Điểm cho tình yêu

Cơ quan anh thi đua, đầu năm “tặng” mỗi người 100 điểm, sau đó trừ dần. Ví dụ đi trễ hai lần trừ một điểm, vắng họp một lần trừ một điểm.

Điểm cho tình yêu ảnh 1

Cuối năm tính điểm, ai còn nhiều thì đứng đầu thi đua, lãnh thưởng, lên lương. Bắt chước kiểu “thi đua” này, anh trừ dần tình yêu của anh dành cho em vì tội nói nhiều của em.

Anh ghét đàn bà nói nhiều, ghét của nào trời trao của nấy, vợ anh lại nói nhiều. Trong đám đông anh nghe tiếng vợ nói nhiều. Nói nhiều mà nói dở, em biết rồi đấy, anh trừ em hai điểm tình yêu cho mỗi lần.

Có việc gì nghiêm trọng đâu, anh chỉ uống với anh em vài ly, về trễ, em lu loa lên, em than trời trách đất, em khổ nhất thế gian. Vì chuyện này xảy ra như cơm bữa, anh trừ em hai mươi điểm tình yêu.

Con trai mới ba tuổi, hơi nghịch phá. Em tay làm, miệng la mắng con oai oái. Nó có hiểu quái gì bổn phận làm con như lời em quát nó đâu, em quát nó quá cha em quát anh, xung gan thiệt. Anh trừ em năm điểm thi đua, ơ không phải, năm điểm tình yêu.

Con còn nhỏ em cực quá đi chứ nhưng phải chịu khó, than thở nỗi gì. Bộ em tưởng anh ăn đồng lương này sướng lắm sao. Thủ trưởng bất tài, đồng nghiệp bất tín, cấp dưới bất tuân, đối tác bất trung... khổ chết đi được nhưng anh có mất tiếng nào phiền em đâu. Tức quá, anh trừ em mười điểm tình yêu.

Em gái anh cất nhà, mình thong thả hơn cho nó mượn tí tiền. Vay mắc nợ, mượn mang ơn, nó mượn nó sẽ trả. Em lại nói nhiều, em so đo, em phân bì với em của em cũng mượn nhưng không được. Nhức cái đầu chịu không thấu, trừ em năm điểm tình yêu.

Anh phụ với các em vài đồng ốp gạch men cái bếp cho má. Vậy là em mặt nặng mày nhẹ, mồm nói liên thanh như AK bắn rằng mình còn nghèo, tiền đâu có dư mà đi phân phát. Chuyện này em xứng đáng bị trừ hai mươi điểm tình yêu.

Cuối năm tính điểm tình yêu, 100 điểm ban đầu đặt ra trở thành con số 0 tổ chảng. Sao đến bây giờ anh mới thấy em xấu xí nhỉ, đã xấu lại lắm lời. Ngày xưa anh bị quỷ ám hay sao mà không nhận ra. Anh yêu em chỉ vì bàn tay em xinh đẹp, ngớ ngẩn hết chỗ nói. Anh xót xa đời anh.

Không sống chung với em nổi nữa.

Cơ quan em thi đua, đầu năm “cho” mỗi người 100 điểm, sau đó trừ dần. Ví dụ đi toalet nhiều lần để son môi chải tóc trừ một điểm, vắng họp một lần trừ một điểm. Cuối năm xét thi đua, ai còn nhiều điểm thì đứng đầu thi đua, lãnh thưởng, tăng lương. Mắc bệnh “thi đua” này, em cũng trừ dần tình yêu của em dành cho anh vì tội lầm lì xa cách của anh.

Đàn ông mà nhỏ nhen, hở chút mặt quạu quọ, ghét không chịu được. Em trừ anh mười điểm thi đua, ơ không phải, mười điểm tình yêu.

Để ý anh ngồi với bạn, anh huyên thuyên bất tận. Với em anh tiết kiệm từng từ. Anh không hài lòng gì thì nói ra chứ bộ câm à. Em trừ anh năm điểm tình yêu.

