50 năm nền văn học nghệ thuật Việt Nam sau ngày đất nước thống nhất

Quê hương xứ sở trong văn học Hà Tĩnh giai đoạn 1975-2025

(Baohatinh.vn) - Hướng về nguồn cội với tất cả nghĩa tình sâu nặng là một trong những nội dung nổi bật của văn học Hà Tĩnh 50 năm qua.

Ở bất cứ giai đoạn lịch sử nào, lòng yêu nước cũng là một trong những nguồn cảm hứng sâu đậm nhất của văn học, nghệ thuật. Cảm hứng yêu nước biểu hiện trong muôn vàn cung bậc, sắc thái khác nhau, tùy thuộc vào sự tác động của thực tế đời sống cũng như cá tính sáng tạo của người nghệ sĩ.

Cảm hứng yêu nước trong văn học nghệ thuật Hà Tĩnh giai đoạn 1975-2025 biểu hiện trước tiên ở tình cảm của người cầm bút với quê hương, xứ sở. Tình cảm thiêng liêng máu thịt ấy được hình thành tự nhiên trong mối quan hệ giữa nhà văn và môi trường sống cùng ý thức về bổn phận đối với nơi chôn nhau cắt rốn, với cội nguồn.

Hình ảnh quê hương xuất hiện trong nhiều tác phẩm nghệ thuật của các tác giả Hà Tĩnh. Ảnh: Huy Tùng
Hình ảnh quê hương xuất hiện trong nhiều tác phẩm nghệ thuật của các tác giả Hà Tĩnh. Ảnh: Huy Tùng

Mặt khác, những đặc trưng văn hóa làng xã cổ truyền miền đất Hà Tĩnh chi phối sâu sắc quan niệm sáng tạo của nhà văn. Họ có sự nhạy cảm đạo đức, cảm giác, cảm xúc và tư tưởng nghệ thuật riêng trong trải nghiệm, thấu hiểu con người và vùng đất quê mình. Đất quê mình, dù thơ mộng, hùng vĩ, “giang sơn tụ khí” hay đầy những tai ương của chiến tranh và thiên tai thì trong thẳm sâu cõi lòng, nhà văn Hà Tĩnh vẫn dành tình cảm chân thành, tha thiết nhất cho nơi chôn nhau cắt rốn.

Một Hà Tĩnh thường xuyên đối mặt với thiên tai khắc nghiệt: Bão xô nghiêng mảnh đất gầy/ Nắng hun đến cái diệp cày cũng cong (“Lục bát Tiên Điền” - Yến Thanh). Mỗi người viết là một góc nhìn, một cách cảm nhận nhưng trong rất nhiều tác phẩm viết về quê hương, hình ảnh “nắng lửa”, “gió hun”, “đồng bãi khô cằn”, “đất cày lên sỏi đá”, “cơn bão chưa qua hạn hán đã tới rồi” cứ trở đi trở lại như những điệp khúc xót xa trong thơ Phan Duy Thảo, Nguyễn Ngọc Phú, Bùi Quang Thanh, Bùi Minh Huệ, Nguyễn Ngọc Vượng, Phan Trọng Tảo, Nguyễn Văn Hoan, Trần Nam Phong, Quỳnh Như…; trong văn xuôi Đức Ban, Phan Thế Cải, Võ Minh Châu, Nguyễn Xuân Diệu, Lê Văn Vỵ, Hà Lê, Nguyễn Trung Tuyến, Trần Quỳnh Nga… Và trong các loại hình nghệ thuật: âm nhạc (Ngọc Thịnh, Quốc Nam, Trịnh Ngọc Châu, Mạnh Chiến…); ảnh nghệ thuật (Phan Thoan, Trần Hướng, Sỹ Ngọ, Đình Thông, Huy Tuấn, Hữu Vơn…); hội họa (Phạm Lê Khang, Lê Anh Tuấn, Lê Anh Ngọc, Trần Lê Khả…); sân khấu kịch nói (Nguyễn Ban, Sỹ Thiện); kịch hát dân ca (Phan Lương Hảo, Trương Quang Bốn, Đặng Duy Hải, Hoàng Vinh…); trong múa (Nguyễn Thị Cẩm, Nguyễn Thị Thanh Mai, Hoài Thu)...

Viết về quê hương, nhà văn giàu tâm huyết gửi cả hồn mình vào từng hình ảnh đơn sơ mà thân thuộc, vào mỗi nỗi buồn, niềm vui, những mong ước bình dị của con người...
Viết về quê hương, nhà văn giàu tâm huyết gửi cả hồn mình vào từng hình ảnh đơn sơ mà thân thuộc, vào mỗi nỗi buồn, niềm vui, những mong ước bình dị của con người...

