Truyện ngắn: Người chơi đàn lặng lẽ

(Baohatinh.vn) - Năm mới ra trường, Thơ thuê trọ trong một con hẻm nhỏ. Đó là một tòa nhà sơn màu xanh nhạt, tầng dưới có mấy dãy hàng tạp hóa, quán cơm, dăm ba quầy hoa quả bày lấn ra vỉa hè.

Truyện ngắn: Người chơi đàn lặng lẽ

Thơ ở trọ trong hẽm nhỏ có ngôi nhà màu xanh

Bên kia đường, dãy đối diện cũng một bộ mặt gần giống như thế, buồn tẻ xám xịt dưới đám dây điện thõng thượt chăng ngang. Hẻm nhỏ như những phận người lầm lụi, ít niềm vui và thiếu hẳn nụ cười. Thơ làm kế toán cho một công ty in ấn bao bì. Hầu như suốt ngày chỉ xoay quanh công việc. Cô bước qua tuổi hai tư rồi hai lăm, hai sáu lúc nào chả rõ.

Một tối nọ về nhà khá muộn sau khi làm thêm giờ, khi bước ra ban công, Thơ bỗng nhiên nghe thấy giai điệu rất quen. Tiếng ghi ta bập bùng trong đêm vắng, rồi một giọng nam trầm cất lên da diết: Thảo nguyên bát ngát mênh mông đến cuối trời/ Cỏ cây hoa lá hương thơm tỏa ngát đồng/ Tìm em năm tháng thấy đâu hình bóng người/ Em thân yêu ơi biết em giờ này nơi nao?

Khúc tình ca du mục của Nga vọng về trong Thơ như giọt âm thanh gõ vào ký ức của thời sinh viên đầy nhớ tiếc. Cô thảng thốt nhìn quanh, bất chợt nhận ra người đánh đàn ở ngay căn nhà kế cạnh. Anh ngồi quay lưng về phía cô, cây đàn để lẫn trong bóng tối, lặng im ngắm sao trời.

Một giọt nước mắt chầm chậm lăn xuống má Thơ nóng hổi. Lần cuối cùng Thơ gặp Diễn, bầu trời thành phố đầy sao và Diễn cũng hát bài này cho đến khi một dây đàn đột ngột đứt ngang. Sau đêm đó, anh lặng lẽ rời khỏi cuộc đời cô không một lời từ biệt.

Truyện ngắn: Người chơi đàn lặng lẽ

Đã bao lâu rồi kể từ lần cuối có người chơi một khúc ghi-ta say đắm vì Thơ. Ảnh Internet

Trôi giữa những buổi chiều cuồn cuộn nắng, Thơ lầm lũi đi về với đống hồ sơ nặng trĩu trên tay. Mãi tới gần đây Thơ mới nhận ra dãy nhà cô ở vừa xuất hiện một gia đình nhỏ. Nghe bà Liên bán xôi cư ngụ lâu đời ở đây kể rằng, họ vốn là dân mạn ngược, nhà có đứa con không may bị bệnh bẩm sinh hiếm gặp nên lặn lội đến đây để chạy chữa cho con.

Ban ngày chồng đi bốc vác, vợ đưa con vào viện. Chập tối, họ bày ra vỉa hè mấy chiếc ghế nhựa thấp cùng đôi ấm nước và chiếc điếu cày tranh thủ kiếm thêm vài đồng tiền lẻ.

Một lần rất khuya, Thơ đứng trên ban công nhìn xuống, tình cờ thấy hai vợ chồng nọ vẫn đang thức. Hẻm vắng, quán cũng vắng, người vợ ngồi tựa vào vai chồng trong yên lặng. Họ cùng nắm tay nhau. Rất khẽ.

Lòng Thơ buồn vô cớ. Đã rất lâu rồi cô không hẹn hò với ai, khoảng trống mênh mông mà Diễn để lại dường như chẳng có gì lấp đầy được. Cô vùi mình vào đống công việc đơn điệu mỗi ngày để quên đi mối tình đầu cay đắng. Thế nhưng, cô biết mình vẫn luôn nhớ đến anh.

