Nữ phóng viên Đài PT-TH Hà Tĩnh chia sẻ niềm đam mê làm báo

(Baohatinh.vn) - Tôi vẫn thường chia sẻ với bạn bè và đồng nghiệp của mình rằng: cứ yêu đi, cứ dấn thân và đam mê hết mình với nghề đi, ắt rằng, có một ngày, duyên nghề sẽ đến, nghề sẽ trả nghĩa cho chính những nỗ lực dấn thân của bạn.

Nữ phóng viên Đài PT-TH Hà Tĩnh chia sẻ niềm đam mê làm báo

Nhà báo Thuận Huế bám thuyền lênh đênh biển đêm cùng ngư dân để thực hiện phim tài liệu: Bóng của biển.

Và sự trả nghĩa ở đây, với tôi không chỉ là sự tôn vinh trên những diễn đàn, là những giải thưởng trong các liên hoan nghiệp vụ, mà hơn hết, đó là sự phản hồi, là niềm vui của công chúng, sự ủng hộ của Ban Biên tập, sẻ chia và mong muốn được hợp tác của ê kíp, của những đồng nghiệp đã, đang và sẽ theo mình trong những tác phẩm tiếp theo của hành trình làm báo sau này.

Học báo viết nhưng lại theo báo hình, với tôi đã là một cơ duyên, nhưng để biến cơ duyên ấy thành cơ hội được dấn thân, đó thực sự là một bước đi dài mà tự thân phải nỗ lực không ngừng. Trong nghề báo, cái lằn ranh của sự nghiêm túc - cẩu thả, trách nhiệm - thoái thác… khá rõ ràng, nó thể hiện rõ trên từng khuôn hình câu chữ.

Nữ phóng viên Đài PT-TH Hà Tĩnh chia sẻ niềm đam mê làm báo

Nhà báo Thuận Huế (ngoài cùng bên phải) trong chuyến tác nghiệp thực hiện phim tài liệu Lời ru vượt đỉnh Giăng Màn tại Tuyên Hóa (Quảng Bình)

Công chúng sẽ rất dễ dàng cảm nhận sự tâm huyết, chỉn chu, sự trăn trở, cầu thị… của một phóng viên. Điều gì xuất phát từ trái tim, rung cảm từ trái tim thì sẽ đi đến tận cùng của trái tim.

Người xem sẽ thấy được sự công phu, đầy sự thao thức qua từng khuôn hình, trong từng câu chữ và sự sáng tạo trong ý đồ dựng hình ở khâu hậu kỳ. Chúng tôi luôn xem lời tâm sự của nhà báo Phan Trung Thành - nguyên Phó Giám đốc Đài PT&TH Hà Tĩnh như một bài học sâu sắc về lòng yêu nghề, rằng: Phải hết mình, để xem lại, thấy đề tài này, ta không thể làm hay hơn được nữa; phải suy nghĩ, tính toán từng ý đồ trong tác phẩm để khỏi phải hối tiếc khi hoàn thành…

Với tôi, yêu nghề chính là yêu bản thân mình, là tôn trọng những cảm xúc của chính mình và làm nghề chính là làm giàu cho tâm hồn mình. 14 năm trong nghề, cũng có khi tôi đã dễ dãi với tác phẩm của mình.

Có những phóng sự, tôi đã không đi đến tận cùng vấn đề, làm theo định kỳ lên sóng hoặc thậm chí, viết theo cảm quan cá nhân mà không lường trước, nghĩ sâu được điều mình phản ánh… Để rồi, sau đó, công chúng không ai nhớ.

Nữ phóng viên Đài PT-TH Hà Tĩnh chia sẻ niềm đam mê làm báo

Những trăn trở với nghề chính là một trong những yếu tố làm nên thành công của nhà báo Thuận Huế.

Sau những lần như thế, hơn ai hết, tôi thấy mình thiếu tôn trọng chính mình. Ngược lại, khi một tác phẩm mình đào sâu suy nghĩ, trăn trở với từng frame hình, con chữ, trắng đêm bên bàn dựng, đồng hành không quản ngày đêm cùng nhân vật, thì cái mình được sẽ là vô giá. Yêu nghề chính là yêu mình.

