Truyện ngắn: Người chơi đàn lặng lẽ

(Baohatinh.vn) - Năm mới ra trường, Thơ thuê trọ trong một con hẻm nhỏ. Đó là một tòa nhà sơn màu xanh nhạt, tầng dưới có mấy dãy hàng tạp hóa, quán cơm, dăm ba quầy hoa quả bày lấn ra vỉa hè.

Truyện ngắn: Người chơi đàn lặng lẽ

Thơ ở trọ trong hẽm nhỏ có ngôi nhà màu xanh

Bên kia đường, dãy đối diện cũng một bộ mặt gần giống như thế, buồn tẻ xám xịt dưới đám dây điện thõng thượt chăng ngang. Hẻm nhỏ như những phận người lầm lụi, ít niềm vui và thiếu hẳn nụ cười. Thơ làm kế toán cho một công ty in ấn bao bì. Hầu như suốt ngày chỉ xoay quanh công việc. Cô bước qua tuổi hai tư rồi hai lăm, hai sáu lúc nào chả rõ.

Một tối nọ về nhà khá muộn sau khi làm thêm giờ, khi bước ra ban công, Thơ bỗng nhiên nghe thấy giai điệu rất quen. Tiếng ghi ta bập bùng trong đêm vắng, rồi một giọng nam trầm cất lên da diết: Thảo nguyên bát ngát mênh mông đến cuối trời/ Cỏ cây hoa lá hương thơm tỏa ngát đồng/ Tìm em năm tháng thấy đâu hình bóng người/ Em thân yêu ơi biết em giờ này nơi nao?

Khúc tình ca du mục của Nga vọng về trong Thơ như giọt âm thanh gõ vào ký ức của thời sinh viên đầy nhớ tiếc. Cô thảng thốt nhìn quanh, bất chợt nhận ra người đánh đàn ở ngay căn nhà kế cạnh. Anh ngồi quay lưng về phía cô, cây đàn để lẫn trong bóng tối, lặng im ngắm sao trời.

Một giọt nước mắt chầm chậm lăn xuống má Thơ nóng hổi. Lần cuối cùng Thơ gặp Diễn, bầu trời thành phố đầy sao và Diễn cũng hát bài này cho đến khi một dây đàn đột ngột đứt ngang. Sau đêm đó, anh lặng lẽ rời khỏi cuộc đời cô không một lời từ biệt.

Truyện ngắn: Người chơi đàn lặng lẽ

Đã bao lâu rồi kể từ lần cuối có người chơi một khúc ghi-ta say đắm vì Thơ. Ảnh Internet

Trôi giữa những buổi chiều cuồn cuộn nắng, Thơ lầm lũi đi về với đống hồ sơ nặng trĩu trên tay. Mãi tới gần đây Thơ mới nhận ra dãy nhà cô ở vừa xuất hiện một gia đình nhỏ. Nghe bà Liên bán xôi cư ngụ lâu đời ở đây kể rằng, họ vốn là dân mạn ngược, nhà có đứa con không may bị bệnh bẩm sinh hiếm gặp nên lặn lội đến đây để chạy chữa cho con.

Ban ngày chồng đi bốc vác, vợ đưa con vào viện. Chập tối, họ bày ra vỉa hè mấy chiếc ghế nhựa thấp cùng đôi ấm nước và chiếc điếu cày tranh thủ kiếm thêm vài đồng tiền lẻ.

Một lần rất khuya, Thơ đứng trên ban công nhìn xuống, tình cờ thấy hai vợ chồng nọ vẫn đang thức. Hẻm vắng, quán cũng vắng, người vợ ngồi tựa vào vai chồng trong yên lặng. Họ cùng nắm tay nhau. Rất khẽ.

Lòng Thơ buồn vô cớ. Đã rất lâu rồi cô không hẹn hò với ai, khoảng trống mênh mông mà Diễn để lại dường như chẳng có gì lấp đầy được. Cô vùi mình vào đống công việc đơn điệu mỗi ngày để quên đi mối tình đầu cay đắng. Thế nhưng, cô biết mình vẫn luôn nhớ đến anh.

Từ đó chiều muộn nào đi làm về Thơ cũng nấn ná dừng chân một chút bên vỉa hè để nhìn đôi vợ chồng nghèo líu ríu bên nhau. Dường như có họ, con hẻm nhỏ trở nên bớt u buồn đi một chút. Rồi một hôm, cô không thấy họ dọn hàng như mọi khi.

