Mưa bụi

(Baohatinh.vn) - Mưa bụi khiến tôi luôn nhớ đến cảm giác của những ngày cuối năm. Trong cái rét đậm, rét hại, tay tôi sưng húp vì cước, thế mà mẹ vẫn chân trần trên thửa ruộng khô nứt, gốc rạ trơ hoác cứa vào chân tứa máu. Nghĩ mà thương!

Mưa bụi

Mưa cứ vậy mỗi lúc một dày hơn, giăng giăng khắp con phố, trên những tòa nhà cao tầng, dưới tán cây... (Ảnh minh họa từ Internet).

Mưa vẫn cứ thế, đều đều rỏ xuống từ mái tấm pờ-rô đã cũ trong một tiệm cà phê nhỏ cuối phố quen thuộc. Tôi nhìn thấy tấm pờ-rô ấy đã bị bào mòn thành những đường rãnh nho nhỏ như kể tội thời gian, như đang chứng minh rằng: tất cả rồi sẽ trở thành hư vô, thành hoài niệm, thành ký ức...

Có lẽ chỉ còn lại tâm hồn, còn lại tình yêu, nỗi buồn và sự hạnh phúc sẽ nối tiếp nhau để tồn tại.

... Mưa cứ vậy mỗi lúc một dày hơn, giăng giăng khắp con phố, trên những tòa nhà cao tầng, dưới tán cây, rồi lẫn vào dòng người ngược xuôi vội vã như một màn sương trắng bao phủ, mưa làm biếng lười lũ sẻ trong tổ khiến chúng không buồn nhảy nhót ríu rít như mọi ngày. Có lẽ chúng đang ủ ấm đàn con, hâm nóng chồng vợ bằng nỗi buồn của một cơn mưa mùa đông!

Tôi nhớ lúc ở nhà mỗi lần trời rắc những hạt mưa lăn phăn không làm sũng áo xuống thôn xóm nhỏ bé như thế này trong cái giá tím thịt cuối năm, mẹ thường gọi đó là cơn mưa bụi. Mưa bụi lất phất lâu dần sẽ đọng thành giọt trên mặt lá, mưa bụi hội tụ ở những viên ngói màn rồi chờ đợi nhau gom lại, rỏ giọt như những giọt cà phê chậm chạp lúc này. Mưa bụi mang hơi hướng của sự thổn thức man mác, lẫn đâu đó cô đơn... tôi không thể nào diễn tả được cái cảm xúc ấy nó cụ thể của những năm lên sáu lên bảy tuổi nữa, nhưng bây giờ nỗi buồn ấy lớn dần, rõ nét trong tôi khi mỗi lần mải miết với hành trình của tuổi trẻ mà bỗng nhiên khựng lại giật mình chạm phải một cơn mưa lất phất giữa phố mùa đông.

Mưa bụi khiến tôi luôn nhớ đến cảm giác của những ngày cuối năm. Trong cái rét đậm, rét hại, tay tôi sưng húp vì cước, thế mà mẹ vẫn chân trần trên thửa ruộng khô nứt, gốc rạ trơ hoác cứa vào chân tứa máu. Nghĩ mà thương!

Mưa bụi

Cảm xúc như nguồn mạch từng giọt chậm chạp rỏ theo các ngón tay gầy rộc, tôi đẵm mình trong cái lạnh mùa đông... (Ảnh minh họa từ Internet).

Phố bây giờ cũng đang lất phất mưa bụi, có lẽ vì thế nó đã làm cho từng con chữ này cứ nối nhau cần mẫn xuất hiện dưới phím của chiếc lap không còn mới mẻ. Cảm xúc như nguồn mạch từng giọt chậm chạp rỏ theo các ngón tay gầy rộc, tôi đẵm mình trong cái lạnh mùa đông. Cái lạnh ấy kèm mưa bụi làm mọi thứ ùa về, nó hoang hoải màu buồn của một kẻ xa quê ôm ấp bao nhiêu mộng tưởng viễn xứ bỗng vấp phải một buổi chiều cuối năm mênh mang tê tái. Thành phố hênh hao quá, hênh hao như mái tóc người đàn bà ngoài ba mươi cô đơn trong nỗi nhớ của chính mình.

