Tháng mười của mẹ

(Baohatinh.vn) - Nhọc nhằn, lo âu, mòn mỏi cả một đời mẹ. Mẹ! Giờ con mới nhận ra, con đã đủ lớn để có thể khóc mỗi khi nghĩ đến mẹ. Người ta cứ nói thế thôi, cứ bảo không khóc được thôi… nhưng chừng nào còn yêu thương thì còn khóc được phải không mẹ?

Thoáng chạnh lòng khi thu kia gần tàn…

Màu đỏ ối của những tán bàng xòe rộng trong khoảng sân thưa cứ ám ảnh con mãi. Những ngày tháng mười, không khí bắt đầu đặc quánh, phả hơi lạnh vào mọi thứ mà thu qua. Nàng thu nũng nịu chưa muốn rời đi, cố vương lại trên những nhành cây màu vàng sậm, co quắp. Lá cuối thu mong manh đến lạ, chỉ chực chờ ngày lìa xa cây và khi ấy, mùa của mẹ cũng đang đến gần.

Con về nhà công tác, con nói với mẹ rất nhiều chuyện. Con chợt nhận ra rằng, có những thứ hai mẹ con mình đã... không thể sẻ chia cùng nhau. Từ khi nào thế mẹ nhỉ? Từ lúc nào con đã không thể nói hết tất cả với mẹ. Nói cho mẹ nghe những suy nghĩ nổi loạn, những tổn thương, vấp váp trong cuộc đời con...

Mẹ của con, người phụ nữ khiến con tự hào nhất, người phụ nữ vất vả, lo toan cho cuộc sống của cả nhà. Lưng mẹ yếu dần bởi chúng con từng ngày lớn lên. Tuổi thơ của con là những yêu thương bình dị, giản đơn của mẹ, của bố, những điều tưởng nhỏ nhoi ấy đã giúp con vượt qua ngày tháng học xa nhà, chông chênh, quay quắt trong nỗi nhớ bố mẹ, nhớ quê.

Tháng mười - mưa ướt lạnh cả góc ký ức của con. Con nhớ những ngày quê mình mưa tầm tã, mẹ của con đạp vội chiếc xe đạp cũ để đi lấy thuốc cho con. Mưa chi mưa mãi để ướt luôn manh áo tơi mẹ che ra đồng. Kể cả đến bây giờ, dù con gái đã lớn khôn nhưng vẫn chưa giúp được gì cho mẹ, sáng sớm, mẹ vẫn dậy từ 3 giờ để kịp làm hàng. Vất vả như thế nhưng khi đi chợ với mẹ, mẹ chỉ toàn chọn đồ ăn ngon cho con và em. Mẹ nói: “Con với em thích ăn gì thì cứ mua về nấu”. Không hiểu sao khi ấy, nước mắt con chỉ chực trào ra.

Mẹ bảo con lớn rồi, con cũng tìm được người đàn ông của mình rồi… nhưng con sợ! Sợ chỉ vài ba năm nữa thôi, con sẽ phải xa mẹ… Con gái không thể chỉ ở nhà với mẹ, con phải có gia đình của riêng con, có những đứa nhóc đáng yêu để mẹ bồng bế…

Rồi mẹ cười!

Và con khóc thầm!

Có lẽ còn rất nhiều điều con nghĩ trong lòng nhưng để nói ra đôi khi lại thật khó phải không mẹ? Đối với con, cho đến bây giờ, dù vui hay buồn thì điểm tựa vững chắc nhất vẫn là gia đình mình. Mẹ nói đúng, có những điều phải trưởng thành rồi con mới có thể hiểu được, trưởng thành không phải là biết những điều lớn lao mà là khi ta hiểu được những điều nhỏ bé.

Tháng mười... Tháng của mùa nước đầy vơi, mùa của mẹ. Con yêu tháng mười với những dải lụa nắng vắt ngang nền trời xanh, yêu mùi thơm ngai ngái của hoa sữa cuối mùa, yêu hơi gió heo may lạnh khô. Con yêu mẹ, yêu cả gia đình mình.

Con dù lớn vẫn là con của mẹ

Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con...