Từ đó chiều muộn nào đi làm về Thơ cũng nấn ná dừng chân một chút bên vỉa hè để nhìn đôi vợ chồng nghèo líu ríu bên nhau. Dường như có họ, con hẻm nhỏ trở nên bớt u buồn đi một chút. Rồi một hôm, cô không thấy họ dọn hàng như mọi khi.

Họ phải đến bệnh viện gấp. Khuya hôm sau bước ra ban công, dưới ánh đèn đường vàng vọt, Thơ nhận ra hai vợ chồng họ ngồi bó gối im sững trước con đường vắng ngắt, đông cứng trong nỗi tuyệt vọng. Bệnh tình thằng bé trở nặng, nếu không phẫu thuật khó lòng qua khỏi.

Đôi lúc thức giấc trong đêm, Thơ mơ hồ nghe thấy tiếng người mẹ hát ru con, thanh âm nghẹn ngào buôn buốt như sỏi rơi xuống lòng hồ khô cạn.

Truyện ngắn: Người chơi đàn lặng lẽ

Quán nước chè đêm và câu chuyện của gia đình mới đến đã khiến Thơ suy nghĩ rất nhiều. Ảnh Internet

Thơ đã nghĩ, mình thích cuộc sống cô đơn. Thế nhưng, ngày ngày ngắm gia đình ba người kia vá víu vào nhau giữa bốn bề giông gió, cô chợt nhận ra mình trống trải biết bao nhiêu. Một hôm xong việc sớm hơn thường lệ, Thơ vào siêu thị mua mấy bộ đồ trẻ em gói ghém cùng ít tiền bỏ vào phong bì, nhờ bà Liên mang tặng gia đình nọ.

- Sao cháu không tự đưa đến cho cô chú ấy mà lại nhờ bác - bà Liên ngạc nhiên bảo.

- Tại cháu bận quá, đi sớm, về muộn chẳng mấy khi gặp bác ạ - Thơ ngập ngừng trả lời - Với lại chẳng nhiều nhặn gì, cháu không muốn cô chú ấy ngại.

Bà Liên nhìn Thơ, thở dài:

- Công nhận nghĩ đến hoàn cảnh nhà họ ai cũng xót xa, thằng bé nhìn kháu khỉnh, thế nhưng, không biết mai mốt sẽ ra sao nữa. Vợ chồng con cái yêu thương nhau mà ông trời nỡ nào bắt phải chia lìa cơ chứ.

Một cơn gió ngược chiều đột ngột xoáy qua, cuốn đám lá khô vương vãi trên vỉa hè đầy gạch đá vỡ. Thơ vội vã bước lên cầu thang, nhanh đến nỗi va phải một người đàn ông từ phía trên đi xuống. Cô chưa kịp nói gì thì anh đã dừng lại ân cần hỏi:

- Cô không sao chứ, cô hàng xóm?

Thơ nhận ra đó chính là người đàn ông ở căn hộ kế cạnh vẫn thường chơi đàn ghi-ta trong đêm. Cô bối rối đáp:

- Tôi không sao đâu ạ, xin lỗi anh nhé.

Người đàn ông mỉm cười chào cô rồi thong thả bước đi. Nhìn cây đàn trên vai anh, Thơ bỗng thấy bâng khuâng. Thơ nhớ hình bóng đã xa xôi trong kí ức. Diễn của cô ngày xưa cũng lãng tử, ấm áp và dịu dàng như thế.

Đêm thành phố đầy sao, ánh sáng từ triệu triệu năm ấy bình thản chiếu rọi xuống nhân gian, chứng kiến bao buồn vui của muôn kiếp người bé mọn. Người đàn ông ở căn hộ kế bên tối nay cũng mang đàn ra ngoài tựa vào lan can. Anh đứng trầm tư rất lâu, hai tay khoanh trước ngực, vóc dáng cao lớn chìm khuất trong mảng tối của tòa nhà.

