Những cuộc “đi tìm” trong thơ Đặng Quốc Vinh

(Baohatinh.vn) - Cầm trên tay tập thơ “Tìm nửa của mình” của tác giả Đặng Quốc Vinh (TP. Hà Tĩnh), tôi xúc động như chính tôi cũng đang tìm lại được những giá trị, những vẻ đẹp quý giá ẩn đằng sau đời sống vốn dĩ rất bình dị ở xung quanh.

Những cuộc “đi tìm” trong thơ Đặng Quốc Vinh

Từ bài thơ đầu tay “Tìm nửa của mình”, hơn 30 năm qua, tác giả góp nhặt, chắt chiu xúc cảm của mình trong từng khoảnh khắc, trong từng phút giây của sự sống. Ảnh Internet

Đọc tập thơ của anh, tôi bước vào một cuộc hành trình đặc biệt - hành trình trở về, tìm lại bản thể trong những xúc cảm về tình quê, tình đời mà mỗi chúng ta ai cũng đa mang.

Tập thơ không dày, gọn gàng với 50 tác phẩm nhưng đủ để khắc họa chân dung của một người thơ. Từ bài thơ đầu tay “Tìm nửa của mình”, hơn 30 năm qua, tác giả góp nhặt, chắt chiu xúc cảm của mình trong từng khoảnh khắc, trong từng phút giây của sự sống. Anh không phải là một người viết dễ dãi, anh yêu thơ và có trách nhiệm với thơ.

Qua từng thi phẩm, chân dung của một người sáng tác rất dung dị, gần gũi với những rung động chân thực, không màu mè, kiểu cách hiện lên rất rõ nét. Thơ anh không có những cách tân táo bạo, không gọt giũa cầu kỳ trong câu chữ nhưng mỗi bài đều có sức níu kéo người đọc.

Những cuộc “đi tìm” trong thơ Đặng Quốc Vinh

Đặng Quốc Vinh được biết đến rộng rãi với tác phẩm “Tìm nửa của mình”. Đó cũng chính là tiêu đề tập thơ vừa xuất bản của anh. Ảnh AH

Có lẽ, đó chính là vẻ đẹp thâm trầm, đầy chiêm nghiệm của một người từng trải, đi nhiều, hiểu biết nhiều và công việc, trách nhiệm gắn chặt với cộng đồng, với quê hương.

Tôi tưởng tượng những bài thơ trong tập này được sắp xếp trên một con đường trải đầy cỏ hoa đồng nội. Con đường ấy in dấu chân anh - chàng trai trẻ lãng tử ngày xưa cho đến một người đàn ông từng trải, lịch lãm của bây giờ.

Phải chăng, trong suốt hành trình cầm bút của mình, Đặng Quốc Vinh chỉ bước đi trên con đường ấy, để hồn mình hòa quyện với hồn quê, để tình riêng của mình đồng vọng cùng với tình đời tha thiết?

Nguồn mạch cảm hứng quan trọng trong tập thơ này của Đặng Quốc Vinh chính là tình cảm sâu nặng dành cho quê hương, đất nước.

Mỗi miền đất anh đến đều trở thành một phần máu thịt trong anh: “Hương Khê là tình yêu của tôi/ Những Phúc Trạch, Hương Đô, Lộc Yên, Gia Phố/ Cho tôi được gửi niềm thương nhớ/ Ở lại cùng em với mảnh đất này” (Với Hương Khê); “Thiên Cầm thành nỗi nhớ/ Đảo Bớc thành đảo thiêng/ Ai sẽ là Từ Thức/ Giữa đảo này gặp tiên” (Đảo Bớc).

Những cuộc “đi tìm” trong thơ Đặng Quốc Vinh

Nhiều bài thơ của Đặng Quốc Vinh còn ẩn chứa ân tình sâu nặng với quê hương. Ảnh Hùng Nguyễn

Hay ở các bài “Hồng Lĩnh vào xuân”, “Linh chuông Đồng Lộc”… cũng đều toát lên không khí hào sảng, niềm tin, niềm tự hào sâu sắc của một con người gắn bó thiết tha với nơi chôn rau cắt rốn. Nhiều bài thơ của anh không chỉ khắc họa được những chuyển mình thần kỳ của quê hương, đất nước mà còn chất chứa cái tình nặng sâu, thăm thẳm của một nhân cách đáng trọng.

