1. Hôm nay có người hỏi tôi rằng, “bao lâu rồi bạn không mở lòng tâm sự với ai?”. Quả thật lúc ấy tôi đã phải lặng người mất mấy giây. Có một vài người, cuộc trò chuyện chỉ mang tính xã giao, một số chuyện lại chẳng biết ngỏ lời cùng với ai. Cứ như vậy, càng lớn lên, người ta càng thích im lặng hơn là ồn ã.
Càng trưởng thành, người ta càng bình thản đón nhận mọi chuyện như một điều hiển nhiên vậy. (Ảnh: Minh Tiến)
2. Dạo gần đây, mở danh sách cuộc gọi trong điện thoại, tôi mới phát hiện ra những dãy số xuất hiện nhiều nhất lại chẳng phải là người quá thân thiết. Đó chỉ là số tư vấn viên, shipper giao hàng. Màn chat trên mạng xã hội cũng chỉ quẩn quanh chuyện công việc. Danh sách bạn bè tưởng chừng nhiều, nhưng đoạn hội thoại lại ngày càng ngắn.
3. Hồi trước, chuyện gì xảy ra dù lớn dù bé cũng sẽ chia sẻ tất cả cùng bạn thân. Hiện tại, ai cũng có cuộc sống riêng, những nỗi bận tâm riêng, chuyện gì xảy đến cũng cảm thấy bình thường. Chúng ta của sau này, càng trưởng thành càng trở nên trầm mặc và thường bình thản đón nhận mọi chuyện.
4. Chúng ta khi mới chia tay sân ga, lên chuyến tàu đến với thế giới người lớn rất sợ cô đơn, dần dà, chúng ta lại hưởng thụ cuộc sống một mình. Có những lúc, một mình chưa hẳn đã cô đơn, bởi những khoảnh khắc như thế khiến ta tự đứng vững trên đôi chân của mình.
Vốn dĩ chúng ta không biết được điều gì sẽ xảy đến vào ngày mai. Thế nên, hãy cứ trân quý những điều tốt đẹp ở hiện tại. (Ảnh: Minh Tiến)
5. Gặp chuyện không vui, bạn cũng tự an ủi bản thân rằng ngày mai mọi thứ sẽ tốt hơn. Bởi vì, hơn ai hết bạn hiểu, những cảm xúc tiêu cực chỉ đến nhất thời. Có những nỗi buồn để thời gian xóa nhạt, cuộc sống thì vẫn cứ tiếp tục như vậy.
6. Tôi từng nghe được một câu nói như thế này, đại ý: Khi chúng ta chưa trải qua nhiều sóng gió, chút chuyện vụn vặt cũng đủ để sầu não. Nhưng khi đã đi hết giông gió, mọi chuyện trên đời bỗng bình tâm đến lạ.
7. Trước đây, lần đầu tiên sống xa nhà, chuyện gì cũng gọi về than với mẹ. Nhưng thời gian qua đi, vì để người thân an lòng, mệt mỏi đến đâu cũng đành giấu nhẹm. Giữa thành phố tưởng chừng chật hẹp nhưng lại hóa rộng đến lạ. Bởi vì đã quá quen với việc giải quyết mọi thứ một mình nên dần dần bạn học được cách chấp nhận cô đơn để trưởng thành.
8. Trong thế giới trầm lặng của người lớn, đôi khi cũng có những sắc màu rực rỡ. Đó là lần trái tim rung lên nốt hoan ca hạnh phúc. Khi ấy, người ta cho phép bản thân mình được yếu đuối trước mặt đối phương. Vốn dĩ, dù là người đã trải qua dông dài gió bão hay mỏng manh trước cơn gió nghịch mùa, thì bạn cũng có quyền được là chính mình, luôn là chính mình.
9. Đừng vì hai chữ trưởng thành mà luôn giấu hết cảm xúc của mình. Thế giới của người lớn không chỉ có cô đơn hay trầm lặng. Hãy để trái tim lên tiếng, bạn sẽ nhận ra những thanh âm rộn rã của cuộc sống ngoài kia.
10. Bạn chọn cách sống trầm lặng hay ồn ào là do chính bạn quyết định. Bởi chẳng ai quy định rằng, bạn đi con đường này là sai, bước con đường kia là đúng. Miễn sao bạn được hạnh phúc thôi.