Thơ nhìn xuống vỉa hè, nơi cặp vợ chồng nghèo đang lúi húi sắp dọn bàn ghế của gánh hàng nước cuối ngày, người mẹ ẵm con, người chồng đẩy chiếc xe chở đồ đi phía sau, bóng họ đổ xuống gãy thành từng khúc. Thơ nghĩ đến đôi mắt ngơ ngác của đứa trẻ mà lòng nhoi nhói. Giá như cô có thể làm một điều gì đó để mọi thứ khác đi.

Truyện ngắn: Người chơi đàn lặng lẽ

Tiếng đàn ghi ta trong đêm vắng khiến Thơ chênh vênh. Ảnh Internet

Phía bên kia, người đàn ông bất chợt nâng cây đàn lên rồi lại khẽ khàng đặt xuống. Lòng Thơ chông chênh như có sóng. Trong sâu thẳm của đêm Thơ nghe như có tiếng gió thở dài lẫn trong âm thanh xạc xào của lá khô trở mình trên hè phố.

- Tối thứ bảy tuần này chúng tôi có một buổi biểu diễn âm nhạc ở quảng trường, nếu không bận mời cô đến xem nhé - Người đàn ông ở căn hộ kế cạnh nói với Thơ, như vậy khi họ gặp nhau ở cầu thang.

- Vậy ra anh là một nghệ sĩ - Thơ không giấu được vẻ ngạc nhiên.

Người đàn ông mỉm cười:

- Tôi chỉ là một người chơi đàn ghi-ta, rất hy vọng cô sẽ đến thưởng thức.

Người đàn ông định nói thêm câu gì đó nhưng rồi lại thôi, anh quay sang Thơ trong một khoảng lặng im chờ đợi. Cô dịu dàng khẽ nói:

- Nhất định tôi sẽ đến.

Thứ tư tuần đó, Thơ bất ngờ được công ty điều động hỗ trợ một chi nhánh mới thành lập. Tối thứ bảy, Thơ bật ti vi thì tình cờ nhìn thấy chương trình âm nhạc ấy được truyền trực tiếp trên sóng truyền hình. Máy quay đang hướng tới một nghệ sĩ cùng cây đàn ghi-ta quen thuộc đứng trên sân khấu, mái tóc anh hơi rũ xuống, ánh mắt nhìn về phía xa xăm.

Khúc tình ca vang lên da diết làm hàng nghìn con tim say đắm. Đó là một buổi biểu diễn từ thiện để gây quỹ ủng hộ các em bé hoàn cảnh khó khăn. Những phóng sự chiếu xen kẽ giữa các tiết mục đưa người xem đến với đủ cung bậc cảm xúc khác nhau, Thơ nhận ra trong đó có cả con trai đôi vợ chồng bán nước.

Bản nhạc kết thúc, khán giả lặng đi một lát rồi tiếng vỗ tay dậy lên rất lâu, người nghệ sĩ cúi chào rồi mang theo cây đàn khuất sau sân khấu. Thơ thấy lòng ngập tràn nuối tiếc, giá như tối nay cô được đứng nơi quảng trường lộng gió ấy và lắng nghe anh chơi đàn như đã hẹn.

Truyện ngắn: Người chơi đàn lặng lẽ

Minh hoạ của Huy Tùng

Một tháng sau trở lại thành phố, Thơ gặp bà Liên bán xôi đang ngồi ngắt rau bên vỉa hè. Bà cụ bảo gia đình đôi vợ chồng bán hàng nước sau khi may mắn phẫu thuật được cho con đã đưa nhau về quê, trước khi đi người mẹ sang chào tất cả mọi người và gửi lời cảm ơn Thơ vì món quà lần trước. Thơ mỉm cười:

- Cháu nghĩ chúng ta phải cảm ơn anh ấy, người chơi đàn ghi-ta ở tầng trên bác Liên ạ. Hóa ra anh ấy là một nghệ sĩ và đã tổ chức buổi biểu diễn từ thiện ở quảng trường để giúp đỡ cậu bé đấy.