Sự tin tưởng từ nhân vật, những phản hồi tích cực từ công chúng, sự chia sẻ từ đồng nghiệp, sự ghi nhận từ các sân chơi nghiệp vụ chính là sự phản chiếu kết quả rõ ràng nhất. Và cũng từ đó thắp sáng hơn ngọn lửa nghề trong tôi.

Thời gian mới vào nghề, tôi đã theo một cậu bé mồ côi hàng tháng trời chỉ để làm một phóng sự ngắn 5 phút (Cổ tích lều giữa phố); mải mê theo từng bối cảnh trong câu chuyện “Màu tình yêu” của một cô gái Bắc với chàng trai tật nguyền Hà Tĩnh; mạnh dạn dấn thân thử sức làm phim tài liệu về thầy giáo già Dư Giao Cầm… Những lắng đọng của từng tác phẩm ban đầu ấy đã tạo ra một “tôi” nghiêm túc với nghề hơn sau này.

Nữ phóng viên Đài PT-TH Hà Tĩnh chia sẻ niềm đam mê làm báo

Trong nhiều năm liền, nhà báo Thuận Huế luôn giành được những giải thưởng báo chí lớn.

Tôi sẵn sàng dành cả năm trời ở Hà Tĩnh và Quảng Bình cho một bộ phim với thông điệp khát vọng vượt qua thực trạng hôn nhân cận huyết thống trong “Lời ru vượt đỉnh Giăng Màn” (HCV Liên hoan truyền hình toàn quân); lặn lội ra Bắc vào Nam, thậm chí một mình vào tận Tây Nguyên, lần theo lời kể nhân vật để tái hiện hành trình “Người trở về từ Gạc Ma” (HCB Liên hoan truyền hình toàn quốc);

Sự trăn trở, đồng cảm với những thiệt thòi trong những câu chuyện đầy nước mắt của giáo viên mầm non ngoài biên chế (giải A Giải Báo chí toàn quốc viết về công nhân lao động); tôi hòa vào tâm tư của người dân xung quanh câu chuyện đất ở có nguồn gốc trước năm 1980 (Nghịch lý từ một chính sách - giải C Giải Báo chí quốc gia); lăn lộn đồng hành cùng người dân để phản ánh những cách làm hay trong thực hiện tiêu chí số 20 hay cách huy động nguồn lực trong xây dựng nông thôn mới tại Hà Tĩnh (giải B và A toàn quốc Báo chí viết về nông thôn mới)…

Nhìn lại từ những câu chuyện gắn với từng tác phẩm, có thiệt thòi, có hy sinh, có vất vả, thậm chí, có cả sự phiền hà đến rất nhiều đồng nghiệp trong ê kíp khi họ phải nỗ lực hơn rất nhiều để đáp ứng yêu cầu của mình... Nhưng hơn hết, cuối cùng, chúng tôi có sự trải nghiệm, có trưởng thành, có sự gắn kết và trân quý nhau hơn.

Với người làm báo, niềm vui đôi khi rất giản dị, có khi chỉ là việc được nghe thấy nhân vật trải lòng, được một câu phản hồi từ công chúng, nhận được cái nắm tay rất chặt từ đồng nghiệp, là cái gật đầu của một nhà báo lão thành... Chỉ thế thôi, mà thấy yêu nghề đến lạ!

