Nhật ký những ngày chưa biết nhớ...

Hồi chưa đi lấy chồng, chị thích nhất là những tối mùa đông, mấy mẹ con chen chúc nhau nằm ngang trên chiếc giường của mẹ, nghe mẹ kể chuyện ngày cả lũ còn bé xíu. Chuyện chị Quỳnh hay nhè, cứ ngồi bám gốc cây cau ăn vạ từ lúc mẹ đi chợ đến lúc mẹ về...

Anh cả “ngứa mắt” mà không làm sao được, thỉnh thoảng đi qua đi lại đá đít cho cái, thế là chị gào toáng lên. Chuyện cậu út tham ăn, thấy mẹ ăn ớt cứ lèn vèn xin miếng, cho miếng, mẹ bảo cay không ăn được lại chả tin.

nhat ky nhung ngay chua biet nho

Ảnh minh họa

Bữa mẹ đi vắng, cậu lẻn vào bếp ăn vụng một vốc đầy, cay kêu cha thét mẹ… Ai rồi lớn lên cũng có những khoảng trắng trong ký ức về một quãng ấu thơ chưa biết nhớ, để khi trưởng thành đôi khi có dịp nghe lại chuyện của mình mà tưởng lạ lắm, xa lắm, như của ai đó.

Vậy nên hồi mang thai đứa con đầu lòng, chị bất chợt muốn viết cho con một quyển nhật ký “Những ngày chưa biết nhớ”. Quyển nhật ký ấy sẽ ghi lại những năm tháng đầu đời của các con, khi các con còn ngây thơ, hồn nhiên, bày ra rất nhiều trò quậy phá, “nhiều chiến tích để đời” nhưng chưa thể lưu lại trong trí nhớ non nớt của mình.

Trên giá sách của chị bây giờ, có nhật ký những ngày chưa biết nhớ của con gái, của con trai, từ khi các con mới lẫm chẫm vịn chân tường, lập bập những bước đầu tiên, cho đến khi các con lớn lên, tinh ranh như bầy quỷ sứ.Trong những quyển nhật ký ấy, chị giống một người “phóng viên” cần mẫn “tác nghiệp”, không chỉ ghi chép, miêu tả một cách chân thật, chi tiết và sống động về những kỷ niệm của các con, mà còn kèm theo “hình ảnh minh họa”.

Nhật ký những ngày chưa biết nhớ của con gái mở đầu khi con tròn một tuổi với bức hình “nàng công chúa ngủ dưới gầm bàn” để đời. Trong hình, con gái bé như cuộn len nằm dưới gầm bàn gối đầu lên chiếc dép đi trong nhà to tướng của bố đánh một giấc no tròn. Hồi đó chẳng hiểu vì sao, cứ hở ra là nàng có tật chui vào gầm bàn tìm dép của bố rồi kê đầu ngủ, lúc nàng mới lim dim mà được bế ra thì thế nào cũng khóc váng nhà. Báo hại mọi người mỗi lần ngồi vào bàn là phải ngó xuống coi công chúa nhỏ có đang “làm ổ” phía dưới không. Ở một trang nhật ký khác, năm con gái năm tuổi, nghiện chơi trò ấp trứng và ấp cây. Nàng thường xuyên nhón trứng trong tủ lạnh của mẹ giấu vào chăn ấp, có lần mẹ không biết, nằm đè lên, trứng vỡ bung bét khắp giường, nàng bị phạt đánh đòn.Ấp trứng thôi chưa đủ, nàng còn ấp tất cả mọi loại quả với niềm tin sắt đá, nó sẽ mọc thành cây. Nàng cất cà chua trong bít tất, nhét đầy hạt đậu dưới đệm, ủ cam trong túi áo cho đến khi thối nhũn.