Bà Liên ngạc nhiên:

- Thật vậy sao, thế mà tôi không biết gì hết. Đúng là một con người lặng lẽ. Hôm cậu ấy chuyển đi cũng chẳng ai hay mà từ biệt.

Thơ sững sờ đi một lát:

- Anh ấy đi rồi hả bác?

- Ừ đúng rồi cháu ạ. Không biết cậu ấy đi đâu nhưng đã chuyển chỗ từ tuần trước kia.

Thơ trở về phòng, ngồi xuống chiếc giường đơn ngập trong bóng tối. Cuối cùng chỉ còn lại mình cô nơi con hẻm lầm lụi này với nỗi cô đơn. Cô nghe như một giọt nước mắt buốt xuống từ tim.

Từ bên ngoài bất chợt ngân lên một giai điệu rất quen cùng tiếng ghi ta bập bùng trong đêm vắng: “Thảo nguyên bát ngát mênh mông đến cuối trời/ Cỏ cây hoa lá hương thơm tỏa ngát đồng/ Tìm em năm tháng thấy đâu hình bóng người/ Em thân yêu ơi biết em giờ này nơi nao”. Thơ mở cửa bước ra ngoài ban công. Đêm thành phố đầy sao, phía bên kia, người chơi đàn đã trở về cùng với bài hát cũ.

Chủ đề Sáng tác Văn học Nghệ thuật

Đọc thêm

24 giờ chơi Tết độc lập ở Hà Nội

24 giờ chơi Tết độc lập ở Hà Nội

Gợi ý một số hoạt động phải xem trong ngày 2/9 và một số điểm tham quan, ăn uống, vui chơi đậm chất Hà Nội cho du khách đến từ miền Trung và miền Nam.
ADB mong muốn xây dựng mô hình du lịch "chữa lành" tại Hà Tĩnh

ADB mong muốn xây dựng mô hình du lịch "chữa lành" tại Hà Tĩnh

Trong xu thế ngày càng nhiều người Việt lựa chọn rời xa phố thị, tìm đến thiên nhiên và sự tĩnh lặng để chữa lành cả thể chất lẫn tinh thần, ADB định hướng phát triển du lịch "chữa lành", tận dụng lợi thế giữa rừng núi, thiên nhiên nhằm thu hút du khách trải nghiệm tại Hà Tĩnh.
Hơn 1.000 khán giả Hà Tĩnh đặt vé xem phim "Mưa đỏ"

Hơn 1.000 khán giả Hà Tĩnh đặt vé xem phim "Mưa đỏ"

Kỷ niệm 80 năm Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 2/9, khán giả cả nước, trong đó có Hà Tĩnh sẽ được thưởng thức bộ phim điện ảnh “Mưa Đỏ” – một khúc tráng ca về tinh thần bất khuất, khát vọng hòa bình và hòa hợp dân tộc.
Kịch bản Lễ kỷ niệm diễu binh, diễu hành sáng 2/9

Kịch bản Lễ kỷ niệm diễu binh, diễu hành sáng 2/9

Chương trình diễu binh, diễu hành sáng 2/9 gồm không quân bay chào mừng, diễu binh diễu hành các khối theo thứ tự diễu hành của các khối nghi trượng, diễu binh của các khối đi bộ, các khối Quân đội nhân dân Việt Nam trước, sau đó đến các khối quân đội nước ngoài, rồi đến khối dân quân, du kích, các khối công an. Kịch bản chương trình được Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch phê duyệt. 
Podcast truyện ngắn: Giữa lằn ranh sinh tử

Podcast truyện ngắn: Giữa lằn ranh sinh tử

Để giữ bình yên cuộc sống, người chiến sĩ công an đều có những lần đối diện ranh giới sống - chết, giữa nhiệm vụ và tình thân. Câu chuyện của Thượng úy Trần Long là 1 trong số đó...
Đưa nghệ thuật biểu diễn tới gần hơn với công chúng Hà Tĩnh

