Tản văn: Nhớ chái bếp của nội

(Baohatinh.vn) - Chái bếp của bà nội trong ký ức tuổi thơ tôi là không gian đầy huyền thoại. Chỉ vỏn vẹn không quá 4 mét dài nằm cặp bên hông gian nhà, nhưng chái bếp là nơi tưng bừng, nhộn nhịp, ấm áp nhất trong hoài niệm tuổi thơ tôi.

Ở đó có bộ ván mun cũ kỹ không biết có từ đời nảo đời nao mà lên nước bóng dợn, nơi bà nội thường ngồi vừa nhai trầu, vừa mài khoai, nhào bột, đánh trứng, xào nhân…, để cho “ra đời” những món bánh không hề có trong thực đơn thị thành: bánh nếp, bánh khoai, bánh lá mít, bánh tầm, bánh xếp…

Chiếc cối đá nhỏ yên vị một góc ván trông cũ kỹ, quê mùa mà làm nên bao kỳ tích: biến gạo, nếp thành bột trắng mịn màng để từ đó thành những chiếc bánh thơm ngon nuôi dưỡng tuổi thơ ngọt ngào của những đứa cháu thân yêu của nội.

Tản văn: Nhớ chái bếp của nội

Kỷ niệm về bếp lửa của nội. Ảnh minh họa từ Internet.

Ngày ấy, không phải bất cứ cái gì cũng được làm sẵn bày bán trong siêu thị, hàng quán như bây giờ. Mỗi lần sang nhà nội chơi là bà lại tất tưởi xúc gạo đem ngâm, rồi sửa soạn bao nhiêu thứ để chuẩn bị làm bánh thết đãi tôi, bởi bà quý và nuông chiều tôi lắm.

Tôi chạy loanh quanh một lúc vào bếp đã có đĩa bánh tầm nóng hổi phết mỡ hành, chan nước mắm ớt, rưới thêm muỗng nước cốt dừa mà ăn.

Tản văn: Nhớ chái bếp của nội

Ký ức về bà nội trong tôi luôn bát ngát mùi lá hấp thơm lừng những trưa hè, chiều mưa. Ảnh minh họa từ Internet.

Những trưa hè bóng nắng dọi qua kẽ vách hình quả trứng gà, tôi nằm thiu thiu trên bộ ván, mơ màng nghe tiếng bà khuấy bột, tiếng ống cán gõ nhịp đều đặn trên thớt, tiếng nước reo sôi trong trẻo… những âm thanh nhịp nhàng đưa tôi vào giấc ngủ say. Để khi dụi mắt thức dậy đã thấy ổ bánh da lợn màu lá dứa nằm chồng lên màu tím nếp than, màu lá gấc, đĩa bánh nếp, xâu bánh tro treo lủng lẳng trên giàn…

Sao mà quê kiểng, sao mà gần gũi! Có lẽ vì vậy mà hồi nhỏ tôi mê cái chái bếp của bà lắm! Mỗi lần về chơi, tôi hay rúc sau bếp theo bà nhào bột nặn bánh lá mít, đổ bánh cúng, ép bánh gai. Ký ức về bà nội trong tôi luôn bát ngát mùi lá hấp thơm lừng những trưa hè, chiều mưa. Bánh tét, bánh dừa no dạ nhà nghèo. Háo hức làm sao lúc ngồi cạnh bà mở cái xửng nghi ngút khói, nhìn những chiếc bánh thửng nhỏ xíu đã nở phồng bốn tay đều đặn như những cánh hoa.

Tản văn: Nhớ chái bếp của nội

Những chiếc bánh thơm ngon nuôi dưỡng tuổi thơ ngọt ngào... Ảnh minh họa từ Internet.

Sau này tôi cũng có một gian bếp riêng cho mình. Gian bếp của tôi đủ cả lò nướng, máy ép, máy xay... Những dịp hè con cái về chơi tôi cũng làm món này món nọ. Bây giờ mọi thứ đều có sẵn chỉ cần ra siêu thị mua về pha chế bỏ vào lò nướng, lò hấp canh giờ…

Mọi thứ đều theo công thức, theo trình tự thời gian. Nhưng đốm lửa nhỏ xíu của chiếc đèn trong lò nướng làm sao có thể thay thế được ánh lửa hồng reo vui tí tách trong chiếc kiềng ba chân của bà.

Tản văn: Nhớ chái bếp của nội

Bóng đèn nhỏ xíu trong lò nướng làm sao có thể thay thế được ánh lửa hồng reo vui tí tách trong chiếc kiềng của bà... Ảnh minh họa từ Internet.

