Di sản Trường Lưu - ngọc càng mài càng sáng

(Baohatinh.vn) - Hơn 20 năm đi về ngôi làng cổ 600 tuổi sở hữu 3 di sản văn hóa, với tôi, lần nào cũng là lần đầu khi được khám phá những vỉa tầng mới trong kho tàng văn hóa Trường Lưu (xã Kim Song Trường, huyện Can Lộc, Hà Tĩnh), để mà có duyên cớ “lưu lại Trường Lưu, lưu luyến nhớ người xưa...”.

Di sản Trường Lưu - ngọc càng mài càng sáng

Giếng Ngọc ở làng Trường Lưu, nơi ghi lại truyền thuyết về sự ra đời của Thám hoa Nguyễn Huy Oánh.

Theo dấu người xưa…

Lần này về Trường Lưu, mục tiêu của chúng tôi là tìm lại dấu tích của Thư viện - Trường học Phúc Giang. Đứng trên cầu Quan bắc qua Phúc Giang, con sông từng chứng kiến bao dâu bể của làng, Giáo sư Nguyễn Huy Mỹ ngậm ngùi: “Ranh giới làng bắt đầu từ cầu Quan này. Sông ngày xưa rộng lắm, mùa lụt nước mênh mông, bên kia là đồng Quan, xa là giếng Ngọc. Dân gian lưu truyền chuyện bà Phan Thị Trừu, mẹ của Thám hoa Nguyễn Huy Oánh khi đi gánh nước ở giếng, thấy chùm sao sa vào thùng nước, về kể cho chồng nghe. Ông Nguyễn Huy Tựu bảo vợ uống hết nước trong thùng. Thời gian sau thì sinh hạ Nguyễn Huy Oánh. Xa kia phía bên phải bờ sông là khu vực Thư viện, Trường học Phúc Giang gắn với tên tuổi của gia đình Thám hoa”.

Theo bước chân của ông Nguyễn Huy Mỹ, chúng tôi vào làng, tìm lại dấu tích của cả một không gian rộng lớn gồm thư viện - nhà xuất bản sách - trường học thế kỷ XVIII, rộng ước chừng 2 ha. Tất cả giờ chỉ còn lại chiếc giếng cổ mang tên giếng Đền, trước thư viện - trường học ngày xưa. May sao, 391 trong tổng số 2.000 mộc bản để in sách vẫn còn được dòng họ lưu giữ và qua sự dày công nghiên cứu của Giáo sư Nguyễn Huy Mỹ, cùng với ngành VH-TT&DL và tỉnh Hà Tĩnh, bộ mộc bản đã được UNESCO vinh danh là di sản tư liệu thuộc Chương trình Ký ức thế giới khu vực châu Á - Thái Bình Dương.

Di sản Trường Lưu - ngọc càng mài càng sáng

Khu vực được xem là Thư viện Phúc Giang ngày xưa, tại làng Trường Lưu ngày nay. Ảnh: Đình Nhất

Nói đến Trường Lưu là nói tới một không gian văn hóa đậm đặc với hệ thống di sản vật thể, phi vật thể phong phú. Làng cổ này từng là “điểm sáng” văn hóa - giáo dục nổi tiếng của miền Trung ở thế kỷ XVIII. Di sản Trường Lưu là những “viên ngọc”, theo thời gian ngày càng lấp lánh, tỏa sáng.

Người Trường Lưu xưa coi trọng văn chương chữ nghĩa, học hành khoa bảng, đam mê hát ví phường vải. Hiện di sản vật thể gồm 37 nhà thờ các dòng họ cùng 10 nhà cổ tuổi đời trên trăm năm. Hệ thống di tích đã được xếp hạng có 13 di tích, trong đó 4 di tích lịch sử văn hóa cấp quốc gia (nhà thờ đại tôn Nguyễn Huy gắn với danh nhân Nguyễn Huy Oánh, nhà thờ Nguyễn Huy Tự, nhà thờ và mộ Nguyễn Huy Hổ, nhà thờ Nguyễn Huy Cự) và 6 di tích cấp tỉnh.

