Bồ quân không biết đợi

(Baohatinh.vn) - Mỗi buổi sáng ươm nắng, tôi thường ngồi dưới gốc cây mận quân đổ dài. Cây có nhiều gai, lá lấp láy muôn vàn sợi nắng. Đó là thứ cây ăn trái trong vườn mà tôi nhận ra nó gợi lên muôn vàn điệu nhạc...

“Bồ quân không biết đợi!”

Tin nhắn chị tôi có phần hơi dỗi khi năm lần bảy lượt hẹn tôi về hái bồ quân trong vườn nhà không thành. Tôi vẫn cứ thế, mải mê theo công việc bộn bề mà không để ý, không biết rằng nỗi đợi của chị tôi dài và thương đến thế…

Bồ quân không biết đợi

Những quả bồ quân chín mọng, ươm ủ đầy hương sắc mùa thu... Ảnh Internet

Tôi trở về vườn xưa. Ngay nơi góc vườn có một cây bồ quân già nằm rạp trên mái ngói rêu phong cũ kĩ. Ngày bé chúng tôi gọi là cây mận quân chứ không như bồ quân bây giờ. Ông bảo đó là cây mận ông giữ hạt từ cái cây trong chiến khu Ba Lòng khi ngược đường ra Bắc. Ông về ươm được hai cây, sau cùng chỉ còn một cây sống sót, sau bao cơn bão, nằm ngả rạp vào góc tường rào nơi cuối vườn.

Mỗi buổi sáng ươm nắng, tôi thường ngồi dưới gốc cây mận quân đổ dài. Cây có nhiều gai, lá lấp láy muôn vàn sợi nắng. Đó là thứ cây ăn trái trong vườn mà tôi nhận ra nó gợi lên muôn vàn điệu nhạc. Vào buổi sáng sớm sau cơn mưa hay những đêm trăng, cây mận quân luôn ngời lên trong tôi muôn nghìn những điều tưởng tượng diệu kì.

Trong vòm xanh ấy, mỗi mắt lá là từng chùm hoa li ti vàng mơ tua tủa đâm ra, loài hoa ngờ như hoa mơ hoa mận, yêu đến nỗi mà tôi thấy từ đó vang lên muôn vàn điệu khèn lá lả lơi của một buổi chợ phiên nào xa ngái lắm…

Bồ quân không biết đợi

Sau những trận mưa rào đầu hạ, bồ quân kết trái. Hàng ngàn, hàng vạn trái mận quân bằng viên bi xanh.

Sau những trận mưa rào đầu hạ, bồ quân kết trái. Hàng ngàn, hàng vạn trái mận quân bằng viên bi xanh. Cuối tháng năm, mận quân đỏ thẫm, tím ngắt, căng bóng lên, to bằng ngón tay cái. Lúc đó, cả vườn tôi rộn tiếng chào mào, chim sáo, chích choè... kéo về ăn quả.

Chị tôi nhanh như sóc, tích tắc đã vít lên cành cây cao cùng lũ trẻ con hái trái. Tôi ngồi dưới gốc, háo hức đợi chị thi thoảng mém vào trong tà váy xòe rộng đôi ba quả no tròn, tím sẫm, chín rục, rồi cứ thế vân vê bóp mềm cho đến khi quả nó ngấu quá, nứt bung mới đưa lên miệng ăn. Mận quân chín ngọt, dẻo như sáp là món ngon tuổi thơ tôi nhớ nhất đời.

Bồ quân không biết đợi

Mận quân chín ngọt, dẻo như sáp là món ngon tuổi thơ tôi nhớ nhất đời. Ảnh Internet

Mỗi mùa mận, quần áo chị tôi chẳng mấy khi được nguyên lành sạch sẽ. Mủ cây ám đầy áo chị cùng với những trận roi của mẹ mỗi khi giặt đồ vì phải tốn quá nhiều xà phòng. Nhưng bù lại, mận quân chị hái chất đầy các thủng, mủng lót đầy rơm khô để vào chỗ tối độ năm, sáu ngày đem ra. Mận quân lúc đó ăn, ngọt lịm, nước chảy ra thơm mùi mật ong thì ai ai cũng tấm ta, tấm tắc.

Ông tôi mỗi lần cầm trái mận, lại nhớ về cây mận xưa trong chiến khu Ba Lòng nói như hồi tưởng: “Hồi đó, mình hái một túi quả đủ để chia cho đám trẻ con rồi dừng không hái thêm vì nghĩ con đường này, đồng đội mình trên đường hành quân vào nam sẽ đi nhiều, đường xa còn có trái mận mà nhìn cho đỡ nhớ quê, nhớ nhà, nhớ mẹ…”

Rổ mận đó, chị tôi đem ra đầu ngõ, xâu thành từng xâu như hồ lô. Mỗi lần đem bán cho tụi trẻ con chị đều để nơi góc bàn cho tôi vài ba xâu nho nhỏ. Tiền mận đó chị trích ra mua cho tôi vài ba cuốn sách…

Bồ quân không biết đợi

Chị tôi thường xâu mận thành từng xâu như hồ lô.