Họ phải đến bệnh viện gấp. Khuya hôm sau bước ra ban công, dưới ánh đèn đường vàng vọt, Thơ nhận ra hai vợ chồng họ ngồi bó gối im sững trước con đường vắng ngắt, đông cứng trong nỗi tuyệt vọng. Bệnh tình thằng bé trở nặng, nếu không phẫu thuật khó lòng qua khỏi.

Đôi lúc thức giấc trong đêm, Thơ mơ hồ nghe thấy tiếng người mẹ hát ru con, thanh âm nghẹn ngào buôn buốt như sỏi rơi xuống lòng hồ khô cạn.

Truyện ngắn: Người chơi đàn lặng lẽ

Quán nước chè đêm và câu chuyện của gia đình mới đến đã khiến Thơ suy nghĩ rất nhiều. Ảnh Internet

Thơ đã nghĩ, mình thích cuộc sống cô đơn. Thế nhưng, ngày ngày ngắm gia đình ba người kia vá víu vào nhau giữa bốn bề giông gió, cô chợt nhận ra mình trống trải biết bao nhiêu. Một hôm xong việc sớm hơn thường lệ, Thơ vào siêu thị mua mấy bộ đồ trẻ em gói ghém cùng ít tiền bỏ vào phong bì, nhờ bà Liên mang tặng gia đình nọ.

- Sao cháu không tự đưa đến cho cô chú ấy mà lại nhờ bác - bà Liên ngạc nhiên bảo.

- Tại cháu bận quá, đi sớm, về muộn chẳng mấy khi gặp bác ạ - Thơ ngập ngừng trả lời - Với lại chẳng nhiều nhặn gì, cháu không muốn cô chú ấy ngại.

Bà Liên nhìn Thơ, thở dài:

- Công nhận nghĩ đến hoàn cảnh nhà họ ai cũng xót xa, thằng bé nhìn kháu khỉnh, thế nhưng, không biết mai mốt sẽ ra sao nữa. Vợ chồng con cái yêu thương nhau mà ông trời nỡ nào bắt phải chia lìa cơ chứ.

Một cơn gió ngược chiều đột ngột xoáy qua, cuốn đám lá khô vương vãi trên vỉa hè đầy gạch đá vỡ. Thơ vội vã bước lên cầu thang, nhanh đến nỗi va phải một người đàn ông từ phía trên đi xuống. Cô chưa kịp nói gì thì anh đã dừng lại ân cần hỏi:

- Cô không sao chứ, cô hàng xóm?

Thơ nhận ra đó chính là người đàn ông ở căn hộ kế cạnh vẫn thường chơi đàn ghi-ta trong đêm. Cô bối rối đáp:

- Tôi không sao đâu ạ, xin lỗi anh nhé.

Người đàn ông mỉm cười chào cô rồi thong thả bước đi. Nhìn cây đàn trên vai anh, Thơ bỗng thấy bâng khuâng. Thơ nhớ hình bóng đã xa xôi trong kí ức. Diễn của cô ngày xưa cũng lãng tử, ấm áp và dịu dàng như thế.

Đêm thành phố đầy sao, ánh sáng từ triệu triệu năm ấy bình thản chiếu rọi xuống nhân gian, chứng kiến bao buồn vui của muôn kiếp người bé mọn. Người đàn ông ở căn hộ kế bên tối nay cũng mang đàn ra ngoài tựa vào lan can. Anh đứng trầm tư rất lâu, hai tay khoanh trước ngực, vóc dáng cao lớn chìm khuất trong mảng tối của tòa nhà.

Thơ nhìn xuống vỉa hè, nơi cặp vợ chồng nghèo đang lúi húi sắp dọn bàn ghế của gánh hàng nước cuối ngày, người mẹ ẵm con, người chồng đẩy chiếc xe chở đồ đi phía sau, bóng họ đổ xuống gãy thành từng khúc. Thơ nghĩ đến đôi mắt ngơ ngác của đứa trẻ mà lòng nhoi nhói. Giá như cô có thể làm một điều gì đó để mọi thứ khác đi.

Truyện ngắn: Người chơi đàn lặng lẽ

Tiếng đàn ghi ta trong đêm vắng khiến Thơ chênh vênh. Ảnh Internet

Phía bên kia, người đàn ông bất chợt nâng cây đàn lên rồi lại khẽ khàng đặt xuống. Lòng Thơ chông chênh như có sóng. Trong sâu thẳm của đêm Thơ nghe như có tiếng gió thở dài lẫn trong âm thanh xạc xào của lá khô trở mình trên hè phố.

- Tối thứ bảy tuần này chúng tôi có một buổi biểu diễn âm nhạc ở quảng trường, nếu không bận mời cô đến xem nhé - Người đàn ông ở căn hộ kế cạnh nói với Thơ, như vậy khi họ gặp nhau ở cầu thang.

