹ ở Hương Sơn (Hà Tĩnh) là trường đoạn nói về nỗi nhớ cố hương da diết với rất nhiều hoài niệm.