Nhớ lắm, nhớ cái cảm giác chiều cuối năm ấy, tôi đã đứng bao nhiêu lần trước sân mong ngóng bước chân mẹ về, mái tóc mẹ dính đầy mưa, mưa như những hạt bụi làm bạc thêm nhiều sợi, mưa như những hạt bụi làm đau cả con ngõ nhỏ tuổi thơ. Đôi khi vẫn biết quá khứ đã trôi qua chẳng thể lấy lại, mà có lúc cứ mời mình trôi về miền nhớ ấy để thấy tâm hồn còn có chỗ tựa nương. Thấy mình bỗng giàu có, thấy mình từng đi qua những ký ức yên bình như thế đó, rồi nguồn cội sẽ nằm trong này mãi mãi, nơi phập phồng có trái tim nóng hổi còn an trú tồn tại.

Mưa bụi

Nỗi buồn mẹ cho bình yên đến không dám chạm sâu vào nó sợ mình sẽ khóc, sợ thấy có lỗi với một cơn mưa bụi mong manh đầy hoài niệm... (Ảnh: Báo Quảng Ngãi).

Nhà bà ngoại cách nhà tôi chỉ một cánh đồng. Lối đi duy nhất thuở ấy giữa làng tôi và Lạc Chính là một con đường đất ngoằn ngoèo nhỏ tí, mẹ không biết đi xe đạp nên con đường nhỏ đó là lối tắt gần nhất để mẹ về quê ngoại. Có lúc tôi đã chạy ra tận cầu Cống đầu làng đứng dưới cơn mưa bụi để mong mẹ về, bóng mẹ gầy nhỏ lẫn trong màn mưa mỗi lúc một dày đặc, trước mắt tôi bao la một màu trắng mơ hồ của cánh đồng đã bắt đầu đổ ải, của con đường nhỏ nối hai quê tít tắp, của mái Văn Chỉ âm u ẩn nấp, bóng mẹ hun hút như một chấm nhỏ thấp thoáng phía xa. Những chiếc áo mới, những chiếc quần đẹp chiều ba mươi mới dám bỏ ra ướm thử. Cái nghèo nơi mẹ bình yên như vậy, nỗi buồn mẹ cho bình yên đến không dám chạm sâu vào nó sợ mình sẽ khóc, sợ thấy có lỗi với một cơn mưa bụi mong manh đầy hoài niệm...

Bên kia đường, người đàn bà bán hàng rong với chiếc áo bảo hộ vẫn đang cần mẫn bê rổ hoa quả, nào cam, nào ổi, nào bòng... Tầm này có vẻ muộn rồi mà nom ra trong chiếc rổ ấy vẫn còn đầy oặp.

Phố ngược xuôi bằng xe cộ, bằng những khuôn mặt người quen, người lạ lẫn trong màn mưa, mưa như những hạt bụi tràn vào mắt tôi một chiều cuối năm nơi phố.

Chủ đề Chào năm mới 2024

Đọc thêm

Podcast Tản văn: Gió lạnh đầu đông

Podcast Tản văn: Gió lạnh đầu đông

Đông về luôn mang theo những rung cảm rất riêng, khiến ta muốn tìm về những khoảng không gian ấm áp của tình thân, gợi nhắc trong ta về những kỷ niệm xưa cũ với bao nỗi nhớ.
VEC: Từ những lần “thử lửa” đến cuộc cách mạng cho ngành triển lãm Việt Nam

