Một góc phượng trời

(Baohatinh.vn) - Không đỏ rực như hoa phượng vĩ, cây phượng trời nhẹ nhàng hơn trong sắc trắng xanh dịu nhẹ và hương thơm đằm sâu trên từng góc phố mà mỗi ai dừng chân cũng phải ngước nhìn. Hoa phượng trời như người bạn xưa cũ, lâu lâu mới được thấy một lần, nhưng mỗi lần nghĩ đến nó là cả một trời thơ ấu đã qua như dội về rõ mồn một, tưởng có thể nắm bắt được.

Bà nội không gọi nó là phượng trời mà gọi là cây măng goóc. Cây măng goóc là cứu tinh mỗi khi chúng tôi bị ngứa ngáy, sài lở. Chỉ cần một nắm lá nhỏ, cho vào nồi nước, đun sôi thật kỹ rồi để nguội. Bà gọi bọn trẻ lại, dùng khăn nhúng vào cái chậu nước lá đặc ngầu, đắng ngắt, màu nâu thẫm rồi lau lên người, lên những vết thương hở. Chỉ cần làm như thế ít lần, những vết ngứa dần khô, đóng vảy rồi mất hẳn.

Một góc phượng trời ảnh 1

Ảnh minh họa từ internet

Hôm cây măng goóc đầu phố bị chặt hạ, bà tôi buồn mất mấy ngày. Không phải bà nhớ thương màu hoa hoàng yến dịu dàng mỗi sáng, mùi hương nồng nàn của cây mỗi tối mà bà buồn vì sau này biết kiếm đâu ra thứ lá thuốc chữa ngứa ngáy, sài lở cho lũ trẻ con. Mỗi lần tôi ra phố, bà cứ dặn với theo, thấy cây măng goóc ở đâu thì về báo với bà để khi cần còn có chỗ mà lấy lá. Tôi ậm ừ rồi quên...

Lần hẹn hò đầu tiên trong đời, tôi đứng dưới gốc phượng trời thơm ngào ngạt. Mùi hương nồng nàn trong đêm như nói hộ chúng tôi những điều không thể nói bằng lời. Để sau này, khi chia tay nhau rồi, cả hai cũng không có gì để nói, chỉ mỗi cây phượng trời chứng nhân đứng đó, im lặng cùng đêm sâu. Sau này, thi thoảng, tôi vẫn dừng chân bên góc phố đó, tự nhiên thôi, hương phượng trời gợi nhắc trong tôi thật nhiều những điều xưa cũ.

Chiều nay, sau cơn mưa tháng 6, bắt gặp mùi hương đằm sâu của phượng trời, tôi thấy nhớ bà. Chúng tôi giờ đã lớn khôn, bà cũng không còn cần đến những lá phượng trời như xưa nữa, nhưng tôi biết, bà sẽ mỉm cười nhớ lại ngày tôi bé thơ khi nhìn thấy chùm hoa tôi mang về và chắc chắn, tôi cũng không quên việc phải chỉ cho bà biết về một góc phượng trời vẫn đứng ngay đầu phố.

Đọc thêm

Podcast tản văn: Con đường mùa đông

Podcast tản văn: Con đường mùa đông

Trong ký ức của tác giả Dương Thị Huyên, mùa đông là con đường làng xưa cũ, là mùi khói bếp quyện hương chè gừng của mẹ và những đôi chân nhỏ bé tới trường khấp khởi bao ước mơ.
Podcast tản văn: Thơm những ngày đông

Podcast tản văn: Thơm những ngày đông

Trong ký ức mỗi người, đôi khi chỉ cần mùi thơm rất khẽ cũng đủ đánh thức ký ức tuổi thơ yên ả. Tản văn “Thơm những ngày đông” là miền nhớ dịu dàng được ủ ấm từ yêu thương như thế!
“Hồi sinh” di tích lịch sử hơn 700 năm tuổi

“Hồi sinh” di tích lịch sử hơn 700 năm tuổi

Sau thời gian dài xuống cấp nghiêm trọng, đền Voi Quỳ (xã Thạch Khê, Hà Tĩnh) được tôn tạo, phục dựng, góp phần gìn giữ lịch sử – văn hóa và đáp ứng nhu cầu sinh hoạt tâm linh.
Hà Tĩnh rộn ràng đón Giáng sinh

Hà Tĩnh rộn ràng đón Giáng sinh

Cùng với không khí hân hoan đón Giáng sinh trên toàn thế giới, người dân Hà Tĩnh đã có một đêm giáng sinh ấm áp, an lành trong niềm hân hoan, phấn khởi.
Podcast truyện ngắn: Phép màu đêm Giáng sinh

Podcast truyện ngắn: Phép màu đêm Giáng sinh

Mỗi mùa Giáng sinh về, ai cũng mong nhận được những món quà xinh xắn. Nhưng có những món quà không gói bằng giấy màu mà được làm nên từ yêu thương và sự sẻ chia...
Bà con giáo dân Hà Tĩnh mừng đón Giáng sinh

Bà con giáo dân Hà Tĩnh mừng đón Giáng sinh

Năm 2025, với sự quan tâm của cấp ủy, chính quyền, Nhân dân địa phương, bà con giáo dân Hà Tĩnh vượt qua bao khó khăn, đón một mùa giáng sinh đầm ấm, an lành, hạnh phúc.
Podcast tản văn: Những trang viết của bố

Podcast tản văn: Những trang viết của bố

Có những mùa đông không bắt đầu từ gió lạnh, mà từ khoảng trống trong lòng người. Tháng Mười Hai này, tôi trở lại với những trang viết của bố, không để đối thoại, mà để lắng nghe.