Điểm cho tình yêu

Cơ quan anh thi đua, đầu năm “tặng” mỗi người 100 điểm, sau đó trừ dần. Ví dụ đi trễ hai lần trừ một điểm, vắng họp một lần trừ một điểm.

Điểm cho tình yêu ảnh 1

Cuối năm tính điểm, ai còn nhiều thì đứng đầu thi đua, lãnh thưởng, lên lương. Bắt chước kiểu “thi đua” này, anh trừ dần tình yêu của anh dành cho em vì tội nói nhiều của em.

Anh ghét đàn bà nói nhiều, ghét của nào trời trao của nấy, vợ anh lại nói nhiều. Trong đám đông anh nghe tiếng vợ nói nhiều. Nói nhiều mà nói dở, em biết rồi đấy, anh trừ em hai điểm tình yêu cho mỗi lần.

Có việc gì nghiêm trọng đâu, anh chỉ uống với anh em vài ly, về trễ, em lu loa lên, em than trời trách đất, em khổ nhất thế gian. Vì chuyện này xảy ra như cơm bữa, anh trừ em hai mươi điểm tình yêu.

Con trai mới ba tuổi, hơi nghịch phá. Em tay làm, miệng la mắng con oai oái. Nó có hiểu quái gì bổn phận làm con như lời em quát nó đâu, em quát nó quá cha em quát anh, xung gan thiệt. Anh trừ em năm điểm thi đua, ơ không phải, năm điểm tình yêu.

Con còn nhỏ em cực quá đi chứ nhưng phải chịu khó, than thở nỗi gì. Bộ em tưởng anh ăn đồng lương này sướng lắm sao. Thủ trưởng bất tài, đồng nghiệp bất tín, cấp dưới bất tuân, đối tác bất trung... khổ chết đi được nhưng anh có mất tiếng nào phiền em đâu. Tức quá, anh trừ em mười điểm tình yêu.

Em gái anh cất nhà, mình thong thả hơn cho nó mượn tí tiền. Vay mắc nợ, mượn mang ơn, nó mượn nó sẽ trả. Em lại nói nhiều, em so đo, em phân bì với em của em cũng mượn nhưng không được. Nhức cái đầu chịu không thấu, trừ em năm điểm tình yêu.

Anh phụ với các em vài đồng ốp gạch men cái bếp cho má. Vậy là em mặt nặng mày nhẹ, mồm nói liên thanh như AK bắn rằng mình còn nghèo, tiền đâu có dư mà đi phân phát. Chuyện này em xứng đáng bị trừ hai mươi điểm tình yêu.

Cuối năm tính điểm tình yêu, 100 điểm ban đầu đặt ra trở thành con số 0 tổ chảng. Sao đến bây giờ anh mới thấy em xấu xí nhỉ, đã xấu lại lắm lời. Ngày xưa anh bị quỷ ám hay sao mà không nhận ra. Anh yêu em chỉ vì bàn tay em xinh đẹp, ngớ ngẩn hết chỗ nói. Anh xót xa đời anh.

Không sống chung với em nổi nữa.

Cơ quan em thi đua, đầu năm “cho” mỗi người 100 điểm, sau đó trừ dần. Ví dụ đi toalet nhiều lần để son môi chải tóc trừ một điểm, vắng họp một lần trừ một điểm. Cuối năm xét thi đua, ai còn nhiều điểm thì đứng đầu thi đua, lãnh thưởng, tăng lương. Mắc bệnh “thi đua” này, em cũng trừ dần tình yêu của em dành cho anh vì tội lầm lì xa cách của anh.

Đàn ông mà nhỏ nhen, hở chút mặt quạu quọ, ghét không chịu được. Em trừ anh mười điểm thi đua, ơ không phải, mười điểm tình yêu.

Để ý anh ngồi với bạn, anh huyên thuyên bất tận. Với em anh tiết kiệm từng từ. Anh không hài lòng gì thì nói ra chứ bộ câm à. Em trừ anh năm điểm tình yêu.

