Tiếng phượng rơi

(Baohatinh.vn) - Mới đầu hạ mà bầu trời như thể muốn rạn nứt; ve kêu ra rả cả ngày, kể cả lúc thành phố đã chìm vào đêm. Tôi nhìn ngắm những tấm ảnh ngày xưa, bỗng chốc nghe tiếng phượng rơi, rồi tấc lòng lại bừng dậy xốn xang bao nỗi niềm.

Tiếng phượng rơi

Tháng 5 về mang theo bao màu sắc, hương thơm, âm thanh đặc trưng của những ngày hạ chói lửa. Ảnh: Internet.

Mới đầu hạ mà bầu trời như thể muốn rạn nứt; ve kêu ra rả cả ngày, kể cả lúc thành phố đã chìm vào đêm. Tranh thủ một thoáng nhàn rỗi, tôi mở ngăn tủ gỗ, lục lại đống sách cũ rồi lần ra cuốn nhật ký thuở áo trắng hồn nhiên giờ đã cũ kỹ nhuốm màu thời gian. Lật từng trang thật nhẹ, tôi nhìn ngắm những tấm ảnh ngày xưa, bỗng chốc nghe tiếng phượng rơi, rồi tấc lòng lại bừng dậy xốn xang bao nỗi niềm.

Tháng 5 đã về mang theo bao màu sắc, hương thơm, âm thanh đặc trưng của những ngày hạ chói lửa. Ai vô tình hay hữu ý cũng đều có thể lắng nghe được, cảm nhận được những điều đặc biệt ấy của tháng 5. Nhưng có lẽ điều này là chắc chắn khi không phải ai cũng có thể đủ sự để ý để nghe được, nghe ra những âm thanh tinh túy nhất, những âm thanh khó để nhận dù chỉ một thoáng vô tình, trong bảng lảng gió: tiếng phượng rơi.

Phượng nở cho tháng 5, phượng dành cho tháng 5 sự nồng cháy đến căng tràn mãnh liệt. Nắng tháng 5 vàng ươm, nền trời tháng 5 xanh ngắt và khoáng đạt. Tháng 5 đang ca hát những tâm tình nồng nàn. Màu đỏ của phượng như cùng hợp sức với nắng đốt cháy những khoảng trời. Cái màu đỏ ấy cũng nhen nhóm vào ai những niềm thương nỗi nhớ, để rồi những ký ức lại sống dậy miên man.

Tiếng phượng rơi

Phượng dành cho tháng 5 sự nồng cháy đến căng tràn mãnh liệt. Ảnh: Internet.

Tiếng phượng rơi lặng lẽ lẫn trong tiếng ve... Âm thanh ấy đã đánh động trong tôi bao điều xưa cũ. Đã bao lâu rồi tôi mới có thể có khoảng thời gian sống chậm như thế, dùng dằng như thế để cảm nhận mọi thứ xung quanh. Trong cái nắng như thiêu đốt mọi thứ, cánh phượng như cũng bị dát mỏng. Nó rơi khẽ lắm, tựa hồ như tiếng hót loài chim rồi nằm héo ở những khoảng sân hay những bờ cỏ. Thỉnh thoảng khi mấy cơn gió thổi bạt hay những chiếc xe ô tô ngang qua tạo thành những cuộn gió làm bao cánh phượng man mác bay.

Tôi nhớ về mùa phượng năm ấy, mùa phượng cuối cùng của đời học sinh. Tôi nhớ một sáng tháng 5 tinh tươm trong tà áo học trò trắng khiết, cầm trên tay những chùm phượng, lòng háo hức chụp với thầy cô, bè bạn những tấm ảnh kỷ yếu cuối cùng. Những phút giây sụt sùi nước mắt, ngậm ngùi những lời chia tay, những lời hứa hẹn về ngày mai, cả những ngày gặp lại. Tôi cũng chẳng thể nào quên cái hồi ức tinh nghịch mà trong veo ấy, trong buổi tổng kết lớp 12, vì hái mấy chùm phượng trang trí lớp học mà tôi trèo lên cây, sơ ý rồi trượt ngã, cũng may có thảm cỏ mà chỉ bị trầy xước chân tay. Ký ức về mùa thi, mùa chia ly năm ấy tìm về sống động trong tôi...

