Chuyện về một cựu tù Côn Đảo

(Baohatinh.vn) - Tôi gặp cựu chiến binh (CCB), thương binh ¼ Trần Văn Xuân khi ông đang chữa bệnh tại Bệnh viện Đa khoa Hà Tĩnh. Trong câu chuyện với chúng tôi, ký ức về những tháng ngày bị tra tấn cực hình tại nhà tù Côn Đảo nhưng ông vẫn giữ vững khí chí người cộng sản kiên trung hiện rõ mồn một.

Chuyện về một cựu tù Côn Đảo

CCB - thương binh ¼ Trần Văn Xuân (người ngồi giữa) không thể quên những ngày tháng tại nhà tù Côn đảo

CCB, thương binh ¼ Trần Văn Xuân sinh năm 1945, quê xã Vượng Lộc, Can Lộc. Năm 1963, đang làm cán bộ đoàn, ông viết đơn tình nguyện ra tiền tuyến.

Vào quân ngũ, ông được biên chế vào huấn luyện ở Đại đội 3, Tiểu đoàn 4, Trung đoàn 95, Sư đoàn 325, sau đó được cử đi học Trường Hạ sĩ quan ở Thanh Hóa. Khi ra trường, ông về lại đơn vị cũ và được bổ nhiệm tiểu đội trưởng, rồi trung đội trưởng. Chuẩn bị cho chiến dịch Đường 9 Khe Sanh, năm 1966, đơn vị ông được lệnh hành quân vào Quảng Trị để mở “đường máu”. Trước lúc đi ông được kết nạp Đảng và cũng như mọi người, ông viết quyết tâm thư bằng máu.

Tháng 5/1967, ông dẫn đơn vị luồn sâu vào điểm cao 900 nắm tình hình thì bị địch phát hiện. Chúng dùng hỏa lực bắn tới tấp vào đội hình, ông bị một mảnh đạn xuyên đầu ngất lịm. Địch dùng trực thăng quần lượn, phát hiện ông còn sống, chúng đưa về Đà Nẵng cứu chữa để lấy thông tin. Khi ông tỉnh lại, chúng còng tay, còng chân, bẻ hết răng để ông không cắn lưỡi chết, sau đó tuốt hết móng tay, móng chân.

Hai tên lính Mỹ và một phiên dịch hỏi cung: “Mày vào đây làm gì?”. Mắt ông trợn ngược căm thù, chúng hỏi đi hỏi lại, ông vẫn không mở lời. Sau đó, chúng dùng thanh sắt nung đỏ ép vào má, ông sôi máu nói to: “Choa vào đây đánh bay chứ làm gì?! Bọn cướp nước!”. Một tên lính bực tức trở báng súng đánh vào thái dương, mắt phải ông trồi ra chúng dùng kìm giật ra, ông ngất lịm đi. Khi ông tỉnh lại, chúng bỏ vào chiếc rọ sắt đưa vào nhà tù ở Biên Hòa (Đồng Nai).

Tại đây, chúng cho ông đứng trong xà lim 3 tháng liền, hai chân tụ máu sưng to, ruồi, muỗi bâu vết thương đen kịt nhiễm trùng nặng. Mỗi lần đưa ông ra hỏi cung, chúng bắt ngồi trên kiềng thép gai rồi dí điện vào người và dùng lưỡi cày nung đỏ dí vào hai mông cháy hết thịt vào tận xương nhưng ông vẫn không khai. Tra tấn mọi hình thức không có kết quả, chúng dụ dỗ cho ăn ngon, mặc đẹp, hứa cho về đoàn tụ với gia đình nhưng ông vẫn kiên định.

Không lấy được thông tin, cuối cùng chúng bỏ ông vào lồng sắt đưa ra Côn Đảo. Đến Côn Đảo, ông Xuân đi không vững, chúng dùng dây kéo lê vào chuồng cọp. Vết thương trên người ông lở loét, sưng mủ. Mỗi khi đói, ông bốc những hạt cơm hôi thối ăn, uống nước tiểu cho qua ngày…

Hơn 6 năm ở nhà tù Côn Đảo (1967 - 1973), địch dùng mọi hình thức tra tấn vẫn không lay chuyển được ý chí của ông. Năm 1973, thực hiện Hiệp định Paris về trao trả tù binh, ông Xuân (người đã báo tử vào năm 1968) được trở về đơn vị.