Đặc biệt, ở tập thơ này, tôi thích nhất những tác phẩm trong mạch cảm hứng về nhân sinh, thế sự. Chất nhân văn ngấm sâu vào từng con chữ, ăm ắp trong mỗi vần thơ. Những tứ thơ độc đáo có khi bất chợt tìm về từ một hình ảnh giản dị, đời thường nhất - người đi bán lá đùng đình: “Giữa trưa nắng rát thân gầy/ Người đi che nắng biết ngày nào râm?”.

Cái đau đáu về đời sống thế nhân, cái đa cảm của một hồn thơ giàu rung động nhiều khi thể hiện rõ trong những vần thơ giản dị như thế. Tôi có cảm giác nhiều bài thơ của Đặng Quốc Vinh bắt nhịp theo cái rộn ràng của những đổi thay đất nước trong thời kỳ mới.

Nhưng cũng có những khoảnh khắc, những rung cảm lãng mạn, nhẹ nhàng chợt đến vây kín tâm hồn anh cùng những vần thơ dễ dàng neo lại trong lòng người đọc: “Hôm nay giữa ồn ào phố thị/ Chợt nhận ra hương bưởi dâng đầy/ Thì ra mấy cô em xóm núi/ Về chợ xuân vừa mới qua đây” (Hương bưởi). Hay: “Đêm lạnh lắm, sấu ơi đừng rơi nữa/ Để nỗi buồn xa vắng cứ dày thêm (Thu Hà Nội).

Những cuộc “đi tìm” trong thơ Đặng Quốc Vinh

Chắc hẳn đối với bất kỳ người làm thơ nào, suốt nghiệp văn chương của mình cũng khao khát có một thi phẩm trở thành bài thơ của mọi người, mọi thời. Điều đó quả thực rất khó. Nhưng với Đặng Quốc Vinh, tên tuổi của anh đã gắn với thi phẩm “Tìm nửa của mình”.

Tứ thơ độc đáo, cách thể hiện đậm chất triết lý về tình yêu nhưng vẫn rất gần gũi, dễ cảm. Một bài thơ hay là khi người đọc tìm thấy họ, tìm thấy thân phận, cuộc đời, hay nhiều khi chỉ là chút rung động của mình trong đó.

Không phải nửa của mình không phải nửa của nhau

Thì thượng đế ơi! Đừng bắt tôi nhầm tưởng

Bởi tôi biết khổ đau hay vui sướng

Là đúng sai trong tìm nửa của mình.

Những cuộc “đi tìm” trong thơ Đặng Quốc Vinh

Có lẽ, Đặng Quốc Vinh đã giải mã được sự bí ẩn lạ kỳ muôn đời của tình yêu lứa đôi bằng một thứ ngôn ngữ thơ ca giản dị và đẹp đẽ nhất. Ảnh Interner

Có thể dễ dàng hiểu được tại sao thơ anh có một sức hấp dẫn lạ lùng đặc biệt với những người trẻ tuổi đến như vậy.

Có lẽ, anh đã giải mã được sự bí ẩn lạ kỳ muôn đời của tình yêu lứa đôi bằng một thứ ngôn ngữ thơ ca giản dị và đẹp đẽ nhất; anh mang lại cho chúng ta niềm tin yêu vào cuộc sống, có khi chỉ giản đơn là cảm giác hạnh phúc, ấm áp bên người bạn đời, là những cảm thức rung động sâu xa khi “em đi vắng” để rồi lại càng cảm thấy em gần hơn, gần thêm mãi…

Đặng Quốc Vinh đã bắt đầu hành trình sống và sáng tạo của mình bằng một cuộc đi tìm. Và tôi tin chắc rằng, cho đến giây phút này, anh đã tìm được rất nhiều thứ - đó không chỉ là “nửa của mình” mà còn là những giá trị đẹp đẽ mà với nhiều người chưa hẳn cuối hành trình đã tìm thấy.