Tiếng phượng rơi

Một tiếng phượng rơi, tìm lại ngày xưa cũ bằng những trang lưu bút cũ, tôi càng thêm yêu mùa hạ. Ảnh minh họa: Internet.

Thuở ấy, chúng tôi cùng nhau hứa hẹn bao điều, từng sát cánh ngày ngày bên nhau để cố gắng thực hiện cho được nguyện vọng trở thành những cậu sinh viên khoa Văn - Trường Đại học Sư phạm Hà Nội. Và rồi, cuộc đời đã cho tôi biết rằng, không phải hứa hẹn nào cũng trở thành hiện thực một cách trọn vẹn. Đầu mùa thu năm ấy, tôi và cậu bạn sống chung trong niềm vui trọn vẹn khi cả hai đều đạt được nguyện vọng bấy lâu. Ngày nhập học, 2 cậu tân sinh viên quê mùa khăn gói bắt xe ra Hà Nội “ở trọ phố phường” để bắt đầu một hành trình mới. Nhưng rồi vì biến cố trong nhà, mặc dù cố gắng lắm nhưng cậu ấy cũng phải thôi học, vào miền Nam để đỡ đần gia đình. Còn tôi vẫn ở lại với Hà Nội, hứa với cậu bạn sẽ gắng học thật tốt để sớm biến ước mơ trở thành giáo viên Văn của cả 2 thành hiện thực. Tôi tốt nghiệp, ra trường rồi vẫn ở lại Hà Nội công tác, từ ấy đến nay chưa có dịp hạnh ngộ với cậu bạn tương giao.

Những niềm thương, nỗi nhớ về mùa hạ năm xưa cứ ùa về, ào ạt như sông quê mùa nước nổi. Một tiếng phượng rơi, tìm lại ngày xưa cũ bằng những trang lưu bút cũ, tôi càng thêm yêu mùa hạ, thêm yêu loài hoa học trò, thêm trân quý và nhớ nhung về những người bạn tuổi áo trắng, trân quý cả sự lắng nghe vô tình mà hết sức đặc biệt, tinh tế của mình...

Đọc thêm

Podcast truyện ngắn: Ngôi nhà của chim non

Podcast truyện ngắn: Ngôi nhà của chim non

Ngôi nhà của chim non là một câu chuyện nhẹ nhàng. Qua câu chuyện, các em sẽ hiểu rằng yêu thương không phải là giam giữ, mà là biết nghĩ cho người khác và dám làm điều tốt...
"40 năm nhớ Xuân Diệu - Trái tim còn ở lại"

"40 năm nhớ Xuân Diệu - Trái tim còn ở lại"

Tọa đàm là dịp ôn lại cuộc đời, sự nghiệp văn chương của Nhà thơ Xuân Diệu, qua đó khẳng định những đóng góp to lớn của người con của quê hương Can Lộc (Hà Tĩnh) đối với nền văn học, văn hóa Việt Nam.
 Podcast tản văn: Mưa cuối mùa

Podcast tản văn: Mưa cuối mùa

Thời tiết năm nay trái chứng. Gió mùa đã hun hút lùa về. Cái rét ngòn ngọt cứa vào những đêm khuya, những sớm mai buôn buốt...
Nghìn năm sau nhớ Nguyễn Du

Nghìn năm sau nhớ Nguyễn Du

Hai thế kỷ trôi qua, tên tuổi và di sản Đại thi hào Nguyễn Du vẫn sống động trong đời sống văn hóa dân tộc, lan tỏa những giá trị tư tưởng, nhân văn sâu sắc, bền bỉ cùng thời gian.
Làng trống Bắc Thai sôi động dịp cuối năm

Làng trống Bắc Thai sôi động dịp cuối năm

Những ngày này, tại thôn Bắc Thai (xã Đồng Tiến, Hà Tĩnh) luôn rộn ràng những âm thanh đục đẽo, bào gỗ hòa cùng niềm phấn khởi của người thợ, tạo nên khúc ca lao động đặc trưng của một làng nghề truyền thống đang tất bật vào vụ tết.
Xem trước Trưng bày "Đại thi hào Nguyễn Du - ngàn năm nhớ mãi"