Chủ đề NGƯỜI HÀ TĨNH

Chủ đề NGÀY BÁO CHÍ CÁCH MẠNG VIỆT NAM 21-6

Đọc thêm

Vốn cổ quê hương trong tình yêu của các ca sĩ trẻ

Vốn cổ quê hương trong tình yêu của các ca sĩ trẻ

Không phải ngẫu nhiên mà Hà Tĩnh là quê hương của nhiều ca sĩ thành danh trong dòng nhạc dân gian. Nhiều giọng ca người Hà Tĩnh chia sẻ, từ nhỏ họ đã được nuôi dưỡng tình yêu với nghệ thuật truyền thống thông qua những câu hò, điệu ví. Chất dân ca cứ thế ngấm dần vào giọng nói, tiếng hát một cách tự nhiên như hơi thở.
Dân ca ví, giặm Nghệ Tĩnh - “ngọc quý” của muôn đời

Dân ca ví, giặm Nghệ Tĩnh - “ngọc quý” của muôn đời

Trong kho tàng di sản văn hóa quý giá của miền quê xứ Nghệ, dân ca ví, giặm là những “hạt ngọc’’ lấp lánh. Bằng tâm hồn đẹp đẽ, phong phú, bằng tình yêu sâu sắc và mãnh liệt với di sản của cha ông, những thế hệ cư dân Nghệ An, Hà Tĩnh đã làm lung linh, tỏa sáng những viên ngọc quý ấy.
Xem nghệ nhân trình diễn di sản văn hóa được UNESCO ghi danh

Xem nghệ nhân trình diễn di sản văn hóa được UNESCO ghi danh

Tại các gian hàng trưng bày và trình diễn di sản văn hóa được UNESCO ghi danh trong khuôn khổ Festival “Về miền ví, giặm – Kết nối tinh hoa di sản” được tổ chức tại Hà Tĩnh, du khách sẽ có cơ hội khám phá những dấu ấn văn hóa của các vùng miền trong nước.
Cuốn biên niên sử của cộng đồng người Xứ Nghệ

Cuốn biên niên sử của cộng đồng người Xứ Nghệ

Dân ca ví, giặm là một bộ phận chủ đạo trong kho tàng thơ ca trữ tình dân gian do cộng đồng người Việt ở 2 tỉnh Nghệ An và Hà Tĩnh sáng tạo nên trong quá trình lao động sản xuất và sinh hoạt cộng đồng.
Nơi tỏa sáng các di sản văn hóa phi vật thể Việt Nam

Nơi tỏa sáng các di sản văn hóa phi vật thể Việt Nam

Festival “Về miền ví, giặm - Kết nối tinh hoa di sản” năm 2024, tại Hà Tĩnh không chỉ là nơi trình diễn di sản xứ Nghệ mà còn là không gian để các di sản văn hóa phi vật thể từ mọi miền đất nước hội tụ tỏa sáng.
Tiếng búa ghi danh nâng tầm ví, giặm

Tiếng búa ghi danh nâng tầm ví, giặm

Giây phút tiếng búa của Chủ tịch Ủy ban Liên chính phủ Công ước UNESCO về bảo vệ di sản phi vật thể vang lên, ghi danh dân ca ví, giặm Nghệ Tĩnh là di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại 10 năm trước, vẫn còn đọng mãi trong tôi những cảm xúc dâng trào.
Yêu câu ví, giặm quê mình

Yêu câu ví, giặm quê mình

Trước ngày “khai hội” kỷ niệm 10 năm dân ca ví, giặm Nghệ Tĩnh được UNESCO ghi danh là “Di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại” (2014-2024), những người con quê hương Nghệ An - Hà Tĩnh đã mang câu ví, giặm ngọt ngào đến với muôn phương không khỏi bồi hồi, xao xuyến…
“Quả ngọt” mùa giá rét

“Quả ngọt” mùa giá rét

Khi không khí lạnh tràn về, những vườn quả đã ủ hương lên mật, ruộng nương, hạt tí tách nẩy mầm, cũng là lúc người nông dân Hà Tĩnh chộn rộn chờ đón những mùa đông ấm áp, đủ đầy.
Cô giáo say mê dân ca ví, giặm

Cô giáo say mê dân ca ví, giặm

Nhiều năm qua, cô Phan Thị Thùy Diễm (Tổng phụ trách Đội Trường THCS Thành Mỹ, huyện Nghi Xuân, Hà Tĩnh) đã không ngừng truyền dạy làn điệu dân ca cho các thế hệ học sinh.