Anh đi nhậu về. Nói động anh tí, anh ngồi thừ ra một đống trợn trừng em. Anh có lỗi chứ em có lỗi à. Anh là cái thứ đánh chẳng đi dọ chẳng đứng. Chuyện này liên tục xảy ra, em trừ anh hai mươi điểm tình yêu.

Bạn anh tới nhà chơi toàn thứ không ra gì, đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã. Tranh nhau nói chẳng ra làm sao, các anh thật vô vị. Em trừ riêng anh năm điểm tình yêu.

Em có nhan sắc, lắm kẻ vây quanh em chớ bộ. Em cũng viên chức như anh nhưng về nhà phải lo cho con nữa, thằng nhỏ nghịch như quỷ sứ. Anh lẽ ra phải phụ em chuyện vệ sinh nhà cửa, đã không giúp còn cau có, em la con chứ la anh à? Em trừ anh mười điểm tình yêu.

Em của em hỏi anh mượn anh ít tiền sửa nhà, anh không cho, nói dối không có tiền. Nó mượn nó trả chứ chạy làng được à. Nhưng em của anh hỏi thì có ngay. Em so bì không đúng sao. Vậy là anh quát lên rồi ra khỏi nhà, thiệt quá quắt, anh giỏi đi luôn đi. Em trừ anh năm điểm tình yêu.

Ba em cần tiền mua cây giống, có mấy đồng đâu mà anh không giúp để ba phải trồng giống cũ sản lượng chẳng được bao nhiêu. Anh không đáng mặt đàn ông chút nào. Người ta nói thứ đàn ông mặt gà mái như anh là đồ keo kiệt, chi li tính toán. Em trừ anh hai mươi điểm tình yêu.

Cuối năm chấm điểm tình yêu, 100 điểm ban đầu đặt ra trở thành con số 0 to tướng. Sao đến giờ em mới thấy anh xấu trai nhỉ, bản mặt đã xấu lại lầm lì khó ưa. Ngày xưa em yêu anh vì mỗi mái tóc anh bồng bềnh, ngu ngốc hết chỗ nói, thiệt là cay đắng. Em tiếc cho đời em.

Không thể sống chung với anh một giây phút nào nữa.

Cơ quan mỗi năm xét thi đua một lần. Vợ chồng anh mỗi năm lại diễn ra:

- Chia tay thôi, tôi không chịu nổi cô nữa.

- Anh viết đơn đi, tôi ký. Anh tưởng tôi còn chịu nổi anh à, anh hết thuốc chữa rồi, anh cứ ở đây muốn rước ai về thì rước, mẹ con tôi ra đường, hu hu hu, anh vừa lòng chưa.

Em là đất (với vạn vật sinh sôi), anh là trời (với nắng mưa gió bão). Trời không chịu đất, đất không chịu trời nhưng dễ gì tách nhau ra. Thôi năm sau ta tính lại từ đầu điểm thi đua, ơ không phải, điểm tình yêu. Thống nhất nhé, vì thành tích sống chung ta chỉ nên trừ vài điểm nhẹ nhàng thôi.

Truyện 1.095 chữ của PHÙNG HI

Nguồn: tuoitre.vn

Đọc thêm

Podcast Tản văn: Gió lạnh đầu đông

Podcast Tản văn: Gió lạnh đầu đông

Đông về luôn mang theo những rung cảm rất riêng, khiến ta muốn tìm về những khoảng không gian ấm áp của tình thân, gợi nhắc trong ta về những kỷ niệm xưa cũ với bao nỗi nhớ.
VEC: Từ những lần “thử lửa” đến cuộc cách mạng cho ngành triển lãm Việt Nam