***

“Về không gặp, chị để túi mận vào giỏ xe nhé!” chị nhắn vậy rồi đi vội vàng.

Tôi cầm túi mận chực khóc, 40 tuổi rồi mà cứ ngỡ như mình vừa mới lên bốn, lên năm… thấy thương… Những quả bồ quân chín mọng, căng tròn như ươm mang cả mùa thu mật ngọt trong nó, như ẩn mang cả tình thương thiết tha chị dành cho tôi...

Chủ đề Sáng tác Văn học Nghệ thuật

Đọc thêm

Podcast Truyện ngắn: Ánh sáng cuối đường hầm

Podcast Truyện ngắn: Ánh sáng cuối đường hầm

Trong cuộc đời mỗi người, có những lúc ta tưởng chừng như đang đi trong đường hầm vô vọng. Thế nhưng, chỉ cần tia sáng nhỏ, một tình yêu thương chân thành, ta có thể tìm thấy lối ra.
Hiện tượng chưa từng có nhờ 'Mưa đỏ'

Hiện tượng chưa từng có nhờ 'Mưa đỏ'

Sau thành công của bộ phim “Mưa đỏ”, không chỉ cuốn tiểu thuyết cùng tên được bạn đọc săn đón mà nhiều cuốn sách liên quan tới Thành cổ Quảng Trị cũng có nhu cầu tăng đột biến.
"Ì ạch" số hóa tài liệu thư viện

"Ì ạch" số hóa tài liệu thư viện

Số hóa thư viện là yêu cầu quan trọng trong việc hình thành văn hóa đọc, cũng là bước đi cần thiết thực hiện chuyển đổi số của ngành Thư viện Hà Tĩnh theo tinh thần Nghị quyết 57-NQ/TW của Bộ Chính trị.
Podcast Truyện ngắn: Tiếng gọi bên sông

Podcast Truyện ngắn: Tiếng gọi bên sông

"Tiếng gọi bên sông" của tác giả Vũ Ngọc Giao là một câu chuyện cảm động về cuộc gặp gỡ tình cờ trên bến sông đã gắn kết một cậu bé đầy tổn thương với một ông lão cô đơn.
Podcast Tản văn: Cây đa làng

Podcast Tản văn: Cây đa làng

Với nhiều người, cây đa cổ thụ là một hình ảnh biểu tượng của làng quê. Không chỉ là nơi che mát, cây đa còn là chứng nhân của bao thăng trầm, là nơi lưu giữ những ký ức của làng.
Vu Lan - vẹn tròn mùa hiếu hạnh

Vu Lan - vẹn tròn mùa hiếu hạnh

Trong không khí trang nghiêm, ấm cúng, đại lễ Vu Lan tại các ngôi chùa trên địa bàn Hà Tĩnh đã được tổ chức trọn vẹn, giữ gìn những giá trị tinh thần thiêng liêng vốn có.
Podcast tản văn: Ra đi Bác dặn, còn non nước…

Podcast tản văn: Ra đi Bác dặn, còn non nước…

Thu sang, lòng người Việt Nam rộn ràng bao xúc cảm. Cả nước tưng bừng kỷ niệm 80 năm Cách mạng Tháng Tám, Quốc khánh 2/9, nhưng sâu thẳm trong tim mỗi người dân Việt vẫn là lòng biết ơn vô hạn Chủ tịch Hồ Chí Minh muôn vàn kính yêu.
Mùa thu đón Tết

Mùa thu đón Tết

Tôi không nghĩ, ngoài bộ từ điển tiếng Việt lại còn bộ từ điển ngôn ngữ nước nào có mục từ “Tết Độc lập”. Đó là cái tết chỉ của riêng người Việt Nam. Hai chữ “độc lập” bao giờ cũng ngân vang niềm kiêu hãnh về chủ quyền quốc gia, dân tộc.
Podcast tản văn: Cảm xúc mùa tựu trường

Podcast tản văn: Cảm xúc mùa tựu trường

Thu về, lòng lại rộn ràng một cảm xúc thân quen. Đó là mùa tựu trường, mùa của những bước chân rụt rè, của những nụ cười trong veo, và những ước mơ được ươm mầm.
Podcast Tản văn: Trời thu nắng ấm Ba Đình

Podcast Tản văn: Trời thu nắng ấm Ba Đình

Ngày Quốc khánh 2/9 - bản hùng ca bất diệt được viết bằng máu và hoa. 80 năm đã trôi qua, hình ảnh Bác Hồ đọc Tuyên ngôn Độc lập và những vần thơ của nhà thơ Tố Hữu vẫn vang vọng mãi.