Hôm đi làm ở một làng văn hóa, tôi thấy cái gì trong ngôi làng ấy cũng được đổi mới, khang trang, sạch sẽ. Từ nhà cửa, đường xá đều được xây dựng, bê tông hóa kiên cố, đến cả những bờ giậu xanh xanh cũng bị phá bỏ để xây lên những bức tường thành vững chãi và lạnh lùng. Đó dường như là tiêu chí để mỗi nhà phấn đấu cùng nhau xây dựng làng văn hóa. Bỗng dưng tôi da diết nhớ cái bờ giậu được trồng bằng cây chè mạn hảo khắp làng quê tôi cùng những kỷ niệm tuổi thơ ngọt ngào bên những bờ giậu ấy…
Ở ông thôn, việc trồng bờ rào chỉ để chia ranh giới và những giậu xanh ấy có khi còn được chăm chút tỉ mẩn, cắt gọt, tỉa tót rất đẹp, chỗ thì ngay hàng thẳng lối, chỗ thì mang hình dáng rồng bay... Nhưng dù mang dáng dấp, hình thù gì đi nữa thì tất cả những “bức tường xanh” ấy cũng là nửa kín nửa hở để hàng xóm có thể tắt lối sang nhà nhau. Thuở ấy máy lửa không sẵn như bây giờ và tôi thường bị bà nội sai sang nhà bên xin lửa bằng hòn rơm con cúi. Cái bờ rào ấy tôi chui nhiều đến nỗi tạo thành một lỗ to và dần dần mang hình vòm vòm như chiếc cổng làng tí hon. Cảnh thôn quê, đất rộng người thưa nên “gần nhà xa ngõ” là chuyện thường, vì lẽ đó người lớn cũng đến nhà nhau bằng những chỗ trống nơi bờ giậu. Có khi là xin, vay thức gì đó, có khi lại mang cho nhau mớ rau, bát canh, con tép mới bắt được ngoài đồng. Những lúc nhàn rỗi, người trong xóm thường ra đầu làng ngồi bờ ao, cạnh bờ rào hóng mát, người ta trò chuyện với nhau đủ thức chuyện xa gần... Một thời như thế, nông thôn nhà tiếp nhà, vườn tiếp vườn chỉ cách nhau có cái bờ rào mong manh ấy. Cuộc sống thật yên bình, con người thật thân thiện.
Còn với lũ trẻ chúng tôi thì đó là cả một thiên đường. Chúng tôi có thể chơi rất nhiều trò quanh bờ giậu ấy. Những bờ giậu chỗ thưa, chỗ mỏng đã tạo cho trò trốn tìm những chỗ trốn rất lý tưởng, có những khi không thể tìm ra vì có đứa cao nó đu lên trên và nằm im trên rặng tơ hồng vàng óng êm ái khiến đứa đi tìm phải “thú” mới chịu nhảy xuống. Nhớ những trưa hè, gió từ cánh đồng đi qua những chiếc ao thổi vào làng mát rượi, mỗi đứa chúng tôi lại ra cái chỗ êm ái đã chọn trong bời giậu để ngủ. Mỗi đứa chọn một chỗ và tạo cho nó hõm sâu như hình cánh võng, đó như là chiếc giường riêng không ai được xâm phạm. Tuổi thơ của chúng tôi đã trôi qua một cách hồn nhiên, giản dị, tự do, thân thiện với thiên nhiên, thân thiện với nhau để rồi dù có đi đâu về đâu chúng tôi cũng không bao giờ quên có một thời bình yên như thế.
Ở làng tôi bây giờ những bờ giậu vẫn còn xanh khắp các lối quê, chỗ thì trồng chè mạn hảo vàng óng những dải tơ hồng, chỗ trồng dâm bụt hoa trổ như những chiếc chuông, chỗ thì trồng mùng tơi lá xanh rì, quả tím ngát… Tôi thầm cám ơn người dân quê tôi đã giữ lại cho làng quê một nét văn hóa thuần việt, giữ lại cho lũ trẻ một miền ký ức đẹp đẽ để dẫu mai này đi đâu về đâu, dẫu cuộc sống trăm ngàn lần thay đổi vẫn có một chốn bình yên để nương náu…
Sinh ra và lớn lên ở quê, những cảnh vật, con người nơi đây đã quá quen thuộc với tôi. Tôi yêu dòng sông như dải lụa xanh uốn lượn ôm trọn xóm thôn; yêu những hàng bằng lăng tím lịm chạy dọc theo con đường làng; yêu cả những tường rào được phủ sắc hoa tigon đỏ tươi như màu máu con tim trong bài thơ tình lãng mạn của ai đó...