Xem trước Trưng bày "Đại thi hào Nguyễn Du - ngàn năm nhớ mãi"

Trong khuôn khổ chương trình kỷ niệm 260 năm Ngày sinh Đại thi hào Nguyễn Du (1765 - 2025), trưng bày thể hiện sự tri ân sâu sắc đối với danh nhân và khẳng định vai trò của Di tích quốc gia đặc biệt Khu lưu niệm Đại thi hào Nguyễn Du trong bảo tồn và phát huy giá trị di sản văn hóa.
Để mỗi ngày mùa đông thêm ấm áp

Để mỗi ngày mùa đông thêm ấm áp

Cái lạnh khiến mỗi ngày trở nên chậm hơn. Từ hơi thở đầu ngày, ánh nắng hiếm hoi đến những món ăn giản dị, bài viết gợi cách để mỗi ngày của bạn thêm ấm áp.
Phong trào Cần Vương ở Hà Tĩnh, 140 năm nhìn lại

Phong trào Cần Vương ở Hà Tĩnh, 140 năm nhìn lại

Sau 140 năm nhìn lại phong trào Cần Vương trên đất Hà Tĩnh cũng như ở các địa phương khác (1885-2025), tuy thất bại do nhiều nguyên nhân, nhưng chúng ta rất đỗi tự hào về truyền thống bất khuất của các thế hệ tiền bối.
Podcast tản văn: Bếp đất mùa đông

Podcast tản văn: Bếp đất mùa đông

Trở về miền ký ức tuổi thơ, ta chạm lại hơi ấm của những mùa đông xưa: bếp đất đỏ lửa, khói lam chiều và vòng tay ông bà. Đó là những điều bình dị đã lặng lẽ theo ta suốt cuộc đời.
Họ Nguyễn Tiên Điền trong dòng chảy văn hóa dân tộc

Họ Nguyễn Tiên Điền trong dòng chảy văn hóa dân tộc

“Bao giờ Ngàn Hống hết cây, Sông Rum hết nước, họ này hết quan” - câu ca dân gian từ lâu đã trở thành lời khẳng định về truyền thống khoa bảng rực rỡ của dòng họ Nguyễn Tiên Điền. Trong dòng chảy văn hóa dân tộc, hiếm có dòng họ nào vừa lừng danh về văn chương, vừa bền bỉ trong học vấn như dòng họ Nguyễn nơi vùng địa linh nhân kiệt này.
Podcast tản văn: Dịu ngọt nắng đông

Podcast tản văn: Dịu ngọt nắng đông

Tản văn “Dịu ngọt nắng đông” của tác giả Anh Đức là những cảm xúc nhẹ nhàng, ấm áp ca ngợi ca vẻ đẹp bình dị và giá trị đặc biệt của ánh nắng mùa đông.
Truyện Kiều làm giàu thêm di sản văn hóa phi vật thể 3 miền

Truyện Kiều làm giàu thêm di sản văn hóa phi vật thể 3 miền

Bên cạnh giá trị nhân đạo sâu sắc, Truyện Kiều của Đại thi hào Nguyễn Du còn là áng thơ tuyệt bút kết tinh vẻ đẹp ngôn ngữ và chiều sâu tâm hồn Việt. Vì thế, thơ Kiều dễ dàng đi vào đời sống dân tộc, trở thành chất liệu văn nghệ dân gian ở cả 3 miền Bắc - Trung - Nam.
Đi tìm hương vị xưa từ những quả cọ

Đi tìm hương vị xưa từ những quả cọ

Ở nhiều vùng quê Hà Tĩnh, có những món ăn bình dị nhưng lại chứa đựng cả hương vị mùa và ký ức của bao thế hệ. Một trong số đó chính là quả cọ, được nâng niu như một “hương vị mùa đông”.
Podcast truyện ngắn: Niềm vui tuổi già

Podcast truyện ngắn: Niềm vui tuổi già

Ở tuổi xế chiều, cuộc sống có thể đổi thay, nhưng những niềm vui giản dị, những thói quen tích cực vẫn luôn là liều thuốc tinh thần, giúp ta sống vui, khỏe và có ích mỗi ngày.