Con tôi làm sao có được cảm giác ngồi chụm lửa hồi hộp canh bánh chín. Có lẽ vì vậy mà những món bánh làm ra cũng thơm cũng ngon nhưng vẫn như thiêu thiếu một cái gì. Đó là mùi vị của quê nhà, của bếp lửa hồng, của làn khói tỏa trên mái rạ và hương thơm cây lá trong vườn mà bất cứ tiện nghi, tiện ích hiện đại nào cũng không sao thay thế được.

Đọc thêm

Podcast tản văn: Bếp đất mùa đông

Podcast tản văn: Bếp đất mùa đông

Trở về miền ký ức tuổi thơ, ta chạm lại hơi ấm của những mùa đông xưa: bếp đất đỏ lửa, khói lam chiều và vòng tay ông bà. Đó là những điều bình dị đã lặng lẽ theo ta suốt cuộc đời.
Họ Nguyễn Tiên Điền trong dòng chảy văn hóa dân tộc

Họ Nguyễn Tiên Điền trong dòng chảy văn hóa dân tộc

“Bao giờ Ngàn Hống hết cây, Sông Rum hết nước, họ này hết quan” - câu ca dân gian từ lâu đã trở thành lời khẳng định về truyền thống khoa bảng rực rỡ của dòng họ Nguyễn Tiên Điền. Trong dòng chảy văn hóa dân tộc, hiếm có dòng họ nào vừa lừng danh về văn chương, vừa bền bỉ trong học vấn như dòng họ Nguyễn nơi vùng địa linh nhân kiệt này.
Podcast tản văn: Dịu ngọt nắng đông

Podcast tản văn: Dịu ngọt nắng đông

Tản văn “Dịu ngọt nắng đông” của tác giả Anh Đức là những cảm xúc nhẹ nhàng, ấm áp ca ngợi ca vẻ đẹp bình dị và giá trị đặc biệt của ánh nắng mùa đông.
Truyện Kiều làm giàu thêm di sản văn hóa phi vật thể 3 miền

Truyện Kiều làm giàu thêm di sản văn hóa phi vật thể 3 miền

Bên cạnh giá trị nhân đạo sâu sắc, Truyện Kiều của Đại thi hào Nguyễn Du còn là áng thơ tuyệt bút kết tinh vẻ đẹp ngôn ngữ và chiều sâu tâm hồn Việt. Vì thế, thơ Kiều dễ dàng đi vào đời sống dân tộc, trở thành chất liệu văn nghệ dân gian ở cả 3 miền Bắc - Trung - Nam.
Đi tìm hương vị xưa từ những quả cọ

Đi tìm hương vị xưa từ những quả cọ

Ở nhiều vùng quê Hà Tĩnh, có những món ăn bình dị nhưng lại chứa đựng cả hương vị mùa và ký ức của bao thế hệ. Một trong số đó chính là quả cọ, được nâng niu như một “hương vị mùa đông”.
Podcast truyện ngắn: Niềm vui tuổi già

Podcast truyện ngắn: Niềm vui tuổi già

Ở tuổi xế chiều, cuộc sống có thể đổi thay, nhưng những niềm vui giản dị, những thói quen tích cực vẫn luôn là liều thuốc tinh thần, giúp ta sống vui, khỏe và có ích mỗi ngày.
Vườn cam 'như phim' ở Mộc Châu

Vườn cam 'như phim' ở Mộc Châu

Cao nguyên Mộc Châu bước vào mùa cam chín vàng rực rỡ, hương thơm đặc trưng cuốn hút. Những vườn cam vào vụ thu hoạch, trở thành điểm đến đầy sức hút đối với du khách.
Podcast truyện ngắn: Bánh ngào mật gừng

Podcast truyện ngắn: Bánh ngào mật gừng

Đông về, gió lạnh nhưng bếp lửa yêu thương luôn ấm. Câu chuyện “Bánh ngào mật gừng” là câu chuyện về tình mẹ con, về sự trưởng thành và biết nói lời cảm ơn...
Podcast tản văn: Ngọn khói chiều đông

Podcast tản văn: Ngọn khói chiều đông

Ngọn khói chiều đông không chỉ là hình ảnh của hiện tại mà còn là sợi dây nối liền quá khứ. Dù cuộc sống đã có nhiều đổi thay, nhưng ký ức về làn khói lam vẫn còn vẹn nguyên trong tâm tưởng.
Podcast Bút ký "Người hóa thành sóng"

Podcast Bút ký "Người hóa thành sóng"

Bút ký “Người hóa thành sóng”ta được nghe tiếng thì thầm của lịch sử và cảm nhận hòa bình được viết bằng nhịp sóng không bao giờ nghỉ của những người đã nằm lại nơi rừng nước mặn.