Tuổi trẻ của mẹ tôi là một phần ký ức đẹp đẽ của hai người lính. Tôi lại là con gái của mẹ. Đó là một nỗi niềm sâu kín. Kỷ vật này, tôi sẽ thay mẹ mình giữ mãi...
Về thăm quê Bác tháng 5, ta như được đi trong làn hương thơm dịu mát của hoa sen, loài hoa với phẩm cách thanh cao và luôn tỏa rạng, tỏa sáng, vừa thoảng hương thơm ngát, vừa bình dị gần gũi với đồng quê mộc mạc.
Tuy có những di sản đã được UNESCO công nhận nhưng Hà Tĩnh vẫn chưa thể khai thác để phát triển du lịch, tạo sức hấp dẫn, thu hút du khách bằng giá trị riêng có.
Đã có hàng trăm bài thơ ra đời tỏ lòng khâm phục và tiếc thương mười cô gái ở Ngã ba Đồng Lộc cùng bao người con đã ngã xuống nơi đây, dẫu vậy, “Một chiều Đồng Lộc” vẫn để lại dấu ấn riêng về tứ thơ và tình cảm của tác giả.
Có những dòng sông không chỉ chảy qua đất đai mà còn chảy dọc theo miền ký ức. Có những bến nước không chỉ là nơi neo đậu của những chuyến đò ngang, mà còn là nơi neo đậu của hồn quê, của tình người, và những kỷ niệm lắng sâu.
Cụm di tích lịch sử văn hoá Tiên Sơn ở phường Trung Lương (TX Hồng Lĩnh, Hà Tĩnh) với các hạng mục cổ kính, linh thiêng gắn liền với nhiều sự tích, truyền thuyết, hội tụ nhiều giá trị lịch sử, văn hóa của vùng đất “địa linh nhân kiệt”.
PGS.TS Nguyễn Lân Cường cùng các anh chị em của mình đã noi gương cha làm nên huyền thoại gia đình khoa bảng, xây dựng một gia đình danh giá, tài hoa bậc nhất Việt Nam.
Tôi sinh ra và lớn lên từ làng, nơi có lũy tre xanh rì rào khăng khít, nơi ôm ấp tôi từ thuở ấu thơ đầu trần chân đất, nơi thật thà chất phác ruộng đồng vàng hươm, dòng kênh miệt mài tưới tắm đi qua bao vật đổi sao dời…
Chiều quê yên ả, những cánh đồng mướt xanh như tấm thảm trải dài vô tận. Màu xanh ngút ngàn căng tràn sức sống của lúa đương thì con gái khiến người xem như được tiếp thêm nguồn sinh lực sống mạnh mẽ...
Lượng khách quốc tế đến Việt Nam trong tháng 3 tăng gần 50% so với trước đại dịch, trong khi Thái Lan tăng trưởng chậm khiến các doanh nghiệp lữ hành lo lắng.
"Mùa cau trở lại" của tác giả Sơn Trần. Với giọng kể chân thành, mộc mạc, câu chuyện không chỉ nói về mùa cau – mùa vụ gắn bó với đời sống người dân quê – mà còn thấm đẫm những tình cảm gia đình, nỗi nhớ quê hương, và tình yêu âm thầm mà sâu sắc.
Có những hương vị tuổi thơ chỉ cần nhắc tới thôi đã khiến lòng ta thổn thức. Trong ký ức của nhiều người, trái mít quê – mộc mạc, thơm nồng – không chỉ là món quà ngọt ngào của đất trời mà còn là biểu tượng của tình làng nghĩa xóm, đầy ắp yêu thương.
