(Baohatinh.vn) - Không đỏ rực như hoa phượng vĩ, cây phượng trời nhẹ nhàng hơn trong sắc trắng xanh dịu nhẹ và hương thơm đằm sâu trên từng góc phố mà mỗi ai dừng chân cũng phải ngước nhìn. Hoa phượng trời như người bạn xưa cũ, lâu lâu mới được thấy một lần, nhưng mỗi lần nghĩ đến nó là cả một trời thơ ấu đã qua như dội về rõ mồn một, tưởng có thể nắm bắt được.
Bà nội không gọi nó là phượng trời mà gọi là cây măng goóc. Cây măng goóc là cứu tinh mỗi khi chúng tôi bị ngứa ngáy, sài lở. Chỉ cần một nắm lá nhỏ, cho vào nồi nước, đun sôi thật kỹ rồi để nguội. Bà gọi bọn trẻ lại, dùng khăn nhúng vào cái chậu nước lá đặc ngầu, đắng ngắt, màu nâu thẫm rồi lau lên người, lên những vết thương hở. Chỉ cần làm như thế ít lần, những vết ngứa dần khô, đóng vảy rồi mất hẳn.
Ảnh minh họa từ internet
Hôm cây măng goóc đầu phố bị chặt hạ, bà tôi buồn mất mấy ngày. Không phải bà nhớ thương màu hoa hoàng yến dịu dàng mỗi sáng, mùi hương nồng nàn của cây mỗi tối mà bà buồn vì sau này biết kiếm đâu ra thứ lá thuốc chữa ngứa ngáy, sài lở cho lũ trẻ con. Mỗi lần tôi ra phố, bà cứ dặn với theo, thấy cây măng goóc ở đâu thì về báo với bà để khi cần còn có chỗ mà lấy lá. Tôi ậm ừ rồi quên...
Lần hẹn hò đầu tiên trong đời, tôi đứng dưới gốc phượng trời thơm ngào ngạt. Mùi hương nồng nàn trong đêm như nói hộ chúng tôi những điều không thể nói bằng lời. Để sau này, khi chia tay nhau rồi, cả hai cũng không có gì để nói, chỉ mỗi cây phượng trời chứng nhân đứng đó, im lặng cùng đêm sâu. Sau này, thi thoảng, tôi vẫn dừng chân bên góc phố đó, tự nhiên thôi, hương phượng trời gợi nhắc trong tôi thật nhiều những điều xưa cũ.
Chiều nay, sau cơn mưa tháng 6, bắt gặp mùi hương đằm sâu của phượng trời, tôi thấy nhớ bà. Chúng tôi giờ đã lớn khôn, bà cũng không còn cần đến những lá phượng trời như xưa nữa, nhưng tôi biết, bà sẽ mỉm cười nhớ lại ngày tôi bé thơ khi nhìn thấy chùm hoa tôi mang về và chắc chắn, tôi cũng không quên việc phải chỉ cho bà biết về một góc phượng trời vẫn đứng ngay đầu phố.
Nhiều yếu tố bất lợi đang kéo ngành du lịch Thái Lan vào giai đoạn khó khăn, khi niềm tin thị trường giảm sâu, dự báo lượng khách quốc tế thấp hơn năm ngoái.
Câu chuyện nhẹ nhàng về tình yêu, sự gắn bó và những khởi đầu mới. Trong vòm trời xanh cao ấy, có ánh mắt lặng thầm, có nhịp tim xao động và một lời khẽ chạm trái tim người ở lại.
"Mẹ đợi" khắc họa sâu sắc sự hy sinh và nghị lực phi thường của người phụ nữ Việt Nam. Đây là tác phẩm mở đầu cho chương trình "Sân khấu truyền hình" của Báo Hà Tĩnh trong năm 2025.
Dành vài ngày đến Tuyên Quang (địa phận tỉnh Hà Giang trước sáp nhập) mỗi tháng, Trần Trung kể lại những gì mình thấy qua những tấm ảnh chụp từ trên cao.
Tỉnh Hà Tĩnh sẽ tham gia không gian trưng bày "Tỉnh giàu nước mạnh" tại triển lãm nhằm khẳng định những thành tựu to lớn của tỉnh trong 80 năm đấu tranh giải phóng dân tộc, xây dựng và phát triển đất nước dưới sự lãnh đạo của Đảng
Trong bối cảnh Đảng, Nhà nước ban hành nhiều chủ trương, chính sách mở rộng không gian sáng tác, gắn kết với sự phát triển con người, văn hóa địa phương, VHNT Hà Tĩnh đang đứng trước những cơ hội lớn để bứt phá.