Sau ngày đất nước thống nhất đến nay, các tác giả thuộc loại hình văn học xa dần tư tưởng nghệ thuật ngợi ca một chiều từng phổ cập văn chương một thời, để dấn thân vào đời sống, tìm tòi, khai thác, thấu hiểu những vấn đề sâu xa, lẩn khuất trong tâm hồn con người, trong ngổn ngang hiện thực cuộc sống. Đấy là lối ngõ để văn học, nghệ thuật đến với tâm hồn độc giả.

Hình ảnh quê hương lộ diện ra trong từng gương mặt người, in dấu trong từng bữa ăn ngày no, ngày đói. Viết về quê hương, nhà văn giàu tâm huyết gửi cả hồn mình vào từng hình ảnh đơn sơ mà thân thuộc, vào mỗi nỗi buồn, niềm vui, những mong ước bình dị của con người. Chẳng phải ngẫu nhiên mà hình tượng mẹ với bao nỗi vất vả, nhọc nhằn được thể hiện trong văn học luôn da diết với những tình cảm thương mến quê nghèo. Qua mẹ, ta hiểu sâu sắc hơn về quê hương như trong các tác phẩm: “Mùa gặt” - Quỳnh Như, “Làng Diêm” - Nguyễn Ngọc Vượng, “Giấc mơ tuổi thơ” - Trần Nam Phong, “Cắt móng chân cho mẹ” - Lê Văn Vỵ, “Hạt đắng” - Bùi Quang Thanh, “Lối xưa” - Hoàng Văn Hóa, “Thưa với mẹ” - Nguyễn Văn Thanh…

Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Hà Tĩnh tổ chức hội nghị tổng kết công tác năm 2024, triển khai nhiệm vụ năm 2025.
Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Hà Tĩnh tổ chức hội nghị tổng kết công tác năm 2024, triển khai nhiệm vụ năm 2025.

Nếu quê hương hiện lên trong thơ như những nét ký họa rưng rưng nỗi niềm, thì ở văn xuôi, với ưu thế của thể loại, hình ảnh quê hương được tái hiện một cách chi tiết, đầy đặn và sống động trong truyện ngắn của Đức Ban, Trần Đắc Túc, Nguyễn Thị Phước, Như Bình, Đặng Thanh Quê, Trần Hải Vân, Trần Tú Ngọc, Trần Quỳnh Nga, Nguyễn Trung Tuyến…; trong ký của Lê Trần Sửu, Chính Tâm, Võ Minh Châu, Phan Trung Hiếu, Phan Thế Cải, Nguyễn Xuân Diệu...

Người Hà Tĩnh có những nét đối nghịch rất đặc trưng: âm thầm nín nhịn và quyết liệt dữ dội; vị kỷ và vị tha; hẹp hòi và rộng lượng; lý sự và tình nghĩa; tự tôn và tự ti; nghiệt ngã và bao dung, cộc cằn; chân mộc và đa cảm, đa đoan…

Những nhân vật như chị Thảo - “Hoa bần”, ông Cự - “Ngôi sao hôm leo lét”, Nợi - “Đền thờ Thánh mẫu” của Đức Ban; bà Đậu - “Mùi cám mới”, Cúc - “Cầu vồng” của Nguyễn Thị Phước; ông Đảm - “Làng Vòng” của Trần Đắc Túc; bà Mão - “Dưới chân núi Mồ Côi”, o Thiu - “Hoa gạo”, lão Mốc - “Đêm nguyệt thực” của Như Bình; o Chắt - “Nhà thờ tướng công” của Đặng Thanh Quê… cho ta hình dung khá rõ khí chất, tính cách của con người Hà Tĩnh. Điều đáng nói là qua những thân phận riêng tư cá biệt ấy, các nhà văn muốn gửi gắm mối đồng cảm sâu sắc với người anh em quê hương mình.

Song, nếu văn học Hà Tĩnh chỉ đề cập đến một vài mặt như vừa trình bày trên đây thì chắc chắn vẫn còn phiến diện. Hà Tĩnh là một vùng đất giàu truyền thống quật cường cũng như có bề dày của một vùng văn hóa lâu đời. Quê hương của Nguyễn Du, Nguyễn Công Trứ, Nguyễn Huy Oánh, Nguyễn Huy Tự, Phan Huy Ích, Lê Hữu Trác, Nguyễn Thiếp, Hoàng Ngọc Phách, Võ Liêm Sơn, Xuân Diệu, Huy Cận, Hoàng Xuân Hãn, Nguyễn Đổng Chi… nơi đã sản sinh những huyền thoại, truyền thuyết, cổ tích, những câu chuyện trạng hấp dẫn, những làn điệu ví, giặm, ca trù, phường vải… đặc sắc thì không thể không gợi lên ở người thời nay những suy nghĩ, tự hào.

