Điếu văn

Trời đã bắt đầu ngả sang chiều nhưng ánh nắng vẫn rót xuống bỏng rát, nắng xuyên qua giàn nho rơi xuống như những trận mưa vàng.

Hạ vào nhà cất balô rồi khom mình qua những chùm nho lúc lỉu đến ngồi bên mẹ ở góc sân.

Tiếng kèn trống bên nhà lão Tân lại vọng sang thê thiết. Mẹ Hạ bảo: Chắc lại có người mới đến viếng nên đội kèn thổi lại chứ nắng như rang thế này...

Minh họa: NGUYỄN NGỌC THUẦN
Minh họa: NGUYỄN NGỌC THUẦN

Hạ thẽ thọt: Thế chiều nay con có phải sang bên ấy không mẹ?

Mẹ Hạ đứng dậy ném cái hốt rác vào góc sân rồi quay sang bảo:

- Không sang để bố mày về mắng cho rát mặt à?

Rồi mẹ Hạ nhìn sang bên hàng xóm, giọng nhỏ lại vừa nói vừa giậm chân:

- Bố mày đúng là cái lão hâm, nó ăn cắp ba ba nhà mình, lộn cổ xuống ao chết, thế mà ở bên ấy từ đêm hôm qua, chẳng ngủ nghê gì. Đúng là vác tù và hàng tổng. Người thì có khỏe đâu cơ chứ!

Hạ tròn mắt nhìn mẹ, mẹ Hạ quay lại:

- Đã thế lại còn một hai bắt tao điện thoại gọi mày về ngay để viết cho lão Tân cái điếu văn cho tử tế. Tao nhịn đói nhịn khát nuôi mày bằng ngần này, có chữ có nghĩa trong đầu mà ấm vào thân chứ để cho mày lặn lội từ thành phố về viết điếu văn cho lão ấy chắc.

Hạ hiểu ra cớ sự, cô khẽ thở dài:

- Thôi mẹ ạ! Âu cũng là cái số, bác Tân mất thì mất rồi. Mẹ đừng nói vậy phải tội mà bố nghe được lại mắng cho.

Mẹ Hạ nguây nguây đi vào vườn. Thực ra mẹ Hạ cũng chẳng phải hẹp hòi gì, bà đã lam lũ cả đời mất con gà con còn đi tìm đỏ mắt nữa là ba ba. Mà cái lão Tân cũng tệ chẳng để cho chòm xóm ngơi mắt ngơi tai. Lão chẳng nghèo khó gì vậy mà cứ sểnh ra là y như rằng của nhà người ta lại biến thành của lão. Còn thì cứ dăm hôm ba ngày lão lại lôi vợ con ra đánh chửi, xóm giềng can ngăn mãi cũng chán nên đành mặc kệ.

Ao ba ba nhà Hạ xây kiên cố, mấy năm nay ba ba được giá, bố mẹ Hạ xây thêm một ao sát bên vườn nhà lão Tân, đã xây tường cao, rào cả lưới B40 xung quanh nhưng hôm trước trời mưa lớn, ba ba bơi lên đậu trên hàng gạch xây xoay chiều thò ra so với bề mặt tường, lão Tân nổi máu tham ra bắt trộm bỏ sang ao nhà lão. Không biết hí húi kiểu gì mà rơi xuống chết trong ao nhà Hạ. Lúc gọi điện cho Hạ mẹ Hạ bảo:

- Cái ao mới đào chắc phải lấp thôi con ạ.

Thấy Hạ hỏi lại ngạc nhiên mẹ Hạ bảo:

- Rồi lão ám vong ở đấy cũng chẳng còn con nào mà nuôi đâu. Không lấp đi có ngày sạt nghiệp. May là có ông Quang đứng trên sân thượng nhìn thấy chứ không nhà mình mang tiếng cũng nên. Bố mày lại còn sang dặn ông Quang không được nói hở chuyện này cho ai biết kẻo phải tội... Thế cơ chứ!

Hạ nhìn về phía ao khẽ nén một tiếng thở dài. Hôm đào ao, Hạ cũng xin cơ quan nghỉ phép hai ngày về hì hụi xăn quần tới tận đầu gối lội xuống chuyển đất lên, toàn đất thịt - nặng mím môi. Mới nuôi được có hai lứa, thế mà...