- Vậy ra anh là một nghệ sĩ - Thơ không giấu được vẻ ngạc nhiên.

Người đàn ông mỉm cười:

- Tôi chỉ là một người chơi đàn ghi-ta, rất hy vọng cô sẽ đến thưởng thức.

Người đàn ông định nói thêm câu gì đó nhưng rồi lại thôi, anh quay sang Thơ trong một khoảng lặng im chờ đợi. Cô dịu dàng khẽ nói:

- Nhất định tôi sẽ đến.

Thứ tư tuần đó, Thơ bất ngờ được công ty điều động hỗ trợ một chi nhánh mới thành lập. Tối thứ bảy, Thơ bật ti vi thì tình cờ nhìn thấy chương trình âm nhạc ấy được truyền trực tiếp trên sóng truyền hình. Máy quay đang hướng tới một nghệ sĩ cùng cây đàn ghi-ta quen thuộc đứng trên sân khấu, mái tóc anh hơi rũ xuống, ánh mắt nhìn về phía xa xăm.

Khúc tình ca vang lên da diết làm hàng nghìn con tim say đắm. Đó là một buổi biểu diễn từ thiện để gây quỹ ủng hộ các em bé hoàn cảnh khó khăn. Những phóng sự chiếu xen kẽ giữa các tiết mục đưa người xem đến với đủ cung bậc cảm xúc khác nhau, Thơ nhận ra trong đó có cả con trai đôi vợ chồng bán nước.

Bản nhạc kết thúc, khán giả lặng đi một lát rồi tiếng vỗ tay dậy lên rất lâu, người nghệ sĩ cúi chào rồi mang theo cây đàn khuất sau sân khấu. Thơ thấy lòng ngập tràn nuối tiếc, giá như tối nay cô được đứng nơi quảng trường lộng gió ấy và lắng nghe anh chơi đàn như đã hẹn.

Truyện ngắn: Người chơi đàn lặng lẽ

Minh hoạ của Huy Tùng

Một tháng sau trở lại thành phố, Thơ gặp bà Liên bán xôi đang ngồi ngắt rau bên vỉa hè. Bà cụ bảo gia đình đôi vợ chồng bán hàng nước sau khi may mắn phẫu thuật được cho con đã đưa nhau về quê, trước khi đi người mẹ sang chào tất cả mọi người và gửi lời cảm ơn Thơ vì món quà lần trước. Thơ mỉm cười:

- Cháu nghĩ chúng ta phải cảm ơn anh ấy, người chơi đàn ghi-ta ở tầng trên bác Liên ạ. Hóa ra anh ấy là một nghệ sĩ và đã tổ chức buổi biểu diễn từ thiện ở quảng trường để giúp đỡ cậu bé đấy.

Bà Liên ngạc nhiên:

- Thật vậy sao, thế mà tôi không biết gì hết. Đúng là một con người lặng lẽ. Hôm cậu ấy chuyển đi cũng chẳng ai hay mà từ biệt.

Thơ sững sờ đi một lát:

- Anh ấy đi rồi hả bác?

- Ừ đúng rồi cháu ạ. Không biết cậu ấy đi đâu nhưng đã chuyển chỗ từ tuần trước kia.

Thơ trở về phòng, ngồi xuống chiếc giường đơn ngập trong bóng tối. Cuối cùng chỉ còn lại mình cô nơi con hẻm lầm lụi này với nỗi cô đơn. Cô nghe như một giọt nước mắt buốt xuống từ tim.

Từ bên ngoài bất chợt ngân lên một giai điệu rất quen cùng tiếng ghi ta bập bùng trong đêm vắng: “Thảo nguyên bát ngát mênh mông đến cuối trời/ Cỏ cây hoa lá hương thơm tỏa ngát đồng/ Tìm em năm tháng thấy đâu hình bóng người/ Em thân yêu ơi biết em giờ này nơi nao”. Thơ mở cửa bước ra ngoài ban công. Đêm thành phố đầy sao, phía bên kia, người chơi đàn đã trở về cùng với bài hát cũ.