VEC: Từ những lần “thử lửa” đến cuộc cách mạng cho ngành triển lãm Việt Nam

Ba tháng kể từ khi chính thức đi vào hoạt động, Trung tâm Triển lãm Việt Nam (VEC) đã chứng minh năng lực kết nối, tổ chức và vận hành chuẩn quốc tế bằng loạt “phép thử” quy mô lớn. Không chỉ là “kỳ quan” quy mô Top 10 thế giới, VEC đang trở thành điểm hẹn quốc gia và quốc tế, nơi khởi động kỷ nguyên kinh tế Expo của Việt Nam.
Podcast câu chuyện truyền thanh: Cô giáo Hương

Podcast câu chuyện truyền thanh: Cô giáo Hương

Trong hành trình gieo chữ trồng người, những người thầy, người cô không chỉ là người lái đò tri thức mà còn là người cha, người mẹ thứ hai chở che cho nhiều mảnh đời khó khăn, chắp cánh ước mơ cho những học trò nghèo.
Podcast tản văn: Dịu dàng Tháng Mười một

Podcast tản văn: Dịu dàng Tháng Mười một

Tháng Mười một đứng giữa ranh giới của cuối thu và chớm đông. Trong khoảnh khắc giao mùa tĩnh lặng ấy, ta như cảm nhận rõ hơn vẻ đẹp của không gian và lòng biết ơn đang lan tỏa.
Khi di sản "gõ cửa" trường học

Khi di sản "gõ cửa" trường học

Không còn là những bài học khô khan trong sách vở, di sản hôm nay đầy sống động trong từng giờ học ngoại khóa, nơi thầy cô, phụ huynh và học sinh Hà Tĩnh cùng hòa mạch nguồn văn hóa quê hương.
Podcast truyện ngắn: Thầy giáo biệt phái

Podcast truyện ngắn: Thầy giáo biệt phái

Truyện ngắn “Thầy giáo biệt phái” của tác giả Nguyễn Thị Hà kể về giáo viên trẻ được biệt phái lên bản Đồi Sim – nơi mà chỉ nhìn đường đất đỏ quanh co, lầy lội đã muốn chùng chân.
Podcast: Tản văn "Người thầy đầu tiên"

Podcast: Tản văn "Người thầy đầu tiên"

Dù cuộc sống có bao thay đổi, thì tình cảm thầy trò và lòng biết ơn đối với những người đã gieo biết bao hạt giống tâm hồn vẫn là điều thiêng liêng nhất, không bao giờ thay đổi.
Ra mắt Truyện Kiều bản Tiên Điền

Ra mắt Truyện Kiều bản Tiên Điền

Hội đồng gia tộc họ Nguyễn Tiên Điền giới thiệu ấn phẩm đặc biệt Truyện Kiều bản Tiên Điền, kế thừa hơn 200 năm nghiên cứu về tác phẩm của Đại thi hào Nguyễn Du.
Phát miễn phí phim "mưa đỏ" trên nền tảng số TV360

Phát miễn phí phim "mưa đỏ" trên nền tảng số TV360

Sau dấu mốc lịch sử với doanh thu 714 tỷ đồng, bộ phim “Mưa đỏ” tiếp tục bước sang một hành trình ý nghĩa hơn khi từ ngày 17/11/2025, TV360 chính thức phát miễn phí tác phẩm tới mọi người dân Việt Nam.
Podcast tản văn: Thầy giáo Bảo của tôi

Podcast tản văn: Thầy giáo Bảo của tôi

"Thầy giáo Bảo của tôi" của tác giả Nguyễn Bá Thuyết không chỉ là một trang hồi ức cá nhân mà còn là khúc ca tri ân sâu sắc gửi đến những người thầy thuở trước.
Lý do G-Dragon gây sốt

Lý do G-Dragon gây sốt

Chất "quái", nổi loạn trong phong cách cùng khả năng sáng tác và bí quyết xây dựng thương hiệu cá nhân giúp sao Hàn G-Dragon chinh phục khán giả nhiều độ tuổi.