- Còn ngồi đấy hả con? Về rồi sao không thay đồ rồi sang giúp bác ấy một tay một chân?

Hạ giật mình quay ra thấy bố Hạ đã đi vào sân, ống quần bên cao bên thấp, mắt trũng sâu có lẽ vì đêm qua mất ngủ.

- Khổ! Nhà bên ấy lũ trẻ cứ lóng nga lóng ngóng, chẳng biết nước nôi gì cả.

Bố Hạ chép miệng rồi đi ra bể, múc nước mưa tạt lên mặt sẵn tiện ngửa cổ tu ừng ực.

Hạ bưng ly nước từ nhà ra đã thấy bố đặt cái gầu nước xuống, lấy tay áo quệt ngang cằm rồi quay sang con gái cười xòa:

- Cho mát con ạ. À! Mà việc bố dặn mày đã nghĩ được gì chưa? Anh chị bên ấy ít chữ nghĩa cứ nài nỉ bố nhờ mày viết cho cái điếu văn để ông trưởng tộc đọc.

Hạ nhìn bố thành thật:

- Nhưng con có biết viết thế nào đâu bố?

Bố Hạ xua tay vừa nói vừa khom người qua giàn nho bước vào cửa:

- Không lo, bố đi đám nhiều rồi, bố sẽ đọc nội dung cho con viết. Con cứ uốn làm sao cho nó xuôi xuôi dễ đọc là được...

Lúc viết đến đoạn: “Ông Tân mất đi là nỗi mất mát lớn không gì có thể bù đắp được cho bà con dòng tộc. Xóm làng từ nay mất đi một người hàng xóm tốt bụng thật thà, cháu con mất đi một người chú người cha mẫu mực...”, thấy Hạ bỗng khựng lại, bố Hạ nổi cáu:

- Chắc mẹ mày lại bép xép gì rồi phải không? Đã dặn là...

Hạ vội thanh minh:

- Không ạ! Lâu rồi con không viết tay, toàn đánh máy nên hơi mỏi bố ạ.

Hôm sau, lúc mọi người ngồi đông đủ trong sân, đội khiêng quan tài đã đứng ngấp nghé sẵn ở bậc cửa, ông trưởng tộc nhà lão Tân cất giọng trầm khàn đọc điếu văn, Hạ thấy mọi người ai cũng sụt sùi, trong số đó không ít người lúc mất của này cái nọ đã từng bấm bụng rủa thầm kẻ đang nằm đặt tay lên bụng trong kia. Lúc đưa quan tài ra cửa ai cũng cố níu lại, khóc nấc lên thảm thiết. Hạ cũng rơm rớm nước mắt khóc theo, nhưng lúc trên đường đưa lão ra gò thì Hạ cứ suy nghĩ mãi: không biết người ta khóc vì thương lão đoản mệnh hay khóc vì bài điếu văn bố đọc cho Hạ viết? Mà tại sao bố Hạ lại dùng nhiều lời lẽ đáng được nâng niu như thế cho lão? Bố Hạ tha thứ cho lão, thương lão hay là đọc ra theo thói quen mà ông vẫn nghe được ở những đám tang? Ý nghĩ ấy cứ quấn lấy Hạ không lúc nào thôi. Lúc hạ huyệt, bà con chòm xóm ai cũng cố bước đến gần khóc vài tiếng, thả vào huyệt lão vài đồng bạc lẻ gọi là tiền qua cửa...

Ai cũng nghĩ nghĩa tử là nghĩa tận hay là khi lằn ranh giữa sự sống và cái chết được phân định rõ ràng, người ta mới sẵn sàng tha thứ cho nhau?