Chủ đề Sáng tác Văn học Nghệ thuật

Đọc thêm

Podcast: Hà Tĩnh in dấu chân Người

Podcast: Hà Tĩnh in dấu chân Người

Gần bảy thập kỷ đã đi qua, giọng nói trìu mến, thân thương của Bác vẫn còn vang vọng, thấm vào mỗi con tim. Khắc ghi lời Bác kính yêu, Đảng bộ và nhân dân Hà Tĩnh đoàn kết một lòng, ra sức xây dựng quê hương giàu đẹp như sinh thời Người căn dặn và mong muốn...
Đại sứ Nhật Bản ITO Naoki dự sự kiện giao lưu văn hóa tại Hà Tĩnh

Đại sứ Nhật Bản ITO Naoki dự sự kiện giao lưu văn hóa tại Hà Tĩnh

Tối 15/5, tại TP Hà Tĩnh đã diễn ra chương trình giao lưu văn hóa Việt - Nhật với chủ đề “Kết nối thế giới qua Truyện dân gian và Âm nhạc”. Tham dự có ngài ITO Naoki - Đại sứ Đặc mệnh toàn quyền Nhật Bản tại Việt Nam, Bí thư Tỉnh ủy Nguyễn Duy Lâm, Chủ tịch UBND tỉnh Võ Trọng Hải, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Dương Tất Thắng.
Podcast mỗi tuần một câu chuyện: Đôi guốc của tam thể

Podcast mỗi tuần một câu chuyện: Đôi guốc của tam thể

Chú mèo tam thể soi mặt vào vại nước ở gốc cau, vuốt đi vuốt lại mấy sợi ria mép trắng như cước cho thật óng ả rồi thong thả bước ra sân tắm nắng. Gió hây hẩy, nắng nhè nhẹ vàng như mật, tam Thể khoan khoái nằm duỗi dài trên sân...
ABC News: Vì sao bánh mì Việt Nam khiến người Australia 'phát cuồng'?

ABC News: Vì sao bánh mì Việt Nam khiến người Australia 'phát cuồng'?

Trang tin tức ABC News vừa đăng tải bài viết với tiêu đề “Why are Australians obsessed with bánh mì, the Vietnamese roll with the complex history?” (Tạm dịch: Vì sao người Australia “mê” bánh mì Việt Nam, món ăn giản dị chứa đựng câu chuyện lịch sử đặc biệt), phản ánh sức hút ngày càng lớn của bánh mì Việt trên đất Australia.
Podcast truyện ngắn: Kỷ vật cuối cùng

Podcast truyện ngắn: Kỷ vật cuối cùng

Chiếc đồng hồ cũ kỹ nằm im lìm trong hộp gỗ, phủ đầy bụi thời gian. Đó là kỷ vật giản dị, chứa đựng cả một kho tàng ký ức về người bà đã khuất với biết bao câu chuyện, những hồi ức đẹp đẽ về một thời đã qua...
Ly sữa chua... “chát”!?

Ly sữa chua... “chát”!?

Vị thanh mát của ly sữa chua đánh đá post lên mạng hôm ấy giờ chỉ còn trong mường tượng, nhưng dư vị chua ít, chát nhiều còn đọng lại và phảng phất gần xa ở Hà Tĩnh.
Thắp sáng tinh thần từ bi và hướng thiện

Thắp sáng tinh thần từ bi và hướng thiện

Đại lễ Phật đản được tổ chức tại hơn 300 ngôi chùa lớn, nhỏ trên địa bàn Hà Tĩnh là dịp để cộng đồng nhìn nhận những giá trị sống tích cực, lan tỏa tinh thần từ bi, hướng thiện của Phật giáo.
Podcast tản văn: Vàng nắng vàng đồng

Podcast tản văn: Vàng nắng vàng đồng

Sinh ra và lớn lên ở quê, những cảnh vật, con người nơi đây đã quá quen thuộc với tôi. Tôi yêu dòng sông như dải lụa xanh uốn lượn ôm trọn xóm thôn; yêu những hàng bằng lăng tím lịm chạy dọc theo con đường làng; yêu cả những tường rào được phủ sắc hoa tigon đỏ tươi như màu máu con tim trong bài thơ tình lãng mạn của ai đó...
Podcast truyện ngắn: Bí mật dưới chân đèn

Podcast truyện ngắn: Bí mật dưới chân đèn

Tuổi trẻ của mẹ tôi là một phần ký ức đẹp đẽ của hai người lính. Tôi lại là con gái của mẹ. Đó là một nỗi niềm sâu kín. Kỷ vật này, tôi sẽ thay mẹ mình giữ mãi...
Podcast tùy bút: Về thăm quê Bác Làng Sen

Podcast tùy bút: Về thăm quê Bác Làng Sen

Về thăm quê Bác tháng 5, ta như được đi trong làn hương thơm dịu mát của hoa sen, loài hoa với phẩm cách thanh cao và luôn tỏa rạng, tỏa sáng, vừa thoảng hương thơm ngát, vừa bình dị gần gũi với đồng quê mộc mạc.
Podcast đến với bài thơ hay: Một chiều Đồng Lộc