Đình làng Trường Lưu là di tích kiến trúc, nghệ thuật; nhà bia dẫn tích Bệnh viện Lam Kiều là di tích lịch sử kháng chiến chống Mỹ; Hầm Tỉnh ủy (còn gọi là địa đạo Phượng Sơn) là di tích kháng chiến chống Mỹ.

Di sản Trường Lưu - ngọc càng mài càng sáng

Đình làng Trường Lưu nơi lưu lại dấu ấn về một thời hoàng kim của ngôi làng có lịch sử 600 năm tuổi.

Đặc biệt, Trường Lưu trở thành làng cổ duy nhất Việt Nam sở hữu 3 di sản thuộc Chương trình Ký ức thế giới là Mộc bản Trường học Phúc Giang, Hoàng Hoa sứ trình đồ và bộ sưu tập Văn bản Hán Nôm làng Trường Lưu.

Hệ thống di sản phi vật thể ở Trường Lưu khá phong phú, đa dạng như ca dao, tục ngữ, thành ngữ, nói lối, truyện dân gian, tín ngưỡng dân gian... nhưng nổi bật nhất, nức tiếng trăm miền và đến nay vẫn còn được lưu giữ là hát ví phường vải.

Trai làng nón Tiên Điền - duyên tình với gái phường vải Trường Lưu

“Xôi nếp cái, gái Trường Lưu”. Câu thành ngữ ấy được truyền tụng theo năm tháng khẳng định vẻ đẹp thể chất và tâm hồn của người Trường Lưu. Ngoài nghề nông, các cô gái Trường Lưu còn có nghề quay xa, dệt vải. Nhịp điệu lao động, không gian sinh hoạt nghề nghiệp là môi trường diễn xướng tuyệt vời để các nam thanh nữ tú cất lên câu hát, đối - đáp, đố - đáp rất tình tứ, hài hước, sâu sắc, vừa thể hiện tình cảm, vừa thể hiện trí tuệ:

Người ơi, gái Trường Lưu khéo tay dệt vải

Đường duyên tình chưa ai nối đường tơ

Muốn cùng ai khi nối sợi tơ vò

Cùng chung tay kéo sợi, nghĩa duyên tình thủy chung.

Di sản Trường Lưu - ngọc càng mài càng sáng

Tiết mục dân ca ví, giặm “Gieo duyên phường vải” do CLB dân ca xã Tùng Lộc (Can Lộc) biểu diễn, tái hiện không gian diễn xướng văn hóa dân gian tại làng Trường Lưu thế kỷ XVIII.

Theo các nhà nghiên cứu văn nghệ dân gian, hát ví phường vải là cách hát hoàn chỉnh nhất trong các loại ví, vì hát có lề, có lối, có lớp lang. Mỗi cuộc hát thường có 6 lớp: hát dạo, hát chào, hát hỏi, hát đố, hát xe kết và hát tiễn. Hát dạo là hát giữa các cô gái phường vải với các chàng trai khi họ mới đến ngoài ngõ. Hát chào là phần đối đáp tình cảm lúc đã có sự đồng ý và mời mọc của chủ nhà. Hát đố, hát hỏi là phần chính của mỗi cuộc hát, ngắn dài tùy vào công việc đêm đó và khả năng đối đáp của hai bên. Hát xe kết là phần giao duyên diễn ra khi công việc dệt vải đã hoàn thành. Hát tiễn là khi phần giao duyên kết thúc, các chàng trai về nhà mình, hẹn ngày gặp lại.

Không ai biết hát phường vải Trường Lưu có từ bao giờ, chỉ biết rằng, những câu hát cất lên theo nhịp quay xa kéo sợi, dựa vào các câu thơ lục bát, song thất lục bát, lục bát biến thể ấy đã thu hút nhiều đám trai các làng về với Trường Lưu, trong đó có trai làng nón Tiên Điền (Nghi Xuân), dẫn đầu là Đại thi hào Nguyễn Du.