Nhật ký những ngày chưa biết nhớ của con trai toàn những chiến tích đầy “máu và nước mắt”. Đây là cậu chàng lúc hai tuổi, chuyên môn buộc chăn vào người, đứng từ trên giường nhảy xuống đất làm siêu nhân muỗi, vài lần sứt môi chảy máu không chừa.Ở bức hình khác là cảnh chàng buộc bọ xít vào sợi chỉ để chăn, mẹ dọa nó đái mù mắt không sợ. Chị lật đến trang nhật ký khác ghi lại một dãy mười chữ số: “0112210022”, bật cười. Đây là số điện thoại mà hồi bốn tuổi con trai tự bịa ra cho chính mình.Chị nhớ dạo ấy thường dạy con nhớ số điện thoại của bố và mẹ để đề phòng đi lạc. Một ngày, cu cậu thắc mắc: “Sao Bin không có số điện thoại?”. Vài bữa sau, chàng trịnh trọng thông báo với cả nhà số điện thoại của mình, do mới biết đếm từ 0 đến 2 nên số thuê bao có vẻ hơi “đơn điệu”.

Quyển nhật ký chỉ khép lại khi các con đến tuổi đi học, con gái tự nhớ được những niềm vui, nỗi buồn bé xinh của mình, con trai biết kể chuyện về những chuyến đi, những mùa hè ở quê nội với bầy chuột đồng và những chú chim sẻ bay cùng mặt trời.Đó cũng là khi chị trao cho mỗi con một cuốn nhật ký mới và nhờ vả: “Vì thời gian, sự già nua... khó tránh được lúc nào đấy bố mẹ có thể quên đi những kỷ niệm bên các con. Nên những lúc rảnh rỗi, hãy thay mẹ ghi lại những chuyện buồn vui của gia đình mình nhé”. Lũ trẻ của chị đang làm việc đó như một thói quen không thể quên hàng ngày.

Theo phunuvietnam.vn

Đọc thêm

Lắng nghe tiếng Tổ quốc

Lắng nghe tiếng Tổ quốc

Buổi sáng thường nhật bắt đầu bằng tiếng chuông báo thức, tiếng còi xe dồn dập nhưng cũng có những âm thanh của ngày mới không ồn ào, vội vã, chỉ đến với ai biết mở lòng cảm nhận - đó là tiếng Tổ quốc.
Bản hòa âm của Gen Z giữa “concert lịch sử”

Bản hòa âm của Gen Z giữa “concert lịch sử”

Từ mạng xã hội đến thao trường, Gen Z đến với A80 không chỉ bằng bước chân đều tăm tắp mà còn bằng cả hành trình tự trưởng thành, niềm tự hào được hòa mình vào sự kiện trọng đại của đất nước.
Đến quán cà phê để... làm việc

Đến quán cà phê để... làm việc

Những năm gần đây, việc lựa chọn quán cà phê làm nơi học tập hay làm việc đã trở thành xu hướng phổ biến của nhiều người Hà Tĩnh, đặc biệt là giới trẻ.
Khi gen Z Hà Tĩnh “bỏ phố về quê”

Khi gen Z Hà Tĩnh “bỏ phố về quê”

Không chọn ở thành phố sau khi tốt nghiệp, nhiều gen Z Hà Tĩnh “bỏ phố về quê” không vì thất bại mà vì thấy cơ hội đổi mới nông thôn bằng tư duy sáng tạo và kỹ năng số.
Suýt chia tay vì pickleball

Suýt chia tay vì pickleball

Mải chụp ảnh với đồng đội nữ khiến bạn gái ấm ức bỏ về, Đăng Khoa thấy mình đã vô tâm. Sau khi ngồi lại, cặp đôi hứa cùng thay đổi để không vì pickleball mà xa nhau.
Khi thế hệ Gen Z làm mẹ sớm

Khi thế hệ Gen Z làm mẹ sớm

Học làm cha, làm mẹ cũng là học cách để trưởng thành. Thế hệ Gen Z làm mẹ sớm, đồng nghĩa với việc họ cũng sẽ có không ít điều cần phải quan tâm...
Sẽ ra sao khi phụ nữ say khướt?

Sẽ ra sao khi phụ nữ say khướt?

Trong cuộc sống hiện đại ngày nay, việc phụ nữ sử dụng rượu bia không phải là hiện tượng hiếm gặp. Tuy nhiên, việc uống bia, rượu không chừng mực dẫn đã đến nhiều hệ lụy.
Đột quỵ ở tuổi 28

Đột quỵ ở tuổi 28

Nhìn con òa khóc vì khát sữa ngay bên cạnh mà không thể ôm vào lòng, Trà My chỉ biết nuốt nước mắt vào trong.