Về đi... gió mùa

Mong mãi, ngóng mãi... cuối cùng thì cũng về, gió thật nhiều và thảng thốt giăng sương mù trên những con đường lao xao trút lá. Gió trở mình qua những mái ngói thâm nâu, gọi chiều đến mau hơn.

Ừ.. về đi, về mà đuổi cái tiết nóng chẳng ra thu mà cũng chẳng ra hè để hương hoa sữa cũng nghẹn ngào chẳng buồn hăng hắc, để đêm nằm cứ phải vừa đắp chăn bật quạt. Về đi cho cái nắng chói chang trốn vào hanh hao mưa phùn gió bấc. Về đi... cho cái mùi thơm lừng ngô nướng, khoai nướng vỉa hè ngào ngạt kích thích mũi người dừng xe ngã tư đèn đỏ.

Dẫu vẫn biết rằng gió mùa về báo hiệu của lạnh giá, của cô đơn buồn tủi, mùa của nỗi nhớ lặng sâu âm thầm ủ lá chồi non cho mùa xuân sẽ đến. Phải chăng mùa lạnh về lòng người chỉ còn biết chui vào cô đơn lấy nỗi nhớ làm tấm chăn mỏng manh đắp tạm?

ve di gio mua

Mùa đông lạnh nhưng rất lãng mạn, nắng tuy yếu nhưng đủ làm ấm trái tim ai đó.

Thấy lòng mình lạnh lẽo giữa những ồn ã đời thường, thấy mình chơi vơi khi nhìn quanh quẩn chẳng có lấy một bàn tay xòe ra cho nắm, xoay sở một mình giữa hanh hao gió bấc. Đối với những ai đang cô đơn, bị tình yêu lãng quên và bỏ rơi đâu đó thì mùa đông là nỗi ám ảnh thật dài. Nhiều đôi tình nhân mong lạnh để được ôm nhau xiết chặt một vòng.

Rồi sẽ "lười" ra phố, "ngại" lang thang đi chơi khuya, và "lười" cả những gặp gỡ hẹn hò... nhường chỗ cho bao tình cảm háo hức đợi chờ những tiếng rao quà trên phố vắng giữa đêm lanh lảnh “Ai ngô rang, lạc rang, hạt dẻ nóng nàoooo!!”. Cảm giác lâng lâng khi được truyền tay nhau bắp ngô hây hẩy nóng, hay những gói xôi thơm lừng chứa chan mùi cuống rạ... Ngoài thềm vắng dưới hiên nhà có đôi tình nhân suýt xoa khen mùa đông không lạnh bởi tay trong tay bao bọc, nhưng đâu đó cũng có kẻ cô đơn thở dài không lạnh bởi nước mắt kia nóng hổi tuôn trào.

Mùa đông lạnh nhưng rất lãng mạn, nắng tuy yếu nhưng đủ làm ấm trái tim ai đó, hãy yêu đi để gió bớt thổi, mưa bớt rơi và tâm hồn bớt đơn côi.

Gió mùa về vương nhớ một cảm giác đã từ lâu quen thuộc, xao xuyến, mơn man se sắt nhưng vẫn mát dịu mang cái lạnh hồn nhiên, là lạ và lâng lâng xúc cảm. Mùa thu chạnh lòng bởi phút chốc bị lãng quên...

Ai đó vẫn hằng yêu da diết khoảnh khắc mùa về rồi lạc lối ngay trên cung đường xưa cũ. Mọi thứ lại chập chờn những cảm xúc ko gọi nổi thành tên, gói ghém nhớ thương trong lớp áo khoác mỏng, trái tim khẽ khàng hát một bản nhạc buồn tênh khi đi ngang nhà ai đó chợt vọng ra lời bài hát "gió mùa về...em ngồi chải tóc.... môi em lạnh.... tay em lạnh.... sao chẳng có anh..."

Gió mùa đông bắc lạnh se, ngoài hiên sột soạt chiếc lá thu vàng cuối cùng cũng bỏ ta mà đi, chao nghiêng rơi trên thảm cỏ.

Ừ thì.. về đi..