VEC: Từ những lần “thử lửa” đến cuộc cách mạng cho ngành triển lãm Việt Nam

Ba tháng kể từ khi chính thức đi vào hoạt động, Trung tâm Triển lãm Việt Nam (VEC) đã chứng minh năng lực kết nối, tổ chức và vận hành chuẩn quốc tế bằng loạt “phép thử” quy mô lớn. Không chỉ là “kỳ quan” quy mô Top 10 thế giới, VEC đang trở thành điểm hẹn quốc gia và quốc tế, nơi khởi động kỷ nguyên kinh tế Expo của Việt Nam.
Podcast câu chuyện truyền thanh: Cô giáo Hương

Podcast câu chuyện truyền thanh: Cô giáo Hương

Trong hành trình gieo chữ trồng người, những người thầy, người cô không chỉ là người lái đò tri thức mà còn là người cha, người mẹ thứ hai chở che cho nhiều mảnh đời khó khăn, chắp cánh ước mơ cho những học trò nghèo.
Podcast tản văn: Dịu dàng Tháng Mười một

Podcast tản văn: Dịu dàng Tháng Mười một

Tháng Mười một đứng giữa ranh giới của cuối thu và chớm đông. Trong khoảnh khắc giao mùa tĩnh lặng ấy, ta như cảm nhận rõ hơn vẻ đẹp của không gian và lòng biết ơn đang lan tỏa.
Khi di sản "gõ cửa" trường học

Khi di sản "gõ cửa" trường học

Không còn là những bài học khô khan trong sách vở, di sản hôm nay đầy sống động trong từng giờ học ngoại khóa, nơi thầy cô, phụ huynh và học sinh Hà Tĩnh cùng hòa mạch nguồn văn hóa quê hương.
Podcast truyện ngắn: Thầy giáo biệt phái

Podcast truyện ngắn: Thầy giáo biệt phái

Truyện ngắn “Thầy giáo biệt phái” của tác giả Nguyễn Thị Hà kể về giáo viên trẻ được biệt phái lên bản Đồi Sim – nơi mà chỉ nhìn đường đất đỏ quanh co, lầy lội đã muốn chùng chân.
Podcast: Tản văn "Người thầy đầu tiên"

Podcast: Tản văn "Người thầy đầu tiên"

Dù cuộc sống có bao thay đổi, thì tình cảm thầy trò và lòng biết ơn đối với những người đã gieo biết bao hạt giống tâm hồn vẫn là điều thiêng liêng nhất, không bao giờ thay đổi.
Ra mắt Truyện Kiều bản Tiên Điền

Ra mắt Truyện Kiều bản Tiên Điền

Hội đồng gia tộc họ Nguyễn Tiên Điền giới thiệu ấn phẩm đặc biệt Truyện Kiều bản Tiên Điền, kế thừa hơn 200 năm nghiên cứu về tác phẩm của Đại thi hào Nguyễn Du.
Phát miễn phí phim "mưa đỏ" trên nền tảng số TV360

Phát miễn phí phim "mưa đỏ" trên nền tảng số TV360

Sau dấu mốc lịch sử với doanh thu 714 tỷ đồng, bộ phim “Mưa đỏ” tiếp tục bước sang một hành trình ý nghĩa hơn khi từ ngày 17/11/2025, TV360 chính thức phát miễn phí tác phẩm tới mọi người dân Việt Nam.
Podcast tản văn: Thầy giáo Bảo của tôi

Podcast tản văn: Thầy giáo Bảo của tôi

"Thầy giáo Bảo của tôi" của tác giả Nguyễn Bá Thuyết không chỉ là một trang hồi ức cá nhân mà còn là khúc ca tri ân sâu sắc gửi đến những người thầy thuở trước.
Lý do G-Dragon gây sốt

Lý do G-Dragon gây sốt

Chất "quái", nổi loạn trong phong cách cùng khả năng sáng tác và bí quyết xây dựng thương hiệu cá nhân giúp sao Hàn G-Dragon chinh phục khán giả nhiều độ tuổi.