Trong những tháng ngày sôi nổi của tuổi thanh niên, chàng thư sinh “chữ nghĩa bề bề” của dòng họ Nguyễn Tiên Điền có mối thông gia với dòng họ Nguyễn Huy Trường Lưu đã say sưa với câu hát phường vải. Những đêm trăng dẫn đầu trai làng nón Tiên Điền vượt Ngàn Hống, Đò Cài sang hát ví ở Trường Lưu, những lời hay ý đẹp, câu đối - đáp, đố - đáp thông minh của ông đã lay động bao trái tim của các cô gái Trường Lưu.

Di sản Trường Lưu - ngọc càng mài càng sáng

Cảnh phim Nguyễn Du vượt ngàn Hống, đò Cài sang Trường Lưu hát phường Vải được thể hiện trong bộ phim "Đại thi hào Nguyễn Du". Ảnh: Thiên Vỹ

Nguyễn Du đã sáng tác bài “Thác lời trai phường nón gửi các cô gái phường vải Trường Lưu”. Và mối duyên tình với o Uy, ả Sạ - hai cô gái hát hay, đẹp người nổi tiếng đã đi vào tác phẩm “Văn tế sống Trường Lưu nhị nữ” của ông. Hình thức và tiêu đề là văn tế, nhưng lại kể việc tác giả quen biết hai người con gái trong đội hát ví làng Trường Lưu, hai bên có tình cảm với nhau, nay đột ngột hai cô đi lấy chồng, lòng buồn bã tiếc nuối, viết bài văn này để từ biệt. Đọc bài văn tế, ta cũng có thể hình dung được không khí nhộn nhịp, sôi nổi lúc đương thời.

“Lưu lại Trường Lưu, lưu luyến nhớ người xưa...”

Thời gian như nước sông mãi cuốn theo những khoảnh khắc đẹp và buồn trong cuộc đời đầy sóng gió của Đại thi hào, nhưng dấu ấn về những tháng ngày ở Trường Lưu mãi còn trong sách vở, tư liệu và những câu hát để đời. Điều đó càng làm cho giá trị của dân ca ví, giặm Nghệ Tĩnh, di sản văn hóa phi vật thể đại diện của nhân loại càng tỏa sáng, ngân vọng lòng người.

Tiếp nối tiền nhân, các thế hệ nghệ nhân hát ví phường vải ở Trường Lưu dẫu trong khó nhọc, gian lao vẫn không ngừng cất lên câu hát. Đã có những thời kỳ từ những người được học qua trường lớp đến người nông dân dưới ruộng đều cùng chung câu hát. Đó là cụ bà Nguyễn Thị Niêm, Nghệ sĩ ưu tú Đức Duy, nghệ sĩ Ngọc Liên, Hữu Dần… Nay họ đã là người thiên cổ, con cháu họ như Nghệ nhân Nguyễn Thị Hà, Trần Thị Lý, Nguyễn Thị Trà Giang tiếp tục giữ gìn câu hát ông cha. Hiện nay, ở Can Lộc cùng nhiều địa phương khác ở Hà Tĩnh, 100% xã, thị trấn đều có câu lạc bộ dân ca ví, giặm.

Di sản Trường Lưu - ngọc càng mài càng sáng

Tác giả trò chuyện với Tiến sỹ Nguyễn Huy Mỹ (ở giữa) và người dân làng Trường Lưu (xã Kim Song Trường, Can Lộc) về những giá trị di sản văn hóa của làng. Ảnh: Thiên Vỹ

Mong sao đề án xây dựng Làng Văn hóa du lịch Trường Lưu sớm thành hiện thực, để du khách tấp nập về Trường Lưu thăm cảnh xưa người cũ, nghe kể các giai thoại về Nguyễn Du, cùng xe tơ dệt vải, hát ví, nấu nướng, cấy cày, in sách… với Nhân dân địa phương và ghi nhớ vế đối của một người khách: “Về Trường Lưu, lưu lại Trường Lưu, lưu luyến nhớ người xưa, lưu luyến mãi”.