Theo Lao động Thủ đô

Đọc thêm

Cái duyên với Truyện Kiều

Cái duyên với Truyện Kiều

Truyện Kiều với chủ nghĩa nhân văn cao cả, nghệ thuật đặc sắc đã đến với nhiều quốc gia, dân tộc trên thế giới, thực sự mang nhiều giá trị xuyên thời đại. Trong niềm hãnh diện chung đó, những người con Hà Tĩnh nói chung và những người con xa quê nói riêng luôn tự hào, ngưỡng mộ Đại thi hào Nguyễn Du và nỗ lực lan tỏa Truyện Kiều với bè bạn gần xa.
Podcast truyện ngắn: Tình yêu của mẹ

Podcast truyện ngắn: Tình yêu của mẹ

Có những ký ức, cũng có thể phai mờ theo tháng năm. Nhưng có một điều, dù bão tố cuộc đời hay sự khắc nghiệt của thời gian cũng không thể nào xóa nhòa, đó chính là tình yêu của mẹ.
Podcast tản văn: Nồng nàn hoa sữa

Podcast tản văn: Nồng nàn hoa sữa

Với nhiều người, hoa sữa không chỉ là mùi hương, mà còn là ký ức tuổi trẻ. Nồng nàn hoa sữa đưa ta về miền hoài niệm ngọt ngào.
Những người làm cho cổ vật biết nói chuyện

Những người làm cho cổ vật biết nói chuyện

Trong nhịp sống hiện đại, tại Hà Tĩnh, vẫn có những con người lặng lẽ tìm về quá khứ qua từng món đồ xưa cũ. Từ niềm đam mê của mình, họ miệt mài trong hành trình bảo tồn, lan tỏa giá trị văn hóa truyền thống.
Podcast Tản văn: Mùa thu và nỗi nhớ

Podcast Tản văn: Mùa thu và nỗi nhớ

Những buổi chiều thu như giăng mắc vào lòng ta những nỗi nhớ, mang đến cảm giác thanh bình và tĩnh lặng, để yêu hơn cuộc sống này...
Lấp lánh ánh đèn Trung thu xưa và nay

Lấp lánh ánh đèn Trung thu xưa và nay

Đèn Trung thu là một phần không thể thiếu trong dịp lễ dành cho thiếu nhi ở Việt Nam. Qua thời gian, đèn Trung thu có nhiều thay đổi, từ thủ công truyền thống sang hiện đại, hòa quyện nét xưa và nay.
Podcast truyện ngắn: Chuyện về cây táo không kết trái

Podcast truyện ngắn: Chuyện về cây táo không kết trái

Khi cây đào nở bừng sắc đỏ hồng, cúc vàng rực rỡ trải thảm dưới nắng sớm, thì cây táo chỉ âm thầm đâm chồi, chắt chiu từng tia nắng, từng giọt mưa... Mình chẳng cần phải giống ai, chỉ cần sống tử tế và kiên nhẫn, điều kỳ diệu tự khắc sẽ đến.
Bảo tồn dân ca ví, giặm gắn phát triển du lịch, xây dựng NTM

Bảo tồn dân ca ví, giặm gắn phát triển du lịch, xây dựng NTM

Dân ca ví, giặm không chỉ là những làn điệu, câu hát mà còn là tiếng lòng, là ký ức của bao thế hệ người dân Nghệ Tĩnh. Việc bảo tồn, phát huy các giá trị của dân ca ví, giặm trong đời sống đương đại là nhiệm vụ luôn được đặt lên hàng đầu.
Cảnh đại dương gây sửng sốt

Cảnh đại dương gây sửng sốt

Cuộc thi Nhiếp ảnh gia Đại dương 2025 ghi lại vẻ đẹp và sự mong manh của biển cả qua những khoảnh khắc sống động và ám ảnh.
 Podcast truyện ngắn "Khu vườn mùa thu"

Podcast truyện ngắn "Khu vườn mùa thu"

Mùa thu đi qua, hương quả chín lại nồng nàn trong những khu vườn quê, gợi nhắc bao kỷ niệm tuổi thơ. Không chỉ là ký ức, nơi ấy còn chất chứa bao tình cảm gia đình thiêng liêng...
 Podcast tản văn “Gặt lúa mùa thu”

Podcast tản văn “Gặt lúa mùa thu”

Những ngày này, bà con nông dân đang khẩn trương thu hoạch vụ lúa hè thu. Từng hạt vàng ấy chất chứa bao nhọc nhằn nhưng trên gương mặt những người dân quê vẫn ngời niềm vui...
Podcast Tản văn: Câu cá rô đồng

Podcast Tản văn: Câu cá rô đồng

Câu cá rô đồng là một hoạt động dân dã, gắn liền với tuổi thơ của nhiều bạn nhỏ ở vùng nông thôn Việt Nam. Tản văn “Câu cá rô đồng” của tác giả Trần Văn Lan vẽ nên một bức tranh chân thực ở làng quê những ngày tháng Chín.
Podcast: Mùa chanh

Podcast: Mùa chanh

Mùa thua hoạch chanh gắn với kỷ niệm tuổi thơ, là một phần ký ức quê hương rất đỗi thân thương, để ai đi xa vẫn còn nguyên vẹn một miền thương nhớ.