Sáng 6/5, Đại lễ Phật đản Liên hợp quốc - Vesak 2025 đã khai mạc trọng thể tại Học viện Phật giáo Việt Nam ở TP Hồ Chí Minh với chủ đề “Đoàn kết và bao dung vì nhân phẩm con người: Tuệ giác Phật giáo vì Hòa bình thế giới và Phát triển bền vững".
Trên tuyến cao tốc Bắc - Nam qua Hà Tĩnh có nhiều đoạn tuyến băng qua đồng ruộng, đồi núi, sông suối tạo nên những cảnh đẹp hữu tình. Tuyến cao tốc được kỳ vọng tạo động lực quan trọng trong việc mở ra không gian phát triển mới về kinh tế - xã hội, thu hút đầu tư cho Hà Tĩnh.
Thời tiết khá tốt, nhiều sản phẩm mới hấp dẫn, giao thông thuận tiện... là những yếu tố quan trọng giúp các khu, điểm du lịch Hà Tĩnh thu hút hơn 734 nghìn lượt khách trong kỳ nghỉ lễ 30/4 và 1/5.
Hà Tĩnh được thiên nhiên ban tặng cảnh quan sơn thủy hữu tình với những bãi biển cát mịn, nước trong, nhiều làng chài cổ có tuổi đời hàng ngàn năm. Về Hà Tĩnh, du khách không chỉ được đắm mình trong làn nước biển xanh trong, ngắm cảnh sắc thiên nhiên hùng vĩ mà còn được nghe những huyền tích thú vị.
Hà Tĩnh đã đẩy mạnh phát triển các sản phẩm du lịch, dịch vụ đặc trưng có sức cạnh tranh cao. Điều này đã tạo thêm nhiều điểm nhấn hấp dẫn du khách khi đến du lịch ở Hà Tĩnh.
Ông Patrick-Édouard Bloch - người con út của vua Bảo Đại - nói: "Việt Nam là một dân tộc rất thân thiện. Tất cả các mối quan hệ mà tôi có với người Việt Nam, thực sự, rất hoàn hảo và chân thành."
Danh họa Nguyễn Phan Chánh có mối tình lớn với người vợ đầu tiên, người đã sinh cho ông 6 người con và dâng hiến cả cuộc đời cho gia đình. Dù là vợ của một danh họa nổi tiếng, nhưng bà có một cuộc đời vất vả, lo toan và nhiều hy sinh.
Duyên nợ với thi ca đã giúp thầy giáo dạy Sử sinh ra từ miền quê mặn mòi ven biển Đỉnh Bàn (TP Hà Tĩnh) đến với những vần thơ thấm đẫm phù sa quê hương. Trương Ngọc Ánh làm nhiều thơ, đủ các thể loại nhưng nhiều nhất, đặc sắc nhất vẫn là những bài thơ lục bát.
Thiên thạch thường màu đen và nổi bật trên cát sa mạc, nhờ đó, những "thợ săn" ở quốc gia tây bắc châu Phi Mauritania có thể dễ phát hiện ra chúng hơn.
50 năm sau ngày thống nhất đất nước, các thế hệ văn nghệ sỹ Hà Tĩnh đã góp phần xây dựng được một nền VHNT dày dặn. Với hàng ngàn tác phẩm trên các lĩnh vực, phản ảnh sinh động về sự phát triển kinh tế, văn hoá xã hội của Hà Tĩnh qua các giai đoạn lịch sử.
Cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước kết thúc đã 50 năm nhưng âm hưởng hào hùng của những ngày tháng khói lửa vẫn vẹn nguyên bởi những ca khúc đi cùng năm tháng. Lời ca tiếng hát đã tạo nên sức mạnh tinh thần to lớn, hun đúc tâm thế của cả dân tộc cùng ra trận và làm nên chiến thắng 30/4/1975.
Hai người bạn già ngồi bên nhau, nhấp từng ngụm trà cảm nhận vị đắng chát tan ra trong khoang miệng. Rồi chỉ còn lại vị ngọt cứ mênh mang nơi cuống họng. Ánh mắt họ hướng về phía lá cờ đỏ sao vàng treo trước cổng nhà đang tung bay trong gió…
Tối 29/4 - rạng sáng 30/4, hàng nghìn người dân tập trung trên các tuyến đường trung tâm TP.HCM để chờ xem Lễ kỷ niệm 50 năm Ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.