Tình người, tình đời, tình quê nồng mặn trong tập thơ này sẽ neo đậu lại trong lòng những người yêu cái đẹp và trân trọng giá trị cuộc đời.

Chủ đề Sáng tác Văn học Nghệ thuật

Đọc thêm

'Săn' mai anh đào nở sớm

'Săn' mai anh đào nở sớm

Thời điểm này, trên khắp các diễn đàn mạng xã hội, người dân và du khách đã bày tỏ sự vui mừng khi hoa mai anh đào đã bắt đầu nở rộ tại khắp các vùng ngoại ô TP Đà Lạt.
Kịch bản 'Táo quân 2025' bị lộ?

Kịch bản 'Táo quân 2025' bị lộ?

Theo bảng phân vai "Táo quân 2025" được NSƯT Chí Trung đăng tải, buổi chầu năm nay của các Táo sẽ thay bằng hình thức cuộc thi.
Podcast truyện ngắn: Hơi ấm đêm xuân

Podcast truyện ngắn: Hơi ấm đêm xuân

Tim tôi như đứng lặng trong lồng ngực. Cớ gì mọi thứ lại trùng hợp đến vậy. Tôi khẽ nhìn khuôn mặt anh Ba qua kính chiếu hậu, thấy anh hiền, chân chất, lương thiện, nhân hậu như má, như ba...
VTV tung những hình ảnh đầu tiên về 'Táo quân 2025'

VTV tung những hình ảnh đầu tiên về 'Táo quân 2025'

Mới đây, chương trình "VTV Kết nối" đã thực hiện phóng sự đột nhập phòng tập "Táo quân" lúc nửa đêm. Các nghệ sĩ Chí Trung, Quang Thắng, Vân Dung... cũng có những chia sẻ đầu tiên về chương trình.
Podcast tản văn: Mùi của tết

Podcast tản văn: Mùi của tết

Những ngày cuối đông, tiết trời hao hao rét. Giữa khung cảnh ngược xuôi tấp nập của phố phường, ta thoảng nghe trong gió lạnh một mùi vị rất quen thuộc...
Dân ca Quan họ Bắc Ninh lời cổ: Vui bốn mùa

Dân ca Quan họ Bắc Ninh lời cổ: Vui bốn mùa

Tiết mục Vui bốn mùa (dân ca quan họ Bắc Ninh lời cổ), phối khí: NSƯT Quang Hưng, biên đạo: NSƯT Khánh Toàn, do Đoàn nghệ thuật tỉnh Bắc Ninh biểu diễn tại Liên hoan Di sản văn hóa phi vật thể được UNESCO vinh danh tại Hà Tĩnh.
Podcast truyện ngắn: Hoa muộn

Podcast truyện ngắn: Hoa muộn

Bên trong vẫn ồn ào náo nhiệt, ngoài này tĩnh lặng bất thường. Chú nắm tay Thụy, ấm áp và yêu thương. Đêm bỗng nở hoa. Muộn mằn nhưng nồng nàn...
Podcast: Bức họa tháng Chạp

Podcast: Bức họa tháng Chạp

Thế là tháng Chạp đã trở về trong sự dùng dằng của đất trời buổi cuối đông. Lòng người vào Chạp cũng trở nên khác lạ với những hối hả để gói ghém lại một năm dài, với những chậm rãi, níu kéo trong sự ươm ủ đón chờ năm mới…
Podcast truyện ngắn: Chiếc khăn xanh

Podcast truyện ngắn: Chiếc khăn xanh

Tôi không biết điều kỳ diệu nào đã giữ bà tôi gắng gượng ở lại đón cái Tết cuối cùng với gia đình năm đó. Nhưng mãi về sau này, trên những hành trình xuôi ngược, tôi luôn giữ bên mình chiếc khăn len màu xanh bà trao cho tôi ngày ấy...
Podcast tản văn: Có hẹn với mùa xuân

Podcast tản văn: Có hẹn với mùa xuân

Nỗi nhớ bỗng thắt chặt ngực tôi lúc này khi chợt nhận ra, đã bao nhiêu năm mình lỗi hẹn, đã bao nhiêu cái Tết cứ vội vã trở về để rồi lại vội vã đi...