Chủ đề Di sản văn hóa làng Trường Lưu

Đọc thêm

"Chắp cánh" cho di sản Nguyễn Du và Truyện Kiều lan tỏa

"Chắp cánh" cho di sản Nguyễn Du và Truyện Kiều lan tỏa

Với nhiều hoạt động thiết thực, Quỹ Bảo tồn và phát huy giá trị di sản Nguyễn Du và Truyện Kiều ở Hà Tĩnh ngày càng khẳng định vai trò quan trọng trong việc lan tỏa di sản của Đại thi hào dân tộc đến bạn bè trong nước và quốc tế.
Nghệ nhân dân gian Văn Sang – “Cánh cò” chở câu ví, giặm bay xa

Nghệ nhân dân gian Văn Sang – “Cánh cò” chở câu ví, giặm bay xa

Có những tiếng hát như chất chứa cả tình quê. Ở Nghệ nhân dân gian Trần Văn Sang, điều ấy hiện lên qua dáng dấp một cánh cò: lặng lẽ, bền bỉ và đầy khát vọng. Anh không chỉ hát, anh còn chở câu ví, giặm quê nhà đi qua nhiều hành trình mà ở mỗi chặng đường đều được đánh dấu bằng tình yêu, niềm đam mê và cả những nỗ lực, sáng tạo không ngừng. Có lẽ, chỉ những ai thực sự thuộc về dân ca mới có thể khiến nó bay xa một cách tự nhiên và bền bỉ như anh.
Nghệ nhân chật vật "giữ lửa" di sản dân ca ví, giặm

Nghệ nhân chật vật "giữ lửa" di sản dân ca ví, giặm

Nhiều năm qua, Hà Tĩnh đã nỗ lực ban hành chính sách hỗ trợ nghệ nhân và các CLB thực hành dân ca ví, giặm. Tuy vậy, ở các địa phương, với kinh phí khiêm tốn, việc duy trì đam mê ví, giặm lại không hề dễ dàng.
Trang trọng Lễ kỷ niệm 310 năm Ngày sinh Thám hoa Phan Kính

Trang trọng Lễ kỷ niệm 310 năm Ngày sinh Thám hoa Phan Kính

Kỷ niệm 310 năm Ngày sinh Thám hoa Phan Kính là dịp để thế hệ đi sau bày tỏ lòng tri ân sâu sắc công lao to lớn của cụ đối với đất nước, quê hương Hà Tĩnh, từ đó hành động thiết thực hơn trong việc bảo tồn, phát huy những giá trị mà cụ để lại cho hậu thế.
Danh nhân Phan Kính - Lưỡng quốc Đình nguyên Thám hoa

Danh nhân Phan Kính - Lưỡng quốc Đình nguyên Thám hoa

Trong lịch sử các triều đại phong kiến Việt Nam có một danh nhân người Hà Tĩnh tài năng, phẩm hạnh lỗi lạc, không chỉ được trong nước ghi nhận mà còn được triều đình nhà Thanh (Trung Quốc) khâm phục, đó là Thám hoa Phan Kính quê xã Trường Lưu.
Nhà nghiên cứu văn hóa Lê Văn Tùng: Viết để trả nợ quê hương, nối quá khứ với tương lai

Nhà nghiên cứu văn hóa Lê Văn Tùng: Viết để trả nợ quê hương, nối quá khứ với tương lai

Một ngày đầu đông, tôi và nhà nghiên cứu văn hóa (NCVH) Lê Văn Tùng thả bộ từng bước chân trên lối xưa Thành Sen với bao hoài niệm về mảnh đất yêu dấu. Dường như 3 con người đang hòa vào một trong vóc dáng ông: một nhà giáo mẫu mực, một nhà hoạt động chính trị sắc sảo và một nhà NCVH uyên thâm.
Sức mạnh đoàn kết ở Vĩnh Phong