Văn hóa của quê hương đã trở thành một nguồn cảm hứng trong văn học Hà Tĩnh 50 năm qua. Trong ảnh: Tiết mục mở màn chương trình nghệ thuật "Trăm năm ngàn năm Hải Thượng Lãn Ông" tại Lễ kỷ niệm 300 năm Ngày sinh Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác do tỉnh Hà Tĩnh chủ trì tổ chức. Ảnh: Đậu Hà
Văn hóa của quê hương đã trở thành một nguồn cảm hứng trong văn học Hà Tĩnh 50 năm qua. Trong ảnh: Tiết mục mở màn chương trình nghệ thuật "Trăm năm ngàn năm Hải Thượng Lãn Ông" tại Lễ kỷ niệm 300 năm Ngày sinh Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác do tỉnh Hà Tĩnh chủ trì tổ chức. Ảnh: Đậu Hà

Văn hóa của quê hương đã trở thành một nguồn cảm hứng trong văn học Hà Tĩnh 50 năm qua. Viết về quê hương là tái hiện cái thực tại đang diễn ra, là khai thác những tầng vỉa văn hóa tinh thần trong lòng cuộc sống. Văn hóa dân gian, văn hóa đương đại sẽ tiếp tục nuôi dưỡng tâm hồn, khai phóng tư duy người hôm nay trong hành trình tới tương lai. Đấy cũng chính là tình cảm biết ơn, nhớ thương nguồn cội. Như cách mà Trần Đắc Túc đã đề cập trong “Làng xưa bạn cũ”: “Thế đất vòng cung của làng giống hình một con rùa nếu nhìn xa từ trên rú Hống, phía bến Nậy là đầu, mà đuôi là khúc bến Lò. Các cố trong làng hay gọi đó là thế đất hồi quy. Con rùa bò về. Về đâu nhỉ? Về hang hay về bến? Tôi hỏi Cố Chuyên, một cụ già giỏi chữ Nho hãy còn đang sống. Cụ giải thích: Không chỉ con rùa đâu, chỉ phận người làng đấy. Người làng kiếm ăn xa xứ, cuối cùng cũng dắt díu nhau về, chẳng cứ thân rùa... Mỗi người một cách trở về. Thế đất hồi quy các cụ nói vậy không sai. Đường đi của đời người như đã uốn theo vạch”.

Sông có nguồn, cây có cội, người có tổ tiên, quê hương. Hướng về nguồn cội với tất cả nghĩa tình sâu nặng là một trong những nội dung nổi bật của văn học Hà Tĩnh 50 năm qua. Những tác phẩm như vậy chắc chắn sẽ còn có chỗ đứng xứng đáng trong lòng người đọc.

Chủ đề 50 năm văn học nghệ thuật sau ngày đất nước thống nhất

Đọc thêm

NSƯT Tạ Hồng Dương: “Con đò” ngược xuôi giữa đôi bờ ví, giặm

NSƯT Tạ Hồng Dương: “Con đò” ngược xuôi giữa đôi bờ ví, giặm

Không biết từ bao giờ, tôi đã ghi nhớ về NSƯT Tạ Hồng Dương - hiện là Phó Giám đốc Trung tâm Nghệ thuật truyền thống Nghệ An – trong hình ảnh một con đò. Có lẽ là khi dòng chữ tên anh vang lên trong lời giới thiệu về đạo diễn của vở kịch hát dân ca nào đó, có thể là khi tên anh lặng lẽ hiện lên ở phần giới thiệu thành phần sáng tạo một chương trình nghệ thuật được phát trên truyền hình, cũng có thể là khi anh lặng lẽ ngồi làm giám khảo một cuộc liên hoan dân ca ví, giặm ở Hà Tĩnh… Dù ở đâu, trong vai trò nào, anh cũng hiện lên giản dị, như con đò cần mẫn ngược xuôi giữa đôi bờ ví, giặm.
Tiên Điền hôm nay...

Tiên Điền hôm nay...