Từ trái tim người trong cuộc, tác giả Yến Thanh đã viết nên "Cúc ơi" - bài thơ lay động lòng người, khắc họa chân thực sự khốc liệt của cuộc chiến tranh và tinh thần quả cảm của những con người tại Ngã ba Đồng Lộc.
Năm nay, thời tiết với nhiều thay đổi, giăng mắc vào hồn người những nỗi niềm xa vọng, ưu tư. Sự đan xen của đất trời làm cho nhịp sống bớt vội vàng, lòng người lắng lại, hoài niệm về những dấu ấn tháng Bảy xưa, cùng tri ân các anh hùng liệt sỹ đã hy sinh vì Tổ quốc...
Du khách đến Mỹ sắp phải trả "phí bảo đảm visa" ít nhất 250 USD theo điều khoản trong Đạo luật One Big Beautiful Bill do chính quyền Trump mới ban hành.
Các bộ phim có đề tài cách mạng do Trung tâm Văn hóa, Điện ảnh và Xúc tiến du lịch Hà Tĩnh tổ chức chiếu lưu động giúp đồng bào và chiến sỹ ôn lại lịch sử hào hùng của dân tộc.
Ngã ba Đồng Lộc (Hà Tĩnh), nơi từng được mệnh danh là "tọa độ lửa", nay đã được phủ kín màu xanh sức sống mới. Và những câu chuyện huyền thoại nơi đây luôn mãi mãi được khắc ghi...
Càn quét phòng vé Nhật rồi tiếp tục làm dậy sóng rạp Việt chỉ với 2 ngày chiếu đặc biệt, "Dư ảnh của độc nhãn" đang chứng minh sức hút chưa từng thấy với một tác phẩm hoạt hình.
Xứ đạo Cự Lâm (xã Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh) - vùng quê nghèo đang chuyển mình từng ngày với hệ thống cơ sở hạ tầng được đầu tư đồng bộ, những tuyến đường, khu vườn rực rỡ sắc hoa.
Giữa guồng quay hối hả của thời đại số, khi những ngón tay đã quá quen thuộc với bàn phím thì đâu đó vẫn có một nghề lặng thầm đang được gìn giữ: nghề luyện chữ đẹp.
Không chỉ lưu giữ kho tàng trí thức nhân loại, 7 thư viện lâu đời nhất thế giới dưới đây còn là những kiệt tác kiến trúc, nghệ thuật độc đáo, tráng lệ cho các tín đồ sách khám phá.
Nhỏ bé, giản dị, những lọ dầu gió đã trở nên quen thuộc ở đâu đó trong ngăn tủ đầu giường hay góc bàn nhỏ. Còn với tác giả Hồ Điệp, mùi hương ấy còn là dư âm của một thời đã xa...
Không chỉ mang đến những suất chiếu kín khán giả, Liên hoan phim (LHP) Ấn Độ còn gợi mở giúp người dân Hà Tĩnh khám phá vẻ đẹp văn hóa, con người Ấn Độ bằng ngôn ngữ điện ảnh đầy mê hoặc.
Xã hội ngày càng phát triển, làng quê hôm nay cũng dần chuyển mình với nhịp sống mới. Thế nhưng, thật lạ thay, tiếng mời nhau chén chè xanh vẫn chưa bao giờ vắng đi....
Bộ trưởng Bộ VH-TT&DL nhấn mạnh vai trò hướng dẫn của bộ, sự đồng hành của địa phương nhằm hiện thực hóa sứ mệnh phát triển văn hóa, thể thao và du lịch.
Báo nước Hong Kong giới thiệu bản Tả Van là một trong 6 ngôi làng đẹp nhất châu Á, thích hợp cho du khách tìm kiếm sự yên tĩnh và tận hưởng khí hậu mát mẻ vùng núi.
Việt Nam và Lào vừa chính thức có Di sản Thiên nhiên thế giới liên biên giới đầu tiên mang tên “Vườn quốc gia Phong Nha - Kẻ Bàng và Vườn quốc gia Hin Nam Nor”.
Trong những năm tháng chiến tranh, với nhiều mất mát hi sinh những người vợ, người mẹ vẫn chịu đựng trong âm thầm lặng lẽ. Họ là nguồn động viên tinh thần to lớn cho những người lính nơi tiền tuyến.
UNESCO vừa thông qua quyết định mở rộng Di sản Thiên nhiên Thế giới Phong Nha - Kẻ Bàng để bao gồm Vườn quốc gia Hin Nam Nô (Lào), đánh dấu lần đầu tiên Việt Nam có một di sản liên quốc gia.