Sức mạnh đoàn kết ở Vĩnh Phong

Những ngày này, dù mưa rét nhưng không khí vui tươi vẫn tràn ngập khắp TDP Vĩnh Phong (phường Trần Phú, Hà Tĩnh). Niềm hân hoan ấy được tạo nên nhờ tinh thần đoàn kết được xây đắp qua nhiều năm tháng.
Bảo tồn và phát huy di sản văn hóa Trường Lưu

Bảo tồn và phát huy di sản văn hóa Trường Lưu

Trường Lưu không chỉ mang vẻ đẹp của một miền quê thanh bình mà còn lưu giữ những giá trị văn hóa đặc sắc được thế giới vinh danh. Các di sản ấy được gìn giữ và phát huy, trở thành niềm tự hào của quê hương.
Chuyện chưa kể về anh nông dân chèo đò cứu trợ giữa tâm lũ

Chuyện chưa kể về anh nông dân chèo đò cứu trợ giữa tâm lũ

Khi xã Cẩm Duệ (Hà Tĩnh) chìm sâu trong dòng nước xiết do mưa lớn và xả tràn Kẻ Gỗ, người nông dân Nguyễn Văn Hương (SN 1980) đã biến chiếc thuyền độc mộc thành cây cầu nối sự sống tại "túi lũ" thôn Na Trung. Bất chấp hiểm nguy, anh đã tiếp sức kịp thời và trấn an tinh thần cho hơn 270 hộ dân bị cô lập nơi đây.
Đại thi hào Nguyễn Du - người của miền dân dã

Đại thi hào Nguyễn Du - người của miền dân dã

Dù sinh ra trong gia đình quý tộc nhưng Nguyễn Du chọn hòa mình với các tầng lớp nhân dân, nhất là quãng thời gian ở quê nội Tiên Điền (Hà Tĩnh). Điều đó đã giúp Đại thi hào hiểu rõ hơn cuộc sống người dân, yêu thương mọi kiếp người, hun đúc trái tim nhân đạo rộng lớn.
NSƯT Tạ Hồng Dương: “Con đò” ngược xuôi giữa đôi bờ ví, giặm

NSƯT Tạ Hồng Dương: “Con đò” ngược xuôi giữa đôi bờ ví, giặm

Không biết từ bao giờ, tôi đã ghi nhớ về NSƯT Tạ Hồng Dương - hiện là Phó Giám đốc Trung tâm Nghệ thuật truyền thống Nghệ An – trong hình ảnh một con đò. Có lẽ là khi dòng chữ tên anh vang lên trong lời giới thiệu về đạo diễn của vở kịch hát dân ca nào đó, có thể là khi tên anh lặng lẽ hiện lên ở phần giới thiệu thành phần sáng tạo một chương trình nghệ thuật được phát trên truyền hình, cũng có thể là khi anh lặng lẽ ngồi làm giám khảo một cuộc liên hoan dân ca ví, giặm ở Hà Tĩnh… Dù ở đâu, trong vai trò nào, anh cũng hiện lên giản dị, như con đò cần mẫn ngược xuôi giữa đôi bờ ví, giặm.
Tiên Điền hôm nay...

Tiên Điền hôm nay...

Tựa vào núi Hồng, soi bóng dòng Lam, Tiên Điền (Hà Tĩnh) hôm nay mang dáng hình rộng mở, năng động.
Hoàng giáp Vũ Diệm - Người con núi Hồng làm rạng danh quê hương

Hoàng giáp Vũ Diệm - Người con núi Hồng làm rạng danh quê hương

Ít ai biết rằng, câu thành ngữ nổi tiếng một thời ở kinh đô Thăng Long “Bút Cấm Chỉ, sĩ Thiên Lộc” nói về vùng đất hiếu học ở Hà Tĩnh là xuất phát từ người học trò có tên Vũ Diệm, quê ở làng Thổ Vượng, sau này thi đỗ Hoàng giáp, giúp nước, giúp dân.