Tựa vào núi Hồng, soi bóng dòng Lam, Tiên Điền (Hà Tĩnh) hôm nay mang dáng hình rộng mở, năng động.
Hoàng giáp Vũ Diệm - Người con núi Hồng làm rạng danh quê hương

Hoàng giáp Vũ Diệm - Người con núi Hồng làm rạng danh quê hương

Ít ai biết rằng, câu thành ngữ nổi tiếng một thời ở kinh đô Thăng Long “Bút Cấm Chỉ, sĩ Thiên Lộc” nói về vùng đất hiếu học ở Hà Tĩnh là xuất phát từ người học trò có tên Vũ Diệm, quê ở làng Thổ Vượng, sau này thi đỗ Hoàng giáp, giúp nước, giúp dân.
Không ngừng “làm dày” di sản Nguyễn Du và Truyện Kiều

Không ngừng “làm dày” di sản Nguyễn Du và Truyện Kiều

Cùng với công tác bảo tồn, BQL Khu di tích Nguyễn Du (xã Tiên Điền, Hà Tĩnh) đã nỗ lực sưu tầm nhiều tư liệu, hiện vật, khảo cứu và xuất bản nhiều ấn phẩm liên quan về Đại thi hào Nguyễn Du, dòng họ Nguyễn Tiên Điền, Truyện Kiều..., qua đó, làm dày thêm và lan tỏa di sản Nguyễn Du.
Người thợ cốp pha lan tỏa lối sống đẹp

Người thợ cốp pha lan tỏa lối sống đẹp

Không danh lợi, không ồn ào, chỉ lặng lẽ cứu người, giúp đời bằng cả tấm lòng - đó là cách anh Đậu Văn Mân (Đội trưởng đội cứu hộ, cứu nạn 0 đồng SOS Mân Côi Hà Tĩnh) đang sống và hành động suốt những năm qua.
"Vì người nghèo" - Hành trình của yêu thương!

"Vì người nghèo" - Hành trình của yêu thương!

Những ngôi nhà được dựng lại sau bão, những mô hình sinh kế được trao cho người dân đã tạo nên dòng chảy yêu thương lan tỏa, thể hiện trách nhiệm, tinh thần đoàn kết trong mục tiêu phát triển bền vững ở Hà Tĩnh, không để ai bị bỏ lại phía sau.
"Cây sáng kiến" ở Vườn quốc gia Vũ Quang

"Cây sáng kiến" ở Vườn quốc gia Vũ Quang

Hơn 12 năm công tác tại Vườn Quốc gia Vũ Quang (Hà Tĩnh), anh Lê Thanh Toán đã trở thành tấm gương tiêu biểu về tinh thần trách nhiệm, lòng tận tụy và sự sáng tạo trong công tác quản lý, bảo vệ rừng và bảo tồn đa dạng sinh học.
Những bông hoa đẹp trong phong trào thi đua yêu nước

Những bông hoa đẹp trong phong trào thi đua yêu nước

Không chỉ giỏi việc nước, đảm việc nhà, nhiều phụ nữ Hà Tĩnh đã và đang tỏa sáng trong các phong trào thi đua yêu nước, trở thành những bông hoa đẹp, góp phần làm rạng rỡ thêm truyền thống của phụ nữ Việt Nam.
Vì sao người Hà Tĩnh ưu tiên làm nhà kiên cố, mua xe?

Vì sao người Hà Tĩnh ưu tiên làm nhà kiên cố, mua xe?

Nếu người ở những tỉnh có mưa thuận gió hòa từng sống, trải qua những ngày tháng tại Hà Tĩnh như tháng 10 này, sẽ thấu hiểu vì sao người quê tôi dồn tiền bạc, chắt bóp để làm nhà kiên cố, mua xe...
Còn mãi ký ức Ngày Giải phóng Thủ đô

Còn mãi ký ức Ngày Giải phóng Thủ đô

Đã 71 năm trôi qua, song với cựu chiến binh Hồ Sỹ Cúc (95 tuổi, TDP Liên Công, phường Trần Phú, Hà Tĩnh), ký ức hào hùng về ngày cùng đồng đội tiến qua 5 cửa ô về tiếp quản Thủ đô (10/10/1954) vẫn vẹn nguyên niềm tự hào.
Cái duyên với Truyện Kiều

Cái duyên với Truyện Kiều

Truyện Kiều với chủ nghĩa nhân văn cao cả, nghệ thuật đặc sắc đã đến với nhiều quốc gia, dân tộc trên thế giới, thực sự mang nhiều giá trị xuyên thời đại. Trong niềm hãnh diện chung đó, những người con Hà Tĩnh nói chung và những người con xa quê nói riêng luôn tự hào, ngưỡng mộ Đại thi hào Nguyễn Du và nỗ lực lan tỏa Truyện Kiều với bè bạn gần xa.
Sức mạnh nội sinh trên chặng đường mới

Sức mạnh nội sinh trên chặng đường mới

Con người Hà Tĩnh, với những giá trị đặc trưng không ngừng được củng cố, hun đúc, phát triển qua các thời kỳ chính là sức mạnh nội sinh để xây dựng và phát triển quê hương.