Đưa nghệ thuật biểu diễn tới gần hơn với công chúng Hà Tĩnh

Nhằm nâng cao đời sống văn hóa tinh thần của người dân, thời gian qua, các đơn vị nghệ thuật và cơ quan liên quan ở Hà Tĩnh không ngừng tìm tòi hướng đi đưa nghệ thuật biểu diễn đến gần hơn với khán giả, góp phần bảo tồn, phát huy giá trị văn hóa truyền thống.
Podcast ghi chép: Vị xưa trong những món quê

Podcast ghi chép: Vị xưa trong những món quê

Dù không được bày biện cầu kỳ, chẳng mang tên gọi mỹ miều, nhưng những món ăn của Hà Tĩnh chất chứa bao ký ức ngọt ngào, thấm đẫm tình thân và gửi gắm trọn vẹn hồn cốt quê nhà...
80 năm văn chương một vùng đất

80 năm văn chương một vùng đất

Tám mươi năm qua, văn học Hà Tĩnh đã để lại nhiều dấu ấn quan trọng trong dòng chảy văn chương nước nhà, xứng danh một vùng văn hóa lớn của Tổ quốc.
Podcast tản văn: Ký ức sông La

Podcast tản văn: Ký ức sông La

Với tác giả Nguyễn Bá Thuyết, sông La đã nuôi dưỡng tâm hồn và chở che suốt hành trình hơn nữa thế kỷ cuộc đời. Đó cũng là dòng ký ức được ông nâng niu lưu giữ và gửi gắm trong tản văn: Ký ức sông La
13 bãi biển "đẹp nhất thế giới" năm 2025

13 bãi biển "đẹp nhất thế giới" năm 2025

Công ty du lịch nổi tiếng thế giới Explore Worldwide xếp hạng các bãi biển ở Thái Lan, Anh và Mỹ đẹp nhất thế giới năm 2025, nhờ cảnh quan độc đáo, trải nghiệm gắn liền thiên nhiên.
Hà Tĩnh sẵn sàng tham gia Triển lãm 80 năm thành tựu Đất nước

Hà Tĩnh sẵn sàng tham gia Triển lãm 80 năm thành tựu Đất nước

Thực hiện chỉ đạo của Trung ương, đến nay, Hà Tĩnh đã chuẩn bị các điều kiện cần thiết để cùng cả nước tổ chức Triển lãm thành tựu Đất nước nhân dịp kỷ niệm 80 năm Ngày Quốc khánh nước Cộng hòa XHCN Việt Nam (2/9/1945 - 2/9/2025) tại Hà Nội.
Podcast truyện ngắn: Chuyện tình bên suối vắng

Podcast truyện ngắn: Chuyện tình bên suối vắng

Truyện ngắn "Chuyện tình bên suối vắng" của tác giả Lê Nguyễn là một minh chứng rõ nét cho tình yêu thời chiến, một tình yêu vừa lãng mạn, nên thơ nhưng cũng đầy bi tráng và hy sinh.
Podcast tản văn: Nhớ cơn mưa mùa cũ

Podcast tản văn: Nhớ cơn mưa mùa cũ

Tản văn "Nhớ cơn mưa mùa cũ" của tác giả Nguyễn Thị Hà sẽ đưa chúng ta về lại một miền ký ức tuổi thơ trong trẻo và hồn nhiên và cả tình yêu thương ấm áp của mẹ.
 Podcast Tản văn: Tháng Tám trên quê hương

Podcast Tản văn: Tháng Tám trên quê hương

Tháng Tám mang nhiều ý nghĩa thiêng liêng của quê hương, đất nước. Giữa mênh mang đất trời, nghe như có tiếng gọi của lịch sử dân tộc vang vọng về một thời đã qua nhưng rất đỗi tự hào.
Podcast truyện ngắn: "Nơi gió khắc anh"

Podcast truyện ngắn: "Nơi gió khắc anh"

Có những nấm mồ không một dòng họ tên, chỉ có gió biển và lòng người thương nhớ. Mộ gió, nơi yên nghỉ tượng trưng của những người lính vĩnh viễn nằm lại giữa trùng khơi vì Tổ quốc.