Mùa đông tháng giá

(Baohatinh.vn) - Ngày ấy đói và rét vô cùng, đến bữa, nồi canh cua đồng được mẹ bưng lên khói bay nghi ngút, mùi thơm tỏa ra quanh bếp xộc vào mũi, vào cái bụng đang réo ầm ầm...

Hôm nay trời lại mưa, thì vẫn vậy, hễ cứ có gió mùa đông bắc tràn về là trời đổ mưa dấm dứt. Mưa không lớn nhưng cứ lắc thắc suốt mấy ngày. Đất đai ủ dột, ruộng vườn nhão nhoẹt, cây cối buồn xo im lìm, những ngọn cây thảng lại bật lên phơ phất khi ngọn gió tràn qua lành lạnh.

Mùa đông tháng giá

Chân bấm sâu vào bùn, mẹ bước căm căm mặc cho bụng dạ cồn lên vì đói... (Ảnh minh họa Internet).

Mùa đông tháng giá - mẹ tôi thường bảo vậy để nhắc nhủ con cháu sắp xếp lại công việc của mình khi những ngày mùa đông sắp đến. Phải tính toán làm ăn, lo liệu cái ăn cái mặc ra sao để chống lại những ngày mùa đông khắc nghiệt.

Quê tôi ngày ấy khó nhọc lắm. Những con đường nhão ra sau những ngày mưa dai dẳng. Sáng sớm mẹ quấn cái khăn ngang hông, vai vác cày, tay dắt trâu, trong túi áo là một bao trấu với những miếng cau khô mẹ cất từ năm ngoái. Ruộng sâu, nước giá, con trâu ái ngại thò bước chân đầu tiên xuống mép ruộng, toàn thân nó co lại, lớp lông mỏng xù đứng lên, trên trời gió ràn rạt thổi kèm theo mưa quất vào cả trâu và người tê tái.

Mẹ phất phơ mảnh áo mưa đã rách vài ba chỗ, gió cứ tung lên phía sau rãnh cày. Chân bấm sâu vào bùn, mẹ bước căm căm mặc cho bụng dạ cồn lên vì đói.

Con trâu ì ạch vừa bước đi vừa nhoài cổ sang một bên gặm lấy cụm cỏ non gần bờ. Mẹ một tay cầm cày, một tay choãi ra, người cúi rạp cố bắt lấy một con cua đồng trồi lên sau sá đất. Hết buổi cày, số cua cũng gần đầy giỏ. Trên đường về, mẹ ghé xuống ruộng khoai, thế là hôm ấy chúng tôi lại có món canh rau lang cua đồng đặm miệng.

Mùa đông tháng giá

Hương vị bát canh cua đồng của mẹ ngày xưa vẫn chẳng thể nào quên được... (Ảnh minh họa Internet).

Bây giờ, thi thoảng tôi vẫn nấu món canh cua đồng, cua được bỏ vào cối xay nhuyễn chắt lấy nước để nấu. Món canh cua đồng vẫn là món được cả gia đình tôi ưa thích, nhưng riêng tôi, hương vị bát canh cua đồng của mẹ ngày xưa vẫn chẳng thể nào quên được. Dù con cua chỉ tước làm đôi rồi nấu với rau khoai, gia vị cũng chỉ vừa phải nhưng sao mà ngon đáo để. Ngày ấy đói và rét vô cùng, đến bữa, nồi canh cua đồng được mẹ bưng lên khói bay nghi ngút, mùi thơm tỏa ra quanh bếp xộc vào mũi, vào cái bụng đang réo ầm ầm. Tuổi thơ tôi lớn lên từ những mùa canh rau khoai nấu với cua đồng như thế.

Ngày nay, người dân quê tôi dường như chỉ nuôi trâu bò để lấy thịt. Bởi cày kéo đã được thay thế bằng các loại máy móc hiện đại. Cuộc sống đổi thay, sức lao động được cải tạo, đời sống nơi nơi ấm no, hạnh phúc. Không như ngày xưa, mảnh ruộng quê bốn mùa cày bừa tráo trở nhưng vẫn không qua khỏi đói nghèo và khó nhọc.

Mùa đông lại về lạnh lẽo, mưa suốt mấy ngày lê thê, đất đai ủ dột, cây cối trơ ra vì sương muối. May chăng những con đường quê từ làng ra chân ruộng đã được bê tông hóa. Mưa gió vẫn luân dịch mùa đi theo nhịp đất trời. Cua đồng giờ người ta nuôi, cho ăn thức ăn công nghiệp chứ không chỉ thuần tự nhiên như xưa nữa.

Mùa đông tháng giá

Mùa đông tháng giá với những buồn vui và nhọc nhằn khuya sớm... (Ảnh minh họa Internet).