Anh đi nhậu về. Nói động anh tí, anh ngồi thừ ra một đống trợn trừng em. Anh có lỗi chứ em có lỗi à. Anh là cái thứ đánh chẳng đi dọ chẳng đứng. Chuyện này liên tục xảy ra, em trừ anh hai mươi điểm tình yêu.

Bạn anh tới nhà chơi toàn thứ không ra gì, đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã. Tranh nhau nói chẳng ra làm sao, các anh thật vô vị. Em trừ riêng anh năm điểm tình yêu.

Em có nhan sắc, lắm kẻ vây quanh em chớ bộ. Em cũng viên chức như anh nhưng về nhà phải lo cho con nữa, thằng nhỏ nghịch như quỷ sứ. Anh lẽ ra phải phụ em chuyện vệ sinh nhà cửa, đã không giúp còn cau có, em la con chứ la anh à? Em trừ anh mười điểm tình yêu.

Em của em hỏi anh mượn anh ít tiền sửa nhà, anh không cho, nói dối không có tiền. Nó mượn nó trả chứ chạy làng được à. Nhưng em của anh hỏi thì có ngay. Em so bì không đúng sao. Vậy là anh quát lên rồi ra khỏi nhà, thiệt quá quắt, anh giỏi đi luôn đi. Em trừ anh năm điểm tình yêu.

Ba em cần tiền mua cây giống, có mấy đồng đâu mà anh không giúp để ba phải trồng giống cũ sản lượng chẳng được bao nhiêu. Anh không đáng mặt đàn ông chút nào. Người ta nói thứ đàn ông mặt gà mái như anh là đồ keo kiệt, chi li tính toán. Em trừ anh hai mươi điểm tình yêu.

Cuối năm chấm điểm tình yêu, 100 điểm ban đầu đặt ra trở thành con số 0 to tướng. Sao đến giờ em mới thấy anh xấu trai nhỉ, bản mặt đã xấu lại lầm lì khó ưa. Ngày xưa em yêu anh vì mỗi mái tóc anh bồng bềnh, ngu ngốc hết chỗ nói, thiệt là cay đắng. Em tiếc cho đời em.

Không thể sống chung với anh một giây phút nào nữa.

Cơ quan mỗi năm xét thi đua một lần. Vợ chồng anh mỗi năm lại diễn ra:

- Chia tay thôi, tôi không chịu nổi cô nữa.

- Anh viết đơn đi, tôi ký. Anh tưởng tôi còn chịu nổi anh à, anh hết thuốc chữa rồi, anh cứ ở đây muốn rước ai về thì rước, mẹ con tôi ra đường, hu hu hu, anh vừa lòng chưa.

Em là đất (với vạn vật sinh sôi), anh là trời (với nắng mưa gió bão). Trời không chịu đất, đất không chịu trời nhưng dễ gì tách nhau ra. Thôi năm sau ta tính lại từ đầu điểm thi đua, ơ không phải, điểm tình yêu. Thống nhất nhé, vì thành tích sống chung ta chỉ nên trừ vài điểm nhẹ nhàng thôi.

Truyện 1.095 chữ của PHÙNG HI

Nguồn: tuoitre.vn

Đọc thêm

Podcast tản văn: Dịu ngọt nắng đông

Podcast tản văn: Dịu ngọt nắng đông

Tản văn “Dịu ngọt nắng đông” của tác giả Anh Đức là những cảm xúc nhẹ nhàng, ấm áp ca ngợi ca vẻ đẹp bình dị và giá trị đặc biệt của ánh nắng mùa đông.
Truyện Kiều làm giàu thêm di sản văn hóa phi vật thể 3 miền

