Mưa bụi

(Baohatinh.vn) - Mưa bụi khiến tôi luôn nhớ đến cảm giác của những ngày cuối năm. Trong cái rét đậm, rét hại, tay tôi sưng húp vì cước, thế mà mẹ vẫn chân trần trên thửa ruộng khô nứt, gốc rạ trơ hoác cứa vào chân tứa máu. Nghĩ mà thương!

Mưa bụi

Mưa cứ vậy mỗi lúc một dày hơn, giăng giăng khắp con phố, trên những tòa nhà cao tầng, dưới tán cây... (Ảnh minh họa từ Internet).

Mưa vẫn cứ thế, đều đều rỏ xuống từ mái tấm pờ-rô đã cũ trong một tiệm cà phê nhỏ cuối phố quen thuộc. Tôi nhìn thấy tấm pờ-rô ấy đã bị bào mòn thành những đường rãnh nho nhỏ như kể tội thời gian, như đang chứng minh rằng: tất cả rồi sẽ trở thành hư vô, thành hoài niệm, thành ký ức...

Có lẽ chỉ còn lại tâm hồn, còn lại tình yêu, nỗi buồn và sự hạnh phúc sẽ nối tiếp nhau để tồn tại.

... Mưa cứ vậy mỗi lúc một dày hơn, giăng giăng khắp con phố, trên những tòa nhà cao tầng, dưới tán cây, rồi lẫn vào dòng người ngược xuôi vội vã như một màn sương trắng bao phủ, mưa làm biếng lười lũ sẻ trong tổ khiến chúng không buồn nhảy nhót ríu rít như mọi ngày. Có lẽ chúng đang ủ ấm đàn con, hâm nóng chồng vợ bằng nỗi buồn của một cơn mưa mùa đông!

Tôi nhớ lúc ở nhà mỗi lần trời rắc những hạt mưa lăn phăn không làm sũng áo xuống thôn xóm nhỏ bé như thế này trong cái giá tím thịt cuối năm, mẹ thường gọi đó là cơn mưa bụi. Mưa bụi lất phất lâu dần sẽ đọng thành giọt trên mặt lá, mưa bụi hội tụ ở những viên ngói màn rồi chờ đợi nhau gom lại, rỏ giọt như những giọt cà phê chậm chạp lúc này. Mưa bụi mang hơi hướng của sự thổn thức man mác, lẫn đâu đó cô đơn... tôi không thể nào diễn tả được cái cảm xúc ấy nó cụ thể của những năm lên sáu lên bảy tuổi nữa, nhưng bây giờ nỗi buồn ấy lớn dần, rõ nét trong tôi khi mỗi lần mải miết với hành trình của tuổi trẻ mà bỗng nhiên khựng lại giật mình chạm phải một cơn mưa lất phất giữa phố mùa đông.

Mưa bụi khiến tôi luôn nhớ đến cảm giác của những ngày cuối năm. Trong cái rét đậm, rét hại, tay tôi sưng húp vì cước, thế mà mẹ vẫn chân trần trên thửa ruộng khô nứt, gốc rạ trơ hoác cứa vào chân tứa máu. Nghĩ mà thương!

Mưa bụi

Cảm xúc như nguồn mạch từng giọt chậm chạp rỏ theo các ngón tay gầy rộc, tôi đẵm mình trong cái lạnh mùa đông... (Ảnh minh họa từ Internet).

Phố bây giờ cũng đang lất phất mưa bụi, có lẽ vì thế nó đã làm cho từng con chữ này cứ nối nhau cần mẫn xuất hiện dưới phím của chiếc lap không còn mới mẻ. Cảm xúc như nguồn mạch từng giọt chậm chạp rỏ theo các ngón tay gầy rộc, tôi đẵm mình trong cái lạnh mùa đông. Cái lạnh ấy kèm mưa bụi làm mọi thứ ùa về, nó hoang hoải màu buồn của một kẻ xa quê ôm ấp bao nhiêu mộng tưởng viễn xứ bỗng vấp phải một buổi chiều cuối năm mênh mang tê tái. Thành phố hênh hao quá, hênh hao như mái tóc người đàn bà ngoài ba mươi cô đơn trong nỗi nhớ của chính mình.