Mẹ tôi sống gần trăm năm quanh quẩn trên cánh đồng làng. Nay không còn cảnh cơ hàn đói rét như xưa nhưng tay mẹ cứ run run mỗi khi kể cho con cháu nghe những cơ cực một thời. Trải qua gần một trăm “mùa đông tháng giá” với những buồn vui và nhọc nhằn khuya sớm. Biết chắt chiu, chịu đựng; biết khổ cực mà thấm lẽ đời. Biết nương theo đất trời, mùa màng để sống qua gieo neo lận đận.

Tôi lớn lên từ đồng làng rồi ra đi tìm cuộc sống mới, chứng kiến tuổi thơ lam lũ một thời mà trân quý giá trị của cuộc sống hôm nay. Mưa cứ dẳng dai suốt mấy ngày nay không ngớt. Gió bấc lại tràn về, hanh heo và se sắt. Trong tôi chợt dâng lên một nỗi lòng hoài cảm. Nhớ mẹ, nhớ quê, nhớ bát canh rau lang cua đồng thời quá vãng. Nhớ lắm, nhớ cánh đồng quê đã nuôi tôi khôn lớn tận bây giờ.

Mùa đông tháng giá - vẫn se sắt trong tôi.

Đọc thêm

'Săn' mai anh đào nở sớm

'Săn' mai anh đào nở sớm

Thời điểm này, trên khắp các diễn đàn mạng xã hội, người dân và du khách đã bày tỏ sự vui mừng khi hoa mai anh đào đã bắt đầu nở rộ tại khắp các vùng ngoại ô TP Đà Lạt.
Kịch bản 'Táo quân 2025' bị lộ?

Kịch bản 'Táo quân 2025' bị lộ?

Theo bảng phân vai "Táo quân 2025" được NSƯT Chí Trung đăng tải, buổi chầu năm nay của các Táo sẽ thay bằng hình thức cuộc thi.
Podcast truyện ngắn: Hơi ấm đêm xuân

Podcast truyện ngắn: Hơi ấm đêm xuân

Tim tôi như đứng lặng trong lồng ngực. Cớ gì mọi thứ lại trùng hợp đến vậy. Tôi khẽ nhìn khuôn mặt anh Ba qua kính chiếu hậu, thấy anh hiền, chân chất, lương thiện, nhân hậu như má, như ba...
VTV tung những hình ảnh đầu tiên về 'Táo quân 2025'

VTV tung những hình ảnh đầu tiên về 'Táo quân 2025'

Mới đây, chương trình "VTV Kết nối" đã thực hiện phóng sự đột nhập phòng tập "Táo quân" lúc nửa đêm. Các nghệ sĩ Chí Trung, Quang Thắng, Vân Dung... cũng có những chia sẻ đầu tiên về chương trình.
Podcast tản văn: Mùi của tết

Podcast tản văn: Mùi của tết

Những ngày cuối đông, tiết trời hao hao rét. Giữa khung cảnh ngược xuôi tấp nập của phố phường, ta thoảng nghe trong gió lạnh một mùi vị rất quen thuộc...
Dân ca Quan họ Bắc Ninh lời cổ: Vui bốn mùa

Dân ca Quan họ Bắc Ninh lời cổ: Vui bốn mùa

Tiết mục Vui bốn mùa (dân ca quan họ Bắc Ninh lời cổ), phối khí: NSƯT Quang Hưng, biên đạo: NSƯT Khánh Toàn, do Đoàn nghệ thuật tỉnh Bắc Ninh biểu diễn tại Liên hoan Di sản văn hóa phi vật thể được UNESCO vinh danh tại Hà Tĩnh.
Podcast truyện ngắn: Hoa muộn

Podcast truyện ngắn: Hoa muộn

Bên trong vẫn ồn ào náo nhiệt, ngoài này tĩnh lặng bất thường. Chú nắm tay Thụy, ấm áp và yêu thương. Đêm bỗng nở hoa. Muộn mằn nhưng nồng nàn...
Podcast: Bức họa tháng Chạp

Podcast: Bức họa tháng Chạp

Thế là tháng Chạp đã trở về trong sự dùng dằng của đất trời buổi cuối đông. Lòng người vào Chạp cũng trở nên khác lạ với những hối hả để gói ghém lại một năm dài, với những chậm rãi, níu kéo trong sự ươm ủ đón chờ năm mới…
Podcast truyện ngắn: Chiếc khăn xanh

Podcast truyện ngắn: Chiếc khăn xanh

Tôi không biết điều kỳ diệu nào đã giữ bà tôi gắng gượng ở lại đón cái Tết cuối cùng với gia đình năm đó. Nhưng mãi về sau này, trên những hành trình xuôi ngược, tôi luôn giữ bên mình chiếc khăn len màu xanh bà trao cho tôi ngày ấy...