Podcast đến với bài thơ hay: Một chiều Đồng Lộc

Đã có hàng trăm bài thơ ra đời tỏ lòng khâm phục và tiếc thương mười cô gái ở Ngã ba Đồng Lộc cùng bao người con đã ngã xuống nơi đây, dẫu vậy, “Một chiều Đồng Lộc” vẫn để lại dấu ấn riêng về tứ thơ và tình cảm của tác giả.
Podcast tản văn: Bến nước sông quê

Podcast tản văn: Bến nước sông quê

Có những dòng sông không chỉ chảy qua đất đai mà còn chảy dọc theo miền ký ức. Có những bến nước không chỉ là nơi neo đậu của những chuyến đò ngang, mà còn là nơi neo đậu của hồn quê, của tình người, và những kỷ niệm lắng sâu.
Podcast tản văn: Nhớ bóng tre làng

Podcast tản văn: Nhớ bóng tre làng

Tôi sinh ra và lớn lên từ làng, nơi có lũy tre xanh rì rào khăng khít, nơi ôm ấp tôi từ thuở ấu thơ đầu trần chân đất, nơi thật thà chất phác ruộng đồng vàng hươm, dòng kênh miệt mài tưới tắm đi qua bao vật đổi sao dời…
Podcast mỗi tuần một câu chuyện: Mùa lúa trổ bông

Podcast mỗi tuần một câu chuyện: Mùa lúa trổ bông

Chiều quê yên ả, những cánh đồng mướt xanh như tấm thảm trải dài vô tận. Màu xanh ngút ngàn căng tràn sức sống của lúa đương thì con gái khiến người xem như được tiếp thêm nguồn sinh lực sống mạnh mẽ...
Thái Lan lo du lịch Việt Nam vượt mặt

Thái Lan lo du lịch Việt Nam vượt mặt

Lượng khách quốc tế đến Việt Nam trong tháng 3 tăng gần 50% so với trước đại dịch, trong khi Thái Lan tăng trưởng chậm khiến các doanh nghiệp lữ hành lo lắng.
Podcast truyện ngắn: Mùa cau trở lại

Podcast truyện ngắn: Mùa cau trở lại

"Mùa cau trở lại" của tác giả Sơn Trần. Với giọng kể chân thành, mộc mạc, câu chuyện không chỉ nói về mùa cau – mùa vụ gắn bó với đời sống người dân quê – mà còn thấm đẫm những tình cảm gia đình, nỗi nhớ quê hương, và tình yêu âm thầm mà sâu sắc.
Podcast tản văn: Nhớ nhung mít ta ở làng

Podcast tản văn: Nhớ nhung mít ta ở làng

Có những hương vị tuổi thơ chỉ cần nhắc tới thôi đã khiến lòng ta thổn thức. Trong ký ức của nhiều người, trái mít quê – mộc mạc, thơm nồng – không chỉ là món quà ngọt ngào của đất trời mà còn là biểu tượng của tình làng nghĩa xóm, đầy ắp yêu thương.
Khai mạc Đại lễ Phật đản Liên hợp quốc - Vesak 2025

Khai mạc Đại lễ Phật đản Liên hợp quốc - Vesak 2025

Sáng 6/5, Đại lễ Phật đản Liên hợp quốc - Vesak 2025 đã khai mạc trọng thể tại Học viện Phật giáo Việt Nam ở TP Hồ Chí Minh với chủ đề “Đoàn kết và bao dung vì nhân phẩm con người: Tuệ giác Phật giáo vì Hòa bình thế giới và Phát triển bền vững".
Phong cảnh hữu tình dọc tuyến cao tốc Bắc - Nam qua Hà Tĩnh

Phong cảnh hữu tình dọc tuyến cao tốc Bắc - Nam qua Hà Tĩnh

Trên tuyến cao tốc Bắc - Nam qua Hà Tĩnh có nhiều đoạn tuyến băng qua đồng ruộng, đồi núi, sông suối tạo nên những cảnh đẹp hữu tình. Tuyến cao tốc được kỳ vọng tạo động lực quan trọng trong việc mở ra không gian phát triển mới về kinh tế - xã hội, thu hút đầu tư cho Hà Tĩnh.
Du lịch Hà Tĩnh - bước tiến mới về khách lưu trú

Du lịch Hà Tĩnh - bước tiến mới về khách lưu trú

Thời tiết khá tốt, nhiều sản phẩm mới hấp dẫn, giao thông thuận tiện... là những yếu tố quan trọng giúp các khu, điểm du lịch Hà Tĩnh thu hút hơn 734 nghìn lượt khách trong kỳ nghỉ lễ 30/4 và 1/5.