Nhớ lắm, nhớ cái cảm giác chiều cuối năm ấy, tôi đã đứng bao nhiêu lần trước sân mong ngóng bước chân mẹ về, mái tóc mẹ dính đầy mưa, mưa như những hạt bụi làm bạc thêm nhiều sợi, mưa như những hạt bụi làm đau cả con ngõ nhỏ tuổi thơ. Đôi khi vẫn biết quá khứ đã trôi qua chẳng thể lấy lại, mà có lúc cứ mời mình trôi về miền nhớ ấy để thấy tâm hồn còn có chỗ tựa nương. Thấy mình bỗng giàu có, thấy mình từng đi qua những ký ức yên bình như thế đó, rồi nguồn cội sẽ nằm trong này mãi mãi, nơi phập phồng có trái tim nóng hổi còn an trú tồn tại.

Mưa bụi

Nỗi buồn mẹ cho bình yên đến không dám chạm sâu vào nó sợ mình sẽ khóc, sợ thấy có lỗi với một cơn mưa bụi mong manh đầy hoài niệm... (Ảnh: Báo Quảng Ngãi).

Nhà bà ngoại cách nhà tôi chỉ một cánh đồng. Lối đi duy nhất thuở ấy giữa làng tôi và Lạc Chính là một con đường đất ngoằn ngoèo nhỏ tí, mẹ không biết đi xe đạp nên con đường nhỏ đó là lối tắt gần nhất để mẹ về quê ngoại. Có lúc tôi đã chạy ra tận cầu Cống đầu làng đứng dưới cơn mưa bụi để mong mẹ về, bóng mẹ gầy nhỏ lẫn trong màn mưa mỗi lúc một dày đặc, trước mắt tôi bao la một màu trắng mơ hồ của cánh đồng đã bắt đầu đổ ải, của con đường nhỏ nối hai quê tít tắp, của mái Văn Chỉ âm u ẩn nấp, bóng mẹ hun hút như một chấm nhỏ thấp thoáng phía xa. Những chiếc áo mới, những chiếc quần đẹp chiều ba mươi mới dám bỏ ra ướm thử. Cái nghèo nơi mẹ bình yên như vậy, nỗi buồn mẹ cho bình yên đến không dám chạm sâu vào nó sợ mình sẽ khóc, sợ thấy có lỗi với một cơn mưa bụi mong manh đầy hoài niệm...

Bên kia đường, người đàn bà bán hàng rong với chiếc áo bảo hộ vẫn đang cần mẫn bê rổ hoa quả, nào cam, nào ổi, nào bòng... Tầm này có vẻ muộn rồi mà nom ra trong chiếc rổ ấy vẫn còn đầy oặp.

Phố ngược xuôi bằng xe cộ, bằng những khuôn mặt người quen, người lạ lẫn trong màn mưa, mưa như những hạt bụi tràn vào mắt tôi một chiều cuối năm nơi phố.

Chủ đề Chào năm mới 2024

Đọc thêm

Podcast tản văn: Cảm xúc mùa tựu trường

Podcast tản văn: Cảm xúc mùa tựu trường

Thu về, lòng lại rộn ràng một cảm xúc thân quen. Đó là mùa tựu trường, mùa của những bước chân rụt rè, của những nụ cười trong veo, và những ước mơ được ươm mầm.
Podcast Tản văn: Trời thu nắng ấm Ba Đình

Podcast Tản văn: Trời thu nắng ấm Ba Đình

Ngày Quốc khánh 2/9 - bản hùng ca bất diệt được viết bằng máu và hoa. 80 năm đã trôi qua, hình ảnh Bác Hồ đọc Tuyên ngôn Độc lập và những vần thơ của nhà thơ Tố Hữu vẫn vang vọng mãi.
Tìm lại câu nói nổi tiếng của vua Bảo Đại 80 năm trước

Tìm lại câu nói nổi tiếng của vua Bảo Đại 80 năm trước

'Trẫm ưng làm dân của một nước độc lập hơn làm vua một nước nô lệ'. Câu phát ngôn để đời của vua Bảo Đại có phải trong bản chiếu thoái vị mà vua đã đọc vào buổi lễ thoái vị chiều 30-8-1945 như nhiều sách báo lâu nay vẫn viết hay không?
Thăm Đền thờ Đông các đại học sỹ Trương Quốc Dụng