(Chế Lan Viên)

Đọc thêm

Thành Sen bình yên ngày mùng 1 Tết

Thành Sen bình yên ngày mùng 1 Tết

Đường phố trung tâm tỉnh lỵ Hà Tĩnh sáng mùng 1 Tết tĩnh lặng, bình yên tạo một bầu không khí khoan khoái, tin tưởng vào những điều tốt đẹp trong năm mới.
Mãn nhãn màn pháo hoa đêm Giao thừa ở Hà Tĩnh

Mãn nhãn màn pháo hoa đêm Giao thừa ở Hà Tĩnh

Trong thời khắc thiêng liêng chuyển giao năm cũ với năm mới, màn pháo hoa rực sáng trên bầu trời Hà Tĩnh thể hiện niềm tin, khát vọng về một năm mới thịnh vượng và phát triển.
Năm Tỵ nói chuyện rắn

Năm Tỵ nói chuyện rắn

Trong các nền văn hóa trên thế giới, hình tượng con rắn thể hiện những hình ảnh khác nhau: thần hiền, thần ác, điều tốt, điều xấu, sự hủy diệt, tái sinh... Nhân dịp xuân Ất Tỵ, Báo Hà Tĩnh giới thiệu đến độc giả một số mẩu chuyện đặc sắc về con vật này.
Podcast truyện ngắn: Những trái cau non

Podcast truyện ngắn: Những trái cau non

Bà Mùi lén lau mắt, nhìn ra đường, người người đang hối hả về nhà. Trong nhà, ông Thời đã châm lên cây hương trầm cỡ đại, mùi thơm dâng lên ấm cả khoảnh sân rộng mênh mông, ấm lan cả ba trái cau non nhà bà...
Bài chòi Trung Bộ: Câu hò xứ Quảng

Bài chòi Trung Bộ: Câu hò xứ Quảng

Tiết mục "Câu hò xứ Quảng" là loại hình hò khoan đối đáp, dân ca Quảng Nam do Thu Mây biên tập và sáng tác lời mới, dựa trên làn điệu dân ca cổ. Biên đạo: Như Hà. Đoàn ca kịch Quảng Nam biểu diễn tại Liên hoan Di sản văn hóa phi vật thể được UNESCO ghi danh tại Hà Tĩnh.
Đặc sắc mâm cỗ tết của các dân tộc

Đặc sắc mâm cỗ tết của các dân tộc

Mỗi dịp Tết đến, xuân về, đồng bào các dân tộc ở Việt Nam lại rộn ràng chuẩn bị mâm cỗ Tết. Báo Hà Tĩnh giới thiệu đến độc giả một số mâm cỗ đặc sắc của các dân tộc trên cả nước.
Podcast truyện ngắn: Cánh đồng mùa xuân

Podcast truyện ngắn: Cánh đồng mùa xuân

Anh thấy lòng rộng mở. Mọi ngại ngần đột nhiên biến mất. Trên cánh đồng làng mùa xuân, bó hoa trên tay Tín báo hiệu cho anh một cơ hội mới đã lại bắt đầu…!
Hát xoan Phú Thọ: Bỏ bộ

Hát xoan Phú Thọ: Bỏ bộ

Tiết mục hát xoan Phú Thọ "Bỏ bộ" do các nghệ nhân dân gian phường Xoan An Khái, Kim Đức, Phú Thọ biểu diễn tại Liên hoan Di sản văn hóa phi vật thể được UNESCO ghi danh tại Hà Tĩnh.
Podcas tản văn: Xuân quê hương

Podcas tản văn: Xuân quê hương

Đã bao mùa xuân trôi qua nơi đất khách, nay trở về quê nhà, tôi như thấy mình lạc bước vào một thước phim cũ, nơi mà từng khung hình đều nhuốm màu ký ức...
Hát xoan Phú Thọ: Trống quân đón đào

Hát xoan Phú Thọ: Trống quân đón đào

Tiết mục hát xoan Phú Thọ "Trống quân đón đào" do các nghệ nhân dân gian phường Xoan An Khái, Kim Đức, Phú Thọ biểu diễn tại Liên hoan Di sản văn hóa phi vật thể được UNESCO ghi danh tại Hà Tĩnh.
"Anh hùng xạ điêu: Hiệp chi đại giả" lập kỷ lục

"Anh hùng xạ điêu: Hiệp chi đại giả" lập kỷ lục

Mặc dù bị chê lạm dụng kỹ xảo và diễn viên chính không hợp vai, "Anh hùng xạ điêu: Hiệp chi đại giả" vẫn lập kỷ lục là tác phẩm nội địa có doanh thu đặt trước cao nhất điện ảnh Trung Quốc.
Mùa vui nay đã về

Mùa vui nay đã về

Còn gì đẹp hơn trong khung cảnh mùa xuân ấm áp, thanh bình, lứa đôi hò hẹn. Còn gì hạnh phúc hơn khi xuân về, nhà nhà đoàn viên trong một đất nước hòa bình, ấm no. Mùa vui nay đã về...
Podcast truyện ngắn: Chiều đông

Podcast truyện ngắn: Chiều đông

Trái tim bà Tuyết bỗng rộn ràng, cái giá lạnh của mùa đông dường như tan biến. Bà cứ thế ôm lấy đứa trẻ, chạy thật nhanh qua con đường, băng qua bóng tối và giá lạnh. Bà Tuyết tin rằng, trước mắt mình chắc chắn là ánh sáng.