Nguồn: Tuổi Trẻ Online

Đọc thêm

Thái Lan bay drone truy tìm du khách quá hạn visa

Thái Lan bay drone truy tìm du khách quá hạn visa

Trước làn sóng chỉ trích về an ninh ngày càng gia tăng, chính quyền thành phố du lịch Pattaya quyết định sử dụng công nghệ hiện đại nhằm bảo vệ du khách và người dân.
Podcast truyện ngắn: Đêm không màu

Podcast truyện ngắn: Đêm không màu

Trên đời này, duyên phận không thể cưỡng cầu. Khi hạnh phúc tan vỡ điều cần làm không phải là trốn tránh hay chìm vào nỗi đau quá khứ mà phải đối diện để tìm lại chính mình!
Sôi động các lớp năng khiếu hè

Sôi động các lớp năng khiếu hè

Nghỉ hè là khoảng thời gian được thanh, thiếu nhi mong chờ nhất sau một năm học tập. Tại Hà Tĩnh, ngay từ đầu tháng 6, các lớp năng khiếu hè đã bắt đầu hoạt động, tạo sân chơi bổ ích cho các em.
Trăn trở bảo vệ bảo vật quốc gia ở Hà Tĩnh

Trăn trở bảo vệ bảo vật quốc gia ở Hà Tĩnh

Tại nhiều địa phương Hà Tĩnh, nhiều bảo vật quý hiếm đang đối mặt với nguy cơ bị xâm hại dưới nhiều hình thức, không chỉ làm tổn hại giá trị lịch sử, văn hóa mà còn gióng lên hồi chuông cảnh báo về trách nhiệm bảo tồn di sản.
Podcast truyện ngắn: Nơi trái tim neo đậu

Podcast truyện ngắn: Nơi trái tim neo đậu

Tiếng sóng rì rào, ánh trăng vàng trải dài mặt nước. Bóng ba bố con đổ dài trên cát ướt. Bên bờ biển lặng yên, tình yêu năm xưa, sau bao thử thách, giờ hóa thành mái ấm...
Những "chuyến đi" vào ký ức lịch sử

Những "chuyến đi" vào ký ức lịch sử

Làm báo cho tôi cơ hội được lắng nghe và ghi chép lại những câu chuyện của các nhân chứng một thời đạn lửa. Đó là những mối duyên nghề kỳ lạ - mối duyên được chạm vào những con người làm nên lịch sử.
Sắc vóc tân Hoa hậu Thế giới 2025

Sắc vóc tân Hoa hậu Thế giới 2025

Opal Suchata Chuangsri xuất sắc vượt qua 108 thí sinh giành ngôi vị cao nhất. Đại diện Thái Lan sở hữu chiều cao ấn tượng 1,8m cùng thân hình quyến rũ.
Podcast truyện ngắn: Bài ca mùa hè

Podcast truyện ngắn: Bài ca mùa hè

Dưới nắng hè, khu vườn nhỏ như bừng tỉnh trong vũ khúc của thiên nhiên. Những tán lá xanh khẽ đung đưa trong gió, tạo nên những âm thanh xào xạc như bản nhạc du dương mùa hạ....
Dấu xưa trên đất thiêng Ngàn Hống

Dấu xưa trên đất thiêng Ngàn Hống

Sở hữu số lượng di tích và cổ vật khá lớn và trải qua bao biến thiên, thăng trầm của lịch sử nhưng các thế hệ cán bộ và Nhân dân TX Hồng Lĩnh (Hà Tĩnh) đã làm tốt công tác trùng tu tôn tạo, lưu giữ lại những giá trị di sản.
Podcast: Nhớ mùi thơm nếp rồng

Podcast: Nhớ mùi thơm nếp rồng

Cứ mỗi độ tháng năm về, lòng ta lại bất chợt bâng khuâng. Dường như, đâu đó có mùi hương rất quen của lúa chín, của rơm rạ mới phơi, của đất trời quê hương đang vào mùa gặt....
Ngai vua triều Nguyễn - bảo vật quốc gia bị phá hỏng: Lỗ hổng công tác bảo vệ di tích?

Ngai vua triều Nguyễn - bảo vật quốc gia bị phá hỏng: Lỗ hổng công tác bảo vệ di tích?

Vụ một người đàn ông xâm nhập thành công vào khu vực đặt ngai vua - một bảo vật quốc gia mang tính biểu tượng tại điện Thái Hòa (Đại Nội Huế), rồi xâm hại hiện vật, đang gây bức xúc, phẫn nộ trong dư luận và dấy lên quan ngại về lỗ hổng bảo vệ di sản ở nơi cần có cơ chế giám sát nghiêm ngặt bậc nhất thuộc quần thể di tích Cố đô Huế.