Thăm Đền thờ Đông các đại học sỹ Trương Quốc Dụng

Về với Đền thờ Đông các đại học sỹ Trương Quốc Dụng (xã Thạch Khê, tỉnh Hà Tĩnh), chúng ta không chỉ cảm nhận được dấu ấn thời gian mà còn thấy rõ tầm vóc của một người đã dành trọn đời mình cho quê hương, dân tộc.
Podcast Truyện ngắn: Bạn mới

Podcast Truyện ngắn: Bạn mới

Trời thu trong xanh vời vợi. Một năm học mới đang bắt đầu, một tình bạn mới cũng chỉ vừa bắt đầu. Phía trước, còn bao nhiêu khó khăn và thử thách, nhưng chắc chắn chúng tôi sẽ luôn cố gắng để vượt qua...
Kế tục truyền thống, tập trung xây dựng, phát triển văn hóa và con người Hà Tĩnh trong thời kỳ mới

Kế tục truyền thống, tập trung xây dựng, phát triển văn hóa và con người Hà Tĩnh trong thời kỳ mới

Cách đây 80 năm, ngày 28/8/1945, trong Tuyên cáo của Chính phủ lâm thời nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, Bộ Thông tin - Tuyên truyền (tiền thân của Bộ VH-TT&DL ngày nay) được thành lập. Tròn 8 thập kỷ hình thành và phát triển, đội ngũ những người làm công tác văn hóa Việt Nam nói chung, Hà Tĩnh nói riêng đã không ngừng lớn mạnh, trưởng thành về mọi mặt, đóng góp xứng đáng vào công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
Sơ đồ tham quan Triển lãm thành tựu đất nước 80 năm

Sơ đồ tham quan Triển lãm thành tựu đất nước 80 năm

Không gian triển lãm của Hà Tĩnh tại khu vực sảnh 5-7, được thiết kế thành 3 phân khu nổi bật, gồm: Hành trình 80 năm chiến đấu - xây dựng - hội nhập; những thành tựu KT-XH thời kỳ đổi mới; Hà Tĩnh vươn ra thế giới - Khát vọng phát triển bền vững. Triển lãm khai mạc tại Trung tâm Hội chợ Triển lãm Quốc gia hôm nay, mở cửa đến hết ngày 5/9.
Quốc kì Việt Nam tung bay trong đại nhạc hội âm nhạc 8Wonder đẳng cấp nhất tháng 8

Quốc kì Việt Nam tung bay trong đại nhạc hội âm nhạc 8Wonder đẳng cấp nhất tháng 8

Hơn 5 tiếng đồng hồ sống trong lễ hội âm nhạc, hơn 30 bài hát được trình diễn bởi các ngôi sao hàng đầu J Balvin, DJ Snake, The Kid LAROI, DPR Ian, Soobin, Hoà Minzy, tlinh, Trọng Hiếu, cùng khoảnh khắc kết show mãn nhãn với màn pháo hoa ngợp trời… tất cả khiến hơn 50.000 khán giả có mặt tại siêu nhạc hội 8Wonder vỡ oà cảm xúc.
Podcast truyện ngắn: Giếng xưa vẫn đợi

Podcast truyện ngắn: Giếng xưa vẫn đợi

Câu chuyện về tình yêu, sự đợi chờ của người con gái nơi quê nhà, không chỉ là nỗi nhớ thương, mất mát, mà còn là sức mạnh của lòng chung thủy, niềm tin và sự hy sinh âm thầm...
“Mưa đỏ” - Bi tráng, hào hùng và mãn nhãn

“Mưa đỏ” - Bi tráng, hào hùng và mãn nhãn

Hàng trăm khán giả Hà Tĩnh có mặt trong buổi chiếu đầu tiên bộ phim “Mưa đỏ” đã không khỏi xúc động và trào dâng niềm tự hào về công cuộc chiến đấu bảo vệ Tổ quốc non sông.