Truyện Kiều làm giàu thêm di sản văn hóa phi vật thể 3 miền

Bên cạnh giá trị nhân đạo sâu sắc, Truyện Kiều của Đại thi hào Nguyễn Du còn là áng thơ tuyệt bút kết tinh vẻ đẹp ngôn ngữ và chiều sâu tâm hồn Việt. Vì thế, thơ Kiều dễ dàng đi vào đời sống dân tộc, trở thành chất liệu văn nghệ dân gian ở cả 3 miền Bắc - Trung - Nam.
Đi tìm hương vị xưa từ những quả cọ

Đi tìm hương vị xưa từ những quả cọ

Ở nhiều vùng quê Hà Tĩnh, có những món ăn bình dị nhưng lại chứa đựng cả hương vị mùa và ký ức của bao thế hệ. Một trong số đó chính là quả cọ, được nâng niu như một “hương vị mùa đông”.
Podcast truyện ngắn: Niềm vui tuổi già

Podcast truyện ngắn: Niềm vui tuổi già

Ở tuổi xế chiều, cuộc sống có thể đổi thay, nhưng những niềm vui giản dị, những thói quen tích cực vẫn luôn là liều thuốc tinh thần, giúp ta sống vui, khỏe và có ích mỗi ngày.
Vườn cam 'như phim' ở Mộc Châu

Vườn cam 'như phim' ở Mộc Châu

Cao nguyên Mộc Châu bước vào mùa cam chín vàng rực rỡ, hương thơm đặc trưng cuốn hút. Những vườn cam vào vụ thu hoạch, trở thành điểm đến đầy sức hút đối với du khách.
Podcast truyện ngắn: Bánh ngào mật gừng

Podcast truyện ngắn: Bánh ngào mật gừng

Đông về, gió lạnh nhưng bếp lửa yêu thương luôn ấm. Câu chuyện “Bánh ngào mật gừng” là câu chuyện về tình mẹ con, về sự trưởng thành và biết nói lời cảm ơn...
Podcast tản văn: Ngọn khói chiều đông

Podcast tản văn: Ngọn khói chiều đông

Ngọn khói chiều đông không chỉ là hình ảnh của hiện tại mà còn là sợi dây nối liền quá khứ. Dù cuộc sống đã có nhiều đổi thay, nhưng ký ức về làn khói lam vẫn còn vẹn nguyên trong tâm tưởng.
Podcast Bút ký "Người hóa thành sóng"

Podcast Bút ký "Người hóa thành sóng"

Bút ký “Người hóa thành sóng”ta được nghe tiếng thì thầm của lịch sử và cảm nhận hòa bình được viết bằng nhịp sóng không bao giờ nghỉ của những người đã nằm lại nơi rừng nước mặn.
Có Vịnh Tiên, vì sao phải bay đến Dubai, Monaco, Maldives?

Có Vịnh Tiên, vì sao phải bay đến Dubai, Monaco, Maldives?

Những “kinh đô du lịch, nghỉ dưỡng” như Dubai, Monaco hay Maldives - nơi giới thượng lưu Việt mỗi năm phải chi bộn tiền để ghé thăm - sẽ trở thành lựa chọn thứ yếu khi Vịnh Tiên (Vinhomes Green Paradise) xuất hiện.
Podcast truyện ngắn: Đôi mắt thiên thần

Podcast truyện ngắn: Đôi mắt thiên thần

Khi mùa đông phủ lên vạn vật một sắc lạnh mỏng manh, đó cũng là lúc con người dễ nhận ra hơi ấm đến từ những điều nhỏ bé nhất. Đó là câu chuyện về em bé Nhi – một thiên thần nhỏ đang chống chọi với bệnh tật, nhưng lại mang trong mình một nguồn sáng kỳ diệu...
Trang nghiêm Lễ giỗ Đức thánh Hoàng Mười

Trang nghiêm Lễ giỗ Đức thánh Hoàng Mười

Lễ giỗ Đức thánh Hoàng Mười tại đền Chợ Củi (xã Nghi Xuân, Hà Tĩnh) được tổ chức trang nghiêm, góp phần gìn giữ và phát huy giá trị văn hoá đặc sắc của dân tộc.