Hơn 10 năm chiến đấu, tham gia nhiều trận đánh lớn nhỏ, ông Xuân 2 lần được tặng danh hiệu Dũng sĩ diệt Mỹ và nhiều huân, huy chương khác. Sau 1 năm điều trị ở miền Bắc, sức khỏe tốt hơn, ông xin về thăm gia đình. Hưởng ứng phong trào cưu mang, giúp đỡ thương binh, cô Võ Thị Nhân nhỏ nhắn, xinh đẹp, đảm đang nổi tiếng nhất làng, đang làm Bí thư Đoàn xã Vượng Lộc (Can Lộc) tình nguyện làm vợ ông.

Chuyện về một cựu tù Côn Đảo

Bà Võ Thị Nhân - vợ ông Trần Văn Xuân hằng ngày chăm sóc cho chồng từ miếng cơm, giấc ngủ chu đáo

Những tháng ngày làm vợ thương binh nặng, bà Nhân phải trải qua biết bao nhọc nhằn vất vả. Mỗi khi trái gió, trở trời vết thương tái phát, ông Xuân lên cơn động kinh, không làm chủ được mình, nhiều lần ông đốt nhà, rồi cầm dao, gậy gặp ai cũng chém, cũng đánh. Hằng đêm, mẹ con ngủ cứ nơm nớp sợ ông lên cơn. Có khi ông bỏ nhà đi lang thang... Gian nan là thế nhưng bà Nhân đều vượt qua tất cả. 4 người con của ông bà đều khỏe mạnh, hiện đã lập gia đình và có 9 cháu nội, ngoại.

Chia tay CCB Trần Văn Xuân, chúng tôi thán phục một con người có ý chí kiên cường, có lòng thủy chung son sắt, sẵn sàng hy sinh cho Đảng, cho cách mạng. Ông là một tấm gương sáng để cho nhiều thế hệ mai sau học tập, noi theo.

Chủ đề NGÀY THƯƠNG BINH - LIỆT SỸ

Đọc thêm

Bài 2: Huy động tổng lực, dồn sức trên những “đại công trường”

Bài 2: Huy động tổng lực, dồn sức trên những “đại công trường”

Để mục tiêu hoàn thành 2.343 ngôi nhà cho hộ nghèo, cận nghèo, người có công với cách mạng trước ngày 19/5/2025, các địa phương trong toàn tỉnh đang đứng trước khối lượng công việc lớn. Trên chặng nước rút, cả hệ thống chính trị Hà Tĩnh cùng hướng về cơ sở với quyết tâm cao, nỗ lực lớn, hành động quyết liệt; mỗi thành viên ban chỉ đạo xóa nhà tạm, nhà dột nát các cấp phải thấm nhuần nguyên tắc “rõ người, rõ việc, rõ thời gian, rõ kết quả, rõ sản phẩm”.
Bài 1: Quyết tâm về đích trước thời hạn của cả nước

Bài 1: Quyết tâm về đích trước thời hạn của cả nước

Vận dụng sáng tạo bài học kinh nghiệm trong làm nhà ở cho hộ nghèo giai đoạn 2021-2025, cả hệ thống chính trị ở Hà Tĩnh đã sớm vào cuộc, chủ động triển khai chương trình xóa nhà tạm, nhà dột nát trên địa bàn cả nước. Với sự khẩn trương, chủ động triển khai kế hoạch và huy động các nguồn lực, Hà Tĩnh đặt mục tiêu hoàn thành chương trình trước ngày 19/5/2025 (trước mốc thời gian chung của cả nước hơn 6 tháng).
Vinh quang nghề công tác xã hội

Vinh quang nghề công tác xã hội

Dẫu nhiều vất vả song những người làm công tác xã hội trên địa bàn Hà Tĩnh vẫn luôn nỗ lực đồng hành, hỗ trợ các đối tượng yếu thế, dễ bị tổn thương để họ vươn lên trong cuộc sống.
Nhiều phương pháp ôn tập sáng tạo cho học sinh lớp 12

Nhiều phương pháp ôn tập sáng tạo cho học sinh lớp 12

Học sinh cuối cấp tạo nhóm hỗ trợ nhau ôn bài, giáo viên tăng cường cho học sinh luyện đề thi thử trên các phần mềm trực tuyến… là những giải pháp đã được triển khai tại Hà Tĩnh sau khi Thông tư 29 về dạy thêm, học thêm có hiệu lực.
Đồng hành cùng thanh niên lập thân, lập nghiệp

Đồng hành cùng thanh niên lập thân, lập nghiệp

Các hoạt động đồng hành cùng thanh niên khởi nghiệp, lập nghiệp đã được các cấp bộ Đoàn Hà Tĩnh triển khai sôi nổi, thúc đẩy ĐVTN làm giàu chính đáng trên mảnh đất quê hương.